Chương 26: Nhà đã dột trời còn đổ mưa đá!

“Cuối cùng… cũng về đến… thành Ung Châu”

Lý Trường Minh cố sức kéo cơ thể mình về thành Ung Châu, nới thực ông trời quả là tàn nhẫn, hắn trên đường về đã thụ thương rồi lại còn đụng độ bầy Yêu thú Bạch Tử Mao Luyện Khí tầng 2, tuy vài ba con Lý Trường Minh vẫn dư sức xử lý nhưng lại có đến hành chục con, chúng đè lên đánh hắn, buộc Lý Trường Minh phải sử dụng thêm linh thạch cho khôi lõi ra trận và bạo chú bùa, hơn nữa còn gãy chân, khắp người đầy vết thương đồng thời tụt hẳn về Luyện Khí tầng 5, có khi còn tụt về Luyện Khí tầng 4

‘Quả là nhà đã dột trời còn đổ mưa đá a’ Lý Trường Minh thầm nghĩ, đây là câu mà kiếp trước hắn tự nghĩ ra khi ăn xui xẻo liên tục trong game, bây giờ cũng tương tự.

Lý Trường Minh lê chân bước vào thành, xung quanh xơ xác, binh lính khắp nơi nhưng hắn không có thời gian mà chú ý, hắn bước vào phòng khách của phủ thành chủ, binh lính gác cổng như đã biến mất hết nên hắn hỏi phải lấy lệnh bài ra, hắn thấy thành chủ đang đi đi lại lại, ngồi đối diện đó là Ảnh Tà đang mở mấy cuộn giấy, kế đó là rất nhiều người. Thấy Lý Trường Minh, mọi người mừng như điên! Không điên mới lạ a, Lý Trường Minh mất tích 2 ngày nay rồi, nên nhớ thân phận của hắn là Chánh Sứ (Sứ trưởng) đó nha, hắn có chuyện gì thì tội sẽ đổ hết lên những người ở đây! Mọi người đã tìm cho phủ thành chủ, thậm chí tìm cả thành khiến cho thành Ung Châu lần đầu tiên rơi vào cảnh gà bay chó chạy! Thấy mọi người ở đây, lúc này Lý Trường Minh mới gục xuống, ngất đi, thực sự đáng lẽ hắn phải ngất từ ngoài thành rồi nhưng nhờ ý chí kiên cường mà cố gắn điều khiển cơ thể lết chân vào tận đây

Tiếng động cuối cùng hắn nghe thấy trước khi ngất đi là

“AAAAA”

“Người đâu, gọi lang y, à không, gọi phu nhân, gọi thê tử ta ấy, gọi nàng qua đây, nhanh lên”

“Tại sao lại ra nông nỗi này!”

Rồi tất cả chìm vào tĩnh lặng, Lý Trường Minh lại chìm vào không gian tĩnh lặng, linh hồn hắn mở mắt ra nhưng trước mặt không phải là không gian kì diệu đó nữa mà là một nơi tối đen như mực, trước mặt hắn là một quả cầu pha lê, khi hắn chạm tay vào quả cầu, có 4 dòng chữ xuất hiện

“Hắc Long Chân Hỏa

Bài danh tam vị

Thiêu hủy thân xác

Diệt sạch thần hồn”

Rồi dưới cùng có thêm một dòng chữ nhỏ “Ngoại Qua bí cảnh”

Lý Trường Minh không hiểu đó là gì, bỗng cả không gian sáng bừng lên, dưới chân hắn có một vòng tròn lửa lan ra, giữa trời treo một đám hắc hỏa, hắc hỏa hóa long bay vòng uốn lượn, cuối cùng tạo ra dáng như Chân Long

Trước mặt hắn hiện ra bảng thông tin của hệ thống, quan trong hơn là hệ thống sự kiện banner đã mở, trên banner ghi: Còn 29 ngày, bên dưới là một đám hắc hỏa gọi là Chân long Hắc Hỏa 5 sao, bên cạnh là 8 món đồ, có vẻ là đồ trong banner. Lý Trường Minh nhanh chóng nhận ra, đó là Tam Thiên Túc Thảo ngàn năm, Tru Long Thiên Tâm kiếm là 5 sao, Bí tịch Long Hành Thiên Bộ, Bí tịch Long Ý Tề Thiên, Linh Dịch, Linh Tửu, Viêm Quân kiếm, Vảy ngược của Chân Long và một đám hắc hỏa kết thành một cái vòng gọi là… Ngụy Đạo Hắc Hỏa!

Lý Trường Minh có thể nhận ra được hết vì có bảng thông tin bên cạnh, hắn không biết mấy cái kia để làm gì nhưng nghe tên thật sự ngưu bức quá!

Một lát sau mọi thứ trở về giao diện bình thường, hắn không có gì làm thì lại xem bảng nhiệm vụ và thành tựu. Đột nhiên hắn thấy có 4 cái thành tựu được hoàn thành gồm: “Anh hùng cứu mĩ nhân”, “Trảm sát vượt cấp”, “Vô Tình”, “Trảm sát vượt cấp II”!

