Chương 10: Xà Nhân

Trần Thiên lúc này trong không gian nhìn thấy mặt trời và mặt trăng, hai thái cực không bao giờ xuất hiện, một thứ là ánh sáng chiếu rọi vào ban ngày, một thứ là ánh sáng mờ ảo vào ban đêm.

Tầng 1 Hấp Thụ.

"Đại ca, đại ca tỉnh lại".

Trần Thiên mở mắt ra từ từ thấy một bé gái đang ở bên cạnh mình, cậu ngồi dậy hỏi.

"Ta bất tỉnh bao lâu rồi?".

"Đại ca bất tỉnh năm ngày rồi".

Tiểu Nhã cười nói rồi chạy đi kêu dân làng, Trần Thiên trầm ngâm suy nghĩ về tầng 1 hấp thụ của Nhật Nguyệt Thánh Kinh cuối cùng hỏi.

"Hệ thống tầng 1 hấp thụ có nghĩa là có thể hấp thụ mọi thứ sao?".

Hệ Thống:[ Tầng 1 Hấp Thụ có khả năng hấp thụ linh khí xung quanh dùng cho bản thân, không lo cạn kiệt linh khí bổ xung vào thân thể ].

"Nói như vậy ta dùng bao nhiêu vũ kỹ tốn nhiều linh khí có khả năng hấp thụ linh khí để bổ xung lại thân thể".

Hệ Thống:[ đúng vậy ký chủ, quá trình diễn ra liên tục chỉ cần ký chỉ vừa tiêu hao linh khí tầng 1 hấp thụ sẽ lập tức bổ sung ngay, cho dù là lượng linh khí rất nhỏ cũng hồi phục ngay ].

"Vậy đối thủ của ta có phát hiện không?".

Trần Thiên hỏi để phòng ngừa những trường hợp xấu nhất có thể xảy ra.

Hệ Thống:[ ký chủ coi thường cấm kỵ rồi, cấm kỵ không thể bị phát hiện cho dù là bất kỳ ai ].

"Thiếu niên cậu cuối cùng cũng tỉnh".

Trần Thiên nhìn thấy một lão già chống gậy đi đến cậu, Trần Thiên lúc này đứng lên nhưng bị té xuống.

Ách.

"Thiếu niên thân thể cậu bị thương nghiêm trọng, nếu không phải Tiểu Nhã phát hiện e là cậu đã chết".

Lão già giọng khàn khàn nói, Trần Thiên lúc này nhìn đến Tiểu Nhã, tuổi tầm 10, tóc buộc hai bím, khuôn mặt xinh đẹp lớn lên là một mỹ nhân, cậu cười nhìn Tiểu Nhã nói.

"Đa tạ tiểu muội đã cứu ta".

"Không có gì đâu đại ca".

Tiểu Nhã tươi cười đáp, Trần Thiên nhìn đám người thôn làng nói.

"Đa tạ các vị cứu ta ân tình này ta nhất định ghi nhớ".

"Không có gì cả, cậu nghỉ ngơi từ từ đi bọn ta không làm phiền".

Lão già cùng đám người đi ra ngoài, Trần Thiên xếp bàn lại bắt đầu tu luyện hồi phục lại những vết thương.

Hai ngày trôi qua, thân thể cậu cũng hồi phục rất nhiều, cậu cũng sinh hoạt với dân làng cũng biết người thân Tiểu Nhã bị yêu thú giết chết, tối đến cậu nhìn Tiểu Nhã hỏi.

"Tiểu Nhã muội muốn tu luyện không?".

"Tu luyện là gì?".

Tiểu Nhã hỏi ngược lại, Trần Thiên cười bắt đầu giải thích về tu luyện, Tiểu Nhã nghe hết gật đầu nói.

"Đại ca, muội muốn tu luyện để bảo vệ mọi người trong làng".

Trần Thiên gật đầu, cậu không có linh căn cầu nên không biết Tiểu Nhã có linh căn gì nên truyền cho Tiểu Nhã Thiên Minh Quyết.

Tiểu Nhã cũng bắt đầu ngồi xuống tu luyện, Trần Thiên hỏi hệ thống.

"Hệ thống làm sao biết Tiểu Nhã có linh căn gì?".

Hệ Thống:[ ký chủ có thể thông qua linh hồn để biết nếu ký chủ là Hồn Tu ].

"Hồn tu là cái gì?".

Hệ Thống:[ Hồn Tu là những tu sĩ có linh hồn mạnh mẽ có thể miểu sát đối phương nếu không phòng ngừa, nhưng cần phải có công pháp mới tu luyện hồn tu được ].

Trần Thiên nhìn Tiểu Nhã tu luyện thì thở dài, cậu chưa phải là hồn tu nên không biết linh căn của Tiểu Nhã,nhưng dạy mấy vũ kỹ như Linh Động Quyền, Lăng Tinh Bộ thì cũng có để phòng thân.

Tiếp qua mấy tháng tu vi Trần Thiên đã lên Kim Đan Sơ Kỳ, cậu dành thời gian chỉ dạy tu luyện cho Tiểu Nhã thỉnh thoảng lại thả Tử Yên ra chơi cùng cô, Tiểu Nhã bây giờ tu vi cũng là luyện khí tầng 10 rồi, cậu cũng yên tâm rời đi khỏi nơi gắn bó với mình mấy tháng nay, trước của thôn mọi người đưa tiễn Trần Thiên.

"Trần Thiên cháu phải cẩn thận tu sĩ rất dễ gặp nguy hiểm đến tính mạng hãy chăm sóc cho bản thân mình".

