Chương 31: Vừa đến liền tạo ra đại thù hận a!

“Dậy đi Cẩu Cẩu, hôm nay đi bí cảnh đấy”

Lý Trường Minh gọi Tần Quang dậy, một lần có chuyện gì cần gọi tên này dậy là một lần hắn nhớ thương Trần Tinh Xảo, hắn luôn trông ngóng cô ấy đến, ánh mắt dõi theo cánh cửa, thầm than

“Trần sư tỉ a, sư tỉ mau cưới tên này đi cho khuất mắt vị sư đệ đáng thương này đi a”

Nhưng rất tiếc, hôm nay Trần Tinh Xảo không đến được, cô phải xử lý một số việc bởi cô là con gái tông chủ mà.

Lý Trường Minh cảm thấy bất lực, hắn thấy giết một tên Trúc Cơ còn dễ hơn gọi tên này dậy, ân, là ám sát mới đúng.

Sau thời gian một chén trà, Lý Trường Minh không chịu được nữa, hắn lập tức tụ khí, vỗ xuống, một tiếng “đétt” giòn tan, nghe đã thấy rát

“AAAAA, đau quáaaa”

Tần Quang bật dậy, lần này Lý Trường Minh ẩn cả “khí” trong đó nên đảm bảo trải nghiệm đau đến từng thớ thịt

“Con cá khốn khiếp”

Tần Quang vừa nói vừa xoa xoa mông

“Mẹ dạy tao làm thế nếu mày không chịu dậy”

“Hừ hừ hừ”

Tần Quang tức thở hồng hộc

Thấy lần này Tần Quang có vẻ tức thật, Lý Trường Minh bèn nói

“Hôm nay đi bí cảnh đấy, mày mà không dậy là ít nhất 1 tháng không được gặp Trần sư tỉ và Hứa sư tỉ đâu, hơn nữa nếu mày không đi thì nguy lắm, tao nghe nói Bát Tông còn lại xuất ra hàng tinh anh nhất thế hệ đệ tử, biết đâu….”

Lần đi bí cảnh này dù chỉ là cho Luyện Khí kì định kì để đi lấy linh dược thôi nhưng vẫn phải có mấy người cấp cao đi cùng

“Đúng rồi a, cảm ơn mày đã gọi tao nhé, hừ, muốn cướp nữ nhân của lão tử, các ngươi sẽ phải nhận quả báo”

Tần Quang mặt có vẻ xấu xa

Lý Trường Minh lắc đầu, từ khi biết điểm yếu này của Tần Quang, Lý Trường Minh liên tục khai thác nó, phải nói là lần nào cũng thành công mĩ mãn. ‘Não tên này chạy đi đâu rồi, nhớ hồi trước hắn cũng thông minh lắm mà, đúng là yêu vào thì ngu ra’ Lý Trường Minh thầm nghĩ

Sau 1 tuần hương, Tần Quang đã chuẩn bị sẵn sàng, sau lưng là 5 thanh kiếm ngọc nhưng không lơ lửng được như tông chủ mà là cắm sau lưng, cậu ta bảo tông chủ nói chỉ khi ngộ ra “đạo” mới làm được như vậy, bộ đồng phục màu trắng có vài đường viền xanh dương, trên ngực cài một huy hiệu màu vàng kim nổi bật hẳn so với bộ đồ, đó là huy hiệu thân phận

“Đi thôi”

“Ừm”

Tần Quang cưỡi kiếm mà đi, dù chưa đạt đến Trúc cơ nhưng với sự yêu nghiệt của mình, Tần Quang đã ngộ ra kiếm ý, kết hợp hỏa thuật pháp nên đẩy được thanh kiếm, còn Lý Trường Minh thì có trò khác, hắn dùng kim thuộc tính tạo ra vỏ tên lửa, Kim Nguyên Khí là lực đẩy, còn nhanh hơn kiếm của Tần Quang, hơn nữa hắn chỉ cần căn đích đến mà không cần để ý cảnh sắc bên ngoài nên sẽ không bị buồn nôn và sợ độ cao nữa.

Khi Tần Quang và Lý Trường Minh đến nơi, ở đây đã có kha khá đệ tử, trong đó có nhóm 6 người mà Lý Trường Minh quen biết, nghe nói lần này đi mỗi đại tông môn tối đa là 30 đệ tử vào bí cảnh. Lần này sẽ đi trên một con thuyền khổng lồ có cánh, với Lý Trường Minh thì nó như con thuyền mà hắn thấy trong một bộ phim tuổi thơ “ninja go”

Một lát sau, con thuyền khởi hành, mọi chuyện trên tàu chẳng có gì đặc sắc ngoại trừ Hứa Băng Liên và Trần Tinh Xảo đến chơi với Tần Quang, thân là thằng cùng phòng, Lý Trường Minh phải ăn cơm chó, ăn đến mức mà no luôn.

Sau tầm 4 canh giờ, con thuyền đáp xuống biển, gần đó là một hòn đảo, xung quanh có 2 chiếc thuyền nữa, một chiếc treo cờ có kí hiệu hình kiếm, là Vạn Kiếm Tông, một chiếc treo cờ bông hoa bỉ ngạn, là Bỉ Ngạn Tông.

