“Vậy tại sao cô lại xuất hiện ở đây, bị lũ sát thủ truy đuổi và sao cô thân là thánh nữ mà lại đi một mình, Tô thánh nữ”
Mặc dù trực giác và đôi mắt của Lý Trường Minh phán Tô Minh Nguyệt vô tội, mắc dù hắn rất tin vào trực giác linh hoạt và con mắt từng trải này nhưng hắn phải cẩn thận bởi trước đây hắn cũng tin vào trực giác và đôi mắt ấy mà đánh giá sai Ảnh Tà, hắn còn không nhận ra Ảnh Tà đang che dấu hắn!
“Sư phụ cử tại hạ đưa thư cho Ngọc Quân Kiếm Thánh và gặp mặt tân thánh tử của Ngọc Thanh Tông”
‘Ngọc Quân Kiếm Thánh là một trong những tôn hiệu của Tông chủ Ngọc Thanh Tông Trần Quân Ly Kính còn tân thánh tử là ai? Trong 100 năm nay vị trí thánh tử Ngọc Thanh Tông vẫn luôn được để trống’ Lý Trường Minh thầm nghĩ
“Vậy tân thánh tử có tôn hiệu là gì?” Dẫu lý trí lẫn con tim lựa chọn tin tưởng lời nói ấy, hắn vẫy quyết định hỏi lại bởi hiện hắn đang đi trên con đường của khí vận chi tử trong khi hắn chẳng phải khí vận chi tử, như một con chó đi trên con đường của lạc đà vậy, một nước đi sai có thể thân tử đạo tiêu, vạn kiếp bất phục!
“Hắn chưa có tôn hiệu” Tô Minh Nguyệt lắc lắc đầu “Nhưng sư phụ ta gọi hắn là ‘Tần tiểu tử’ nên chắc hắn họ Tần”
“Ồ”
Nghe đến đây một vướng mắc trong lòng Lý Trường Minh đã được gỡ bỏ: Tân thánh tử họ Tần thì còn ai ngoài Tần Quang được chứ! Linh căn của hắn là hành đỉnh cấp, ngộ tính cũng là đỉnh cấp, trong thời gian qua hắn cũng phát hiện ra viên đá mà Tần Quang dùng Ngọc Trảm quyết chém lúc có tu vi Luyện Khí kì tầng 1 mà hắn để lại làm kỉ niệm đã có lực bạo phát bằng Ngọc Trảm quyết tầng 3 của hắn, vì hắn nhận ra viên đá vốn đứt đôi nhưng đã có người hữu ý sửa đổi, nếu không phải vì luyện điều khiển chân khí chắc hắn cũng không nhận ra điều này!
“Vậy tại sao cô bị tổ chức sát thủ truy đuổi?”
Giọng nói của Lý Trường Minh đa có chút bớt căng thẳng
Nghe thấy câu hỏi của Lý Trường Minh, Tô Minh Nguyệt có vẻ tức giận:
“Hứ, chẳng hiểu sao bọn chúng bị gì nữa, ta thấy cs chữ phân đà Thịnh Bảo Đường nên vào hỏi đường thôi mà bọn chúng chẳng nói câu nào, đến lúc ta bảo ta là tân thánh nữ của Tố Nga Tông thì bọn chúng như phát cuồng đòi giết ta, giết tên này tên mạnh hơn đến, liên miên không dứt”
“Khụ khụ”
Lý Trường Minh ho thành tiếng, hắn cảm thấy bất lực a! Tô Minh Nguyệt nói có lẽ là sự thật vì chính hắn vừa nãy cũng chứng kiến độ ngây thơ đem người lạ ra uy hiếp sát thủ của cô ta. Tô Minh Nguyệt có lẽ không biết Thịnh Bảo Đường sở dĩ lớn như vậy là bởi bọn họ có nguồn thu nhập từ nhiều phía, nổi tiếng nhất là bán thông tin, bán đấu giá và ám sát, tôn chỉ là “không có bằng hữu vĩnh viễn cũng không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có