Có thể người khác không biết nhưng kẻ càn quét 3 tầng Tàng Thư Các như Lý Trường Minh sao lại không biêt đến thứ này, đây là đan độc quyền của Tố Nga Tông a, người luyện đan này phải còn tấm thân xử nữ, phải có “Nguyệt” thể chất, tu vi ít nhất Xuất Khiếu kì, tâm hồn trong trắng, đại đạo truyền thừa (sẽ nói sau) thì mới có thể bắt đầu luyện, phóng mắt khắp Linh Nguyên giới này có mỗi một vị trưởng lão của Tố Nga Tông là luyện được thôi!
Hắn không hề quan tâm đây là hạ giai vì bản thân một vị Trúc Cơ ăn một viên mà hấp thụ hết cũng hảo hảo tăng một tiểu cảnh giới!
Tu sĩ bình thường phục dụng Chân Khí đan thì do tiến cảnh quá nhanh mà căn cơ không vũng nên bình thường chỉ có Kết Đan tu sĩ là dám dùng bởi đến khi ấy dùng mới không đáng tiếc , nhưng Lý Trường Minh thì là ngoại lệ, hắn vừa trải qua sinh tử chiến, đặc tính của 3 món Ngọc Thanh Tông chân pháp đã phá vỡ những tầng chân khí ở phía sau, giờ hắn đột phá liền đến Luyện Khí đỉnh phong cũng có thể, hơn nữa bây giờ hắn cần tăng cảnh giới gấp, sắp mở bí cảnh có banner rồi.
Lý Trường Minh sướng như điên, đây là thứ cần nhất cho kẻ mới tụt cảnh giói nhưng phá vỡ rào chắn cảnh giới như hắn, hắn vội cảm tạ
“Tạ ơn Tô phu nhân, ta mới nhìn thấy Tô phu nhân xinh đẹp hơn mĩ miều, nụ cười trăm hoa nở, da trắng hơn tuyết, tóc đen uốn lượn, môi hồng răng trắng, mày ngài mắt phượng, khí chất ngút trời là biết ngài là người tốt mà”
Tô Nguyệt Nga che miệng, cười cươi
“Ai da, dẻo mỏ”
Tất nhiên là Tô phu nhân thấy vui rồi, dù lời này thường ngày nghe không ít nhưng điều đó chẳng bao giờ là đủ cả, con người mà, ai chẳng muốn mình được khen!
“Bắt đầu nào’
Tô Nguyệt Nga nói
Lý Trường Minh lập tức “Kim thiền thoát xác”, tất nhiên là phần trên thôi, sau đó xếp bằng, đưa hai tay xin viên đan dược, ngay lập tức nuốt vào, hắn cảm thấy một cỗ nhiệt lựa tỏa ra, đi về đan điền của hắn, lập tức chân khí bản nguyên tăng lên, Lý Trường Minh nhanh chóng thổ nạp, sau thời gian nửa tuần hương, chân khí bản nguyên chạm vào mốc tầng 7, liền đột phá, chân khí bản nguyên tiếp tục tăng lên, tăng nữa, tăng mãi…
Sau hai canh giờ, chân khí bản nguyên đã đạt tới giữa Luyện Khí đỉnh phong, lúc này Lý Trường Minh mới nói:
“Tô phu nhân, xin ngài giúp tiểu chất hấp thụ dược lực”
“Được”
Vị Tô phu nhân liền ra tay, giúp Lý Trường Minh xử lý dược lực còn sót lại, sau khi xử lý xong, Lý Trường Minh cảm thấy vô cùng vui mừng, đây mới là “nhân họa đắc phúc” a, mới là đi lịch luyện tăng liền mấy tầng a!
