Chương 15: Chương 15: Bày hắn một đạo.

Chương 15: Bày hắn một đạo.

"Khẳng định là Cố Khuynh Nguyệt nói bậy, một phế vật như nàng, dựa vào cái gì mà hưu Thái Tử điện hạ, hơn nữa trước kia còn đối với Thái Tử điện hạ lì lợm la liếm. . . . . ."

Các thanh âm nghi ngờ vang lên, Tư Thần Lương đắc ý nhướng mày, xem đi, nói ra cũng không ai tin.

Cố Khuynh Nguyệt ngươi chính là phế vật không ai muốn!

Âm thanh nghị luận chung quanh ngày càng vang, Khuynh Nguyệt không gấp không nóng nảy.

Khóe mắt liếc đến một thân ảnh của nam nhân anh tuấn chậm rãi mà đến, ý cười trên khóe miệng nàng ngày càng lớn.

Đối với Tư Thần Lương hơi hơi mỉm cười, từ trong ánh mắt khó hiểu của hắn, bước gót sen đi đến Diêm Lăng Quân.

Khóe mắt đuôi lông mày đều mang theo ngọt ngào cùng tự hào, giống như một thiếu nữ với tình yêu cuồng nhiệt.

Bàn về kỹ thuật diễn, tỷ đây cũng là phái thực lực.

Đi đến trước người Diêm Lăng Quân, ngọt ngào cười với hắn, sau đó thân mật mà ôm tay hắn: "Quân, ngươi vừa mới đi đâu?"

Biểu tình thẹn thùng, động tác thân mật, ngữ khí làm nũng, lời không nói rõ, quan hệ giữa nàng cùng người đàn ông tuyệt sắc này có bao nhiêu thân mật.

Tất cả mọi người đều ngây ngốc tại chỗ, cặp mắt trợn tròn, miệng càng há càng lớn, không thể tin nhìn người nam nhân cả người một thân quý khí cùng khí phách đứng bên cạnh Khuynh Nguyệt.

Tư Thần Lương càng như bị ngũ lôi oanh đỉnh đánh sững sờ tại chỗ.

Quân. . .

Nàng lại gọi người nam nhân này thân mật như vậy. . .

Đối với phản ứng của mọi người, Khuynh Nguyệt đột nhiên sinh ra cảm giác tự hào.

Diêm Lăng Quân nói không sai, tìm một người tốt để diễn cùng, tức chết đôi cẩu nam nữ này!

Dáng dấp tỷ kinh thiên địa quỷ thì như thế nào, tỷ là phế vật thì như thế nào, vậy các người có tìm được người tốt hơn như vậy không.

Chẳng qua, nàng ngấm ngầm mưu tính Diêm Lăng Quân như vậy, thật không có chuyện gì sao, trong lòng cũng không có ư.

Cho dù tính, dù sao Diêm Lăng Quân bây giờ sẽ không giết nàng, lợi dụng lẫn nhau mà thôi, hắn không phải cũng lợi dụng nàng sao.

Đối mặt với Tư Thần Lương đang trố mắt cùng với Giang Mạn Lộ sắc mặt trắng bệch, khóe miệng Khuynh Nguyệt mang ý cười.

"Hôm nay ta có thể tìm được phu quân, còn cảm tạ Thái Tử điện hạ ngày đó lui hôn!"

Lời đắc ý nói ra, chung quanh lập tức vang lên tiếng hít một ngụm khí, sắc mặt mọi người đột biến.

Đột nhiên, Cố Khuynh Nguyệt cảm giác bầu không khí không được bình thường, biểu tình của những người này, không giống như kinh ngạc, ngược lại giống như là. . . Sợ hãi?

Tình huống quái gì đây, cảm giác bất an càng ngày càng nghiêm trọng.

Ngay khi trên mặt Khuynh Nguyệt còn mang ý cười, mọi người đồng loạt quỳ xuống, phủ phục trên mặt đất.

Trong đó bao gồm Thái tử Tư Thần Lương cùng một đám hoàng tử công chúa, tất cả đều quỳ xuống.

Diêm Lăng Quân cùng Cố Khuynh Nguyệt hai người đứng ở giữa, như hạc trong bầy gà.

Lưng Cố Khuynh Nguyệt như bị kim châm, tay ôm tay của Diêm Lăng Quân cũng giống như vậy, phản xạ có điều kiện mà tính thu trở về.

"Bái kiến Thánh Tử đại nhân."

Thanh âm to lớn vang dội mà chỉnh tề vang lên, như một đạo sấm sét bổ xuống mặt đất, trực tiếp bổ vào trên người Cố Khuynh Nguyệt.

Trong nháy mắt đem nàng đánh đến cháy lụi.

Thánh. . . Thánh. . . Thánh. . . Thánh. . . Thánh tử đại nhân, ở trên đại lục được xưng là Thánh tử, chỉ có Thánh Thiên Tông thiếu tông chủ.

Thánh Thiên Tông, kia chính là tín ngưỡng của toàn bộ không gian đại lục, cao quý nhất của đại lục, cường đại nhất, tông môn thần bí nhất.

Là chúa tể chân chính của toàn bộ đại lục.

Mà Thánh Tử trừ thánh chủ có quyền lực lớn nhất tồn tại, là chủ nhân tương lại của toàn bộ đại lục.

Thiên a, nàng đây là ở trên đầu lão hổ nhổ lông nha.

Diêm Lăng Quân, nàng đã nói tên này sao lại quen như vậy, mẹ nó hắn là thiếu chủ của toàn bộ đại lục, tượng trưng cho tín ngưỡng ai lại không biết.

Nàng cư nhiên không nhớ tới, vừa rồi còn mưu tính hắn.

Khó trách hắn nói, cho dù là gã sai vặt của hắn, cũng là nàng tích phúc ba đời.

Mẹ nó, cho dù là hoàng đế của một quốc gia muốn làm gã sai vặt của Thánh Tử cũng phải xếp hàng a.

Khuynh Nguyệt khóc không ra nước mắt, hận không thể chặt hai hàn tay của chính mình, nàng đây là tạo nghiệt gì a, sao lại chọc vào một cái giỏ lớn như vậy.