Chương 25 : Mật thất của Cửu thúc
Hắn về chuyến này mọi thứ vẫn như trước , căn phòng cũ nát của hắn dẫu thay đổi thì chỉ là ám một chút mạng nhện , chắc là do lâu ngày không có người quét dọn , hắn lại chợt nhớ Tiểu Ngọc . Ngày nàng còn ở nhà thì hắn tự dưng cơm bưng nước rót , bây giờ nàng đã theo Trịnh Hạ Băng mà đi Tiêu Linh Môn rồi , hắn thấy đó cũng là một cách đi , chờ sau này mạnh lên rồi đi tìm nàng cũng chưa muộn .Nói rồi liền nhanh chóng đi bố trí chỗ ở cho Hứa lão nằm sát một bên vách luôn .
À này ! Ngươi nên ém sức mạnh của mình lại , đừng phô trương ra nếu không cái Hoàng gia nhỏ bê của ta chết mất !
Dương nói , hắn thật không muốn Hứa lão đầu này cũng là Hư Linh cao thủ a! Nếu hắn cứ như thế mà phô ra sức mạnh cái này Hoàng gia sẽ bị thu hút bởi các lão quái vật lâu năm , chắc chắn vô cùng nguy hiểm .
Đối diện với câu nói này Hứa lão cũng tỏ ra nghiêm túc mà nói :
- Thiếu gia không cần lo lắng , ta tự biết thân biết phận . Mà nếu cái Hoàng gia của ngài bị tấn công thì chắc tên kia chỉ một cái búng tay của hắn cũng huỷ diệt cái thành này ấy chứ .
- Ngươi đang nói đến Cửu lão à ! Ngươi nói ta mới nhớ phải đến gặp ông ấy chút , dù gì khi chúng ta về cũng hơi có phần lỗ mãng .
- Dạ tuỳ thiếu gia quyết định . Thần xin phép đi tu luyện .
- Uhm , đi đi .
Dương lại đi ra cửa sau Hoàng gia, bản thân mình dẫn người lạ mà không qua sự xin phép nếu bị cao tầng phát hiện thì việc này lớn đấy nên hắn cần lo lót trước một số thứ , đặc biệt là Cửu Thúc . Sau khi đi vào cửa sau Hoàng gia,Dương không có nhìn thấy Cửu thúc, lập tức suy đoán Cửu thúc khả năng đang ở trong sân nhỏ của mình, hắn đi tới gian phòng của Cửu thúc.
Cửu thúc sống ở Hoàng gia đã lâu lắm rồi, vừa vặn tới gần cửa sau thì có một viện nhỏ, đây là nơi một mình Cửu thúc ở, trong sân nhỏ này, trong trí nhớ của Dương lúc còn bé, hắn đã tới đây vài lần.
Đi vào trong tiểu viện, tiểu viện này hơi cũ nát, nhưng lại rất sạch sẽ, bên trong còn có không ít bồn hoa, Dương trực tiếp đi vào bên trong phòng, nhìn trộm chung quanh, dường như Cửu thúc không ở đây.
Ngươi cho rằng chút thực lực của ngươi là có thể nhìn trộm ta sao, múa rìu qua mắt thợ.
Một giọng nói vang lên, lập tức một đạo thân ảnh vô thanh vô tức xuất hiện sau lưng Dương
- Cửu thúc, lúc nào trở nên xuất quỷ nhập thần như thế. Người cứ thế thì con có ngày bị bệnh tim đấy .
Dương quay đầu lại mỉm cười, người tới là Cửu thúc.
Ngươi được lắm . Nhanh theo ta đến phòng chứa củi . Nơi đây không nói chuyện được .
Nói rồi Cửu thúc túm lấy tà áo hắn mà lôi đi khiến hắn chưa kịp nói lời giải thích gì mà lôi hắn đến kho củi .Kho củi cách chỗ ở của hắn cũng không xa, ngày thường cũng không có ai qua lại. Khi Dương đến kho củi, , cẩn thận tìm kiếm xung quanh thì phát hiện ra không có ai ở bên ngoài.
