Chương 24 : Chạm mặt
Lâu nay ở rừng rú lâu quá nên cho các ngươi quay về thành thị nha . Điểm đến là Hoàng gia nơi có một nam một nữ đang thì thầm to nhỏ , hỏi ai đây thì chính là đại phu nhân Kim Tú Quỳnh và Hoàng Âm không biết họ đang nói chuyện gì lắng nghe nhé :)
- Không nghĩ tới, tiểu tạp chủng kia còn có thể tu luyện , biết thế ta đã sai người giết hắn từ lâu rồi .
- Mẹ à vậy trước đây hắn có thể tu luyện sao ? Hoàng Âm kín đáo nhỏ nhẹ nói , đây là việc ám hại một thành viên trong dòng chính a , nếu lộ ra là đi cả lũ .
- “Uhm , lúc hắn còn nhỏ ta đã sai người đi để phế đi đan điền và kinh mạch của hắn nhưng không ngờ” . Thần sắc Kim Tú Quỳnh âm trầm, kết quả ngày hôm qua làm cho nàng không muốn thấy.
- Hoàng Âm đến giờ thì ta cũng không muốn giấu con nữa ,Hoàng Âm, tiểu tạp chủng kia nhất định không thể lưu lại, hắn chết, về sau Hoàng gia đều là của con, kiện bảo vật kia của Hoàng gia cũng là của con, cho nên con nhất định phải nghĩ biện pháp tại giết tiểu tạp chủng này.
- Mẹ không phải lo nếu tên kia không trở về kip đại hội gia tộc để kiểm chứng thực lực thì sẽ không bao giờ có cơ hội đâu mà nếu có trở về thằng phế vật ấy sao mà thắng được con chứ mẹ biết rằng bây giờ con đã là Trúc cơ kì rồi lo lắng nhiều ngược lại sinh bệnh , vậy bảo vật đó là gì vậy mẹ ?
- Chuyện này mẹ không biết, nhưng mà bảo vật này tuyệt đối bất phàm, ông ngoại của con đã bàn giao, bảo vật này nhất định không thể rơi vào trong tay của kẻ khác .
Tú Quỳnh nói ra , việc này là cơ mật hệ trọng , cả chuyện đính hôn giữa hai gia tộc đến giờ cũng là một cái bẫy để Kim gia gài nàng vào để dò ra tung tích vật kia .
Thôi trở lại với tên Dương lúc này thì hắn đang nằm trên một chiếc giường ở một tửu điếm cách thành Cổ Phi không xa hắn giờ đây lại tiếp tục tu luyện Chu Tước quyết . Phải nói là vũ kĩ này không tệ a , vừa hấp thụ linh khí giúp cho việc tu luyện vừa gia tăng tu vi của hắn đúng là nhiều lợi mà không hại .Một ngày một đêm qua đi, sáng sớm hôm sau, trong phòng Dương có hào quang sáng ngời bao phủ , bên ngoài tràn ngập sáng bóng, sắc mặt hắn lúc này đã khôi phục vẻ hồng nhuận phơn phớt.
- Hô!
Sau khi phun một ngụm trọc khí ra ngoài cơ thể, Hoàng Dương mở hai mắt ra, ánh mắt của hắn thâm thúy, tu luyện cả đêm qua, hắn thấy tu vi mình lại tinh tiến thêm, lần này hắn cảm giác về mặt tu vi và lĩnh ngộ ẩn ẩn xu hướng đột phá.
-Chu Tước Quyết đúng là lợi hại!
Nhớ lại bản thân mình vào lúc cuối cùng thi triển Chu Tước Quyết tạo thành lực phá hoại to lớn, Dương cảm thấy sợ hãi và thán phục không thôi. Sau này ít sử dụng đi nhiều nhưng hắn thấy nên để con hàng này ém sau cùng .
