Chương 14: Kim Nguyên Khí và Lý Trường Minh "Danh chấn cao tầng"

Sáng hôm sau, Lý Trường Minh dậy sớm vào lúc gà còn chưa gáy, ăn sáng rồi vào tu luyện ngay lập tức. Dù có cái đùi lớn là Tần Quang nhưng cổ nhân đã dạy: "Người đáng tin cậy nhất là chính bản thân mình".

Lý Trường Minh lấy 2 quyển sách hôm qua Vũ Khúc đưa, hắn quyết định luyện Kim Nguyên Khí trước.

Đúng như Vũ Khúc nói, Kim Nguyên Khí là lấy "khí" trộn lẫn với chân khí trong đan điền rồi hình thành một loại năng lượng có màu vàng bao bọc quanh một bộ phận cơ thể gọi là Nguyên Khí. Với người khác thì thường phải luyện tập rất vất vả để luyện ra "khí" nhưng bản thân Lý Trường Minh lại thừa "khí" - thành quả của những năm tháng tuổi thơ gian khổ, vất vả, với cậu giờ việc khó hơn là cân bằng "khí" và chân khí, hỗn hợp đó hoàn hảo nhất ở tỉ lệ 1-2, tức một phần "khí" và hai phần chân khí còn tối đa là 3 phần "khí" và nửa phần chân khí hoặc ngược lại. Chân khí của Lý Trường Minh thật sự rất ít nhưng vẫn đủ để hắn thử vài lần.

Ngay trong lần thử đầu tiên, một vụ nổ phát ra, Lý Trường Minh ho khụ khụ, hai bàn tay hắn đỏ rát, có thể thấy hắn đã thất bại

"Rốt cục là nhiều "khí" quá sao"

Lý Trường Minh thầm nghĩ rồi rút kinh nghiệm

Lần tiếp theo vẫn là nổ, lần tiếp nữa vẫn nổ, đến vài lần sau, do quá nhiều vụ nổ xảy ra, dù căn phòng đã gia cố cách âm nhưng cuối cùng Tần quang cũng bị tiếng ồn làm tỉnh dậy. Cậu ta bật dậy, chạy nhanh vào phòng luyện công - nơi phát ra tiếng nổ vì tưởng có bất trắc gì, nhưng thứ trước mặt cậu càng làm cậu bất ngờ hơn: Lý Trường Minh trên người đầy máu, vải băng bó đồng phục rách nát, vết thương hôm qua mới lên da non đã rách ra, bàn tay như bị đốt cháy, trên đó có một luồng khí màu vàng nhạt lưu chuyển. Thấy Tần Quang, Lý Trường Minh nở một mãn nguyện nói:

"Cuối cùng... tao... cũng thành công.... rồi"

Rồi Lý Trường Minh ngất đi. Tần Quang thấy vậy thì liền sinh ra hốt hoảng, lục tìm khắp nơi lấy đan trị thương, thậm chí đánh chuông Thiên Quy khiến tông môn như gà bay chõ chạy, cao tầng đổ hết về, có người đang giảng bài thì bỏ bài, có người đang luyện đan thì bỏ lò đan, có người đang làm chuyện "xxx" thì vẫn vội vàng mặc quần áo chỉnh tề, tất cả đều hướng về nới ở của Tần Quang, nhất là Tông chủ. Cuối cùng sau khi biết được lý do, cao tầng thở phào, trong lòng nửa nhẹ nhõm nửa trách cứ, từ hôm nay, Lý Trường Minh có lẽ là cái tên được khắc ghi vào lòng các vị cao tầng. Sau đó cao tầng cử vị Dược Vương ra kiểm tra thân thể của Lý Trường Minh và cứu chữa cho hắn, đồng thơi để lại một ít đan dược và lời căn dặn rằng không được gõ chuông Thiên Quy vì những việc linh tinh thế này nữa rồi rời đi. Câu chuyện về lý do gõ chuông Thiên Quy thì được cao tầng che đậy lấp liếm bằng một lý do khác, nếu nói lý do gốc thì chẳng phải quá nhục nhã a.

Nói về Lý Trường Minh, thật ra hắn cũng chẳng bị thương nặng lắm, chỉ là ngoại thương mà thôi, còn hắn ngất không phải do mất máu mà do ù tai đau đầu chóng mặt: tiếng nổ đủ để làm kẻ say như chết Tần Quang cũng phải tỉnh dù đã có cách âm thì nghe trực tiếp nó sẽ thốn đến chừng nào! Cuối cùng chỉ là vết thương rất nhẹ nhưng tông môn cao tầng đã huy động cả Dược Vương để chữa cho hắn, nếu Lý Trường Minh mà còn tỉnh táo chắc chắn sẽ mắng Tần Quang: "Đồ ngu, đồ ăn hại, cúttttt". Rất tiếc hắn vẫn đang hôn mê.

