“A, Túc Linh Thảo”
Lý Trường Minh kêu lên, hắn vừa tìm được một loại nhất giai cao đẳng linh dược.
“Cái này mang về cho tiểu tử Lý Quân a~”
Lý Trường Minh nói rồi nhanh chóng thu vào túi, rồi tiếp tục lên đường, tính ra hắn đã ở trong bí cảnh này 3 ngày rồi, mỗi ngày chỉ có đi nhặt linh dược cùng săn một ít Yêu Thú mà thôi
Hắn không vội gacha vì thời gian còn nhiều mà, gần 2 tháng nữa, giờ hắn đang muốn thư giãn một chút, bế quan nhiều làm đầu óc hắn mụ mị đi không ít a~
Chợt hắn thấy lá cây có chút lay động, tai nghe thấy tiếng “xoạt xoạt”, mũi hắn ngửi thấy mùi… con người. Lý Trường Minh liền quét thần thức ra xung quanh, một luồng chân nguyên dồi dào đang phát ra từ bụi cây góc trái hắn, hắn đứng thủ thế, thanh kiếm từ hông được hắn rút ra, nhưng nó không phải thanh U Minh mà là một thanh kiếm màu bạc khác trông khá đẹp.
Người kia bước ra từ bụi cây, đó là một cô gái trông khá xinh đẹp, tóc đen môi đỏ, dáng người thon gọn, mặc trên mình một bộ áo màu lục có kí hiệu xoáy vàng, là Hợp Đạo Tông đệ tử.
Tuy nhiên khi thấy Lý Trường Minh, cô ta trông có vẻ khá bất ngờ rồi định quay hướng khác đi tiếp
‘Chỉ là tình cờ thôi a, chắc do dạo này mình cảnh giác quá’ Lý Trường Minh thầm nghĩ
Chợt, không có dấu hiệu gì báo trước, cô gái đó quay phắt lại hỏi
“Ngươi… đã giết Phượng Tinh Duyên?”
“Phượng Tinh Duyên… là ai”
Lý Trường Minh thắc mắc, chợt hắn nhớ ra lúc nãy hắn có giết một cô gái đệ tử Phượng Gia, trên lệnh bài cô có khắc Phượng Tinh Duyên
“Không”
Hắn quả quyết trả lời
Chợt chẳng biết từ bao giờ trên tay cô gái có một tờ giấy màu tím, ngay khi hắn trả lời thì tờ giấy ấy từ màu tím chuyển sang đỏ
“Ngươi nói dối… ta không ngờ đệ tử của Ngọc Thanh Tông lại vì cái lợi trước mắt mà chém giết đồng tộc như vậy, vì người đã giết Phượng Tinh Duyên nên hôm nay ta sẽ thay trời hành đạo!”
“C-Chờ đã, cô nghe giải thích đã”
“Hừ, ta tin Phượng Tinh Duyên là do ngươi giết, thế là đủ rồi!”
Tu vi Trúc Cơ hậu kì lộ rõ ra, với những người tham gia bí cảnh này chủ yếu là Trúc Cơ hậu kì, chỉ có vài người là trung kì mà thôi, sơ kì thì không có.
Nói rồi cô ta niệm chú, một Pháp Tướng Hư Ảnh hiện ra từ đằng sau lưng cô, nó có 8 cánh tay màu vàng, mỗi cánh tay cầm một món vũ khí
“Bát Tí Kim Cang!”
Đây là một loại Pháp Tướng Hư Ảnh khá bình thường nhưng với cấp độ này của cô ta là rất mạnh rồi.
Pháp Tướng chia làm 3 cấp, thấp nhất là Pháp Tướng Hư Ảnh, là dạng chưa rõ rệt của Pháp Tướng, chủ yếu là về “uy”, tiếp theo là Chân Pháp Tướng, là dạng mà tu sĩ Nguyên Anh thông thường có thể tạo ra, còn cuối cùng là Pháp Tướng Thiên Địa, tu sĩ phải cảm ngộ Thiên Địa Đại Đạo để ngộ ra một chút “tiểu đạo”, từ đó thêm vào Pháp Tướng và kết thành Pháp Tướng Thiên Địa.
Bình thường lên đến Nguyên Anh trung – hậu kì mới bắt đầu tạo hình Pháp Tướng nhưng Hợp Đạo Tông có một loại công pháp đặc biệt mà chỉ cần có thần hồn là có thể bắt đầu tạo hình Pháp Tướng được rồi, tuy nhiên ngưỡng cửa nhập môn cũng rất cao, cần thanh cao, trong sạch, tin vào chính nghĩa tuyệt đối! Nhưng bù lại công pháp này cực mạnh
Nếu nói về Hợp Đạo Tông đệ tử thì chỉ có 2 từ: Mạnh và điên! Tuy Tố Nga Tông là môn phái xếp đầu Cửu Tông về thực lực tổng thể, nhưng nếu xét về cá nhân cùng cấp thì chẳng ai qua được Hợp Đạo Tông đệ tử cả, còn điên thì…. Lý Trường Minh cũng đang trải nghiệm đây.
“Chẳng lẽ phải dùng át chủ bài ở đây!”
Lý Trường Minh nói thì thầm, hắn thật sự không can tâm, mới được mấy ngày mà đã phải dùng át chủ bài rồi, nhưng nếu không dùng thì hắn cảm giác mình sẽ chết! Tuy chưa làm gì nhưng uy áp từ Bát Tí Kim Cang tỏa ra đã đủ đè bẹp hắn rồi!