Lý Trường Minh khá là cẩn thận, nếu đỉnh điểm là chân nguyên đỉnh điểm Luyện Khí đỉnh phong thì hắn sẽ dừng ở trung kì, nếu chẳng may đột phá Trúc Cơ thì không ổn a, dù điều đó rất khó xảy ra nhưng hắn vẫn phải cẩn thận, biết bao anh hùng hảo hán đã chết vì không cẩn thận vào phút chót rồi. Còn tại sao hắn chưa muốn đột phá Trúc Cơ ư? Vì nếu đột phá Trúc Cơ nhưng không có Trúc Cơ Đan thì khá là nguy hiểm, mấy kẻ đỉnh cấp thiên tài thì không nói, hắn thân là Tứ Linh căn cao giai thì tỉ lệ sống sót càng nhỏ a, hơn nữa cái bí cảnh banner kia chỉ có Luyện Khí kì mới vào được, 26 ngày sau sẽ bắt đầu.
“E hèm… giờ thì bắt đầu ý chính”
Tô Nguyệt Nga nói
Lý Trường Minh cuồng hỉ, nãy giờ chỉ là “ý phụ”, vậy “ý chính” sẽ lớn đến mức nào!
“Được rồi, vậy… ngươi có muốn theo đuổi Nguyệt Nhi không”
Cả toàn đại sảnh chìm vào yên lặng, không, là tĩnh lặng
“Tê”
Trần Quân Ly Kính nhìn Tô Nguyệt Nga với ánh mắt kinh hãi, dường như muốn nói “Ngưu bức a, người khác có ai sẽ nói thẳng thế không, người bỉnh thường phải nói bóng gió còn ngươi trực tiếp nói luôn, không hổ là Thái Thượng Trưởng Lão của đệ nhất tông môn a”
Trần phu nhân thì giơ ngón tay cái lên phía Tô Nguyệt Nga
Lý Trường Minh đứng hình, não hắn đang hấp thụ thông tin trong câu sau, phân tích xem là nghĩa tường minh hay hàm ý, chỉ thiếu điều hiện trên đầu chữ “Loading”
Tô Minh Nguyệt thì mặt đỏ ửng, quay mặt đi nhưng thỉnh thoảng vẫn liếc qua nhìn Lý Trường Minh
“Nào, trả lời đi chứ”
Tô Nguyệt Nga thúc giục
Suy nghĩ một lúc, Lý Trường Minh mới đáp
“À, dạ, Tô thánh nữ rất xinh đẹp nhưng… tiểu chất... xin từ chối”
Một câu nói này của Lý Trường Minh làm cả đại sảnh chìm vào tĩnh lặng, 8 ánh mắt ngạc nhiên nhìn về phía hắn
Tô Nguyệt Nga lúc này trên khuôn mặt đã không còn ánh mắt trìu mến nữa mà là một ánh mắt lạnh lẽo, đôi mắt như thu thủy bắn ra từng quang mang buốt giá
“Ngươi có thể nói lý do không”
Thực tế lúc này Tô Nguyệt Nga rất hoang mang, cô thầm nghĩ “Kẻ này không bình thường a, cây đại thụ này ai cũng cố bám lấy sao hắn lại từ chối!
“Lý do thì đơn giản thôi, vì ta không xứng với cô ấy”
Đó là sự thật, Lý Trường Minh cảm thấy mình không xứng, mà đã không xứng thì theo đuổi sẽ có nhiều trắc trở, tuy nhiên sao nghe giống mấy tên tra nam phụ tình thế nhỉ?
“Không xứng? Cái gì không xứng? Ta đã quan sát người trong một thời gian, một kẻ cần cù chăm chỉ, thông minh trác tuyệt, tinh thần mạnh mẽ, có gì không xứng?”
