Chương 6: Ngựa quen đường cũ

Chương 6 : Ngựa quen đường cũ

Hôm nay hắn lại tiếp tục hành trình khám phá của mình ở Yên Linh sơn mạch . Trời hôm nay nắng khá gắt nên khi đi được hơn ba cây số thì hắn bắt đầu mệt .

"Hmm, xem ra hôm nay phải nghỉ ngoài trời rồi” ,Dương dừng chân lẩm bẩm, hiện tại nội lực của hắn tiêu hao cũng nhiều, cơn đói lại nổi lên vô cùng lợi hại.Bụng sôi lên sôi ùng ục, Dương như một con sói đói mồi âm thầm tiến lại gần một con thỏ hoang vừa phi từ trong rừng ra. Đang đói muốn chết, Dương vui mừng lại gần vận khởi thân pháp truy thẳng tới con thỏ phía trước đáng tiếc là vì nội lực bị tiêu hao nghiêm trọng nên hắn không thể đuổi kịp con thỏ.

Khi Dương định bỏ cuộc thì con thỏ hoang đột nhiên dừng lại, từ miệng nó phóng ra một quả hỏa cầu hướng thẳng về nhân loại không ngừng truy theo nó nãy giờ phát tiết.

Không kịp đề phòng Dương đành phải lăn mình sang một bên để tránh hỏa cầu.Rồi nhanh chóng vận dụng Chu Tước quyết triệt hạ con mồi . Phải nói là lực lượng của chiêu này thật đáng sợ , (các ngươi cứ tưởng tượng một cú mổ của một con bạch hạc xuống một con nhái xem , thốn vc ) nhưng cũng ngốn khá nhiều linh khí của hắn .

Hỏa thỏ có khả năng sử dụng hỏa cầu thuật, thịt rất ngon có điều vì tốc độ rất nhanh nên ít người bắt được nó. Tại Tuý Tiên lâu thì một đĩa thịt thỏ cũng tốn hơn 50 lượng bạc .

Uể oải mang hỏa thỏ đến một nơi có suối chảy qua, Dương sử dụng nước suối để tẩy sạch nội tạng và da của nó rồi sử dụng một thanh gỗ xuyên qua thân để nướng lên. Tiền thế Dương là một tên ăn không ngồi rồi nhưng thực nghiệm cộng với những tháng trong rừng thì nướng thịt là một bản lĩnh được hắn rèn luyện trong thời gian này

Nướng thỏ cũng cần một khoảng thời gian, mấy ngày nay chưa hề tắm gội chỉ chăm chú đi trên đường hiện tại bên cạnh lại có dòng suối nên hắn nghĩ đến chuyện tắm gội.

"Cái gì vậy nhỉ ?" Khi Dương đang lau mặt thì hắn nhìn thấy từ thượng nguồn từ từ trôi xuống một mảnh vải mầu phấn hồng. Hắn liền chuyển thân nắm lấy xem xét.

"Nội y của nữ nhân ? " Dương xem xét cộng thêm đó là một màn hít hà bệnh không thể tả của hắn thì một lúc sau như nhặt được kho báu hắn kinh ngạc thốt lên mà lẩm bẩm :”Nội y đưa lên mũi ngửi, mùi hương nữ nhân nhẹ nhàng từ mũi trùng nhập vào trong tâm trí , mùi hương đó như mĩ tửu bất giác tản khai trong tâm lý, làm cho con người bồi hồi vô cùng, hehehe , mĩ nữ a !. Hắn tuyệt đối không thể nhận sai được, từ kí ức của thân chủ trước hắn biết rằng đây là sản phẩm cao cấp của Lệ Tú Phường thường được các mĩ nữ , những tiểu thư , các phu nhân trong gia tộc giàu có của Cửu Thiên đại lục sử dụng, chứ người dân nghèo lấy đâu ra .

"Cái địa phương quái quỷ này trước sau không hề có nhà trọ nào cả, chẳng nhẽ đầu nguồn đang có người đang tắm ? Dương vừa đoán vừa tưởng tượng, cảnh tượng đó làm hắn vô cùng hưng phấn. Nghĩ mà xem tại nơi hoang dã này lại có một đại mĩ nhân lõa thể đang tắm trong làn nước hắn phải ngượng ngùng mà gãi đầu nuốt nước bọt.

Dương không hề phát phát giác rằng hắn so với trước đây hiếu sắc hơn rất nhiều. Nếu kiếp trước hắn nhút nhát ,sợ gái như sợ cọp bao nhiêu thì kiếp này hắn như Võ Tòng vậy , không ngán bất kì em nào . May mà Tiểu Ngọc còn nhỏ chứ không thì hắn cũng kéo lên giường rồi ! .

"Cực phẩm, cực phẩm à. Thanh đạm như hoa nhài, hương thuần như mĩ tửu." Dương lẩm bẩm, kì thực luận điệu hắn vừa nói mà ra là tự bộc phát. Không biết vì sao trong ký ức của thân chủ trước thì các phương diện khác đều không rõ ràng lắm nhưng nói về phương diện mĩ nữ thì hắn lại khắc cốt ghi tâm.

