Ngày hôm qua...đã từng - My Memories
Chương 16
..................................................................
Khoảng nửa tiếng nó dừng xe lại ở một quán nước gần bar để ngồi chờ nhân viên tập họp, nói chuyện uống nước xong xuôi sẽ đi bộ qua bar luôn vì lúc vô bar rồi sẽ ồn ào khó nói chuyện. Kêu một ly cà phê đá ngồi rung đùi thưởng thức, chị Nguyệt chở chị Ngọc qua ngồi với nó xong đưa chị Thủy đi vô quán trước để sắp xếp cũng như cho chị Thủy thay đồ, dù sao trưa tới giờ chị Thủy đi với nó đâu có thời gian thay đồ đi làm. Chị Ngọc kêu một ly nước ép rồi chống cằm nhìn nhìn nó, ban đầu cũng không để ý lắm nhưng rồi vẫn cứ thấy chị nhìn hoài nó cũng hơi chột dạ, đâu có được đẹp trai lắm đâu nhỉ.
- Bộ mặt em dính gì hả?
- Hông có
- Sao nhìn em dữ vậy?
- Nhìn coi có gì đặc biệt hông mà mấy người kia coi bộ quan tâm em dữ hà.
- Ờ thì…thì tại chơi chung, mọi người giúp đỡ nhau bình thường mà.
- Hông dám bình thường đâu, đó giờ mới thấy có trai mấy đứa nó chăm kỹ vậy luôn đó, trưa giờ chị chơi ở nhà con Nguyệt mà cứ nghe điện thoại hết người này tới người kia, toàn nói chuyện lo việc của em hông luôn. Đúng là cục cưng của nhóm có khác hen.
- Cục cưng gì, có mà bị bày trò hành hạ không thì có.
- Hihi biết nhiêu người muốn được nguyên nhóm gái đẹp hành hạ hông?
- Hì thì có sướng có khổ, chơi chung mà, việc gì của ai trong nhóm mọi người đều quan tâm mà.
- Vậy em hông nhìn coi mấy ông đực trong nhóm có được đối xử như với em hông?
Nó gãi gãi mũi, mắt nhìn ra ngoài đường ngẫm nghĩ một lúc cũng không có câu trả lời, đúng là mấy ông anh trong nhóm hình như không được như nó.
- Ờ thì…tại em nhỏ nhất so với mấy ảnh.
- Ple! Chị hông có trong nhóm, người ngoài nhìn sơ vô thôi cũng thấy khác rồi. Số hưởng quá hen.
- Đâu…đâu có, mà tự dưng nhìn em chỉ để nói vậy thôi hả?
- Hì tạm thời nhìn sơ sơ có nhiêu hà.
Nó bật cười dựa lưng vào ghế, còn chị Ngọc uống một ngụm nước nhẹ rồi cũng dựa vào ghế của mình, đầu vẫn nhìn qua phía nó.
- Lại nhìn nửa
- Tranh thủ hông có mấy bà kia, nhìn trai trẻ cho kỹ.
- Ờ nhìn được nhìn đi.
Nó cười bất lực, con gái thật khó hiểu. Chợt đôi môi chị Ngọc khẽ thì thầm như tự nói với mình, nửa như muốn nó nửa nghe nửa không, mùi hương từ môi chị ấm nồng
- Cuối cùng…cũng quen được rùi.
- Hả…sao chị?
- Hì hông có gì.
Nó ngơ ngác nhìn nhìn cái vẻ mặt cười cười lạ lạ của chị Ngọc, hỏi không được gì nó cũng thôi.
- Nè! Trưa giờ hổng nhắn tin nào cho chị hết vậy?
- Hả nhắn tin gì…à thì em bận công chuyện, với nhắn biết nói gì đâu.
- Hứ! Chở qua bỏ chị bên đó cái mất tiêu luôn, hông biết nhắn ha gọi hỏi thăm gì hết luôn.
- Ờ…thì…
- Mấy người khác có số chị cái là nhắn tin gọi điện liên tục, còn đây chủ động lấy số cũng là chị, có số xong cũng hông thấy nhắn gọi gì luôn. Chảnh quá nha Mon.
