Chương 20: Luyện Đan

Nữ nhân trên trán đầy gân xanh tung chưởng hướng về Trần Thiên.

"Nữ nhân hung dữ" Trần Thiên thấy chương tiến đến đạp Lăng Tinh Bộ né tránh chạy đi.

ĐÙM.

"Dâm tặc, chịu chết" Nữ nhân mặc lấy y phục đuổi theo Trần Thiên, cậu chạy ra khỏi nhà tắm trên đường chạy thấy rất nhiều nữ nhân đi qua đi lại, Trần Thiên không khỏi nghĩ lẽ nào đây là Hợp Hoan Tông trong truyền thuyết nghĩ đến đây cậu rùng mình.

"Ngươi đây bắt lấy nam nhân đó cho ta".

Nữ nhân đuổi đến la lên, mấy đệ tử nữ, trưởng lão nghe vậy thì lập tức di chuyển chặn đường Trần Thiên.

"Mẹ nó, hết đường chạy rồi" Trần Thiên bị bao vây, cậu cảm nhận ở đây có mấy khí tức mạnh mẽ hơn cậu rất nhiều.

Đại điện Bách Hoa Tông, nữ nhân ngồi trên ghế tông chủ bên dưới Trần Thiên đang nằm bên dưới tay chân cậu bị trói lại.

"Ngươi tên gì?, từ đâu đến?, sao lại vào được Bách Hoa Tông?".

Nữ nhân quan sát cậu rồi hỏi, cậu nghe vậy thở phào nói thầm không phải Hợp Hoan Tông là được, trước mấy câu hỏi của nữ nhân cậu trả lời:

"Ta tên Trần Thiên, đến từ Tây Vực, ta bị địch nhân truy đuổi nên dùng Dịch Tinh Phù nên mới xuất hiện tại đây".

Nữ nhân ngồi phía trên trầm ngâm suy nghĩ:

"Người đâu ném hắn ra bên ngoài Bách Hoa Tông".

Mấy đệ tử nữ trong chốc lát xuất hiện kéo cậu đi ném ra bên ngoài Bách Hoa Tông.

"Cuối cùng cũng thoát khỏi nữ nhân hung dữ, bây giờ phải đi tìm sư tôn thôi…!!" Trần Thiên lấy ra bản đồ xem rồi rời đi tiến về Đông Vực

Đông Vực, luyện dược hội là nơi dành riêng cho luyện dược sư chức vị cao quý bậc nhất đại lục, một thân ảnh đi vào trong đứng ở quầy nói:

"Ta muốn những dược liệu này".

"Là Lạc Minh đại sư sao?, ngài chờ một chút tiểu nữ đi lấy những dược liệu này cho ngài ngay".

Thân ảnh này là Lạc Minh, hắn sao khi bóp nát dịch linh phù, hắn dịch chuyển đến Đông Vực sinh sống mấy tháng trong thời gian đó sư tôn hắn chỉ dạy hắn luyện đan.

"Sư tôn, ngài nói bao giờ thì tới luyện đan đại hội" Lạc Minh, linh hồn trong chiếc nhẫn trầm ngâm đáp:

"Theo như ta nhớ không lầm thì tầm hai năm nữa, trong thời gian đó con có thể đột phá nhị phẩm luyện dược sư".

Lạc Minh nghe vậy gật đầu.

"Đây là dược liệu Lạc Minh đại sư cần..!".

Nữ tiếp viên quay lại đưa cho hắn nhưng dược liệu cần, Lạc Minh ném linh thạch rồi rời đi.

Trần Thiên bị ném ra khỏi Bách Hoa Tông, cậu quyết định đi đến Đông Vực nhưng muốn đi đến Đông Vực phải đi qua Tử Tinh Sơn Mạch, cậu tiến vào trong gặp nhiều yêu thú nhưng dễ dàng giết được.

"Thịt yêu thú ngon tuyệt" Trần Thiên, cậu đang ăn thịt yêu thú mà lúc chiều giết được.

ẦM ẦM ẦM.

Cậu nghe tiếng động bỏ thịt yêu thú đang ăn phân nữa chạy đi đến nơi gây ra tiến động, đến nơi phát ra tiếng động cậu thấy một lăng mộ chui lên từ đất cảnh này làm cậu nhớ lại lăng mộ trong bí cảnh.

"Đi vào xem sao biết đâu có cơ duyên..!!" Trần Thiên, cậu tiến đi vào bên trong mộ địa.

Bên trong lăng mộ tương đối rộng lớn nhưng không có bắt kỳ bẫy hay yêu thú gì cậu tiến vào thuận lợi vô cùng, càng đi sâu vào trong thì càng lạnh cậu phải dùng linh khí giữa ấm cơ thể.

