Lý Trường Minh mang Dạ Lý Quân vào một tòa động phủ, tòa động phủ nằm trên núi cao, xung quanh mây mù dập dờn, linh khí tuy không bằng Vạn Lý Thiên Sơn nhưng cũng chẳng phải ngoại môn bình thường động phủ có thể so sánh, đây chính là tòa Quan Hạ mà Trần Quân Ly Kinh từng ban thưởng cho Lý Trường Minh.
Lúc tước đáng lẽ Trần tông chủ đã tịch thu tòa động phủ này nhưng cuối cùng vẫn để lại cho Lý Trường Minh, rồi Lý Trường Minh mang tòa Quan Hạ này cho…thuê, một linh thạch hạ phẩm một ngày, được ghép chung phòng, 3 người là 2 linh thạch, 10 người là 5 linh thạch, hiện hắn cho 3 người thuê nên hàng tháng thu được kha khá linh thạch. Lý Trường Minh sắp xếp cho Dạ Lý Quân ở biệt viện nơi cao nhất cũng là nơi nhiều linh khí nhất của Quan Hạ
Lý Trường Minh đưa cho Dạ Lý Quân một viên hạ phẩm linh thạch rồi nói:
“Đây là linh thạch, hấp thụ nó có thể giúp ngươi tu luyện, hấp thụ linh khí trong đó và ngươi có thể bắt đầu con đường tu tiên…”
Rồi Lý Trường Minh giàng cách thổ nạp cho Dạ Lý Quân nghe, nhưng Dạ Lý Quân đâu cần nghe, hắn thuộc như cháo chảy rồi. Nhưng khí nhìn vào viên linh thạch, hắn lại xúc động suýt nữa bật khóc, hắn đã tìm một viên linh thạch rất lâu rồi! Linh thạch ở nơi phàm trần vốn đã hiếm, ngẫu nhiên có vài viên đều bị tu tiên giả vơ vét hết sạch, mà giá cả lại còn đắt, hắn bán Hàn Cổ Trư vài năm liền mà vẫn chưa tích đủ để mua nửa viên!
“Chỉ có thế thôi, nhớ chăm chỉ tu luyện đấy”
“Dạ”
Nghe được câu đó, Lý Trường Minh rất vui mừng vì mình đã nhặt được hàng đúng ý: hắn không hỏi gì cả. Có thể truyền thừa hắn nhặt được đã có được đã đủ hết thông tin vì Lý Trường Minh chú ý ánh mắt của Dạ Lý Quân không nhìn tập trung vào lời hắn nói.
Rồi Lý Trường Minh rời đi. Sau khi Lý Trường Minh rời đi, Dạ Lý Quân cầm viên linh thạch lên, lấy một cây bút ở góc, truyền vào toàn bộ số chân khí ít ỏi của một bán tu sĩ và khắc lên trên viên linh thạch tụ linh trận. Vơi tu sĩ bình thường là khó nhưng Dạ Lý Quân đường đường là tiên đế, lại còn là trận pháp tông sư nên tụ linh trận cơ bản nhanh chóng hoàn thành.
Về cơ bản nếu để bắt đầu tu luyện thì dùng linh thạch hạ phẩm rồi vẽ tụ linh trận cơ bản ở trên để dẫn khí rồi ép khí vào để nhập thể. Còn nếu tu luyện thì nên dùng 5 viên linh thạch đặt ở 5 phía rồi vẽ tụ linh trận nối giữa những viên linh thạch ấy để gia tăng linh khí trong phạm vi bên trong tụ linh trận…
Dạ Lý Quân cố gắng hấp thu viên linh thạch. Dù đã cố gắng gia cố thêm tụ linh trận cơ bản nhưng do tư chất kém cỏi nên hắn chẳng hấp thu được mấy nên hắn lại gia tăng thêm cả hấp thụ linh khí thiên địa nữa. Với kinh nghiệm của hắn thì nhất tâm nhị dụng không thành vấn đề.
Cuối cùng sau nửa ngày hắn cũng tấn thăng Luyện Khí tầng 1!
“Hộc… hộc… Cái tư chất… hộc….phế vật…hộc hộc… này….”
Dạ Lý Quân vừa dùng miệng hô hấp vừa than, hắn thấy cái tư chất này quá phế vật! Lần này trải nghiệm cái tư chất này, hắn thấy thật sự mệt mỏi, thậm chí còn mệt mỏi hơn lúc tấn thăng Tiên Đế!
Đầu tiên là một luồng khí nóng tràn vào đan điền, rồi linh khí đi khắp cơ bắp, rồi nó bắt đầu thiêu đốt thể lực để làm lực đẩy, linh khí bạo phát, rồi chúng bắt đầu vắt đi mỡ của hắn, rồi bóp vào cơ bắp, linh khí như cuồng bạo hơn, cuộn quanh cơ thể hắn, lại như bóp chặt từng tí một của cơ bắp, tình huống ấy kéo dài hơn 6 canh giờ!
“Haha… cuối cùng…ta cũng… lên Luyện Khí!”
Có lẽ hắn là Tiên Đế đầu tiên sung sướng đến thế khi lên được Luyện Khí tầng 1!
“Đến lúc viết hồi kí chắc chắn ta sẽ khuyên những kẻ đi đoạt xá nhớ nhìn lại tư chất!”
Sau khi nghỉ ngơi một lúc, Dạ Lý Quân bắt đầu đi lục lọi tòa biệt viện, càng lục lọi, hắn càng cảm thấy tòa biệt viện này dường như… là dành cho hắn! Trong đây có pháp kì, linh khí, đồ rèn đúc, đan lô,…. Như thể người sắp xếp nơi này biết hắn tinh thông bách thuật vậy!