lợi ích là vĩnh viễn”! Hơn nữa Thịnh Bảo Đường có ít nhất một vị Xuất Khiếu kì đỉnh phong và 3 vị Xuất Khiếu khách khanh trưởng lão ở bên ngoài, sở dĩ nói ít nhất là vì Lý Trường Minh không tin chỉ với một vị Xuất Khiếu đỉnh phong mà không bị các tông môn khác nuốt trọn, nên biết mỗi tông môn phải có “ít nhất” một vị Hóa Thần sơ kì. Hơn nữa đây là một miếng bánh béo bở nên có thể chia cho các tông môn khác mà lợi ích chẳng đổi là bao, với lại chỉ cần 1 vị Hóa Thần là đủ tiêu diệt Xuất Khiếu đỉnh phong khá đơn giản rồi, vì vậy Lý Trường Minh có thể suy đoán chắc chắn Thịnh Bảo Đường phải có hơn một người có tu vi Hóa Thần nên mới khiến các tông môn kia e dè đến vậy, vì tông môn đó dù cống hiến nhiều đến mức mất cả mạng sống của Hóa Thần kì thái thượng trưởng lão mà miếng bánh ngon chia đều thì có đáng không? Bên cạnh đó các tông môn Ma Đạo và Chính Đạo lại có hiềm khích, thậm chí cả người cùng phe, đồng thời ma đạo thuật pháp cùng chính đạo thuật pháp lại khắc chế lẫn nhau, thật chẳng khác nào bỏ rết và bầy kiến vào cùng một lọ!
Cảm thấy mình nghĩ hơi xa vấn đề chính, Lý Trường Minh tự cảnh tỉnh mình rồi hỏi tiếp câu thứ 3
“Vậy sao Tô thánh nữ đây đi một mình? Người có thân phận cao quý như thánh nữ đáng lẽ nên có người hộ tống chứ?”
“Sư phụ ta bảo ta đi một mình để lịch luyện”
Lúc này thì Tô Minh Nguyệt hào hứng nói
Lý Trường Minh nhìn thấy Tô Minh Nguyệt thì thầm thở dài, cô gái này quá đơn thuần, quá ngây thơ, nếu giờ hắn bảo cô ta lột sạch quần áo rồi nằm lên giường để hắn “kiểm tra vết thương” chắc cô ta cũng răm rắp làm theo a!
“Trận pháp này có thể duy trì trong bao lâu?”
“Tầm 2 ngày”
“Thế là đủ rồi, đi theo tại hạ, chúng ta sẽ cùng tìm cách thoát khỏi đây”
Nói rồi Lý Trường Minh nói với Tô Minh Nguyệt rồi bước vào phía trong hang động, trên tay có một thứ trông như ngọn lửa màu cam có thể nhìn xuyên qua, đó là Kim Nguyên Khí.
Tất nhiên ý của Lý Trường Minh ở đây không phải là cường ngạch thoát ra mà là dùng mưu kế, hắn đâu phải kẻ có thể vượt cấp đánh địch, nên nhớ ngoài kia kẻ thấp nhất cũng có thể tự thân ngự khí phi hành cũng tức là tu vi Trúc Cơ, mà ngoài đó còn có mấy kẻ khí tức kinh người nữa, đó là Kết Đan kì, nếu là Tần Quang thì có lẽ cậu ta sẽ sống sót ra ngoài dù đánh chính diện, tuy không thể nói là không tổn thương nhưng chắc chắn sẽ rất ít, thế quái nào cậu ta cũng kích hoạt “một thứ bí ẩn đang ngủ say” rồi ngư ông đắc lợi, cấu trúc cốt truyện này quen quá mà, một tay ôm thánh nữ một tay ôm tài nguyên!
Vậy nên hiện giờ Lý Trường Minh sẽ dùng mưu kế, mà kế đơn giản nhất có lẽ là “dương Đông kích Tây” nên hắn cần tìm một số tài nguyên…