Hậu Cung của Hoàng Cung, là nơi cấm địa đối với nam nhân còn nguyên hàng nóng, trừ Ly Biệt Khứ ra.
Ở một biệt viện khá rộng lớn, ngoài ghi mấy chữ “Ngọc Liên Uyển”, những chữ ấy tản ra bàng bạc khí thế, lai lộ ra Thánh Đạo Chính Minh chi ý, chính là Hoàng Thượng tân tân khổ khổ mời Mạc Ý Sinh viết nên, có tác dụng thanh lọc thần hồn, lại chấn nhiếp đạo tặc.
Bên trong có một cô gái mái tóc buông dài đến hông, đen tuyền, trên mái tóc có một bông hoa nhài, gương mặt thanh tú, thân hình uyển chuyển, đó chính là Đại công chúa của Đại Hành Đế Quốc – Ly Dao công chúa. Hình ảnh của cô hoàn toàn khác với lúc ở trên phố, trên phố trông khá trẻ con con, tóc buộc 2 bên,, nhan sắc cũng thường thường còn lúc này thì lại lộ ra dung nhan “nghiêng nước nghiên thành”, dù trang điểm nhưng lại vẫn lộ ra một kiểu “tiên nữ không dính khói bụi phàm trần”.
“Hừ, phụ thân, người nghĩ có thể phạt được ta sao, không thể nào đâu!”
Vừa trang điểm, cô vừa nghĩ, rồi cô nói
“Tính ra giờ này cũng là lúc “hắn” đến rồi nhỉ”
Chợt có giọng của nô tì nói vọng từ ngoài
“Công chúa, Diệp công tử đến”
“Ta biết rồi, cứ để hắn đợi đi”
Ly Dao vui vẻ nói, đây là một trong những kẻ theo đuổi cô: Diệp Thiên La, đích mạch trưởng tử của Diệp thị, tương lai ắt kế thừa Diệp gia, cũng là hôn phu đời này của Lý Ly Dao, tất nhiên trừ phi hắn đệ đệ Diệp Thiên Khung “phế vật quật khởi” thành công đến tuyệt thế thiên kiêu mới có một phần tranh được.
Ly Dao sau khi trang điểm một lát, liền bước ra ngoài, đi đến một tòa tháp có mái che giữa hồ nước phía bên trái Ngọc Liên Uyển. Sở dĩ gọi là Ngọc Liên Uyển vì phía bên trái có một hồ sen, trong đó có một đóa đại danh đỉnh đỉnh Cửu Ngọc Liên, tu vi đã đạt tới Tam giai đỉnh phong Yêu Liên, tương đương Kết Đan kì đỉnh phong.
Khi ở trạng thái bình thường, đây chỉ là một loại quý hiếm nguyên liệu luyện đan, nhưng do ảnh hương của Pháp Tướng Thôn Thiên Thanh Long mà nó đã mở ra Liên Tâm, tương đương Thụ Tâm của Thụ Yêu hay Yêu Đan của Yêu Thú hay Đan Điền của Nhân Loại, trong 12 năm Ly Dao sống ở đây nó liền dễ dàng hấp thụ lượng linh khí lượn lờ chính mình tỏa ra, và dưới sự hỗ trợ vô tình của Pháp Tướng Thôn Thiên Thanh Long, nó đã đạt đến trạng thái hiện tại. Nhờ Liên Tâm mà nó có kha khá lý trí, chờ đến khi Độ Nguyên Anh Kiếp thì nó có thể “nhổ giò” mà đi lại!
Giữa hồ, có một tòa tháp có mái che, Ly Dao gọi đó là Ỷ Liên Đài, tức tựa vào Cửu Ngọc Liên, trong Ỷ Liên Đài có một nam công tử mặc áo trắng tinh, trên áo khắc chút họa tiêt, gương mặt thanh tú, khí chất ngời ngời, hắn đang ngồi thản nhiên uống trà, đó là Diệp Thiên La, cũng là hôn phu của Ly Dao.
Diệp Thiên La năm nay 20 tuổi, tu vi Trúc Cơ sơ kì, là kỳ tài hiếm gặp Thiên Linh Căn trung giai, hắn lại có Kỳ Lân huyết mạch phản tổ, lại trời sinh có bản mệnh Lôi mạch Lôi Kỳ Lân, trong hàng thực lực có thể xưng thiên kiêu.