Trong lúc thân xác đang "ngất" thì tinh thần (linh hồn) của Lý Trường Minh đang ở nơi trông như vũ trụ kia, giờ tạm gọi là Thế giới tinh thần. Hắn đang nhìn vào giao diện hệ thống công pháp

"Cuối cùng Kim Nguyên Khí cũng đạt đến nhập môn, haizz, công pháp này tiếng nổ to thật, suýt nữa thì điếc rồi."

Hiện tại trong giao diện hệ thống công pháp có 3 mục gồm: Ngọc Cốt quyết đang ở tầng 1, Kim Nguyên Khí đang nhập môn và Tuệ Căn đạt tới tiểu thành.

"Rốt cục thì hôm nay cũng tìm ra được lợi ích của cái hệ thống này"

Lúc vừa rồi sau khi thử 2 lần không ngưng ra Nguyên Khí hắn quyết định tham khảo xem hệ thống có hướng dẫn gì không và có thật. Tuy nhiên cần phải... trả phí, ân, 5 Tinh Nguyên điểm

"Cái thứ hệ thống tư sản, từ giờ không gọi mày là hệ thống gacha nữa, tao sẽ gọi mày là hệ thống tư sản chủ nghĩa." Lý Trường Minh thầm mắng, tuy nhiên hắn vẫn sử dụng Tinh Nguyên điểm để mở khóa, coi như nó lừa mình thì thôi đành chịu.

Nhưng quả thực chỉ dẫn đó đã giúp Lý Trường Minh khá nhiều, nếu không thì có khi nổ nát cả cánh tay hắn cũng chưa chắc đạt đến nhập môn bởi tuy khá thông minh nhưng tư chất tu hành của hắn không quá cao và khả năng cảm ngộ cũng thấp.

Dù rất vui mừng nhưng Lý Trường Minh cũng có chỗ buồn rầu, muốn mở gọi ý để đạt thành tiểu thành thì cần 20 Tinh Nguyên điểm lận, nên biết hôm qua hắn liều đến mức còn nửa cái mạng trong Thất Dạ sơn lâm cũng chỉ kiếm được 1Tinh Nguyên điểm mà thôi! Cảm giác như chiêu trò của mấy tên gian thương vậy, từ từ dụ khách hàng vào cái bẫy chúng sắp đặt.

"Phi, đúng là gian thương mà"

Một lát sau, linh hồn của hắn bắt đầu có dấu hiệu có thể trở lại cơ thể.

"Sao nhanh thế nhỉ, kể cả tên Tần Quang có chăng sóc thì cũng ít nhất nửa canh giờ nữa chứ nhỉ, thôi kệ đi, nhanh thế này thì càng tốt"

Hồn hắn nhập lại xác, mở mắt ra điều đầu tiên hắn thấy là Tần Quang đang đứng nhìn hắn, mắt rưng rưng. Thấy vậy hắn nói đùa

"Điều tao muốn khi tỉnh dậy là một cô gái xinh đẹp đang có 2 hàng nước mắt, đôi mắt đỏ hoe vì lo cho tao chứ không phải thằng đực rựa như mày"

"Vừa nãy mày làm tao sợ muốn chết"

"Chết sao được, tao còn chưa đòi nợ mày thì làm sao tao chết được"

Bỗng Lý Trường Minh cảm thấy giật mình, rốt cục tên Tần Quang này cho hắn ăn linh đan diệu dược gì mà hắn hồi phục nhanh vậy

"Mày cho tao dùng đan gì mà kì diệu thế, vết thương sau lưng tao khỏi rồi này"

Phải biết là hôm qua hắn phải ngồi vận công liền 2 canh mới khiến vết thương lên da non được, vậy mà lúc này hắn dù ngất đi nhưng vết thương sau lưng lại khỏi hoàn toàn

"À, có ông lão gì đó chữa cho mày, ông ấy gọi là Dược Vương thì phải"

Quả nhiên không ngoài dự đoán, Lý Trường Minh quát

"Đồ ngu, đồ ăn hại, cúttttt"

Rồi hắn cúi xuống lấy đôi giày đang đi ném vào người Tần Quang, một phát ném trúng đích, nhưng đích lại là mặt của một người nào đó vừa bước vào.