Nhìn thịt thỏ nướng cũng cần một khoảng thời gian nữa mới chín, “tên dâm tặc” Dương cũng không nhịn được dụ hoặc mà theo thượng nguồn phi tới. Vài phút sau xuất hiện trước mắt của Dương là một thác nước cao khoảng mười mét có lẽ là nơi nữ tử đang tắm gội.

Bàn chân nhẹ thàng tiến tới. Có hai cây đại thụ yểm hộ hắn nhanh chóng tiến tới phía trước.Đột nhiên hắn đứng sững lại, toàn thân chấn động nhìn về phía trước. Hắn há hốc mồm nắm chặt nữ tính nội y trong tay, khuôn mặt vô cùng kinh hãi.

Trong hồ nước là một tuyệt thế mĩ nữ đang tắm, mái tóc dài của nàng buông xuống vai bờ vai trắng trẻo mềm mại thanh khiết, làn da đó dường như muốn làm cho mĩ ngọc trong thiên hạ phải thất sắc. Thêm vào đó là nàng vừa tắm vừa hát ạ . Giọng hát du dương lưu luyến của nàng khiến hắn như lạc vào cõi tiên. Mặc dù chỉ có thể nhìn từ một phía của mĩ nữ nhưng như vậy lại càng dụ hoặc và hấp dẫn hắn. Hắn chưa từng nhìn thấy một mĩ nhân nào hấp dẫn như vậy, toàn thân nàng phát tán một ánh sáng thánh khiết, khiến cho con người sản sinh ra ý niệm tôn sùng. Nếu nàng mà đem so ra với Ngọc Trinh hay mấy con hàng Jav mà hắn hay xem thì bọn nó chỉ hít bụi ( Tiên sư cái thằng có mới nới cũ ) .

Thiếu nữ dùng hai tay vốc nước lên, nhẹ nhàng để làn nước chảy khắp ngọc thể. Khi đôi tay nàng đưa lên ngọc nhũ kiêu hãnh của nàng liền đập vào mắt của Dương, hạt anh đào màu phấn hồng khiến cho khí huyết của hắn sôi sục, hạ thân tất nhiên là nhất trụ kình thiên.

Ực, nuốt nước bọt hai mắt hồng lên giống như một con sói đói khát đang muốn ăn tươi nuốt sống ngọc thể của tiên nữ. Hắn bây giờ thực sự chỉ muốn lao vào mà hưởng thụ cái gọi là “ dục tiên dục tử “ mà người ta hay nói .

Dương nắm chặt lấy quyền đầu, toàn thân rung nhè nhẹ, huyết mạch của hắn bổng như có một động tưởng cường liệt muốn phóng qua đè lấy thiếu nữ, trên nữ thân thể tuyệt mỹ đó tung hoành dày vò . Nhiều giọt mồ hôi từ trán chảy xuống, hai mắt của Dương như mơ hồ đi.( Thằng này lại ngựa quen đường cũ bây giờ phải xông vào luôn chứ em .)

Vì cái gì ? Vì gì mà lực tự kềm chế của mình lại như thế này ? Hắn trong lòng thầm than, vừa mới có loại ý niệm tà ác trong đầu thì tựa như là giống như bản năng của thân thể, đã thấm sâu vào trong huyết dịch cốt tủy .

Lách tách một lọat âm thanh của nước, hắn xoay mắt nhìn lại, nhãn tình lập tức biến thành âm u trở lại, nguyên là thiếu nữ bỗng rẽ nước bước ra, cả một ngọc thể trong suốt lộ ra trong không khí . Ngọc nhũ trong suốt đó như chén ngọc kháp lên, đỉnh nhọn của đôi gò bồng vì có gió nhẹ thổi qua nên co rút lại chỉa lên, hơi rung rinh, tiểu phúc như là một mặt kính sáng sạch trơn nhẵn, Dương ráng tưởng tượng ra xúc cảm trơn tuột muợt mà đó . Cặp chân ngọc của nàng thon dài ưu mỹ, đôi chân đó dù là một vết muỗi nhỏ thôi cũng không có phát tán ra vẻ sáng bóng như ngà voi, ghê gớm nhất là từ phía bên hông Dương chết đứng như Từ Hải khi nhìn thấy một giải đất nhỏ tam giác có lông mọc cuốn lên, làm mạch máu của hắn muốn nổ tung ngay lên, dục hỏa bùng lên.

Hạ hầu của Dương lên xuống họat động như máy, chân phải không chịu khống chế tiến tới một bước nhỏ, quá mê người rồi, hắn đã nhanh chóng chịu hết nổi .

Thiếu nữ từng bước từng bước khoan thai tiến tới bên bờ, tiễu yêu nhè nhẹ lắc qua lắc lại, phong tư vô hạn, ngọc nhũ theo bước đi chạy lên chạy xuống, lắc một lúc làm tim của Dương muốn nhảy ra ngoài . Nhưng đời mà , cái gì nó cũng chả bao giờ vẹn toàn cả .Hắn đang hí ha hí hửng đợi đến lúc nàng quay lại thì ,Bùm , tắt nứng . Có lẽ hắn phải khóc thương cho số phận cô gái này . Người thì đẹp nhưng tại sao tạo hoá lại trêu người gắn một vết bớt dài gạt dọc gò má . Khiến hắn phải Á lên một tiếng rồi nhanh chóng làm nốt coi như vớt vát rồi chạy nhanh đi khi thấy biểu hiện phòng ngự của cô gái .