Chương 50: Trong gương không phải mặt mình?

“Đây là thứ gì”

Lý Trường Minh cầm chiếc hộp lên, trong đó có 6 viên đan bóng loáng tròn trịa, dược tỏa ra mùi thơm thơm ngọt ngọt như kẹo đường. bên cạnh có dòng chữ: “Tiểu đệ tặng sư huynh một ít đan dược lấy thảo”

Sở dĩ Dạ Lý Quân không nói rõ là một loại Dưỡng Nhan Đan do Dưỡng Nhan Đan ở thế giới này nguyên liệu khá hiếm có và khó luyện, hơn nữa nó lại mang đậm sắc thái của nữ giới nên sợ Lý Trường Minh sẽ ngại mà không dùng.

Lý Trường Minh thử cho một viên vào miệng, nếu không phải độc đan cấp quá cao thì hắn sẽ không sao do ở đây Ích Độc Đan rất nhiều, lại còn linh khí tưởng như vô tận nữa, hắn có thể ép độc ra ngay.

Một vị ngòn ngọt xuất hiện trong miệng, rồi viên đan tan vào cuống họng, mang đến cảm giác lâng lâng khoái khoái, như hồn phi cửu trùng thiên vậy! Xung quanh Lý Trường Minh có một vầng hào quang nho nhỏ phát ra.

“Có khi nào vị tiểu đệ này không phải truyền thừa Luyện Đan Sư mà là truyền thừa đầu bếp không?”

Lý Trường Minh nghĩ một lát

“Mà thôi, là gì cũng được, tu luyện nào”

Lý Trường Minh xếp bằng trên tụ linh trận trung cấp, hai tay đặt lên đùi, bắt đầu thổ nạp linh khí. Linh khí quay vòng vòng như vòng xoáy, tụ tập vào đan điền của hắn. Sau một lúc làm nóng người, điều chỉnh cơ thể lên trạng thái cao nhất, Lý Trường Minh quay ra mở một hộp ngọc, lấy một viên cực phẩm Trúc Cơ Đan ra, cho vào miệng, đồng thời hắn cũng lấy một viên… đan dược ngọt ngọt cho vào miệng.

Viên đan ngọt ngọt nhanh chóng tan đi, còn viên Trúc Cơ Đan thì tỏa ra linh khí lung linh, cả người Lý Trường Minh tỏa ra hào quang cửu sắc, đến hắn nhìn thấy cũng giật mình

“Có lẽ là do viên đan ngọt ngọt này” Hắn cao hứng tự nói “Có thể lần này mình sẽ trùng kích Trúc Cơ thành công thì sao”

Linh khí bắt đàu tràn vào nhiều hơn, nó tụ lại trong đan điền, khí nhiều dần, nhiều dần, sau khoảng 2 ngày liên tục, nó bắt đầu ngưng thành giọt sương đầu tiên, sau 2 ngày nữa, giọt sương ấy nặng dần, nặng dần, và đúng lúc nó rơi xuống thì “tong” và không còn gì nữa, giọt nước – hay chân nguyên, rơi vào khoảng không vô tận, hay nói chính xác nó đã bốc hơi trước khi chạm đến đáy đan điền của Lý Trường Minh, hắn đã tấn cấp thất bại!

Tuy nhiên viên Trúc Cơ Đan năng lượng vẫn còn khoảng 9 phần, Lý Trường Minh định lại tiếp tục trùng kích cảnh giới thì “tinh tinh”, ngoài cửa lại có kẻ gửi đồ đến, là một hộp ngọc tương tự hộp cũ, trong đó có 7 viên đan dược bóng loáng tròn trịa. Lý Trường Minh mang hộp ngọc cũ đã hết nhắn trả lại cho Dạ Lý Quân cùng vài viên linh thạch hạ phẩm rồi lấy hộp ngọc mới. Trong suốt thời gian xung kích cảnh giới, hắn thỉnh thoảng dùng đến mấy viên đan dược ngòn ngọt này vì nó làm tinh thần thăng hoa và giảm tỉ lệ tâm ma, dù từ trước đến giờ Lý Trường Minh chưa từng sinh tâm ma nhưng ai biết đâu được, và lại mấy viên đan này cũng ngon…

Và rồi… sau 7 ngày, hắn lại thất bại, lại có người đưa hộp ngọc, hắn lại trả hộp ngọc cũ, lâu dần, hắn chỉ cần để hộp ngọc ngoài cửa và khi người giao hộp ngọc đến sẽ lấy hộp cũ đưa hộp mới…

….

Xuân qua, Hè đến, Thu sang, đến cuối Thu, khi trời vừa chuyển qua Đông cũng là lúc trên trời có sấm sét quét ngang qua, sấm sét tiếng kêu động trời, mây đen che kín, đây là dấu hiệu của Trúc Cơ! Và nó còn ở trên tòa Vạn Lý Thiên Sơn.