Kì thực thì lúc đầu đây là nơi ở của Lý Trường Minh mà Trần tông chủ sắp xếp, vì không biết liêu hắn có sở thích hay thiên phú gì không nên ông ta sắp rất nhiều loại đồ dùng vào, ai ngờ Lý Trường Minh còn không vào nên những món đồ đó vẫn đang bị bỏ trống.
Dạ Lý Quân lấy đan lô ra, tìm thêm một số dược liệu, hắn bắt đầu luyện đan. Hắn đã chỉnh sửa đan phương của Tiến Căn Đan. Qua chỉnh sửa của hắn, Tiến Căn Đan không còn khả năng nghịch thiên cải mệnh như Đại ca của hắn đã tạo ra nhưng thắng ở cái tiêu hao tài nguyên ít.
“Di Căn Thảo một cây, Nhân Sâm 10 năm một gốc, Lý Hoằng Khuê Thảo một cây, Ngu Vũ Chi một gốc, thế là đủ một lô đan”
Tất cả những nguyên liệu trên tầm 3 linh thạch hạ phẩm, tuy vốn dĩ không có linh thạch nhưng hắn lại tìm được trong kho khoảng trên dưới 100 viên nên không lo. Thực tế thì trong kho có khá nhiều loại dược liệu nhưng đẳng cấp cao hơn hẳn những gì hắn cần nên không dùng được.
Một lát sau khi xuống núi, hắn mua được đủ nguyên liệu do là dược liệu cơ bản, hắn mua khoảng đủ làm 10 lô đan.
Dạ Lý Quân bắt đầu luyện đan, hắn ném tất cả vào lô đan, rồi dùng Địa Hỏa đốt đáy đan lô, cuối cùng là dùng Tinh Thần Lực tách ra hỗn hợp từ trong đan lô, dùng thần thức tách từng phân tử ra, xử lý khéo léo. Thực tế nếu lên Trúc Cơ tối đa hắn không cần dùng đan lô mà có thể trực dùng Tinh Thần Hỏa cùng Tinh Thần Lực để cách không luyện đan, nhưng hiện tại Thức Hải chưa mở ra nên không thể.
Sau tầm thời gian 2 canh giờ, tức là đã đến nửa đêm, hắn cũng luyện đan xong, mùi thơm tỏa ra không gian, bên trong đan lô, 7 viên đan dược màu sữa trắng tròn trịa đang nằm yên. Nhìn vào, Dạ Lý Quân thấy thoáng vui nhưng trấn an lại, hắn cầm một viên đan lên, ngắm nghía và cho vào mồm, viên đan dược tan ngay vào trong cổ họng hắn, một vị ngọt ngọt khoan khoái sinh ra, trên người Dạ Lý Quân tỏa ra một chút quang mang. Tuy nhiên trái lại, Dạ Lý Quân lại cảm thấy thất vọng
“Quả nhiên… thất bại rồi, haizz, Tấn Căn Đan quả thực không dễ luyện mà, kể cả loại cơ bản nhất!”
Đây là đan dược thất bại!
Trong công thức, hắn có nhận ra là nếu luyện thành công sẽ có hai trường hợp, hoặc là ra Tấn Căn Đan, hoặc là ra một loại Bồi Nhan Đan cấp thấp. Đây chính là Bồi Nhan Đan ấy. Sở dĩ thành Bồi Nhan Đan vì nó bị lẫn cả tinh thần lực của Dạ Lý Quân, tinh thần lực của hắn lại xuất phát từ Nguyên Anh, mà trước đây hắn muốn cầu đẹp trai hơn nên Nguyên Anh của hắn bị "nhồi thêm" một loại “mĩ đạo”, khi luyện đan loại “mĩ đạo” đó tràn vào gây ra phản ứng này. Nhưng nếu không luyện bằng Tinh Thần Hỏa thì chắc chắn là phế đan, một phần cơ may cũng không!
Tấn Căn Đan vốn là nghịch thiên đan, đừng nhìn nguyên liệu chỉ là cấp thấp thế này, nếu luyện xong cũng sẽ ra Lục giai đan dược! Tất nhiên tỉ lệ luyện cũng rất thấp và yêu cầu về đan hỏa rất cao, tỉ lệ chưa tới một phần vạn, với hắn thì tầm một phần ngàn mà yêu cầu là ít nhất phải có một loại Thần Hỏa nào đó, Thần Hỏa đó phải vừa đủ ôn hòa để ôn dưỡng đan dược mà lại vừa đủ mãnh liệt để phân hóa dược lực, hiện hắn chỉ có Tinh Thần Hỏa là coi như đạt yêu cầu.
“Nếu có Quang Minh Thần Hỏa của Đại Ca thì tốt biết mấy”
Dạ Lý Quân than thở
“Thôi thì tặng cái này cho Lý sư huynh lấy thêm tí sủng ái vậy, mong được thêm ít linh thạch, ai da~, ai bảo luyện đan là đốt tiền mà…”
Dạ Lý Quân nói rồi cho 6 viên đan còn lại vào hộp ngọc, ghi thêm vài câu, xong mang đến phòng chuyển phát để chuyển phát đến chô Lý Trường Minh. Sau đó thì Dạ Lý Quân nghỉ ngơi, bởi vì như đã nói nếu coi đầu ra của hồn lực như một vòi nước, thì lúc này hắn đang cần cho vòi nước ấy nghỉ ngơi vì kẻ này chưa bao giờ tu luyện chứ chưa nói đến tu thần hồn, lượng tinh thần lực này gần chạm đến giới hạn của hắn rồi.
---
Lục giai: một loại phân chia cấp bậc đan dược trên Tiên Giới, cao nhất là Cửu giai và thấp nhất là Nhất Giai