Lý Trường Minh hỏi lại
“Hắn… là ai?”
“Ngươi không cần biết, chỉ cần biết là ngươi hỏi và ta trả lời” Vu Khuyết trả lời
“Bất cứ điều gì?” Lý Trường Minh hỏi lại
“Bất cứ điều gì!” Vu Khuyết lặp lại nhưng để khẳng định
“Vậy… mối quan hệ giữa ngài và… tân tông chủ Tố Nga Tông… là như thế nào?”
Lý Trường Minh vừa nói vừa nhìn sắc mặt của Vu Khuyết, nhưng Vu Khuyết chỉ mỉm cười đáp lại
“Vốn dĩ chỉ là “tình một đêm” thôi, bọn ta chẳng may cùng trúng xuân dược, nên để giải dược thì… ngươi hiểu mà…”
“Nhưng do thể chất cả 2 quá đặc biệt, Tô Nguyệt Ly là Nguyệt Diệu Thể, ta lại là Thiểm Dương Thể, hai loại thể chất thuộc hàng hiếm nhất thế giới, cuối cùng 2 thứ giao hòa mà hình thành nên pháp môn song tu đặc biệt, sau khi song tu tăng phúc tu luyện cực mạnh, nhưng nếu trong thời gian dài không song tu thì sẽ trở nên yếu dần đi, và thậm chí có thể trở thành… phế vật.”
“Mà các song tu tốt nhất là lấy “Âm” bù “Dương”, lấy “Dương” lấp “Âm”, tức là… ngươi cũng hiểu mà”
“Hiện tại thì cứ cách một tháng là bọn ta là tới đây một lần, có lúc thì chưa đến nửa tháng”
Ở bên cạnh, Lý Trường Minh nghe mà mặt cũng có chút mông bức, đây là tình tiết quen thuộc gì đây a?
Rồi Vu Khuyết quay sang nhìn Lý Trường Minh
“Nhưng “hồng nhan” của ngươi thể chất còn kinh khủng hơn nhiều”
“Hửm?”
“Tô Minh Nguyệt sở hữu Nguyệt Linh Trích Hồn Thể, chỉ cần “tắm” dưới ánh trăng là tu vi lên ầm ầm. Phượng Vũ Linh có Âm Dương Đại Đạo Thể, sáng tắm biển lửa, tối ngủ giường băng, tu vi liền phi như tên. Còn Đại công chúa của Đại Hành Lý Ly Dao nữa, nghe nói cô ta có trời sinh Pháp Tướng Thiên Địa, lại là Thôn Thiên Thanh Long, nghe nói lên Trúc Cơ là chỉ cần ngủ cũng lên tu vi…”
Lý Trường Minh suýt phụt trà lần hai, gọi Tô Minh Nguyệt là hồng nhan của hắn, đúng không sai, gọi Phượng Vũ Linh là hồng nhan của hắn… coi như tình một đêm, miễn cưỡng được, nhưng gọi cô Đại công chúa hắn mới gặp đúng một lần là hồng nhan thì không thể được!
Đồng thời Lý Trường Minh cũng bất ngờ với mạng lưới tình báo của Vu Khuyết, rốt cục làm sao mà Vu Khuyết biết nhất cử nhất động của hắn?
Còn về mấy cái thể chất hắn cũng chẳng quan tâm lắm, bởi trong tiểu thuyết thì cứ thuộc hàng "nữ chính" là được buff cả đống thể hất, bởi hiện hắn cũng là Khí Vận Chi Tử rồi. Chỉ có thể chất của Phượng Vũ Linh là có chút mùi “song tu” nên Lý Trường Minh có quan tâm chút ít, vì là liên quan đến “âm dương” mà.
Vu Khuyết nói tiếp
“Ngươi muốn hỏi gì tiếp không?”
Lý Trường Minh chần chừ một lát rồi hỏi tiếp
“Vậy trong tu tiên giới… có thứ gì… gọi là “Thuận Thiên Chi Lộ”… không?”
“Hử”
Vu Khuyết trợn mắt nhìn Lý Trường Minh, rồi hắn mới nhấp một ngụm trà, từ từ nói
“Đã bước lên con đường tu tiên, thì đã là “nghịch thiên” rồi, đó là sự thách thức đối với Thiên Đạo Ý Chí, vì thế mới có thứ gọi là Thiên Kiếp. Thiên Kiếp như một “hình phạt”, cũng là một “phần thưởng”, “hình phạt” vì ngươi đang tăng tiến tu vi, tức là “thách thức” Thiên Đạo Ý Chí, nếu thất bại “hình phạt” cũng sẽ là xử tử, còn nếu ngươi vượt qua Thiên Kiếp, đó sẽ là “phần thưởng”, nó giúp ngươi tẩy rửa gân cốt và linh hồn, giúp ngươi mạnh hơn, cái đó cũng coi như là thưởng phạt phân minh…”
‘Quả nhiên’ Lý Trường Minh thầm nghĩ
“….Nhưng, cũng có loại tu tiên mà không “nghích thiên”, đó cũng là thứ ngươi gọi là “Thuận Thiên Chi Lộ”, ngươi đi theo chỉ dẫn của Thiên Đạo, bất cứ việc làm gì đều có sự giúp đỡ của Thiên Đạo, hiện chỉ có 3 người bước trên con đường ấy…
Lý Trường Minh khi nghe ra có “Thuận Thiên Chi Lộ”căng tai lên mà nghe, cố gắng nghe không sót một chữ nào
“…Đó là ta, Vu Khuyết, bạn thân của ngươi, Tần Quang, và…”
Lúc này Vu Khuyết nhìn thẳng vào mắt Lý Trường Minh
“…ngươi, Lý Trường Minh …”
“Vậy à…”
Lý Trường Minh bình tĩnh nói, điều này cũng lý giải cho việc tại sao từ khi hắn bước lên tu tiên chi lộ đến giờ mọi chuyện lại thuận lợi thế.
