"À, tên cô là gì?" Tử Yên nhìn mỹ nhân hỏi.
"Ta sao?, ta tên Lệ Ảnh" Lệ Ảnh buồn bã đáp nàng xoay người rời đi đến một góc tĩnh lặng ngồi xuống, Tử Yên nhìn nàng quay người thì không biết nói gì chỉ có thể biến lại thành nhện chui vào lòng nàng.
Trần Thiên ngồi đọc từng quyển sách luyện đang trầm ngâm nói:
"Điều khiển lửa phù hợp với dược liệu không thì nổ đỉnh, mà ta hiện tại chỉ có một cái đỉnh".
Cậu nhìn sang đỉnh luyện đan mình mua được, màu đen, trang trí bằng dược liệu cơ bản xung quanh thân đỉnh.
"Có nên mua thêm đỉnh nữa không mà… hết linh thạch rồi..!!" Trần Thiên lăn qua, lăn lại suy nghĩ, cậu bật người ngồi dậy ra khỏi Ngũ Hành Giới, quyết định đi tìm lão già bán cho cậu mấy quyển luyện đan và đỉnh.
Bên ngoài Ngũ Hành Giới, Liễu gia là gia tộc luyện tại đông vực, mấy năm trước một luyện dược sư thất phẩm trong lúc tìm dược liệu chuẩn bị tấn cấp bát phẩm, vô tình gặp chuyện bất trắc từ đó bị điên, điên, khùng, khùng, với những công thức luyện đan chuẩn giống ai khiến nhiều người bị thổ huyết chết, sốc thuốc chết, bạo thể, nói chung nhiều vô cùng.
Vị thất phẩm cũng bị Liễu gia gạch tên ra khỏi gia tộc, từ đó lưu lạc khắp nơi ít ai biết được Liễu Bắc đang ở đâu, vị thất phẩm ấy tên là Liễu Bắc cũng là người bán cho Trần Thiên mấu quyển sách luyện đan và đỉnh đỉnh, một góc nhỏ cách xa nơi đông người qua lại, yên tĩnh, một lão già mặc y phục luộm thuộm nằm trên ghế đung đưa tay phải cầm quạt, tay trái cầm bình rượu nói:
"Chán quá, không có việc gì để làm biết gì đừng bán mấy thứ đó cho tên thiếu niên kia là được rồi, lão già ta không biết còn sống được bao lâu nữa đây..!".
"Bắc gia gia, người vẫn khỏe chứ..?" Một tiếng nói thanh hót, hiền diệu phát lên, Liễu Bắc quay người ra sau nhìn thiếu nữ cười nói:
"Ta vẫn khoẻ, nha đầu ngươi lại mang đồ ăn gì đến cho ta nữa vậy".
"Món Bắc gia gia thích nhất..!!" Thiếu nữ đi lại gần ngồi vào bàn lấy ra mấy món ăn bày bố, Liễu Bắc đi lại cầm đũa lên gắp thức ăn bị thiếu nữ đánh vào tay.
"Ui, này nha đầu sao lại đánh ta..!" Liễu Bắc trừng thiếu nữ, nàng lại cười nói:
"Hừ, tham ăn, ta nói này Bắc gia gia người cũng già rồi sao không tìm truyền nhân của người đi, với tài năng cũng như thiên phú Bắc gia gia ai mà không muốn bái người làm sư".
Liễu Bắc uống lấy một ngụm rượu trầm ngâm nói:
"Ta bị Liễu gia gạch tên, danh tiếng làm cho thành tên hại người chẳng ai muốn bái ta làm sư đâu, à truyền nhân thì chắc là tên ngốc mua đồ của ta đo..!".
"Tên ngốc mà Bắc gia gia nói là ai, ta cũng muốn gặp tên ngốc đó" Thiếu nữ tươi cười.
"Hắt xì, là mỹ nữ nào nhắc ta đây..!" Trần Thiên tìm tin tức của lão già bán cho mình đồ mấy canh giờ vẫn chưa có tin gì cả, cậu bước vào tửu quán chân một lúc rồi lại tìm tiếp.
"Không biết lão già đó sống ở đâu nữa" Trần Thiên ngồi bên trong tửu lầu nhìn ra bên ngoài quan sát khung cảnh.
Lão già bước đến quầy bán của chủ tiệm nói:
"Ông chủ cho ta một bình nữ nhi hồng, một bình trúc linh đồng, một bình nghiêm xuân, tổng cộng ba bình lấy loại thượng hạng"
Lão già này là Liễu Bắc trên đường đi mua rượu về nhà uống cùng đồ ăn thiếu nữ làm.
"Tiếng nói thật quen thuộc" Trần Thiên nâng lấy chén rượu lên uống môi nhép miệng nói.
Liễu Bắc trả tiền tay cầm ba vò rượu đi ra ngoài, cậu trên cao quan sát thấy Liễu Bắc đi ra với thân hình quen thuộc cắt tiến nói:
"Này, lão già".
Liễu Bắc quay ngược nhìn lên lầu thấy có người đang vẫy tay với mình thì cười, nhìn kỹ lại thấy người vẫy tay là tên thiếu niên mình bán đồ lúc trước nghĩ ' chết không lẽ tên này chế đan dược làm người ta bị chết hay bạo thể, ta không quen ngươi, không quen ngươi '.
Liễu Bắc nhanh chóng rời đi, Trần Thiên thấy tiếng Liễu Bắc rời đi, cậu bỏ lại linh thạch phóng xuống rượt theo, vừa đuổi vừa hét:
"Này lão già ta có chuyện muốn nói..".
