Chương 28: Đại điện gặp mặt Tô phu nhân

Sáng sớm hôm sau, Lý Trường Minh thức dậy, vươn vai đầy sảng khoái, giữa sân, Tần Quang – tân thánh tử của Ngọc Thanh Tông – bờ mông bị đánh đỏ rát có thể nhìn thấy chút màu đỏ qua bộ đồng phục màu trắng. Tần Quang đang bày ra tư thế “khinh thường trời đất”, đến cả trời hắn còn chĩa mông vào được a!

“Tần thánh tử quả là ngưu bức nhá, ngài mới sáng tác ra môn thần công gì mà để mông hấp thụ thiên địa nhị khí vậy, “Thiết Mông Công” sao?”

Lý Trường Minh cười đùa sỉ nhục Tần Quang, bộ dáng sáng hôm nay của cậu ta chính là do một tay hắn gây ra, ai bảo tối qua cậu ta dám trang bức và vô sỉ với hắn cơ!

“Cái này là họa từ thân mà ra a…”

Tần Quang rên rỉ, bờ mông vẫn còn tê tê nhưng hắn có chút hiếu kì

“Nhưng rốt cục mày dùng cái gì mà đến giờ mông tao vẫn đau ê ẩm thế này”

“Tại sao tao phải nói với mày”

“Vì tao tò mò”

“Thế cứ tò mò đến chết đi”

“Hừ, đồ keo kiệt”

Lý Trường Minh sẽ không nói đây là một thủ pháp mà Tô Minh Nguyệt dạy hắn đâu!

Bỗng có giọng nói vang lên

“Lý sư đệ quả là ngưu bức nha, cả tông môn này Luyện Khí kì tu sĩ chẳng ai là đối thủ của Tần Quang sư đệ đâu”

Đó là Hứa Băng Liên

“Hứa sư tỉ tốt”

“Um”

Nghe thấy tiếng này, Tần Quang liền bật dậy

“A, chào Liên tỉ tỉ”

Hứa Liên Băng nghe thấy thế liền nói “Ừ” một tiếng rồi quay người ra sau, nhưng điều đó sao thoát được nhãn lực của Lý Trường Minh, hắn đã thấy Hứa Băng Liên đỏ mặt! Lý Trường Minh quay lại nhìn Tần Quang, giơ ngón tay cái, mắt trợn to

“Tần Quang, ngưu bức”

Tên này công lược mĩ nữ tốc độ cũng không khỏi quá nhanh đi, “Băng lãnh sư tỉ” bị công lược trong một tuần lễ a! Lại còn cái thể chất bá đạo này nữa, một giây trước còn không cứ động được, nghe thấy tiếng Hứa Băng Liên liền hồi phục, móa, nếu hắn có 10 cái mĩ nữ thì chẳng phải buff liên tục sao!

“À..ừm…Lý sư đệ… e hèm… sư phụ gọi ngươi đến đại điện…có người muốn gặp”

Giọng Hứa Băng Liên có chút thở gấp, Lý Trường Minh càng thêm thán phục Tần Quang, hai người mới chỉ giao nhau một ánh mắt bắt nhau một câu nói mà đã có thể khiến con gái nhà người ta thế này rồi, mới chỉ một tuần lẽ thôi a! Thậm chí có suy nghĩ thoáng qua đầu Lý Trường Minh: “Có khi nào Tần Quang cũng là người xuyên không, kiếp trước hắn là học trưởng điển trai sát gái vô số không?” Nhưng ý nghĩ này đã bị dập tắt ngay vì nhiều lần Lý Trường Minh sử dụng ngôn ngữ hiện đại nhưng Tần Quang vẫn chẳng biết gì, trừ khi hắn đạt đến trình “Ảnh Đế” như Ảnh Tà, à mà cũng có thể lắm… Hơn nữa tiểu tử này chẳng phải bị bệnh nhát gái sao, sao nhanh vậy đã hết rồi???