Tô Nguyệt Nga cảm thấy Lý Trường Minh đang viện lý do
Lý Trường Minh nói, giọng không nhanh không chậm
“Ngài có thể thấy, thiên phú của tiểu chất chỉ là Tứ Linh căn cao giai, hạn mức chỉ là Trúc Cơ đỉnh phong, coi như dùng bí thuật mới đạt đến được Kết Đan, kết thành Giả Đan, thông minh thì sao, một kẻ không có đủ thực lực cũng không thể một tay che trời, làm hắc thủ sau màn, thiên kiêu của thế giới này không ít, chẳng lẽ ai cũng bị tiểu chất đùa bỡn vài lần mà không khôn ra sao, hơn nữa đến lúc nàng Phi Thăng, chẳng phải tiểu chất với nàng mỗi người một cõi sao? À mà có khi nàng chưa Phi Thăng thì thọ nguyên tiểu chất đã chẳng còn rồi…” Lý Trường Minh nói một tràng, giải thích lý do, thực sự nghe rất thuyết phục, rồi hắn bồi thêm một câu nữa vô lý nữa “Nếu tiểu chất có Song Linh căn, chỉ cần hạ giai thôi ta sẽ theo đuổi nàng a”
Đang trầm lắng Tô Nguyệt Nga nghe thấy câu cuối bỗng tươi tỉnh lên, hỏi
“Thật sự là nếu ngươi có Song Linh căn hạ giai ngươi sẽ theo đuổi con bé sao”
“T-Thật”
Chẳng hiểu sao, tự dưng Lý Trường Minh cảm giác như mình vừa tự đặt mình vào hố!
Tô Nguyệt Nga vui sướng, cười híp mắt
“Nghe này, ngươi có biết Linh căn của Trần tông chủ ban đầu là gì không”
Trần tông chủ “…”
“Không phải Thiên Linh căn cao giai sao?”
“Không hề, ban đầu hắn chỉ là Song Linh căn hạ giai thôi, nhưng hắn đã sử dụng bí pháp để tăng cấp độ Linh căn, bí pháp đó là cọ rửa linh hồn liên tục trong thời gian dài, khiến Linh căn tăng cấp, cuối cùng đạt được Thiên Linh căn cao giai!”
Lý Trường Minh mặt mộng bức, không ngờ hắn tùy tiện nói ra một câu mà nó có thật, hơn nữa linh hồn của hắn không thấp, cọ rửa chắc không thành vấn đề, lần nãy hắn toàn diện bị hố, nhưng hắn thầm nghĩ dù biết trước là bị hố hắn cũng can tâm tình nguyện nhảy vào, cái hố này quá hợp ý hắn nha!
Tô Nguyệt Nga, tháo nhẫn của Trần Quân Ly Kinh ra, trừ Lý Trường Minh hơi ngạc nhiên, còn lại mọi người làm mặt tỉnh bơ, như thể đây là chuyện bình thường
Lý Trường Minh nói
“Tiểu chất có thể hỏi 3 câu không”
“Được”
Lý Trường Minh hỏi
“A, Tô phu nhân,.. ngài đây là gì của … Trần tông chủ?”
Tô Nguyệt Nga trả lời, mặt tỉnh bơ
“Hửm, à, ta là thiếp của hắn”
Lý Trường Minh rơi vào trầm lắng
“Vậy ngài bảo quan sát tiểu chất, ngài quan sát lúc nào vậy”
"Lúc ngươi trong Thiên Quân sơn mạch"
Lý Trường Minh tiếp tục rơi vào trầm lắng, nếu hắn biết lúc đó có bảo kê mạnh thế này sẽ kêu cứu a, hơn nữa hôm nay hắn thực sự đã biết “Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân”, vị Tô phu nhân đây nhìn hắn chằm chằm mà hắn không phát giác ra a!
