Chương 13: Suýt chết

Sau khi rời khỏi Công Pháp Các, Lý Trường Minh đến Truyền Công Điện nghe giảng đồng thời cũng học luôn “Tuệ Tâm”, đây là một dạng thần thông đặc biệt phụ thuộc vào tâm trí và trí tuệ, cho phép người luyện thành có thể nhớ lâu hơn, với Lý Trường Minh, hắn chỉ mất thời gian nửa nén hương để luyện xong tiểu thành

Sau đó Lý Trường Minh ghé qua Tàng Thư Các đọc sách để kiếm thêm thông tin. Tàng Thư Các có 4 tầng như Công Pháp Các, hiện hắn chỉ có thể đọc ở tầng thứ nhất, vừa đọc hắn vừa thì thầm:“Hừ, quả nhiên tên kia vẫn còn nhiều điều giấu ta”.Tên kia chính là Ảnh Tà

Tuy nhiên chính Lý Trường Minh cũng phải nói với Ảnh Tà một chứ "phục" bởi với con mắt được mài dũa bao năm này mà hắn cũng không nhìn ra Ảnh Tà dấu hắn điều gì, kể cả lúc Lý Trường Minh nhìn thẳng vào đôi mắt - cửa sổ tâm hồn của hắn ta cũng không nhìn ra điều bất thường nào. Sao lại đặt tên là Ảnh Tà nhỉ, sao không đặt là Ảnh Đế đi!

Nếu Ảnh Tà ở đây chắc hắn sẽ thanh minh rằng: “Ta chỉ là bị công pháp phản phệ thôi mà, lúc đó ta không nhớ những thứ đó thật mà.” Nhưng rất tiếc Ảnh Tà không có ở đây nên nghi ngờ chồng nghi ngờ, cuối cùng Lý Trường Minh tự nói thầm: “May mà ta chưa giới thiệu hắn với Tần Quang, nếu như vậy thì tiện lợi cho hắn quá!”

Sau tầm hai canh giờ, khi đã “càn quét” hết Tàng Thư Các tầng một, Lý Trường Minh cảm thấy buồn rầu rời đi, hắn còn muốn đọc tầng hai nữa, ở nơi sức mạnh là trên hết này hắn không có sức mạnh thì cần tri thức, trí tuệ để bù vào.

Lý Trường Minh không biết rằng hắn đã đọc hết Tàng Thư Các tầng một, điều mà chưa một tân sinh nào làm được, thậm chí có người đã lên Kết Đan cũng chưa đọc hết vì họ chỉ đọc thông tin cơ bản, nên biết “Tuệ Tâm” cũng có cực hạn của nó, quả thực là “vô tiền khoáng hậu”.

Cuối cùng của cuộc hành trình là Nhiệm Vụ Các, nơi giao các nhiệm vụ.

Hôm qua Tần Quang đã dành cả thời gian đi ngủ để đọc đi đọc lại những nhiệm vụ trong hệ thống nhiệm vụ, đến mức giờ hắn có thể đọc làu làu các nhiệm vụ.

Trước tiên Tần Quang nhắm vào những nhiệm vụ trùng giữa Nhiệm Vụ Các và hệ thống nhiệm vụ đã. Sau khi tìm kiếm, hắn thấy có 6 nhiệm vụ trùng nhau: 2 nhiệm vụ chém giết yêu thú, 4 nhiệm vụ tìm linh thảo. Tần Quang chọn lấy một nhiệm vụ tìm linh thảo tên Ngũ Sắc Thảo và bắt đầu tìm kiếm.

Trong không gian này, bên ngoài khu vực Ngọc Thanh Tông là một mảnh sơn lâm rộng lớn tên gọi Thất Dạ sơn lâm, nghe nói lúc lão tổ khai phái xé mở không gian đã tìm thấy sơn lầm này, sau đó vị lão tổ ấy kí một minh ước với Sơn Lâm Chi Vương – Thất Dạ Tinh Điểu cũng là một vị trong “Thập Đại Hung”, minh ước ghi gì thì không ai rõ bởi nó được khắc ở tận sâu bên trong Thất Dạ sơn lâm, chỉ có các đời Tông chủ của Ngọc Thanh Tông là biết chi tiết, còn đệ tử tông môn chỉ biết là sẽ được vào săn giết yêu thú và tìm linh dược, linh thảo, và yêu thú cũng được săn giết những người bước vào Thất Dạ sơn lâm.

Sau hơn một canh giờ tìm kiếm ở vòng ngoài, cuối cùng Lý Trường Minh cũng tìm được Ngũ Sắc Thảo, vừa bước ra khỏi đó, hắn thề rằng nếu không đạt đến Luyện Khí tầng 6 hắn cũng không tự quay lại đó nữa, hay nói là hắn… không dám.

Nếu có người ngoài nhìn vào thì sẽ thấy Lý Trường Minh, nguyên bản bộ đồng phục một canh giờ trước còn mới thì hiện tại đã rách te tua, trên người hắn có ba vết cào vào tay, ba vết vào bắp đùi và ba vết trên lưng, có vẻ là một loài thú nào có 3 móng đã tấn công hắn.