“Thiên Long Cửu Chưởng – Thức Thứ 3 - Kim Long Hạ Phàm!”
Cô ta nâng tay phải lên, tay trái đỡ ngang ngực, một luồng kim khí màu vàng tụ tập vào lòng bàn tay cô làm nó sáng rực lên
Chợt một giọng nói vang lên
“Ai da Ngu cô nương, làm gì mà trông có vẻ nghiêm trọng thế”
Một thanh niên áo trắng bước ra, trên tay hắn cầm một chiếc quạt xếp, sau lưng là 7 thanh kiếm, có một thứ khí độ tiên nhân lạ thường
“Diệp thiếu gia, đây không phải chuyện của ngươi, mau tránh ra!”
Cô gái đó tức giận nói, nhưng Lý Trường Minh nhìn mơ hồ có vẻ cô ta đang… đỏ mặt, chẳng biết là do tức hay do… nữa
“Nếu là 5 ngày trước thì không, nhưng giờ thì có rồi a~”
Thanh niên áo trắng thản nhiên đáp
“Hừ, ta nhớ lo chuyện bao đồng không phải tính ngươi mà, hơn nữa kẻ này có tội, hắn phải bồi tội!”
Cô gái họ Ngu kia tức giận quát
“Vậy “tội” của hắn nghiêm trọng hơn hay “mặt” của cô nghiêm trọng hơn?”
Thanh niên áo trắng đưa quạt xếp lên cằm trông có vẻ suy nghĩ
“Được được, coi như ngươi lợi hại!”
Cô gái tức giận sử dụng chưởng kia vào ngọn núi bên xa xa, từ lòng bàn tay cô bắn ra một con rồng màu vàng uốn lượn bay đi, sau tầm 3 đến 4 giây Lý Trường Minh nghe được một tiếng nổ lớn, ngọn núi kia đã thiếu một mảng!
Rồi cô ta thu hồi Pháp Tướng và rời đi, trước khi đi không quên nói với Lý Trường Minh một câu
“Lần này ngươi ăn may, nếu ta gặp lại ngươi thì đừng trách!”
Đồng thời cô cũng nói với thanh niên áo trắng kia một câu
“Diệp thiếu chủ, ta nhắc ngươi lần cuối, đánh phụ nữ đừng đánh vào mặt, mông, ngực! Chẳng hiểu sao Ly Dao có thể chịu được ngươi nữa!”
“Ai biết được~”
Thanh niên áo trắng nói vọng theo
Sau khi xác định cô ta đã rời đi, Lý Trường Minh chắp tay
“Đa ta công tử cứu mạng”
“Không có gì, coi như ta thay thê tử trả nợ a~”
Thanh niên áo trắng đáp
Dù tạo hình của kẻ này như một tên “ngụy quân tử” nhưng chẳng hiểu sao Lý Trường Minh chẳng ghét hắn chút nào
“Thê tử?”
Lý Trường Minh hỏi lại, hắn không nhớ hắn giúp cô gái nào đến mức mà phu quân cô ta đến giải nguy cho hắn.
“À thất lễ thất lễ, ta quên giới thiệu, ta tên là Diệp Thiên La, là thiếu chủ Diệp Gia, cũng là phu quân tương lai của Ly Dao công chúa, lần này ta đến để cảm ơn ngươi đã giúp cô ấy lên Luyện Khí tầng 8, hiện cô ấy đang bế quan rồi a”
“À~”
Lý Trường Minh cảm thấy đã hiểu, vì hắn là kẻ giúp Lý Ly Dao có “cục pin” Tần Quang mà, nên giờ phu quân tương lai của người ta đến cảm ơn thôi a~
“Cô gái đó là Ngu Phi Yên, chân truyền của Hợp Đạo Tông, là một người đáng thương, trước đây cả gia tộc cô ta bị đồ sát do chẳng chăm sóc 2 vị “khách không mời” Ma Đạo, rồi truyền thừa mở ngay bên cạnh, và 2 kẻ đó đánh nhau tranh bảo vật ngươi sống ta chết cuốn gia tộc cô vào, cuối cùng chỉ còn mỗi cô ta sống nên giờ cô có lòng thù ghét Ma Đạo và giết người cướp của rất nhiều a. Nhưng nếu ngươi tiếp xúc với cô ta nhiều thì sẽ thấy cô ta có nhiều biểu cảm đáng yêu lắm~”
“…”
‘Câu cuối là một câu của kẻ sắp có thê tử ư? Nếu Ly Dao công chúa biết thì sao đây nhỉ’ Lý Trường Minh thầm nghĩ nhưng lại nghĩ đến Lý Ly Dao cũng tự do không kém nên thôi kệ đi, coi như vợ chồng có tính cách giống nhau a~
“Đây là “Phi Yên Phù”, ta đặc biệt dành để đối phó cô ta, nếu cô ta tiếp tục gây sự ngươi cứ sử dụng thứ này, đảm bảo tác dụng”
Diệp Thiên La nói rồi đưa cho Lý Trường Minh một lá phù, trên đó có hình cô gái vừa nãy
“…”
Lý Trường Minh cạn lời rồi
“Cáo từ”
Diệp Thiên La nói rồi rời đi
“Cáo từ, hẹn gặp lại”
Lý Trường Minh đáp lời
Chỉ sau vài giây Diệp Thiên La đã biến mất, bỏ lại Lý Trường Minh bơ vơ một mình