Mặt Lý Trường Minh đúng kiểu mộng bức ngơ ngác, Tần Quang liền vỗ vai

“Đi kìa, nhanh lên”

Đây là một câu nói thúc giục bình thường nhưng vào tai Lý Trường Minh thì thành: “Mày đi mau đi tao còn việc phải làm với Liên tỉ tỉ a”

‘Thôi thì không liên quan đến ta, không liên quan’ Lý Trường Minh vừa đi vừa niệm thế, bước chân lên con đường màu vàng nhưng ngược với lúc hắn lần đầu đến động phủ này.

Một lát sau, hắn đến một đại điện to lớn, có vẻ đây là dáng vẻ đại điện của Tông chủ khi không có sương mù. Hắn bước đến cửa lớn, hai người gác của nói

“Vị tiểu sư đệ đây là có việc gì đến đại điện sao”

“Tiểu sư đệ, nếu không có gì thật sự quan trọng thì không được vào, Tông chủ đang tiếp khách quý, nếu mạo phạm hậu quả khó lường”

Giọng nói không đậm không nhạt, không có vẻ khinh thường cũng chẳng có vẻ kinh trọng, nếu không phải do có ngữ điệu thì hắn còn tưởng đây là khôi lõi thủ hộ.

“Tiểu đệ tên Lý Trường Minh, Tông chủ có lệnh gọi đệ”

Nói rồi hắn giơ tấm lệnh bài của Hứa Băng Liên ra

Hai người này làm gì có chuyện không nhận ra đây là lệnh bài của ai

“Sư đệ, mời vào”

Hai người mở cửa, Lý Trường Minh ung dung bước vào.

Trong đại điện là một không gian vàng kim tuyệt đẹp, các cửa sổ được trang trí bằng những hình ảnh lấp lánh, ở giữa đại điện có 4 người, Lý Trường Minh nhận ra 3 trong số đó, là Tông chủ Trần Quân Ly Kính, Phu nhân Tông chủ cũng là Phó Tông chủ, Tô Minh Nguyệt cùng một người đứng cạnh cô ấy. Theo suy đoán đó là thân nhân của Tô Minh Nguyệt bởi nàng giống cô ấy đến 9 phần. Tạm thời chưa biết đó là ai nên Lý Trường Minh chọn từ phu nhân. Hắn chào hỏi trước:

“Trần tông chủ tốt, Trần phu nhân tốt, Tô thánh nữ tốt, Tô phu nhân tốt”

“Hảo hài tử a, đây là Tô thái thượng trưởng lão, mẫu thân của Tô thánh nữ a”

Trần phu nhân nói còn Tô phu nhân thì nhìn Lý Trường Minh với ánh mắt trìu mến, Trần tông chủ nhìn hắn với ánh mắt có vẻ tự hào, Tô Minh Nguyệt nhìn hắn với ánh mắt vui mừng.

Thấy biểu cảm của mọi người, Lý Trường Minh giật mình, trong đầu hắn liền vẽ ra một cốt truyện: Hắn là con rơi của vị Tô phu nhân kia, do thất lạc nhiều năm giờ mới gặp lại, vì thế nên Tô phu nhân mới nhìn hán với ánh mắt trìu mến, Trần tông chủ nhìn với ánh mắt tự hào, Tô Minh Nguyệt nhìn với ánh mắt vui mừng! Lý Trường Minh liên tục gật đầu, chắc chắn là thế, hắn sắp đổi đời a!

Nhưng câu nói tiếp theo của Trần tông chủ phá nát mộng đẹp của hắn

“Tô phu nhân lần này đến đây là muôn cảm ơn ngươi đã cứu con gái của cô ấy nên chắc chắn món quà này vô cùng tốt a, ngươi mau mau tạ ơn”

Tô Nguyệt Nga trợn mắt nhìn Trần Quân Ly Kính, hắn vẫn hố người khác như trước nha, may mà lần này quà tốt thật…

“Đây là Chân Khí Đan hạ phẩm, ta có 1 khỏa, lần này tặng ngươi coi như quà cảm ơn vì đã cứu con gái ta, tiện thể ta sẽ giúp ngươi hấp thụ dược lực luôn”

Lý Trường Minh đang vỡ mộng bỗng giật mình vui sướng, đây quả là tin kinh hỉ a!