- Nhìn ngó cái gì, còn không mau tiến vào đi.
Giọng nói của Cửu thúc lại vang bên tai Dương lần nữa.Tiến bước vào phòng thì hắn để ý tay trái của Cửu thúc có đẩy một then gỗ lập tức cái giá đựng gỗ trước mặt chợt rung nhẹ mà mở ra một hang mật thất .
Cửu thúc đây là ...
Đây đủng cái gì ngươi lắm lời quá bước vào nhanh lên .Nói rồi Cửu thúc nhanh chóng đẩy lưng tên Dương vào .
Vừa bước vào thì trong ánh sáng vừa đủ của ngọn đuốc, lúc này, Dương đánh giá Cửu thúc, bộ dạng của ông lúc này hoàn toàn khác với bộ dạng tuổi già sức yếu ban ngày, hai mắt hữu thần, cả người như như phát ra một khí thế vô hình, chỉ là sắc mặt có chút tái nhợt.
- Rất kỳ lạ sao? Nếu không phải là nhìn ngươi lớn lên từ nhỏ, tâm địa cũng thiện lương, ta cũng không thèm tới cứu ngươi. Còn nữa mau trả lời những câu hỏi của ta không thì ngay cả tên Hư Linh cảnh đang nấp ngoài kia cũng không cứu ngươi được kịp đâu .
Đã đến nước này, trong lòng Dương đã nhận định, Cửu thúc nhất định là cường giả trong truyền thuyết, chỉ là cố ý ẩn thân ở Hoàng gia mà thôi . Thế là hắn đành nói hết tất cả từ sự kiện ở núi Quất lâm đến Tứ thần quyết hay cả Dự thần gia nhưng hắn chỉ có giữ lại việc của Như Thuý . Nếu như biết việc này thì có lẽ Cửu thúc sẽ tức điên lên vì hắn đang chọc vào một con mãng xà đang ngủ yên .
Từ khi ngươi được sinh ra, nhìn ngươi lớn lên ở Hoàng gia. Cuộc sống của ngươi bị khinh bỉ, nhưng không ngờ vận khí của ngươi lại tốt như vậy, chuyện tốt này cũng là do ngươi may mắn mới gặp được.Tứ Thần Quyết này đúng là bất phàm, tiểu tử ngươi vận khí tốt, không ngờ lại có duyên lĩnh ngộ được của vị đó, nếu có thể học được ba quyết khác mới xem như chính thức bất phàm, về sau phải xem vận khí của ngươi rồi, Tứ Thần Quyết ta nghĩ cấp độ có lẽ là Hoàng cấp cao cấp, thậm chí là tiếp cận Huyền cấp, đối với ngươi bây giờ mà nói, thi triển ra rất là gánh nặng, thi triển một lần mà không đánh chết đối thủ, chính mình sẽ mất mạng, về sau nên dùng làm át chủ bài, tận lực đừng thi triển. Ta cũng không ngờ rằng ngươi có thể tu luyện lại , ngươi nên ém mình lại .
Điều đó thì con biết rõ
Ngươi từ nhỏ kinh mạch đã bế tắc không thể luyện vũ thuật, cũng vô pháp trở thành Võ giả. Theo như ta thấy đó là do ngươi bị hãm hại, nhưng không nghĩ tới ngươi lần này đại nạn không chết . Mà lại sống có được tu vi đến bậc này . Tuy mạnh nhưng còn non quá . Ta hỏi ngươi một câu :” Muốn sống hay muốn chết, ngươi muốn có một ngày nào đó có thể đứng ngạo nghễ trên đời không?”
Người lão bộc hỏi lại lần nữa.
- Muốn, dĩ nhiên muốn, đại trượng phu sống trên đời, tất nhiên là muốn, cho dù là không thể lưu danh thiên cổ thì cũng không để tiếng xấu muôn đời.
Dương kiên định mà nói.