Hiện giờ bí cảnh chưa mở nên mọi người vui chơi thỏa thích, đi kết thiện duyên với tông môn khác, tất cả chỉ biết là bí cảnh chưa mở, chỉ có Lý Trường Minh là biết rõ, ‘2 ngày 16 giờ 38 phút 19 giây’ hắn thầm nghĩ

Một lát sau, vài chiếc thuyền bay khác đến, mọi chuyện vẫn yên bình trôi qua, cho đến khi thuyền của Tố Nga Tông đến, lúc này Lý Trường Minh mới ngưng trọng, hắn biết một điều: Tố Minh Nguyệt là một nữ thần, không chỉ ở Tố Nga Tông mà ở các tông khác cũng thế, hắn chưa muốn gây thù chuốc oán với đám người say như điếu đổ nàng a. Một lát sau, Tô Minh Nguyệt xuất hiện, gương mặt vô cùng xinh đẹp, trong sáng nhưng lại chứa chút mê mị của ánh chiều tà, cô ấy quay đi quay lại như tìm ai đó, Lý Trường Minh biết người cô cần tìm là hắn. Lý Trường Minh thầm thông tri cho Tố Minh Nguyệt đừng gọi hắn, coi như hắn là kẻ lạ, ít nhất là xong bí cảnh này, nhưng phản tác dụng, nhờ nó cô liền tìm được hắn, hét lớn

“Lý Trường Minh~”

Rồi chạy tới ôm tay hắn, dựa sát vào người hắn. Tuy cảm thấy vô cùng dễ chịu nhưng Lý Trường Minh để ý ánh mắt xung quanh hơn, những ánh mắt thù hằn như muốn xé xác hắn ra

“Hắn gọi là Lý Trường Minh đúng không”

“Nhìn đồng phục có vẻ là Ngọc Thanh Tông”

“Nhan sắc tầm thường mà dám với lấy “trái cấm” sao”

“Nếu gặp, ta sẽ cho hắn biết thế nào là lễ độ”

“…”

Từng lời nói thì thầm phát ra

Lý Trường Minh cười khổ, ‘Đây chắc là lý do Tô phu nhân nhất quyết muốn ta làm người tính kế giúp cô ấy a’. Tô Minh Nguyệt không ngốc, cô ấy chỉ quá ngây thơ thôi, liền giống thiếu nữ gặp người mình thích liền không kìm được là lại ôm chặt.

Thực ra đây là kiểu người Lý Trường Minh thích nhất bởi hắn bị ám ảnh bởi mưu kế, mẹ hắn tạo mưu kế lên hắn năm hắn mới 8 tuổi liền có thể tìm ra nhân tìm của bố hắn, em gái hắn dùng mưu kế liền nắm cả lực lượng ngầm của trường cấp 2 trong tay, bạn thời thơ ấu tính kế dùng hắn làm lá chắn khiến hắn gặp phải mấy tên đàn anh tức giận, suốt 4 năm phải phải hạ mình, cô hoa khôi cạnh hắn chỉ nhẹ nhàng vài lời mà khiến hắn sống trong đau khổ suốt cả năm trời nên Lý Trường Minh có một sự truy cầu vô cùng lớn với những cô gái ngây thơ không tâm tư này, ở đấy hắn mới có cảm giác bình yên.

Mọi ánh mắt hướng về phía hắn, nhưng một ít chỉ là có chút hiếu kì mà thôi, mĩ nhân bọn chúng thấy nhiều, tuyệt thế mĩ nhân cũng đã thấy qua, chỉ là quan trọng là anh hùng có qua được ải mĩ nhân không thôi, tất nhiên số người nghĩ thế rất nhỏ, chủ yếu là Xuất Khiếu kì tu sĩ và một số Nguyên Anh kì tu sĩ.

Còn Tần Quang dù 2 tay hai đóa hoa, một đóa Băng Liên một đóa Thủy Liên nhưng cũng chỉ có chút ánh mắt ghen tị, ai bảo hắn là thánh tử của Ngọc Thanh Tông cơ, thánh tử tất có chỗ hơn người, đồ vật bảo mạng cũng chẳng phải là ít, quan trọng là chưa ai biết tính cách vị tân thánh tử này nên chẳng ai dám gây sự.

Nhưng với lời nói sáng nay thì đảm bảo chỉ đến liếc ắt đưa tình với 2 "đóa hoa" của hắn cũng mang đến họa sát thân rồi, cũng may ở đây cũng là người tâm tư kín đáo nên không xảy ra a

Lý Trường Minh thì đang nghi ngờ liệu có phải hắn đang bị 2 cái Thiên Sát Cô Tinh là Tần Quang và Tô Minh Nguyệt kẹp lại không, Tần Quang thì lần đầu gặp bị bắt cóc, mỗi ngày đi chơi là một niềm đau, ngày đầu vào tông đắc tội tông chủ, ngày hôm sau bị đánh gần chết, ngày tiếp theo đắc tội toàn tông cao tầng, Tô Minh Nguyệt thì lần đầu gặp 3 lần suýt chết, lần thứ 2 gặp tự đào hố xong nhảy xuống, ân, cái này thì hắn tự nguyện, lần thứ 3 gặp thì đắc tội dễ phải đến mấy trăm người. Lý Trường Minh thủ sẵn vài viên trung phẩm linh thạch, nếu cần đả đấu tập thể hắn sẽ mặc kệ hoang phí trực tiếp dùng trung phẩm linh thạch để bổ sung chân khí, chỉ là quá hoang phí a, nếu làm thế chỉ hấp thu được 1 phần linh khí trong linh thạch. Hừ, ai sợ ai chứ, ám sát trong Luyện Khí hắn đảm bảo đứng hàng thứ nhất

Cuối cùng thì sau 2 canh giờ ân ái, Tô Minh Nguyệt cũng lưu luyến rời đi nhưng ánh mắt thù hằn vẫn không dứt. Lý Trường Minh bước vào phi thuyền nghỉ ngơi. Hắn đảm bảo chẳng ai dám gây phiền phức cho hắn đâu vì còn phải nể mặt Ngọc Thanh Tông nha.

---

Ehe, sắp vào bí cảnh rồi, mn đoán xem main có thu thêm em nào nx ko :>>