Chương 64: Thiên Cơ Vạn Linh Chú Trận

Dạ Lý Quân đang đi lại trong vùng an toàn của Thất Dạ Sơn Lâm, hắn đang cần kiếm chút thảo dược.

Tuy rằng có “trợ cấp” từ Lý Trường Minh nhưng gần đây Luyện Đan Thuật của hắn có chút phát triển, không, phải nói là làm nhiều quen tay, hắn hiện có tu vi Luyện Khí tầng 2, luyện cũng được trên dưới tám chục lò đan lô rồi, hiện hắn đang cố gắng tím dược liệu cấp cao hơn, ít nhất cũng nên là nhất giai trung đẳng dược liệu.

Chợt Dạ Lý Quân giật mình, trực giác của hắn cảm thấy điều gì đó ở phía trước, một thứ có thể gây nguy hiểm đến tính mạng hắn, mà lại là công kích thần hồn!

Dạ Lý Quân bước từ từ tới, thận trọng, thận trọng, rồi hắn dừng lại, bắt đầu mở khóa “Ngụy Thần Thức”, tính năng hơi kém một chút nhưng có vẫn hơn không. Hắn phóng bế ngũ quan, đây là cách hắn dùng để nâng cao “Ngụy Thần Thức”, rồi hắn chậm rãi bước đi từng bước, tuy tai không nghe thấy, mắt không nhìn được, chân đạp tựa hư không nhưng “Ngụy Thần Thức” lại giống con mắt thứ 3 của hắn vậy.

Bước được chừng 13 bước, hắn dừng lại, bởi theo như “Ngụy Thần Thức” “nhìn” thấy thì trước mặt hắn là… 3 sợi xích màu tím, quan trọng là chúng được tạo ra bởi hồn lực!

Dạ Lý Quân giải phong bế ngũ quan, hắn nhìn thấy ở giữa 3 sợi xích có một pháp trận phức tạp, người bình thường có lẽ không nhận ra nhưng hắn dễ dàng nhận ra

“Thiên Cơ Vạn Linh Chú Trận!!!”

Dạ Lý Quân giật mình sợ hãi, toàn thân hắn toát ra mồ hôi lạnh, bởi theo hắn biết, toàn bộ Tiên Giới chỉ có 13 kẻ làm được thứ này, nhưng với hoa văn hoàn mĩ đến mức này thì đầu hắn chỉ có thể này ra một cái tên: Tiêu Tiên Đế, cũng là kẻ đã “hội đồng” hắn!

Nhắc đến Tiêu Tiên Đế hắn vừa khinh vừa kính. Khinh là vì kẻ đó đường đường là Tam bậc trong Thập Đại Tiên Đế nhưng lại có gian tình với Đệ nhất Ma Thần Dao Yên, kính là vì hắn đã đọc qua truyền kỳ kí của kẻ đó – một quá khứ đầy bi thương và hào hùng, thậm chí hắn Nhị ca còn nhận xét Tiêu Tiên Đế so nghị lực còn vượt qua Lý Thiên Thu!

Nhưng Dạ Lý Quân cũng chẳng có thời gian hồi tưởng nữa, hắn cần suy nghĩ về pháp trận này

Về cơ bản theo “Tiêu Thần Kí” thì Tiêu Tiên Đế cũng thuộc khoảng thời đại này, cũng thuộc vị diện cấp thấp này Phi Thăng lên, là “đồng hương” của hắn Đại ca và Nhị ca, nhưng không rõ là hiện hắn đang ở trạng thái nào, tu vi thế nào, nếu thứ này là do hắn làm ra thì thật nguy hiểm, vì Tiêu Tiên Đế một đời vất vả tu thần hồn nhưng đến tận Xuất Khiếu trung kì mới có chân chính Thần Hồn Truyền Thừa, tức là nếu đây là Tiêu Tiên Đế bày ra thì chắc hẳn Tiêu Tiên Đế đã lên Xuất Khiếu kì!

Nhưng cũng có thể đây là pháp trận của… sư phụ hắn, tương truyền Tiêu Tiên Đế có 7 đời sư phụ.

Thấy nghĩ nhiều cũng chẳng được gì, Dạ Lý Quân quyết định “mượn” pháp trận này.

Tuy không chuyên tu Thần Hồn và Trận Pháp nhưng suốt 3 ngàn vạn năm tích góp nên ít nhiều gì hắn cũng là Trận Pháp Tông Sư, còn Thần Hồn Tiên Đế thì chẳng cần lo.

Thiên Cơ Vạn Linh Chú Trận có 8 cổng, ứng với 8 phương đất trời. Sau thời gian 3 canh giờ loay hoay, cuối cùng Dạ Lý Quân cũng mở xong cổng thứ nhất, công phá được một điểm làm khả năng chưởng khống trận pháp dễ hơn. Sau 11 canh giờ tiếp theo, hắn đã hoàn toàn chưởng khống được Thiện Cơ Vạn Linh Chú Trận!

Dạ Lý Quân rót hồn hực, một cỗ năng lượng màu đen có chút điểm phát sáng tràn vào trận pháp, cỗ năng lượng ấy cứ như trời đêm đồng dạng: Thiên không đính đầy các vì sao.

Thiên Cơ Vạn Linh Chú Trận lại là sự kết hợp của 4 tấm Thiên Cơ Chú và 4 tấm Vạn Linh Chú, Dạ Lý Quân lại mất thêm 6 canh giờ để khởi động Thiên Cơ Vạn Linh Chú Trận

“Xong!”