“Anh hùng cứu mĩ nhân” chắc là do hắn cứu Tô Minh Nguyệt, “Trảm sát vượt cấp” là tiêu diệt Trúc Cơ, “Trảm sát vượt cấp II” chắc là vì hắn “trảm sát” Kết Đan kì cao thủ còn “Vô Tình” thì hắn không biết là nhờ gì, Lý Trường Minh mở xem thành tựu đó ra thì làm hắn ngã ngửa, nội dung là “Trước sự cầu xin của mĩ nữ, hay giết chết cô ta”.

“Cái thành tựu kiểu quái gì thế”

Lý Trường Minh thầm nghĩ, hắn cũng xem mấy cái thành tựu thuộc nhóm vô tình, đa phần là sát sinh số lượng lớn, một số cái là tự tay giết vợ con người yêu các kiểu

“Thật bệnh hoạn!”

Lý Trường Minh tức giận nói ra thành tiếng

Sau khi nguôi giận, hắn nhận tất cả điểm thưởng từ thành tựu, phải nói là thành tựu càng khó điểm thưởng càng nhiều, mấy cái thành tựu này được tận 65 Tinh Nguyên điểm a!

Hiện Lý Trường Minh đang có 198 Tinh Nguyên điểm, đủ để quay gần 20 lần, có vẻ về tông môn hắn lại tiếp tục phải cày nhiệm vụ rồi vì mấy món vật phẩm trong banner kia khá có ích với hắn nha.

Sau một hồi, Lý Trường Minh tỉnh dậy, hắn thấy một người mày ngài mắt phượng, đôi môi anh đào, da trắng tóc đen đang nhìn hắn, hắn nhận ra đây là phu nhân thành chủ.

“Cuối cùng ngươi cũng tỉnh rồi, 2 ngày qua ngươi đã đi đâu vậy”

Giọng Ảnh Tà vang lên

“Tiểu đệ đang nằm nghỉ thì thấy một con chim lông đuôi ngũ sắc chạy qua, đệ đuổi đến thì phát hiện đó là nơi ở của một vị cao nhân, vì xâm phạm nhưng không cố ý mạo phạm nên vị cao nhân đó nhốt ta vào một cái lồng suốt 1 ngày đêm, để xung quanh là một đống huyền băng khiến đệ lạnh muốn chết” Lý Trường Minh kết hợp với tu thế rét run cầm cập “Khi ta trở về thì gặp bầy Bạch Tử Mao quần công, suýt nữa thì bỏ mạng rồi, may nhờ tổ tiên phù hộ ta mới thoát được” Nói đến đây 2 dòng nước mắt hắn chảy ra, đây là nước mắt thật, hắn vừa đại chiến suýt chết lại gặp thêm tai họa quần công, người ta nhân vật chính du sơn ngoạn thủy thì nhặt được cơ duyên, sư phụ bá đạo, lên cấp ầm ầm, còn hắn thì sao, cơ duyên đâu chưa thấy nhưng hắn trước tiên là phí gia tài phải lên đến 1390 linh thạch hạ phẩm, lại còn bị đánh tụt về Luyện Khí tầng 5 nữa, đúng là xui xẻo đủ đường!

“Vậy giờ hồi tông nhé” Ảnh Tà lo lắng hỏi

“Vâng” Lý Trường Minh nước mắt lưng tròn, trông vô cùng thảm thương khiến mọi người cũng cảm động theo, cũng đúng thôi, lúc đi thì là Luyện Khí tầng 7 mà lúc về suýt nữa tụt xuống Luyện Khí tầng 4!

"À trong lúc tiểu chất biến mất, cụ thể là tối qua, có cô gái nào bay vào đây không" Lý Trường Minh hỏi tung tích của Tô Minh Nguyệt

"Hử, cô gái á, như thế nào" Thành chủ hỏi lại

"Một cô gái mặc đồ màu trắng hoàn toàn, tu vi Trúc Cơ"

"Hmmm, không có, chẳng có ai cả" Thành chủ trả lời

"Chắc cô ấy hồi tông rồi" Lý Trường Minh có chút buồn nhưng lại trở lại như cũ ngay: Người ta là tuyệt thế thiên tài, là đệ nhất thiên kiêu một phương, làm gì có chuyện sẽ ở lại chờ hắn được, cùng lắm coi như một chuyến lịch luyện hồng trần mà thôi, một kẻ "tiểu tôt" như hắn sao níu kéo bước chân như vầng trăng sáng chiếu rọi trên cao như Tô Minh Nguyệt được chứ! Nghĩ xong hắn cảm thấy nhẹ nhàng hơn chút ít, bán cho ngươi ta một cọc ân tình là đủ rồi a, sau này có gì thì vẫn nhờ vả được!