Tất nhiên nếu so sánh với Ly Dao thì chắc chắn không xứng, coi như Tần Quang thời điểm hiện tại mới “miễn cưỡng” coi là xứng đôi vừa lứa vì theo lý thuyết “Nam cường nữ nhược”, nếu coi như thật sự xứng đáng thì cũng phải vừa có Pháp Tướng Thiên Địa vừa có Song Tuyệt Linh Căn!
Thấy Ly Dao, Diệp Thiên La liền vui mừng nói
“Ly Dao, lâu ngày không gặp, hôm nay nàng có khỏe không, tu vi của nagf có vẻ như lại tịnh tiến nhỉ?”
Mặc dù không thích hắn gọi mình là “Ly Dao” nhưng thôi, đằng nào hắn cũng tự nhận định là hôn phu của nàng, vả lại hôm nay muốn trốn phạt phải nhờ hắn a.
“Diệp công tử, lâu ngày không gặp, ta vẫn khỏe, còn tu vi của ngài vâng giậm chân tại chỗ nhỉ?”
Ly Dao đáp lại
Nghe vậy, Diệp Thiên La đang uống linh trà thượng phẫm bỗng thấy đắng chát, nàng lại đâm tâm a, Trúc Cơ kì đâu dễ tịnh tiến tu vi như vậy, nhưng thôi, hắn cũng quen rồi, bởi cô công chúa này trông thì xinh đẹp nhưng lời nói như cứa tim mà~.
“Ly Dao, đằng nào ta cũng là hôn phu nàng a, đừng đối xử với ta thế mà~”
“Chỉ là tỉ lệ cao nhất thôi, kì tài thiên hạ cũng nhiều mà”
Ly Dao lại đáp, Diệp Thiên Khung tim lại thêm một vết cứa. Quả thực với các đời công chúa trong quá khứ thì có hôn ước là kết hôn chắc như đinh đóng cột, nhưng ai bảo thân phận nàng lại lợi hại quá cơ: Tuyệt thế thiên kiêu, Siêu cấp huyết mạch, Đại công chúa của Đại Hành, cha mẹ thì là song Hóa Thần lão tổ, gia gia một người là Phi Thăng tôn giả, lại là đời trước Đại Đế, một người cũng là Hóa Thần lão tổ, đồng thời lại là người có tiếng nói đứng thứ 2 Đế Quốc. Nếu không phải nhà hắn lão tổ tranh thủ được tờ hôn ước thì hắn tin giờ này đến một tiếng “Ly Dao” hắn cũng không gọi được. Hắn là kẻ biết mình biết ta, hắn tự biết mình không xứng với nàng, nhưng mà yêu vào rồi thì không dứt được a. Về cơ bản nhìn khắp cả Đế Đô thì chỉ có đúng một người xứng với nàng, đó là đại ca kết nghĩa của hắn…
“Thôi mà, Ly Dao, ta tự nhận không xứng với nàng, nhưng mà cũng nên cho ta chút trái ngọt đi chứ~, ta đã theo đuổi 13 năm rồi a~”
Diệp Thiên La nói, hắn còn nhớ như in khi trước hắn “khai não” sớm, vừa gặp Ly Dao đã yêu và theo đuổi cô tới bây giờ.
“Nếu không phải nể tình Diệp công tử theo đuổi 13 năm thì ta cũng chẳng cho ngài đặt chân vào nơi này đâu a~”
Chợt có tiếng nói ngọt ngào đến từ phía sau lưng Diệp Thiên La
“Biết ngay là Đại ca ở đây mà, về đi nào, phụ thân có việc cần gặp”
“A, Linh Linh”
Ly Dao vui vẻ gọi. Sau lưng Diệp Thiên La là Diệp Linh Linh, trên người cô mặc một bộ áo dài khá đẹp và tinh tế, tóc dài, mày tú, môi đỏ, cô là em gái của Diệp Thiên La, cũng là tỉ muội tốt của Ly Dao công chúa, Phải nói là Lý Ly Dao đối với Diệp Thiên La phũ phàng bao nhiêu, thì đối với Diệp Linh Linh thân mật bấy nhiêu
“Ngươi lôi anh trai ngươi về đi, hắn làm ta mệt mỏi quá a~”
Diệp Linh Linh liền quay sang nhìn Diệp Thiên La với vẻ trách móc
“Đại ca, ngươi lại làm phiền Ly Dao tỉ tỉ đúng không? Ta đã nói là…”
“Thôi thôi, phụ thân đang gọi, về thôi”
Diệp Thiên La ngắt lời rồi kéo tay Diệp Linh Linh rời đi
“À, Linh Linh, hôm nay ngươi muốn đi “cải trang vi hành với ta không?”