"Cháu biết rồi trưởng làng".

Trần Thiên cười nói, lúc này Tiểu Nhã chạy đến ôm chân cậu hỏi.

"Trần đại ca có thể đừng đi sao?".

Cậu nhìn xuống thấy Tiểu Nhã đôi mắt đã có chút nước mắt, cậu cười sờ đầu Tiểu Nhã nói.

"Tiểu Nhã phải mạnh mẽ lên để bảo vệ mọi người nữa, đại ca phải đi về nơi đại ca thuộc về, khi rảnh ta sẽ về thăm muội cùng mọi người".

Tiểu Nhã nghe vậy buông chân cậu ra vung tay cười nói.

"Tiểu Nhã biết rồi Trần đại ca, muội sẽ mạnh mẽ để bảo vệ mọi người".

"Tạm biệt".

Trần Thiên cúi người rồi rời đi, dân làng nhìn theo bóng lưng cậu rồi đi vào trong, muội sẽ trở nên mạnh hơn để theo Trần đại ca Tiểu Nhã nói thầm rồi cũng vào trong làng.

"Phải đi qua sa mạc sao?".

Trần Thiên nhìn bản đồ dân làng đưa cho nói, cậu dừng lại ở một trạm xá trước khi đi qua sa mạc đi vào trong.

"Ngươi nghe chưa nữ vương xà nhân tộc đột phá Ngũ Giai Viên Mãn rồi".

"Thật sao nữa đi qua sa mạc nhất định phải cẩn thận, tránh đụng vào xà nhân".

"Lũ buôn xà nhân tộc chắc chắn không thích điều này".

Trần Thiên ngồi đến một bàn tại cửa sổ có thể ngắm nhìn sa mạc, tiểu nhị đi đến hỏi.

"Không biết vị khách này cần gì".

"Mang mấy món với một ít rượu lên là được".

Một lúc sau tiểu nhị đưa đồ ăn lên Trần Thiên đưa linh thạch cho tiểu nhị rồi ngồi ăn, cậu cũng nghe được một số thông tin trong sa mạc ăn uống xong hết cậu xuất phát tiến vào trong.

Một canh giờ sau, Trần Thiên đứng giữa sa mạc cầm tấm bản đồ nhìn xung quanh rồi hét to.

"Lạc đường rồi".

Lộc cộc, lộc cộc, lộc cộc, Trần Thiên nghe thấy chạy đến thì thấy đoàn người lái xe linh mã phía sau là một xà nhân, cậu đạp Lăng Tinh Bộ xuống lấy ra Xích Lam Kiếm chặn chiếc xe nói.

"Này thả nữ xà nhân kia ra ngay".

Đám người buôn dừng linh mã lại lấy vũ khí ra, bảy tám tên thành một hàng ngang, thủ lĩnh bước ra nhìn Trần Thiên rồi nói.

"Này nhóc về bú sữa mẹ đi".

"Hahahahahaha".

Đoàn người cười to lên, Trần Thiên cầm Xích Lam Kiếm lao đến bọn người.

"Kinh Tảo Hoành Thiên".

SẸT, mấy đường kiếm nhanh vô cùng chém qua làm bay đầu hai tên, bọn người buôn thấy thế lao tới cậu, tên thủ lĩnh nói.

"Chỉ là kim đan sơ kỳ mà thôi, chúng ta nhiều trúc cơ không lẻ sợ một kim đan, lao lên giết hắn".

"Bát Cực Lôi".

"Khôi Minh Mộc".

Môt khôi lỗi xuất hiện tu vi trúc cơ lao đến đám người, Trần Thiên dùng Bát Cực Lôi kết hợp với Kinh Tảo Hoành Thiên dễ dàng giết chết thủ lĩnh và đoàn người, cậu đi đến mở khóa cho nữ xà nhân, cậu quan sát thấy dung mạo nàng vô cùng tuyệt đẹp, đôi mắt đỏ ma mị, tóc đen dài, cậu lấy lại bình tĩnh nói.

"Cô được thoát rồi, mau về bộ lạc đi lần sau đừng để bị bắt nữa".

"Bổn.. ta không dùng được linh lực hiện tại cũng như xà nhân bình thường thôi, nên ngươi có thể chờ ta khôi phục rồi rời đi được không?".

Nữ xà nhân hỏi, Trần Thiên do dự một lát cuối cùng gật đầu nói.

"Cô phải dẫn ta ra khỏi sa mạc, ta bảo vệ cô".

Nữ xà nhân gật đầu, Trần Thiên cắt lấy Xích Lam Kiếm hỏi nữ xà nhân.

"Ta tên Trần Thiên còn cô?".

"Ta không có tên".

Nữ xà nhân nói, Trần Thiên nghe vậy cũng im lặng rồi nói.

"Cô nên nghĩ cho mình một cái tên đi, tên là một đặc điểm cũng như tính cách của người đó".

Nữ xà nhân im lặng như suy nghĩ gì đó, cậu thấy vậy lên tiếng.

"Đi thôi".

Một người, một xà nhân cùng nhau đồng hành trên sa mạc.

Xà Nhân Tộc.

"Ngươi nói nữ vương bệ hạ bị bọn người buôn bắt đi?".

"Dạ tiểu nhân nói là sự thật, khi đến tìm không thấy nữ vương bệ hạ đâu, trên cát còn có mùi Liệt Linh Thảo thứ này của bọn buôn chuyên dùng để bắt tộc ta".

"Khốn kiếp chia ra tìm cho ta, nữ vương bệ hạ có chuyện gì các ngươi phải chôn theo".

"Dạ, đại trưởng lão".