Liễu Bắc không quan tâm mấy lời nói đó, chỉ nghĩ cậu luyện đan dược theo cách trong sách ghi làm hại ai chết tìm mình để làm bia đỡ đạn nên chỉ cắm đầu chạy.
Một lúc sau, Liễu Bắc chạy về đến nhà thì chậm, chậm lại đi vào bên trong sân.
"Bắc gia gia, người sao lâu vậy mới về, ta đợi người nãy giờ" thiếu nữ ngồi trên bàn hai tay chống cằm, khuôn mặt phồng lên nhìn Liễu Bắc.
"À, mới gặp tên tiểu tử không biết lượng sức thách thức ta kết quả hắn thua thảm bại hahaha" Liễu Bắc lấy bình rượu ra uống một ngụm cười to nói.
"Ý, người nói là tên thiếu niên tuấn tú, cao khoảng 1m90, tóc đen dài, mặc một bộ chiến giáp trắng đen đan xen nhau đúng không?" Thiếu nữ miêu tả tương đối chi tiết, Liễu Bắc há hốc mồm nói:
"Nha đầu từng gặp hắn sao?".
"À, người ta đến tận cửa nhà rồi kìa..!" Thiếu nữ đưa tay chỉ về phía cổng, Liễu Bắc lạnh sống lưng xoay ra sau nhìn Trần Thiên, giọng khàn khàn nói:
"Thiếu niên đến đây làm gì?, mấy món đồ đó ngươi mua, ngươi luyện không liên quan đến ta".
"Ta có nói gì đến mấy món đồ đó đâu chứ, lão nhạy cảm quá rồi" Trần Thiên nhún vai đi đến, Liễu Bắc nghe vậy thở phào nhẹ nhõm nghi không chết người là được:
"Vậy ngươi đến đây làm gì?".
"Ta muốn nhờ tiền bối chỉ dạy luyện đan để tham gia luyện đan lễ hội" Trần Thiên nghiêm túc nói, Liễu Bắc nghe vậy lặng lẽ đi vào trong nhà đáp:
"Ta không chỉ dạy ai cả mời ngươi về cho".
"Cái này, ta làm gì sai sao?" Trần Thiên quay sang thiếu nữ hỏi, nàng nhún vai không trả lời.
Bên trong nhà, Liễu Bắc nhìn lướt qua những tài liệu chồng chất từ bảng, bàn, ghế, giường, ông ngồi xuống một chỗ cầm lên những nghiên cứu trong cuộc đời mình:
"Ta liệu có nên nhận đồ đề chỉ dạy cho hắn sao?, một kẻ bị gia tộc ruồng bỏ, một tên điên như ta liệu có thể dạy được một đệ tử sao?".
Bên ngoài Trần Thiên nhìn căn nhà rồi quay sang thiếu nữ nói:
"Ngày mai ta lại đến".
"Ừ, mai đến" thiếu nữ gật đầu nói, Trần Thiên xoay người rời khỏi nhà Liễu Bắc.
Cậu đi không lâu Liễu Bắc mở cửa ra nhìn thiếu nữ nói:
"Hắn về chưa?".
"Về rồi, Bắc gia gia không nhận hắn làm đồ đệ thật sao?" Thiếu nữ liếc Liễu Bắc, ông lắc đầu đi đến bàn lấy rượu ra uống:
"Xem hắn kiên trì được bao lâu và tùy duyên nữa..!".
"Nhưng lễ hội luyện đan sắp đến rồi dạy hắn kịp không?" Thiếu nữ, Liễu Bắc trầm ngâm gật đầu thấy thế thiếu nữ cũng im lặng.
"Mua quà tặng sao lão ta sao?, hay sao nhỉ" Trần Thiên trên đường về suy nghĩ tìm cách để Liễu Bắc dạy mình, cậu đọc trong mấy quyển dạy luyện đan, có những cách thức luyện đan vô cùng xa lạ khiến cậu vô cùng thích thú muốn học được, đến nhà trọ cậu ngồi xếp bàn bắt đầu tu luyện.
Trung Vực, Hàn gia bên trong đại sảnh một thiếu niên đang ngồi nhâm nhi từng ngụm trà chờ đợi bên cạnh làm một lão già đứng nghiêm chỉnh, từ góc khuất một trung niên bước ra tươi cười nói:
"Cung Nam hiền điệt đến Hàn gia ta không biết có truyện gì?".
"Hàn Ngữ thúc khách khích rồi, con đến đây hỏi là tin tức của Hàn Dĩnh tiểu thư đã có chưa?" Cung Nam cười nói, Hàn Ngữ trầm mặt một năm qua tìm kiếm mà không có lấy một tin tức, bên Cung gia hối thúc việc tìm Hàn Dĩnh về thành hôn khiến hắn vô cùng áp lực, lúc Hàn Ngữ đang suy nghĩ thì một trưởng lão Hàn gia bước vào:
"Gia chủ ta có việc muốn nói..!".
Hàn Ngữ liếc sang Cung Nam rồi vẩy tay kêu trưởng lão đến, trưởng lão bước đến kề miệng vào tai Hàn Ngữ như nói gì đó khuôn mặt Hàn Ngữ càng nghe càng tươi cười nói nhỏ với trưởng lão:
"Phái người đi tìm nó về".
Trưởng lão gật đầu lui ra ngoài, Cung Nam đặt chén trà xuống nói:
"Có lẽ đã tìm được tin tức của Hàn Dĩnh tiểu thư, vậy sư điệt đây cũng không làm phiền nữa cáo từ Hàn Ngữ thúc".