Về sau cũng phải cẩn thận trong khi thi triển mới được. Thêm đó phải học thêm vài môn vũ kĩ phòng thân mới được chứ cứ dựa vào một món này của lão sư phụ phụ tiện nghi của mình thì chỉ có nước cạp đất ăn .
Nhanh chóng đứng dậy rửa mặt thay quần áo hắn đã thấy Hứa lão đợi hắn trước cửa phòng rồi .Nhanh chóng ăn sáng hắn cùng Hứa lão đi nhanh về phía Hoàng gia nhưng không phải cửa trước mà là cửa sau .
Xoẹt ..—Xoẹt , là những tiếng kéo nghe rất đều tai của Cửu thúc bất chợt lão dừng tay mà híp mắt về phía xa , sát khí chợt bừng lên mãnh liệt , kéo theo sau đó là các cao tầng của Hoàng gia trong mật thất cũng bừng tỉnh mà truyền âm mật với nhau .
Này , Cửu thúc chúng ta đám trẻ ranh có gây sự với lão quái vật nào à ? Sao hắn lại sắp tìm đến cửa vậy ? Có cần chúng ta ra ứng cứu ngươi không ?
- Không cần với tu vi như các ngươi thì người đến chỉ cần nhổ một bãi nước bọt cũng có thể giết các ngươi ! Tốt nhất là tu luyện đi ! À mà hắn về rồi đấy ! Ta nghĩ lần này một người các ngươi nên đi ra để dạy bảo đám hậu nhân đi .
- Haizz , ta biết rồi , ngươi cẩn thận .
-Uhm .
Nói rồi lão biến mất nhanh như cơn gió thoáng qua mà ở bên kia Hứa lão cũng nheo mắt nhìn về bầu trời Hoàng gia mà nói :
- Nơi mà thiếu gia ở cũng thú vị đấy , ngoạ hổ tàng long . Hâhhah , thú vị ! Chuẩn bị có ngừoi đến đón chúng ta đấy
- Cái tên điên này , đang yên lành đang lành ngươi nói cái gì vậy ? Tu vi cao nhất của Hoàng gia ta theo ta biết thì cũng chỉ là Hóa Thần cảnh thôi , ngoạ hổ tàng long cái gì !
- Ngài cứ chờ xem hắn gần lắm rồi ..
Nói chưa dứt thì lúc này Cửu lão đã xuất hiện trước mặt hai người mà mỉm cười điềm đạm nhưng nụ cười này có thể giết được người đấy . Cửu lão chỉ mỉm cười mà nói :
- Xin tiền bối dừng bước , không biết tiền bối hạ giá mà tiến về Hoàng gia chúng ta không biết có gì sai bảo .
- Không có gì ! Ta chỉ đưa thiếu gia ta đây về nơi ở của hắn ! Nếu ngươi có gì không đồng tình cho thiếu gia ta tiến nhập thì ngươi có lẽ là người yêu mùi đất ẩm rồi đấy . Nói rồi sát cơ chợt bao quanh người Cửu lão , hai mí mắt của Cửu lão gắt gao nhìn lại . Hai bên sẵn sàng có khả năng giao chiến bất kì lúc nào !
- Hứa lão ! Người mình cả , không nên !
- Xin lỗi thiếu gia , là ta nóng nẩy ! Nói rồi lão nhanh chóng lùi lại mà không quên liếc một cái nhìn thật sâu về Cửu lão rồi nhắm mắt im lặng để mặc Dương .
- Chào Cửu lão ! Lâu lắm không gặp , đều là người quen cả mà nên ngươi không cần lo lắng đâu ! Thôi chúng ta đi nhé ?
- Uhm ! Đi đi . Ta cứ tưởng ai . Nếu là ngươi thì có quyền dẫn khách vào nghỉ .
Thấy cử chỉ cung kính của tên kia dành cho Dương thì hắn cũng tạm yên tâm mà dẫn Dương về hậu viện trước kia rồi quay lưng rời đi .