Chương 10: Chương 10: Cùng chung chăn gối.

Chương 10: Cùng chung chăn gối.

"Có hay không có phương pháp giải quyết." Thanh âm nặng nề, mang theo mấy phần không cam lòng.

Diêm Lăng Quân chần chờ một chút: "Không có."

Khuynh Nguyệt vui vẻ, người nam nhân này vừa mới do dự, suy nghĩ một hồi mới nói không có.

Sự chần chờ trong nháy mắt kia không tránh được mắt của nàng, hắn khẳng định biết phương pháp, bất quá phương pháp kia phỏng chừng rất khó.

Chỉ cần có cơ hội, nàng phải thử nghiệm.

Ngẩng đầu, khe rãnh trên khuôn mặt nhíu lại: "Ai, vậy coi như không dễ làm a, lấy thực lực của ta bây giờ, căn bản không có cách nào đem ác ma trong cơ thể ngươi giết chết nha, không thể tu luyện linh lực, tinh thần lực cũng không cách nào tăng lên, phải làm thế nào cho phải đây."

Khuynh Nguyệt trên mặt thực buồn rầu, trong lòng lại cười gian.

Tinh thần lực của nàng là thông qua tu luyện 《 luyện hồn thuật 》, nhưng chuyện này nếu nàng không nói ra, khẳng định sẽ không có ai biết.

Diêm Lăng Quân trầm mặt: "Thứ ngươi cần là tinh thần lực, cũng không phải là linh lực."

Khuynh Nguyệt mặt đầy vô tội: "Vậy ngươi nói cho ta nghe một chút, không tu luyện linh lực, làm sao nâng cao tinh thần lực."

Đối với người ở nơi này mà nói, tu luyện tinh thần lực đều đi đôi với tu luyện linh lực.

Diêm Lăng Quân đen mặt, hừ lạnh một tiếng, phất tay áo xoay người nằm xuống.

Chống lại ác ma kia lâu như vậy, hắn đã rơi vào trạng thái nghiêm trọng mỏi mệt, lại cùng nữ nhân này vật lộn một hồi, quả thực không còn tinh lực.

" Uy uy uy ngươi làm gì, đây là giường của ta."

Nhìn chiếc gường của mình bị người khác chiếm đoạt, Khuynh Nguyệt phát điên, hắn ngủ ở đây, vậy nàng ngủ ở đâu.

"Ngươi tìm chỗ khác ngủ đi."

Diêm Lăng Quân nhắm hai mắt nói, hắn hiện tại thật sự rất mệt, không muốn đi tìm chỗ, tuy giường này hơi tồi tàn, nhưng cũng chỉ có thể tạm chấp nhận.

Khuynh Nguyệt tim gan cồn cào, phá sân của nàng cũng thôi đi còn chiếm giường của nàng, không ngủ ở trên này chẳng lẽ còn phải ngủ dưới đất sao.

"Ta không có phòng thừa."

"Ngủ dưới đất." Lải nhải dây dưa xong chưa, ồn ào!

"Diêm Lăng Quân rốt cuộc ngươi có phải là nam nhân không, muốn để một nữ tử yếu ớt như ta ngủ dưới đất, ngươi không thấy xấu hổ sao."

Quân tử chi phong đâu, thân sĩ phong độ đâu, truyền thống tốt đẹp ưu tiên nữ nhân đâu.!

Con mẹ nó!

Hai mắt đang nhắm của người nam nhân mở ra, ánh mắt bất thiện nhìn về phía Khuynh Nguyệt như muốn phun lửa: "Ta có phải nam nhân hay không, ngươi không phải rất rõ sao? Có cần hay không ta nghiệm chúng giúp ngươi một chút?"

Sau đó rất ghét bỏ quét mắt đến trước ngực nàng: "Xin lỗi, ta đối với ván giặt đồ không có hứng thú."

Nói xong lại lần nữa quay đầu, nhắm mắt dưỡng thần.

Khuynh Nguyệt tức giận, bình tĩnh, xúc động là ma quỷ, nhất định phải bình tĩnh.

Ngồi tại chỗ một hồi, Khuynh Nguyệt cắn răng, trực tiếp leo lên, ở trên giường nằm xuống.

Diêm Lăng Quân mở mắt ra: "Ngươi có phải là nữ tử hay không, lại leo lên giường của nam nhân nằm."

Khuynh Nguyệt nhếch miệng cười, lộ ra hàm răng trắng: "Cho ta nhắc nhở ngươi một câu, đây là giường của ta."

"Ngươi lại không xuống có tin hay không........."

"Không tin."

Diêm Lăng Quân còn chưa nói xong, Khuynh Nguyệt liền vân đạm phong khinh mà đánh gãy: "Cô nương ta đối với dáng người cùng dung mạo đều rất tin tưởng."

Vừa nói vừa chen vào, chiếm một ít chỗ, nằm ngủ.

Diện mạo của cô rất an toàn, tuyệt đối thả về trên giường có thể tránh thai, treo ở cửa có thể trừ tà, cho nên rất yên tâm.

Diêm Lăng Quân tức giận đến ngứa răng, chưa thấy qua nữ nhân nào da mặt dày như vậy!

Quay đầu một cái, nhắm mắt, nàng cũng không sợ, hắn sợ cái gì.