Đại điện mộ địa một cổ quan tài bên trong là một mỹ nhân nhan sắc khuynh thành, khuynh quốc, làn da trắn tinh như tuyết, màu tóc tím huyền bí, bộ ngực ngoại cỡ, vòng eo thon, bờ mông tương đối bự, tròn, khung cảnh xung quanh bị đóng băng hoàn toàn.

Cậu đi đến đại điện lăng mộ quan sát nơi này thấy cỗ quan tài thì tiến đến nhìn mỹ nhân bên trong chép miệng nói:

"Nhan sắc như vậy chết uổng thật..".

Trần Thiên quay người rời đi tiếp tục tìm khám phá cũng như tìm kiếm cơ duyên, cậu rời đi không lâu nắp quan tài mở ra mỹ nhân từ trong cỗ bước ra đi theo cậu, Trần Thiên dừng lại một nơi cách quan tài không xa, trước mắt cậu là một vùng đen tối vô định hình nhưng lại có một viên đang phát ra ánh sáng mờ ảo.

"Viên đá đó là gì hệ thống?".

-[ Keng viên đá đó là phù văn thạch ].

"Phù văn thạch là thứ gì?" Trần Thiên.

-[ phù văn thạch là thứ thiên địa sơ khai những viên đá hấp thụ những tinh hoa trời, đất, vạn vật tạo nên phù văn thạch, mỗi phù văn thạch điều chứa ngẫu nhiên như các loại thuộc tính hoặc biến dị thuộc tính ].

Trần Thiên nghe hệ thống phân tích không chần chừ nữa tiến đến viên đá bắt đầu luyện hóa, nữ nhân cũng đến thấy cậu luyện hóa ngồi xuống nhìn Trần Thiên.

Một tháng , hai tháng, năm tháng, một năm qua đi, Trần Thiên từ từ mở mắt ra thở nhẹ hơi đứng dậy một năm thân thể cậu cũng cao lên 1m90, tóc trở nên dài tới lưng, cơ bắp cũng trở nên vạm vỡ hơn trước rất nhiều.

"Thạch văn phù ta luyện hóa lại là lôi thuộc tính khả năng tăng tốc độ và có thể dùng với bộ pháp, đặt tên cho nó là Tốc Lôi Thạch Phù vậy.." Trần Thiên vui mừng nói, cậu có suy nghĩ sẽ đặt tên cho những thạch văn phù khác trong tương lai nếu luyện hóa được, nhưng không được bao lâu bị hệ thống làm cho cậu bỏ ngay ý tưởng đặt tên cho thạch văn phù.

-[ mỗi thạch văn phù đề có tên nhưng đây là lần đầu ký chủ đặt tên cho thạch phù, nên hệ thống sẽ im lặng chấp nhận cái tên không theo thông tin này. ].

Cậu vươn mình một cái thấy mỹ nhân trong quan tài lúc này đang ngồi nhìn cậu, Trần Thiên hét lên:

"Người chết sống lại..!!!".

RẦM.

Một đấm vào bụng cậu văng ra xa, mỹ nhân:

"Lão nương còn chưa chết chỉ là ngủ thôi..!!".

"Khụ khụ, là ta thất lễ" Trần Thiên đứng lên ho khan nói.

"Ngươi cũng đã luyện hóa thạch văn phù của lão nương để lại rồi cũng nên dẫn lão nương rời khỏi đây" Mỹ nhân nhìn cậu chờ đợi câu trả lởi, nhưng tay nàng đưa lên làm dấu hiệu nếu không đồng ý thì ăn đấm tiếp tục.

"Được, ta dẫn nàng ra với điều kiện nàng phải vào pháp bảo không gian" Trần Thiên đương nhiên nhìn thấy nắm đấm của nàng gật đầu đồng ý, dù sao cậu cũng lời vừa được thạch phù lại có thêm mỹ nhân, mua một tặng một thì ai lại chê chứ.

"Ta đồng ý vào không gian pháp bảo nhưng đến nơi đông người thả ta ra bên ngoài" Mỹ nhân gật đầu.

"Được, cái này không có vấn đề gì" Trần Thiên đưa tay thu lấy mỹ nhân vào pháp bảo rồi rời khỏi một địa.

Đông Vực là nơi của các gia tộc liên minh để giữa vững căn bằng, liên mình bao gồm những gia tộc, Liễu gia chuyên đan dược lập nên luyện đan hội, Mặc gia chuyên về khôi lỗi tạo nên khôi lỗi hội, Lăng gia chuyên về buôn bán, mặc dù như thế ba gia tộc vẫn có các cường giả chấn giữa.

Trần Thiên đi mấy ngày cuối cùng cũng đến Đông Vực, cậu tiến vào trong thành ở đây các tu sĩ đông đúc không kém nam vực là bao nhiêu.

