Về đến nơi, Lý Trường Minh liền lấy Ngự Phong Quyết ra tham ngộ, hắn đọc qua thấy đây là công pháp bình thường bèn thử lấy tinh thần tham ngộ, chân khí nhập vào, hơ lửa, ngâm nước, hấp thụ linh khí… nhưng chẳng có tác dụng. Bỗng Tần Quang trở về, hắn cùng Tần Quang giao lưu vài câu về việc vừa nãy, Lý Trường Minh cũng định lờ Tần Quang đi do đang bận nghiên cứu thứ này, bỗng hắn nảy ra một suy nghĩ, quay sang nói với Tần Quang:
“Ê, mày muốn tu luyện tí không”
“Để làm gì, lên tối đa rồi thì tu luyện làm gì nữa?”
Tần Quang thắc mắc hỏi, cậu sợ tu luyện nữa thì đột phá luôn mất, Song tuyệt Linh căn có giống người thường đâu!
“Thì mày cứ làm đi, tu luyện nhưng đừng hấp thụ linh khí là được”
Mặc dù có nghi hoặc nhưng Tần Quang vẫn làm theo, hắn tin Lý Trường Minh sẽ không hố hắn quá nặng a
Hai người ngồi dựa lưng vào nhau, Tần Quang liền bắt đầu tu luyện, Lý Trường Minh cũng xếp bằng thổ nạp, linh khí vẫn kéo vào như nước lũ, nhưng lần này lại có thêm linh khí từ đằng sau lưng truyền đến, đó là do Tần Quang thổ nạp nhưng không hấp thụ linh khí, cái này là đặc quyền của Tuyệt thế linh căn a. Tuy nhiên, linh khí bắt đầu hiện ra một cái hố đen khác, đó là quyển công pháp Ngự Phong Quyết!
‘Hóa ra không phải không hấp thụ linh khí, mà là chê quá ít!’ Lý Trường Minh thầm nghĩ, quả nhiên là khí vận chi tử sáo lộ, cách này chẳng mấy ai làm được!
Đang cầm quyển công pháp, đột nhiên linh khí xung quang Lý Trường Minh bạo nộ, biến thành một lốc xoáy, tâm của lốc xoáy chính là Lý Trường Minh! , lốc xoáy nhìn thì hung tàn nhưng một điểm sát thương không gây nên, thậm chí cả đồ vật trong phòng cũng không xê dịch một ly, cuối cùng tất cả cuốn vào thể nội của Lý Trường Minh, quyển Ngự Phong Quyết mới đó còn mới tinh, giờ thì tan thành bụi mịn, Tần Quang chấn kinh, chỉ có Lý Trường Minh thầm kín lộ một nụ cười, át chủ bài của hắn lại thêm một cái a, bởi bên cạnh đan điền của hắn hiện ra một hình cầu nho nhỏ màu xanh, không ai biết đó là gì, chỉ có Lý Trường Minh là hiểu, trong lúc linh khí cuồng bạo, hắn như được truyền một cái pháp quyết, pháp quyết hóa năng lượng trong khối cầu xanh kia thành lực lượng
“Hóa ra không phải “Ngự Phong” mà là “Ngự Phong” a”
Lý Trường Minh cảm khái nói
Lúc sau hắn ra ngoài mua thêm 1 quyển sách nữa, tên là Thiên Tài Phụ Lục, ghi chép thông tin về top 100 thiên tài trong Luyện Khí kì, Lý Trường Minh liền đọc thuộc từng kẻ một, những kẻ thông thường chẳng mấy ai làm thế vì khá là vô vị, nhất là kẻ có sức mạnh cùng thủ đoạn như Lý Trường Minh, nhưng khác người bình thường, hắn biết một đạo lý: nếu thiên thời địa lợi nhân hòa thì một con kiến cũng có thể khuấy lên hồi phong ba!
...
Hai ngày sau, tầm 8 giờ sáng hôm sau, tất cả đều được triệu tập đến trước cửa một hang động, trên của hang có ghi 16 chữ: Bên trái ghi “Lôi kiếp ngập trời; Thần hồn đại thương”, Bên phải ghi “Thiên địa vô tình; Vạn kiếp giáng lâm”
Có thể nhận ra đây là động phủ của một vị cao nhân nào đó độ kiếp rồi chẳng may thân tử đạo tiêu, thần hồn còn sót lại đã lập nên bí cảnh truyền thừa này, ở bên trái thì cảm giác được sự oán hận của vị đại năng này đối với thiên địa còn trong số các tu sĩ chẳng mấy ai hiểu “Vạn kiếp” là gì. Nhưng rơi vào tai Lý Trường Minh thì lại khác, hắn là kẻ xuyên không từ Trái Đất đến, dù không hiểu rõ “Vạn kiếp” là gì nhưng hắn vẫn thường nghe qua câu “Vạn kiếp bất phục”, mà trong số những truyện hắn đọc qua thì "Vạn kiếp" là lôi đình cực mạnh, là cơn thịnh nộ của lão thiên với tu tiên giả cường đại, là cái giá của việc nghịch thiên mà đi!
