Do quá bí bức nên Lý Trường Minh ra ngoài đi dạo cùng Tần Quang, nói thực ở bên ngoài sinh ý khá náo nhiệt, kẻ bán người mua tấp nập, mỗi tông môn đến tầm 60 người nhưng chỉ có 30 người tham gia bí cảnh thôi, bởi vì số còn lại hoặc là vài gã nhị thế tổ không vượt qua khảo hạch nên mua vé để đi đây đi đó, hoặc là thương nhân cầu sinh ý
Nói thực thì nơi đây phong cảnh hữu tình, sóng vỗ ào ào, có thể thấy vài vị thần tiên tỉ tỉ nghịch ngưới biển bắn lên người nhau, quả là một nơi thượng giai để nghỉ ngơi, tất nhiên nếu không có những ánh mắt hận thù nhìn chằm chằm vào hắn thì sẽ tuyệt hơn.
Tất nhiên hận thì hận nhưng sinh ý thì vẫn nên làm tốt, đó là lý thuyết cơ bản của thương nhân, hơn nữa những kẻ ở đây hoặc là hận hắn thấu xương, hoặc là không có việc gì nên việc mua bán vẫn diễn ra bình thường, chỉ cần đề phòng vài nơi mà thôi.
“Vị sư huynh này, ta nhìn ngươi là căn cốt kì tài, ở đây có mấy quyển công pháp thượng giai gia truyền để lại, ngươi có muốn mua một quyển không?”
Thấy có người chào hàng, Lý Trường Minh quay sang hỏi Tần Quang:
“Theo mày nên lấy quyển nào?”
Bình thường kiểu gian thương này Lý Trường Minh gặp không ít, thậm chí kiếp trước hắn còn mắc lừa vài lần mà rút ra kinh nghiệm
Nhưng Tần Quang thì khác, Lý Trường Minh muốn nhờ khí vận của hắn tìm ra vàng giữa đống cát, ai bảo vận khí hắn tốt quá mà, hơn nữa kiếp trước đọc truyện Lý Trường Minh thấy mấy kẻ khí vận chi tử kiểu này một cục đá cầm lên cũng có thể là thượng giai bảo thạch.
“Tao thấy quyển Ngự Phong Quyết này có vẻ được đấy, chẳng hiểu sao khá hợp nhãn, tiếc là tao không có phong linh căn…”
“Ta mua quyển này”
Không đợi Tần Quang nói hết câu, Lý Trường Minh liền mua luôn quyển Ngự Phong Quyết
“Haha, công tử quả là có mắt nhìn, Ngự Phong Quyết có thể cưỡi gió đạp mây, phiêu diêu như tiên, chỉ lấy của công tử ha…một trăm linh thạch hạ phẩm, không đắt không đắt”
Người bán sách như câu con cá lớn, tăng liền giá lên gấp 5 lần giá gốc là 20 linh thạch hạ phẩm
“Được”
Lý Trường Minh nhanh chóng đồng ý, linh thạch giờ hắn không thiếu mấy nên hắn cũng lười trả giá, với lại hắn tin rằng quyển công pháp lọt vào mắt xanh của khí vận chi tử không phải dạng vừa, chỉ sợ 1 năm sau giá trị liền gấp ngàn lần, vả lại hắn sợ cái sáo lộ 5 giây có nữ nhân đến đoạt công pháp
Quả nhiên đúng lúc hắn cầm công pháp thì có một giọng nữ
“Ngự Phong Quyết này, ta muốn, ta trả giá gấp đôi!”
Một cô gái có bộ quần áo màu vàng xuất hiện, vừa đến đã có một mùi thơm thanh nhã phả vào trong gió, mùi hương hoa nhài hòa quyện vào gió se se lạnh mang đến một cảm giác dễ chịu vô cùng. Cô gái ấy có mái tóc dài ngang lưng, đôi môi thanh tú, ánh mắt trong vắt, lông mày thanh thanh, gương mặt trái xoan, cơ thể uyển chuyển lồi lõm đúng chỗ,bộ đồng phục bám chặt vào cơ thể như thể muốn tôn lên dáng vẻ của cô.
Lời nói quả quyết, vị bán sách đứng hình, khuôn mặt lóe lên một nụ cười, định thu lại Ngự Phong Quyết, nhưng Lý Trường Minh đã nhanh tay hơn, nói đùa, công pháp đến tay hắn rồi ai có thể lấy lại! Lý Trường Minh thao tác như nước chảy bèo trôi, công pháp liền nằm gọn trong ngực hắn, trong tay người bán sách kia cũng gọn gàng 1 linh thạch trung phẩm, hắn uyển chuyển xoay người rời đi, thậm chí không nhìn người vừa muốn mua công pháp giá gấp đôi một chút, theo kinh nghiệm thì nhìn người ta một cái là ăn luôn nhân quả, thế nào trong bí cảnh cũng gặp nhau!