Tuy đây chỉ là dạng cực kì cơ bản của Thiên Cơ Vạn Linh Chú Trận, tương truyền… à không, chính hắn cũng từng gặp Thiên Cơ Vạn Linh Chú Trận mà… bản hoàn hảo nhất của Thiên Cơ Vạn Linh Chú Trận được xưng là Thiên Cơ Vạn Linh Chú Đại Trận gồm 36 tấm ở tầng một1, 72 tấm ở tầng hai, 8 tấm được ghép từ 64 tấm khác ở 8 hướng, lại có 4 tấm Bạch Hổ, Thanh Long, Chu Tước, Huyền Vũ ở 4 phương, có sức sát thương cực mạnh, chỉ với 1 chiêu duy nhất “Nhất Niệm Phi Tiên” mà Dạ Lý Quân đã bị thương nặng, rồi bị gửi về quá khứ. Nhưng dù là dạng giản lược nhưng Dạ Lý Quân cũng chẳng tốt hơn là bao, hắn còn chưa tới Trúc Cơ nên hồn lực ngoại phóng cực yếu.

Không mải nghĩ linh tinh nữa, Dạ Lý Quân liền kích hoạt Thiên Cô Vạn Linh Chú, lại mượn sức mạnh của trời đêm (bây giờ đã là 23 giờ) để thay đổi tính năng của Thiên Cơ Vạn Linh Chú Trận mở ra một lưới màu đen khổng lồ bao trùm cả một vùng khu an toàn, hiển thị thiên tài địa bảo có kí hiệu màu xanh cùng các Yêu Thú hoặc tu sĩ có kí hiệu màu đỏ trên mặt của Thiên Cơ Vạn Linh Chú Trận, đây là thứ hắn học từ Nhị ca của hắn.

Nếu Lý Trường Minh ở đây chắc chắn sẽ thốt lên: “Rada!”

Dạ Lý Quân liền ghi nhớ rồi nhanh chóng dừng hồn lực, thứ này tiêu hao hồn lực thật lớn! Thậm chí hắn chỉ dùng được “Khuếch tán hồn niệm” chứ không thể tạo thành “Công kích thần hồn”!

Nghỉ ngơi một lát, ăn chút đồ ăn, hiện hắn chưa đến mức mà tích cốc và không ngủ liền 2 ngày được. Sau khi nghi xong, hắn liền nhanh chóng đi lấy thiên tài địa bảo, còn về Tiêu Tiên Đế thì hắn không quan tâm lắm, nếu kẻ đó là Xuất Khiếu, Hóa Thần thì chẳng cần quan tâm đến “con kiến” Dạ Lý Quân này làm gì, còn nếu là dưới đó thì không thể vào Ngọc Thanh Tông vì kẻ đó gia nhập Vạn Kiếm Tông.

Về cơ bản hôm nay vận khí cũng không tệ, một linh dược nhất giai trung đẳng, 3 linh dược nhất giai hạ đẳng, thực ra là còn rất nhiều nhưng đều có Yêu Thú bảo vệ xung quanh.

“Vậy là được rồi”

Dạ Lý Quân nói rồi bước đi về động phủ, hắn quả thực không dám đi đến chỗ có Yêu Thú bởi dù kĩ xảo có cao tới đâu mà với cơ thể này thì hắn cũng chịu, nó giống như lấy đậu phụ chọi trứng vậy! Hắn: cơ thể yếu nhược, tu vi có dường không, không có thể chất tăng phúc, không có pháp kĩ mạnh, thậm chí hắn còn hoài nghi liệu hôm nay hắn đã tiêu hết vận khí chưa, vì lần trước khi bị 2 Tiên Đế “hội đồng”, theo cơ chế “Vận Khí Thiên Đạo” thì hắn đã mất một khoảng kha khá vận khí, rồi vận khí còn chảy từ từ để giúp hắn duy trì linh hồn không bị hủy diệt bởi thời gian nữa, phải biết tuy Tiên Đế tuổi thọ tính bằng ngàn vạn năm nhưng không có cơ thể thì linh hồn cũng chẳng thể tồn tại quá lâu a, tất nhiên cũng do có trận pháp phong ấn linh hồn giúp bảo vệ một phần linh hồn nữa.

Chợt hắn đang đi, một thú rơi từ trên trời xuống, choẹt choẹt, và hắn chỉ mất 3 giây để nhận ra, đây là…phân…

“M…”

Dạ Lý Quân chuẩn bị chửi thề thì hắn nghĩ lại, như hắn Nhị ca đã nói, có khi vô tình hắn lại nhặt được bảo thì sao?

Hắn dùng hồn lực khống chế bãi phân đó, để đến trước mặt, và hắn nhanh chóng nhận ra, đây là phân của Linh Thú loại linh cầm! Tuy không biết là của loài nào nhưng hắn, với sự mẫn cảm của “Ngụy Thần Thức”, liền nhận ra tu vi của Linh Thú này ít nhất là Nguyên Anh, mang về bón cây là tuyệt hảo! Chẳng biết nhà ai Linh Thú mà lại tốt bụng như vậy, với bãi phân này hắn có thể bồi dưỡng một cây linh dược từ nhất giai hạ đẳng lên nhất giai trung đẳng a, vậy là kiếm được thêm chút linh thạch để luyện đan! Tự dưng hắn lại mong thêm vài cục nữa rơi xuống, dù hắn cảm thấy thế này không hợp với thân phận Tiên Đế lắm, nhưng kệ đi, vì hắn chỉ là “cựu” a~

Bỗng có tiếng gió vút lên