"Lễ hội luyện đan còn mấy tháng nữa diễn ra rồi thật mong chờ".

"Năm nay có rất nhiều nhân tài trẻ đến đặc biệt có tên gì Lạc Lạc gì đó".

"Là Lạc Minh nhị phẩm luyện đan sư, hình như đan được Liễu gia tiểu thư để ý".

Trần Thiên nghe thấy tên Lạc Minh thì run lên nếu hắn còn sống đến đây chắc phải có tin tức của sư tôn, cậu không nóng vội đi tìm đại lục rộng lớn trùng tên là chuyện thường khi chưa xác nhận không thể đi tìm.

Luyện đan lễ hội cậu chắc chắn tham gia nhưng trước tiên phải học cách luyện đan dược đã, cậu đi đến luyện đan hội vào trong nữ tiếp viên mặc y phục đỏ đến nói:

"Không biết công tử cần gì?".

"Ta muốn học luyện đan" Trần Thiên, lời vừa nói ra khiến nữ tiếp viên không biết nói gì tiếp luyện đan sư cần xem tư chất, thuộc tính nếu cô dẫn cậu đến khả năng bị đuổi rất cao, cậu thấy biểu hiện của nữ tiếp viên thở dài quay người rời đi.

Trần Thiên không từ bỏ cậu đi tìm từng luyện đan hội hỏi học luyện đan nhưng kết quả chỉ là sự im lặng, cậu thở dài đi ngang một quầy buôn bán nhỏ ven đường dừng lại quan sát, cậu thấy có mấy quyển dạy luyện đan cơ bản đến cấp cao, cùng với lò đỉnh luyện đan.

"Ông chủ, mấy quyển này với cái lò này bán sao?".

Lão già trong quầy liếc thấy Trần Thiên ăn mặc sang trọng đứng lên hai tay chà lấy nhau cười nói:

"Vị công tử này mấy món này lão già ta đòi chỉ 1000 linh thạch hạ phẩm thôi".

Trần Thiên trần ngâm nhìn đống đồ này nói:

"500 linh thạch hạ phẩm".

"800".

"400".

"Lão già ta chịu thua 600 linh thạch hạ phẩm".

"Đây đa tạ".

Cậu thu lấy mấy món đồ rời đi, lão già phía sau nhìn theo thân ảnh Trần Thiên thở dài:

"Đó là tri thức cả đời luyện đan của lão già ta đây hy vọng ngươi là người có duyên".

Tìm nhà trọ cậu thuê một phòng ở, lên phòng cậu tiến trong Ngũ Hành Giới liền, vừa vào đã thấy Thanh Nguyệt và Hàn Dĩnh vẫn đang tu luyện, còn mỹ nhân đang chơi đùa cùng Tử Yên, cậu chọn một nơi rồi bất đầu đọc những quyển dạy luyện đan.

"Ngươi đang xem luyện đan cho người mới à, bình thường mấy cái này thay lừa người lắm".

Mỹ nhân bước đến cạnh Trần Thiên nói, trên tay còn ôm lấy Tử Yên.

"Không, ông chủ đó sẽ không lừa ta, lúc mua ta để ý ông chủ tiệm đó thân thể có mùi dược liệu rất nồng nàng, khi mua xong ta quay người rời đi có cảm giác có ánh mắt nhìn theo mình".

Trần Thiên vừa xem vừa nói, mỹ nhân nghe vậy thì gật đầu ôm theo Tử Yên rời đi đến một góc xa tại Ngũ Hành Giới.

"Này ngươi hiện hình được rồi..!".

"Sao, cô biết ta có thể hóa hình?".

Tử Yên hóa hành người nói, mỹ nhân cười:

"Ngươi là Hắc Ma Viễn Chu Sa, là tộc nhện viễn cổ tại đại lục, lúc ta chưa ngủ đông từng có tiếp xúc với tộc ngươi, cũng biết được tộc ngươi khi tu đến nhị giai có khả năng truyền thừa tự nhiên một bộ công pháp, nhưng công pháp gì thì ta không rõ".

"Công pháp đó tên là Hóa Nhân Pháp".

Tử Yên nói, mỹ nhân làm mặt nguy hiểm nói:

"Ngươi không sợ ta bắt ngươi sao?, một tộc viễn cổ đã bị tuyệt chủng bán rất nhiều tiền".

"Không, chủ nhân đã cho cô vào thì tin tưởng cô nên ta chẳng sợ".

Tử Yên chống hai tay ưỡn ngực nói, mỹ nhân trầm mặt nghĩ rõ ràng ta uy hiếp hắn thôi có chuyện thì đền bù cho hắn vậy.