Chương 8: Dao mổ heo.
Tiểu miêu nhi kiêu ngạo, xem lần này ngươi phản kích như thế nào.
Hai mắt Khuynh Nguyệt phát lạnh, mượn lực của hai tay đang bị chế trụ, thân thể bỗng nhiên bay lên không, hai chân từ sau đá vào, mục tiêu là bụng của người nam nhân.
Người nam nhân hơi kinh ngạc, thân thể lùi về phía sau đồng thời rơi xuống đất, bắt buộc phải buông Khuynh Nguyệt ra.
Chân tay được giải thoát, Khuynh Nguyệt đột nhiên nhảy đến trên mặt đất, một chân quét qua dao mổ heo trên đất, đằng đằng sát khí hướng người nam nhân mà đi đến.
Nam tử nghiêng đầu, dao trực tiếp xẹt qua tai hắn, cắm ở bức tường đằng sau.
Một tiếng ' keng ' vang lên, có thể tượng tượng được dùng sức lực lớn bao nhiêu.
Nhìn chiếc dao mổ heo cắm trên tường kia, khuôn mặt của nam tử trầm xuống.
Dao mổ heo, dùng để giết hắn...
Dựa vào * !
- Như một câu chửi thề.
Đột nhiên quay đầu, ánh mắt sắc bén rơi trên người Khuynh Nguyệt, y phục màu trắng không gió tự động bay lên, linh lực nồng đậm ùn ùn kéo đến trên đầu Khuynh Nguyệt áp xuống.
Thân thể Khuynh Nguyệt cương cứng, cơ hồ không chịu nổi uy áp mãnh liệt như vậy.
Hai chân phát run, lại gắt gao chống đỡ, chết cũng không quỳ xuống.
Linh lực, đáng chết, vì cái gì mà nàng không thể tu luyện linh lực.
Tu luyện linh lực, có thể chia làm ba tầng, linh giả, linh vương cùng linh hoàng.
Mỗi tầng lại chia làm ba cấp bậc tiên thiên, hậu thiên cùng đỉnh thiên.
Mỗi cấp bậc lại được chia thành bảy giai cấp.
Người nam nhân trước mặt này, thực lực ít nhất là đỉnh linh Vương, thậm chí có thể cao hơn.
Thực lực cường hãn như thế, một phế vật như nàng làm sao có thể đối phó.
Trong chốc lát, sắc mặt của Khuynh Nguyệt trắng bệch như tờ giấy, trên trán lại toát ra mồ hôi lạnh.
Người nam nhân nhìn nàng thật sâu, cốt khí của nữ nhân này lại cứng cỏi như vậy.
Trên người linh lực vừa thu lại, Khuynh Nguyệt thiếu chút nữa chống đỡ không được.
Lùi về phía sau vài bước ngồi ở trên mép giường, sắc mặt khó coi, khí thế sắc bén trên người lại không giảm.
"Đã biết chuyện không nên biết, ngươi nói ta nên giết chết ngươi như thế nào?"
Ngữ khí nguy hiểm, làm trong lòng Khuynh Nguyệt lộp bộp, chuông cảnh báo vang lên.
Mím môi, suy nghĩ quay cuồng nghĩ ra quyết định có lợi cho chính mình.
"Trong cơ thể ngươi có hai linh hồn, nếu ta đoán không nhầm, là bị ngoại ma nhập thể, nó muốn khống chế thân thể của ngươi, chiếm làm của riêng. Ngươi muốn đem nó giết chết hoặc là đuổi ra bên ngoài cơ thể, nhưng nó lại rất cường đại, sống chết không chịu đi."
Người nam nhân nhướng mày: "Sau đó?"
"Ác ma này ở trong cơ thể của ngươi trước sau đều là tai họa, có thể thường xuyên khống chế cảm xúc của ngươi không nói, có lẽ một ngày nào đó liền đem linh hồn của ngươi giết chết."
"Ừ hử."
"Ta có thể giúp ngươi."
Vẻ mặt của người nam nhân nghiêm lại: "Ngươi có biện pháp đem nó giết chết?"
Khuynh Nguyệt nuốt một ngụm nước miếng, vạn nhất nếu nàng nói không, nam nhân này có thể hay không tức giận đem nàng giết chết . . . . . . .
"Tạm . . . . . . tạm thời không có."
Con mắt trầm xuống, sát khí ẩn ẩn: " Cho ta một lý do để không giết ngươi."
Thấy nàng cùng phế vật trong tin đồn không giống nhau, có thể đem ác ma trong cỏ thể hắn chế trụ, còn dùng tinh thần lực công kích, hắn còn tưởng nàng là một người thâm tàng bất lộ* , có thể thật sự có biện pháp đem ác ma trong cơ thể hắn khai trừ.
- Thâm tàng bất lộ:
Thâm: sâu
Tàng: ẩn
Bất lộ: không thấy được.
Nghĩa là người này có tài nhưng che đậy, không lộ ra ngoài cho người khác thấy.
Cho nên hắn mới cho nàng một cơ hội tiên lễ hậu binh*.
- “Tiên lễ hậu binh” (Lễ trước rồi sau đó đến hành động )
Nhưng không nghĩ tới hắn quá đánh giá cao nữ nhân này ...
"Mặc dù lấy thực lực của ta bây giờ không thể đem nó giết chết, nhưng ta có thể khống chế nó, liền giống như bây giờ, ngủ say không tỉnh."
Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, kỹ * không bằng người nàng nhận.
- Kỹ: năng lực, bản lĩnh.
Còn không phải ăn nói khép nép một chút sao, đại trượng phu co được giãn được, không có gì ghê gớm.
Mặt người nam nhân hơi trầm xuống, hiện giờ cái ác hồn kia càng ngày càng càn rỡ, đến thực lực của hắn cũng không thể nào khống chế.
Chỉ có thể trước đem nó khống chế, tranh thủ thời gian tìm phương pháp giải quyết.
"Từ hôm nay trở đi, ngươi không được rời xa khỏi tầm mắt của ta."