“Câu cuối cùng, sao ngài lại cố chấp muốn tiểu chất theo đuổi Tô thánh nữ vậy”
“Chuyện này không phải rõ ràng sao, ngươi thấy đấy, con bé tuy khá thông minh nhưng quá ngây thơ, ta cần một người tính kế giúp nó, không nó sẽ bị xã hội lừa lọc mất” Tô Nguyệt Nga nhìn hắn, thản nhiên nói “Hơn nữa con bé cũng thích ngươi…”
“Mẫu thân! Chúng ta về thôi” Tô Minh Nguyệt lúc này đã không thể chịu được nữa, khuôn mặt đỏ như gấc nói
“Được rồi được rồi” Tô Nguyệt Nga nói rồi ném cho Lý Trường Minh một viên ngọc giản và một cuốn sách “Đây là Luyện Linh Tạo Hóa Công, hảo hảo tu luyện đi a”
“Tô phu nhân đi đường bảo trọng”
Lúc Tô Minh Nguyệt đi ngang qua, hắn nói nhỏ nhẹ
“Tô… à không, Nguyệt Nhi, đi đường bảo trọng”
Nói xong hắn không cần nhìn cũng biết khuôn mặt của Tô Minh Nguyệt như thế nào
“Trần tông chủ, Trần phu nhân, tại hạ cáo lui”
Nói rồi Lý Trường Minh tung tăng rời đi, thậm chí nhiều lúc hắn còn tưởng mình đang mơ a, một lúc đạt 3 cái nguyện vọng, vừa tăng tu vi, vừa có cơ hội tăng linh căn lại còn được danh chính ngôn thuận theo đuổi thánh nữ nữa, chính mẫu thân người ta đề cử nha!
...
"Nguyệt Nhi, con về trước đi, ta có tí việc phải xử lý" Tô Nguyệt Nga nói với Tô Minh Nguyệt
"Dạ, người cần con giúp gì không"Tô Minh Nguyệt hỏi lại
"Không cần đâu, một lúc là xong mà"Tô Nguyệt Nga cười đáp
"Dạ, thế người cẩn thận" Tô Minh Nguyệt nói rồi rời đi
Tô Nguyệt Nga bước vào một cánh rừng, giơ tay trái lên, cảm khái nói
"Haizz...., Lý Trường Minh a..., ngươi rốt cục là ai, có thiên đạo bảo hộ, đến Dò Thiên Thánh Thể như ta cũng không qua được, lại còn nhân quả cực mạnh với Tố Nga Tông nữa..., ngươi rốt cục là ai a..., mà thôi...., ngươi là ai cũng được, miễn sao giúp Nguyệt Nhi qua khỏi lần hạo kiếp này thì tất cả đều xứng đáng"
Nguyên bản cánh tay trắng nõn không tì vết bắt đầu tái nhợt, từng vệt máu xuất hiện, ẩn ẩn tê liệt lôi điện, Tô Nguyệt Nga cắn vào ngón trỏ tay phải, dựa vào gốc cây, rên lên từng tiếng đau đớn, nhưng kì lạ thay, từng tiếng ấy nếu vào tai một gã nam tử hán thì ra một thứ thanh âm động tình đến lạ thường, thậm chí nếu lúc này Lý Trường Minh ở đâu mà phải chọn giữa thiếu nữ Tô Minh Nguyệt và lái "máy bay" Tô Nguyệt Nga thì hắn không cần suy nghĩ mà tuyển luôn Tô Nguyệt Nga!
Trên đầu Tô Nguyệt Nga xuất hiện lôi vân, trình độ khó nói, đến cô cũng phải cắn răng lôi Bản mệnh pháp bảo ra, bỗng có một mũi tên màu vàng bắn xuyên qua lôi vân khiến nó tan rã. Tô Nguyệt Nga nhìn thế mà giật mình, rốt cục là ai đã phá lôi vân? Lôi Vân ấy thậm chí có thể đả thương Hóa Thần kì đấy!
"Đa tạ tiền bối đã giúp đỡ"
Tô Nguyệt Nga cố sức nắm tay lại, hướng về phía mũi tên màu vàng kia phát ra
Không có tiếng trả lời.
Một canh giờ sau, vết thương mới dần hồi phục lại, Tô Nguyệt Nga mới có thể cử động tay trái, lúc này cả lớp áo bên ánh tay trái đã tan theo làn gió, Tô Nguyệt Nga xuất ra một bộ y phục khác thay vào trong phút chốc, phi thân bay về hướng Tố Nga Tông, trong đầu vẫn còn vương vấn về người đã cứu mình.