Ba người còn lại sững sờ nhưng khuôn mặt khác nhau, người bán sách kia thì mặt như tiểu vu kiến đại vu, Tần Quang thì mặt mông bức, sao hắn chưa nói hết câu tên này đã mua xong sách rồi, còn xoay người rời đi như vừa đoạt được bí bảo giá rẻ nữa, còn cô gái vừa trả giá kia thì mặt như thể chưa bao giờ gặp kẻ nào giống như tên này, không quay người nhìn cô một cái!
“Đ-Đợi đã, quyển Ngự Phong Quyết này ta trả giá gấp 3, không, gấp 5”
Cô gái kia đuổi theo, miệng nói tăng giá đến mức Lý Trường Minh chỉ cần trả lại thì sẽ là chi một lãi bốn, cái này thương nhân nào cũng thèm nhỏ dãi, nhưng hắn là ai, kẻ xuyên không, kẻ biết lợi dụng khí vận chi tử, kẻ biết rõ mắt nhìn của khí vận chi tử, trừ khi cô gái này đưa giá gấp ngàn lần mới khiến hắn động tâm, hoặc là một vị tông chủ đại tông môn truyền nhân nào đó…
Hắn vừa nghĩ thì cô gái đó liền nói
“Ta là Hợp Đạo Tông tông chủ đại đệ tử Chu Minh Châu, ta nguyện trả giá gấp 10, thêm một tấm ân tình, mong ngươi bán lại Ngự Phong Quyết cho ta!”
Lý Trường Minh giật mình, vừa nghĩ đến cái là hiện ra luôn, sáo lộ này thật không đơn giản a, hay là tặng nàng một cái ân tình…
Lý Trường Minh liền từ bỏ suy nghĩ ấy, đại đệ tử của một tông chủ đại tông cũng không được, chỉ có thực lực bản thân mới là đáng tin nhất! Đừng nhìn hắn cố gắng vừa ôm đùi Tần Quang vừa ôm đùi Tô Minh Nguyệt mà khinh thường hắn, hắn chắc chắn cùng thế hệ hắn là một trong những kẻ chăm chỉ nhất, tài không bằng người chỉ có cần cù bù thiên tư mà thôi! Giờ coi như ôm đùi được đại đệ tử Hợp Đạo Tông thì sao, xa một cái đại lục a, còn không bằng tự mình thực lực.
Thấy Lý Trường Minh cước bộ không dừng, Chu Minh Châu tức giận không thôi, coi như không hướng nàng dâng lên công pháp thì thôi, đến mức chi một lãi chín hắn cũng không nao núng a, thậm chí để người bên đường nhìn thấy cảnh này. Nàng còn tự hỏi có khi nào hắn là ma đạo đệ tử làm thế để hạ uy danh nàng không? Tất nhiên do Lý Trường Minh tu luyện Ngọc Cốt Quyết đại thành nên trên người hắn lộ ra một dạng ngọc khí tượng trưng cho chính đạo thân phận mới khiến nàng bỏ qua suy nghĩ ấy! Thấy uy danh dùng không được, linh thạch dùng không xong, Chu Minh Châu liền dùng đến sức mạnh. Lý Trường Minh nhận thấy vậy thì cười thầm, hắn cái gì sợ chứ bộ pháp thì chẳng sợ ai, nói thật Ngọc Hành bộ là công pháp đầu tiên hắn tăng lên đại thành ngay khi lên Luyện Khí đỉnh phong, lại còn Dạ Ảnh cũng đến cao giai mức độ, tất nhiên là chỉ dùng được lúc đêm tối, tất cả vì cẩu đạo a! Lý Trường Minh thân ảnh lướt đi, tốc độ để lại hư ảnh, phiêu diêu như một cơn gió, đến khi nhận thức ra thì hắn đã rời đi từ khi nào rồi!
Chu Minh Châu tức giận dậm chân xuống đất, tình huống này đây là nàng lần đầu trải qua a, thật sự không thể chịu được!
Sở dĩ Chu Minh Châu truy cầu công pháp Ngự Phong Quyết này giải thích với bên ngoài là vì nàng thuộc tính phong nên muốn thử nhiều công pháp hệ phong, nhưng thật ra trước khi đi một vị tiền bối đã bói cho nàng nhân duyên kiếp này đặt trên một bộ công pháp hệ phong, xong lại thêm lần nữa bảo lần này xuất hiện một bộ công pháp hệ phong vô cùng cường đại nhưng lại là vàng giữa cát nên bị đánh giá thấp, nếu đạt được nó thì tiền đồ rộng mở vô cùng, đó là một công pháp cưỡi mây đạp gió. Trong lúc vô tình nghe được tên bán sách nói qua công pháp, Chu Minh Châu liền nhận định đây là công pháp đó, nhưng rất tiếc lần này nàng gặp là Lý Trường Minh, kẻ một khi ăn vào thì xương cũng chưa chắc nhả ra, tất nhiên nếu là người quen thì khác!