Đột nhiên trong lòng lại nhớ thêm một câu thơ, câu mà lúc banner xuất hiện: “Hắc Long Chân Hỏa…”! Lý Trường Minh bỗng thấy lạnh người, đây chẳng lẽ là động phủ của Chân Long sao! Nhưng hắn nghĩ kĩ lại, là “Hắc Long” nhưng không phải “Chân Long”, vậy có lẽ đây là động phủ của một con “Hắc Long” muốn độ kiếp hóa thành “Chân Long”, cũng tức là của một vị phía trên linh cảnh! Bởi theo thông tin ghi chép thì khi một ai đó hoặc sinh vật nào đó chịu Phi Thăng kiếp thành công sẽ Phi Thăng lên Linh giới (Thượng giới), lúc đó sẽ xuất hiện tình huống linh hồn thăng hoa, những loài thuộc bàng chi của các Thần thú gần đó sẽ cảm ngộ được chân huyết ý, huyết mạch cường hóa, sau mỗi lần lôi kiếp đánh xuống định kì trăm năm một lần thì huyết mạch càng thuần túy, huyết mạch càng thuần túy thì lôi kiếp càng mạnh, đồng nghĩa đạt đến “Vạn Kiếp” tức là huyết mạch đã vô cùng tinh thuần, vượt qua lôi kiếp có thể hóa Chân Long! Tiếc là vị Hắc Long này lại thất bại, thân tử đạo tiêu, chưa đến mức thần hồn câu diệt nhưng chắc chắn tổn thương cực nặng, đến mức chỉ còn 1 tia linh hồn, nhưng một tia ấy cũng lập được cái truyền thừa này! Lý Trường Minh giật mình nhìn Tần Quang đang trêu ghẹo Hứa Băng Liên, bao năm chẳng ai phát hiện ra điều này nhưng Lý Trường Minh còn tin chắc tên Tần Quang này vào lượn một vòng cũng lấy được "Hắc Long Chân Hỏa" khiến nơi này sập a! Nếu không phải Lý Trường Minh xuyên không, nếu không phải hắn có hệ thống banner, nếu không phải hắn càn quét hết 4 tầng Tàng Thư Các thì hắn cũng chẳng biết điều này, tòa bí cảnh này sau đó sẽ tan thành tro bụi và bí mật này sẽ được chôn giấu, không đến mức vĩnh viễn nhưng sẽ rất lâu.
Sau thời gian tầm một tuần trà, từ hư không xuất hiện tiếng “Ầm Ầm Ầm” như nước lũ, lại có tiếng như gió điên cuồng gào thét, ở trước cánh cổng xuất hiện một thứ hình ảnh hỗn độn như cổng vào Ngọc Thanh Tông vậy, chỉ là nó có chủ đạo màu đen và xanh ngọc lục bảo, cảm giác cuồng bạo vô cùng
“Chuẩn bị bắt đầu, các ngươi nhớ quy định chưa?”
Một vị giáo sư nói
“Nhớ”
Mọi người đồng thanh đáp
Thực tế thì có quy định cũng đơn giản thôi, được sát hại lẫn nhau, không được mưu sát đồng môn, thiên tài địa bảo 9 thành là đưa cho tông môn để luyện chế Trúc Cơ Đan, một nửa số Trúc Cơ Đan luyện chế được sẽ đưa cho người nộp thiên tài địa bảo, nếu dưới 2 viên Trúc Cơ Đan thì tông môn sẽ trả lại nửa số tiền với giá gốc mua thiên tài địa bảo đó.
Từng nhóm tông môn bước vào bí cảnh, đến khi Lý Trường Minh bước vào, hắn cảm thấy choáng choáng đầu óc, cảm thấy có chút buồn nôn, hình ảnh trước mắt mờ đi, huyền huyền ảo ảo, đan xen lẫn nhau, cuối cùng là một đạo chói mắt ánh sáng, Lý Trường Minh theo vô thức nhắm mắt lại, khi mở mắt ra hắn thấy mình đang ở một nơi rộng lớn nhưng hoang vu, trông khá tối tăm, thấy thế Lý Trường Minh vui mừng khôn siết, đây là ông trời giúp hắn a, bởi bóng tối chính là đồng minh của Dạ Ảnh cùng Huyễn Dạ Ảnh, đồng nghĩa ở đây hắn sẽ có thể sử dụng tất cả sát chiêu với mức độ tiêu hao nhỏ nhất! Cũng đúng thôi, truyền thừa của Hắc Long mà!
Đúng lúc này, có một tiếng cười phát ra từ đằng sau hắn
“Haha, trời giúp ta a, mới đầu đã gặp tình địch thế này, đúng là ông trời đứng về phía ta”
---
Ngự Phong mà mọi người nghĩ lúc đầu là đạp gió cưỡi mây (Ngự Phong thứ nhất)
Ngự Phong mà Lý Trường Minh sau khi có viên năng lượng màu xanh ý nói là điều khiển năng lượng phong hệ (Ngự Phong thứ 2)