“…Tuy nhiên lý do mỗi người là khác nhau, ta thì là do… nhân quả… từ kiếp trước, Tần Quang thì do hắn là… Thiên Mệnh Chi Tử, còn ngươi chỉ là kẻ “quá giang” nửa vời mà thôi…”
“Nhân quả?”
“Ngươi không cần biết, hiện tại chưa cần…”
“Thiên Mệnh Chi Tử?”
“Hm, như ngươi đã biết, hay ngươi thường gọi, những kẻ có “khí vận” mạnh mẽ sẽ được gọi là Khí Vận Chi Tử, ngươi hiện cũng là một trong số đó”
“Nhưng còn có một loại đặc biệt, một sinh linh sinh ra từ Khí Vận, nhưng lại do Thiên Đạo sắp xếp trải đường, đó được gọi là Thiên Mệnh Chi Tử”
“Thiên Mệnh Chi Tử đầu tiên không ai biết, nhưng chỉ biết mỗi đời Thiên Đạo mới xuất hiện, tức là Thiên Đạo Vô Lượng Kiếp kết thúc, đều sẽ “hạ sinh” một Thiên Mệnh Chi Tử, Thiên Mệnh Chi Tử này sẽ được sắp xếp để xưng bá thế giới, trở thanh “sứ giả” của Thiên Đạo, hiện tại, người đó là bạn ngươi, Tần Quang”
“Vậy “quá giang” là sao?”
Vu Khuyết mỉm cười, nói
“Đến lúc ngươi cần biết thì ngươi sẽ biết”
Lý Trường Minh cũng không hỏi nữa, hắn cần hấp thụ thông tin
“Nếu không có gì cần hỏi nữa thì mời đi, Ly Ly sắp thức dậy rồi”
Vu Khuyết ra hiệu tiễn khách, Lý Trường Minh liền đừng dậy, khom người nói
“Cảm ơn tiền bối đã giải đáp thắc mắc hôm nay”
“Không có gì, coi như là hữu duyên vậy”
Nói rồi Lý Trường Minh rời đi, hắn không quá nghi ngờ Vu Khuyết vì trong những bộ tu tiên hắn đọc thì kiểu này nếu lá sự thật thì chắc tám phần mười là “Cường giả trọng sinh”, nếu là giả thì cũng coi như một loại ổn định tâm hồn cho hắn, ít nhất hắn sẽ không nghi ngờ “Thiên Đạo dùng hắn làm con cờ” nữa, vì hắn sẽ coi như đây là sự thật!
…
Sau khi Lý Trường Minh đi khuất bóng, Vu Khuyết lắc lắc đầu rồi rót chót trà, nhưng hắn nhận ra… chỉ có vài giọt chảy ra, hắn đã hết trà rồi! Hắn dễ dàng đoán ra lý do
“Tên đáng ghét mặt dày Lý Trường Minh này! U Linh Băng Vụ Trà của taaaaaaaaaa”
Tuy chẳng phải là loại trà quý hiếm nhất của hắn nhưng đây là loại trà Vu Khuyết ưa thích nhất vì loại trà này có cảm giác khá lâng lâng khoái khoái, lại mát lạnh đến ruột gan, sảng khoái vô cùng, thích hợp cho người sau khi hành động mạnh, ấy thế mà Lý Trường Minh dám uống hết!
“Hừ hừ, nếu ngươi đã thế, ta sẽ không nhắc cho ngươi là Hàn đệ đệ chuẩn bị “xử lý” ngươi đâu…”
Rồi hắn lấy tư thái cười trên nỗi đau của người khác mà uống… không khí
Nhưng hắn cũng thắc mắc tự hỏi
“Viên ngọc bội ấy... tại sao mọi chuyện bắt đầu sớm hơn kế hoạch nhỉ? Nguyên bản là chờ Lý Trường Minh lên tu vi Luyện Hư mới bắt đầu a”
Rồi hắn lắc đầu
“Kệ đi cũng không liên quan đến ta, ta cứ theo kế hoạch là được…”
“Uống” xong, hắn lấy trong nhẫn trữ vật một chút lá trà tươi, thêm nước và một đoàn… Lam Hỏa, nếu Hỏa tu kì cựu ở đây sẽ nhận ra đây là đại danh đỉnh đỉnh Vạn Hồn Ma Diễm!
“Tầm 2 giờ mới xong a, thôi thì cho Ly Ly “hưởng thụ” thêm chút vậy…”
Nói rồi hắn bước vào căn nhà gỗ, và chẳng có tiếng động gì xảy ra, vì hiện Kết Giới Chắn Âm đã kích hoạt…