Rất nhiều người nhìn thấy, Luyện Khí kì bình thường thì giật mình, lại ngưỡng mộ, những kẻ có gia thế thì thấy bình thường: trưởng bối của bọn hắn đã từng có lôi kiếp và bọn hắn đã thấy qua. Những tu sĩ cấp cao hơn thì nhìn đó mà đánh giá lôi kiếp

“Đây là… Cực Phẩm Trúc Cơ!”

Một người trông có vẻ có kinh nghiệm nói

“Thật sao?”

Người khác tỏ vẻ kinh ngạc hỏi lại

“Thật, ta đã từng thấy một người độ kiếp Trúc Cơ Cực Phẩm rồi, không hác thế này là bao!”

“Nếu vậy sắp có cường giả “sinh ra” sao?”

“Chắc vậy”

Với bọn họ, đạt đến Trúc Cơ mới coi là “sinh ra” vì dưới Trúc Cơ chỉ là người trần mắt thịt, khi đến Trúc Cơ thì lôi kiếp sẽ gột tẩy cơ thể, linh khí và chân khí sẽ cấu trúc lại cơ thể, từ đó được coi là “Tiên thiên thể”!

Nhưng trái ngược với dự đoán, lôi kiếp nhỏ dần, nhỏ dần và biến mất, trả lại bầu trời trong xanh

“Lão đầu,… ngươi nói xem, có phải mạnh đến mức không cần độ kiếp Trúc Cơ không, kiểu Thiên Đạo cũng không muốn giáng kiếp ấy?”

Một người hỏi với vẻ mặt hoang mang

“…”

“….”

“Tình huống này… thực sự đặc thù a!”

Một người nói với giọng khá miễn cưỡng

Ở trong mật thất, Lý Trường Minh đập tay xuống sàn, đập đi đập lại đến mức nứt cả sàn đá

“Tại sao, tại sao, tại sao, tại saooooooo”

Hắn gào thét. Hắn, sau không biết bao lâu, cuối cùng cũng giữ được một giọt chân nguyên, rồi đến lúc sắp thành rồi thì cơ thể… tự hấp thụ chân nguyên! Đó là do tác dụng của Luyện Thể Công, cũng là lần thứ 23 trùng kích Trúc Cơ, sau đó hắn thử đi thử lại, cuối cùng cũng dùng chân khí bọc lại giọt chân nguyên, những tưởng sắp trùng kích thành công thì hắn cạn chân khí, giọt chân nguyên ấy lại bị cơ thể hấp thụ, hắn đã thất bại trong gang tất!

Bên ngoài lại có tiếng “tinh tinh”, lần này do sắp thành công nên Lý Trường Minh không để hộp ngọc ra ngoài.

“Thôi thì ra luôn vậy”

Lý Trường Minh nghĩ, đằng nào hắn cũng dùng hết Trúc Cơ Đan, trùng kích 78 lần và thất bại hết nên định ra ngoài thay đổi chút không khí, tìm cơ duyên khác đột phá Trúc Cơ.

Cầm hộp ngọc trên tay, hắn bước ra ngoài, trong thời gian này hắn dùng khoảng 400 viên đan ngòn ngọt này, theo hắn hỏi Dạ Lý Quân thì nó tên là Tinh Thần Đan.

Lý Trường Minh mở cửa, hắn thấy một cô gái khá đáng yêu đang đứng chờ, đó cũng là người đã giao hàng cho hắn suốt mấy tháng qua, ít nhất là 3, 4 lần đầu lúc nào hắn cũng gặp cô gái này.

Khi nhìn thấy Lý Trường Minh, phản ứng đầu tiên của cô gái ấy là… bật ngửa ra đằng sau, ngồi bệt xuống đất, run run người, nói:

“S-sư huynh,… m-mặt ngươi…”

Lý Trường Minh không hiểu chuyện gì, râu tóc thì hắn sử dụng thuật pháp làm chúng không thể mọc ra nữa, móng tay móng chân cũng vậy. Cô gái đó vẫn đang run run người, bỗng Lý Trường Minh nảy ra một suy nghĩ ‘Chẳng lẽ, minh chưa lên Trúc Cơ nhưng đã thành “Giả Cơ” nên có chút tẩy kinh phạt tủy rồi sao!’ Dù không ngửi thấy mùi hôi thối nhưng căn cứ vào ánh mắt shock của cô gái này hắn nghĩ điều này là có thể.

Ngay lập tức hắn phi vào trong nhà soi gương, hắn thật sự không thể chờ nữa vì từ “Giả Cơ” lên Trúc Cơ ngắn hơn nhiều từ Luyện Khí đỉnh phong lên Trúc Cơ!

Nhưng khi hắn vào soi gương, hắn không những không thấy chất tạp bẩn nào trên mặt mà còn thấy trong gương… không phải mặt mình!

P/S: Đoán đi nào các đh =))