Quả thực Lý Trường Minh sau khi tìm được Ngũ Sắc Thảo rồi chuẩn bị đi về thì gặp phải một con Tam Trảo Lang tu vi luyện khí tầng 4 canh giữ thảo dược, hóa ra Lý Trường Minh lấy thảo dược đúng lúc nó đi săn mồi, nó đánh hơi thấy mùi thảo dược nên tấn công hắn. Tam Trảo Lang tuy thông thuộc địa hình thật nhưng Lý Trường Minh cũng đâu phải dạng vừa, nhờ kinh nghiệm 7 năm đi lại và săn bắn trên rừng núi kèm với đó là hieur biết về Tam Trảo Lang mà hắn có thể nhiều lần thoát khỏi tử thần. Nhưng do cách biệt tu vi quá xa nên Lý Trường Minh vẫn bị dính 3 trảo của Tam Trảo Lang, may mắn là đến biên giới tông môn thì con sói ấy cũng lui đi, chứ nếu nó tiếp tục đuổi theo chắc giờ này Lý Trường Minh cũng đa bỏ mạng rồi! Rốt cục thì vẫn là quy tắc cường giả vi vương, vẫn nên lên đến Luyện Khí tầng 6 rồi mới nên quay lại nơi này.

"Cơ mà trước tiên là lết về động phủ đã" Lý Trường Minh thầm nghĩ và lết đi trước ánh mắt của nhiều đồng môn. họ vừa nhìn vừa chỉ trỏ, bàn luận về hắn, có chê cười, có đồng cảm, cơ mà hết thảy đều bị Lý Trường Minh để ngoài tai.

Khi thấy Lý Trường Minh lết thân xác tàn tạ này vào động phủ, Tần Quang chỉ hơi giật mình rồi hỏi:

“Rốt cục hôm nay mày đi đâu mà lại thành ra thế này, trêu ghẹo gái rồi bị cào cấu à”

“Mày nghĩ có đứa con gái nào cào được thế này không” nói rồi Lý Trường Minh đưa lưng ra cho Tần Quang xem, trên đó là vết móng vuốt của Tam Trảo Lang

“Ồ, thế có chuyện gì nói tao nghe” Vừa nói Tần Quang vừa lấy ra bông băng bó, thấy thái độ bình tĩnh của cậu ta, có vẻ Lý Trường Minh bị chuyện thế này không hẳn là ít

Vừa băng bó vết thương, Tần Quang vừa nghe Lý Trường Minh kể chuyện. Khi đến đoạn Lý Trường Minh đi hái thảo dược, Tần Quang trợn mắt nói:

“Chẳng phải tông môn khuyên từ Luyện Khí tầng 4 mới nên vào sơn lâm sao? Mày chơi liều thật đấy”

Lý Trường Minh cười trừ, hôm nay hắn đã đọc hết tầng 1 Tàng Thư Các cộng với kinh nghiệm đi săn bao lâu nay nên hắn mới dám liều lĩnh như vậy. Nếu con Tam Trảo Lang vẫn đang canh gốc thảo dược thì hắn vẫn có cách nhưng lúc ấy con Tam Trảo Lang không xuất hiện làm hắn tưởng đó là một cây dược thảo vô chủ, sau lần này hắn chắc chắn sẽ rút kinh nghiệm, hắn sẽ cẩn thận hơn, nếu không có lẽ lần sau trục tiếp trả giá bằng mạng sống mất.

“Giờ thì kể cho tao hôm nay mày đã làm gì đi” Lý Trường Minh hỏi lại

“Ờ thi đi dạo lòng vòng với Xảo Nhi thôi…” Tần Quang đáp với thái độ hờ hững

“Uầy, lại đi với gái”

“Kh-không phải”

“Thế “Xảo Nhi” là nam à”

“Thôi, đừng hỏi nữa, tu luyện đi”

Tần Quang đánh trống lảng rồi quay ra tu luyện, trên mặt cậu vẫn còn nét đỏ hồng

“Đúng là con trai lớn rồi không giữ được mà”

Lý Trường Minh tiếp tục khịa nhưng thấy Tần Quang chẳng phản ứng gì thì cũng quay ra tu luyện cùng.

Mỗi khi Tần Quang tu luyện thì cậu ta cứ như trung tâm của một cái phễu, linh khi khắp nơi cứ đổ dồn về đó nên Lý Trường Minh chọn chỗ gần cậu ta nhất, coi như áp sát cũng không sai, nhờ đó mà tốc độ tu luyện của hắn nhanh lên trông thấy, ít nhất phải gấp đôi, gấp ba. Chẳng mấy chốc chân khí trong đan điền Lý Trường Minh đã đạt hai phần mười, rồi ba phần mười lăm, rồi khi đến năm phần hai mươi cũng là lúc canh ba.

“Chà, tu luyện hăng say quá quên ăn tối rồi, thôi thì dùng tạm Tích Cốc đan vậy” Tần Quang nói “Tao sắp được một phần năm chân khí trong đan điền rồi, còn mày thì sao”

“Không sai biệt lắm, tầm năm phần hai mươi”

Lý Trường Minh nói xong thì mới giật mình, với lượng linh khí cuồn cuộn đó mà hắn chỉ câu được 1,2 tia thôi cũng đủ lấp đầy khoảng một phần mười đan điền rồi mà Tần Quang cậu ta mới có gần một phần năm, chỉ có hai trường hợp, một là cậu ta câu dẫn nhiều linh khí nhưng hấp thụ thì không được bao nhiêu, điều này vô lý bởi Lý Trường Minh ở ngày bên cạnh mà không cảm nhận được linh khí thất thoát, chứng tỏ Tần Quang đã hấp thụ hết chỗ linh khí đó. Vậy chỉ còn trường hợp thứ hai, đó là đan điền của cậu ta quá lớn, vậy nên hấp thu nhiều như thế cũng chỉ lấp đầy được hai phần! Càng nghĩ, Tần Quang càng thấy đau đầu, chóng mặt và một chút ghen tị, nếu giả thiết về trường hợp thứ hai của hắn là đúng thì đan điền của Tần Quang cũng gấp 4,5 lần của hắn a!

Lý Trường Minh nằm trên giường và theo thói quen suy nghĩ lại những việc hôm nay, cậu quyết định từ mai sẽ khổ tu chứ không lượn lờ nữa.