Ly Dao nhẹ nhàng nói, đây cũng là kế hoạch của cô, dùng Diệp Thiên La để dụ Diệp Linh Linh đến, rồi mượn cớ “cải trang vi hành” để đi “lượn”, còn cô không gọi trực tiếp là vì không được ra khỏi nhà trong lúc bị phạt, đến cả bồ câu cũng không được thả, nô tì cũng không thể xuất cung a, cơ mà nếu đi với cha nàng được đánh giá là “tài sắc vẹn toàn”, “gia giáo đầy đủ” thì không có vấn đề gì, hơn nữa Linh Linh cũng có vẻ hiểu nên lần nào cũng đến đúng giờ và đáp ứng~
“Xin lỗi, Ly Dao tỉ tỉ, lần này không được rồi, cha ta đang nổi giận a~”
Nhưng lần này Diệp Linh Linh lại từ chối
“Ừm, vậy thôi, hôm khác vậy…”
Ly Dao có chút thất vọng
“Xin lỗi a…”
“Ừm…”
Hai người chỉ nói với nhau vài câu như thế rồi Diệp Linh Linh bị Diệp Thiên La kéo đi.
Đến khi hai người khuất bóng, trong Ỷ Liên Đài chỉ còn một mình Lý Ly Dao, chợt có giọng nói nhẹ nhàng vang lên
“Ly Dao tỉ tỉ, sao người lại phũ với tên Diệp Thiên La này thế, ta thấy kẻ này cũng tuấn tú, mà tu vi cũng không tầm thường, ý chí cũng tốt, lại thật lòng vơi người a, ta dùng Dò Tâm Liên cũng không thấy có dị tượng gì a~”
“Tiểu Liên, ngươi không hiểu đâu, tình cảm không phải thứ dễ dàng quyết định như vậy, hơn nữa hắn quá tốt, nhưng biết đâu có khi lại ghen tuông không cho ta đi “cải trang vi hành” thì sao…”
Lại có một tiếng nói khác, lần này là giọng nam, nhìn qua là một con… rồng xanh, hay gọi là Thanh Long sẽ đúng hơn
“Tỉ tỉ yên tâm, ta thử dùng Thông Thiên Nhãn để kiểm tra rồi, đảm bảo với tâm tình của hắn sẽ sủng người lên trời a~”
“Tiểu Long, Tiểu Liên, đừng làm lung lay ta, tâm ta đặt ở ngoài phố… khụ khụ, là thiên hạ, nên ta sẽ không có suy nghĩ yêu đương đâu!”
Lại có một tiếng nói khác, lần này lại là giọng nữ, nhìn qua là một con quạ, chỉ là con quạ có 3 chân….
“Nói dối là không tốt nha~, rõ ràng “tâm” của tỉ tỉ càng ngày càng nghiêng về Diệp Thiên La rồi nha~”
“Tiểu Ô, sao ngươi dám xem tâm tỉ tỉ! Ta sẽ vặt lông ngươi mang đi nấu cháo!”
Ly Dao đỏ mặt nói, rút kiếm ra giận dữ, chợt thanh kiếm cũng phát ra tiếng nói
“Ly Dao, cần thật tâm a~”
Một linh hồn bay ra khỏi thanh kiếm, rõ ràng đây là đỉnh cấp linh khí có kiếm linh!
“Sư phụ, cả người cũng phản bội ta!”
Ly Dao có chút sửng sốt, mặt lại đỏ chót, đặt thanh kiếm lên bàn rồi chạy bay vào phòng, đập cửa lại, không còn bộ dáng của “tiên nữ” như lúc nãy nữa.
“Haizz, Ly Dao con bé này cái gì cũng tốt, chỉ có không thật lòng được a…”
“Haizz…”
Bốn tiếng thở dài cùng phát ra…