- Haha không có, thì cũng có việc gì nói đâu.
- Ít ra cũng phải hỏi chị đang làm gì, có gì còn đón chị về nửa chứ.
- Thì chị nói mai mới về mà, chừng nào về chị gọi em qua chứ em gọi chi.
- Hừ! Cái đồ chanh hỏi chảnh, hông có chút ga-lăng.
- Haha thôi cái này trách em sao được, mấy chàng kia họ tán chị, có số xong họ gọi điện nhắn tin thường đúng rồi, còn em khác, mà cũng quen biết đi ăn đi chung rồi còn gì, nhắn gọi làm quen chi nửa.
- Mệt…bởi con Nguyệt nói hổng sai, nói chuyện với em dễ tức chết.
Chị Ngọc chu miệng đánh nó một cái rồi quay mặt đi ôm ly nước ép không thèm để ý tới nó nửa. Chưa gì đã thấy nắng mưa thất thường của con gái rồi đó, nó lắc đầu cười rồi cũng không nói gì nửa, cầm ly cà phê lên nhâm nhi. Không khí yên lặng được một chút thì chị Nguyệt chở chị Thủy quay trở lại, giờ này chị Thủy đã thay một chiếc váy đỏ quyến rũ, vừa nhìn thấy nó chị đã kéo kéo cổ áo như muốn làm cho nó che kín hơn bầu ngực trắng nõn của mình.
- Nè tủ đồ trên quán chị có bộ này kín nhất rồi, tại hông kịp về nhà.
Nó cười cười còn chưa kịp phản ứng chị Nguyệt đã bĩu môi chen vô.
- Mắc gì giải thích với hắn chi bà già, mặc gì kệ người ta, ý kiến lên phường ha.
- Ơ…
- Ơ gì ơ
Chị Nguyệt liếc xéo nó một cái rồi ngồi xuống ghế phía trong chị Ngọc, còn chị Thủy thì cười nhẹ ngồi xuống bên cạnh nó, tay vẫn cứ kéo kéo hai bên cổ chiếc váy. Nó nhìn qua cười xòa kéo tay chị xuống xoa xoa nhẹ.
- Thôi ai nói gì đâu, váy này cũng được mà. Chị uống gì không?
- Hihi sợ bị cằn nhằn mặc hở đó, kêu cho chị ly sinh tố dâu.
- Rồi rồi
Nó nhổm người dậy kêu nước xong quay lại thì bắt gặp ánh mắt không thân thiện lắm của chị Nguyệt nhìn nó
- Hả? Sao?
- Chị chưa có chết nghen Mon
- Ờ thì sao?
- Ê hông kêu nước cho tui hả?
Nó híp mắt hững hờ
- Ờ thì muốn uống gì kêu đi
- Muốn chết hông Mon
- A thôi thôi em giỡn, chị uống gì em kêu cho.
Nó nhanh chóng xua tay cười xòa trước khi chị Nguyệt xắn tay áo xử lý nó, cả hai người kia cũng khúc khích cười, chị Nguyệt lườm lườm nó dằn mặt rồi cũng chịu chọn nước. Ngồi thêm được một chút thì xe chở các bạn nhân viên đến, chị Thủy kéo tay nó ra chào hỏi nhân viên. Sau khi mọi người gọi nước ổn định chỗ ngồi, nó mới nói vài lời thay mặt cho ông Kha, mọi người bắt đầu làm quen, xem như hôm nay là bửa họp mặt đầu tiên của tất cả nhân viên sẽ làm việc bên cơ sở mới. Mọi việc diễn ra khá thuận lợi, nhân viên đều vui vẻ nói chuyện, làm quen, trong lúc đó chị Thủy, chị Nguyệt đều thể hiện khả năng của mỗi người, nó ngồi đầu bàn nhìn thấy rõ hai cô nàng hết lại gần ngồi nói chuyện với người này lại sang ngồi nói chuyện với người kia, nó nhìn thấy hết những ánh mắt vui vẻ thân thiện của tất cả mọi người, có lẽ việc nói vui là làm công tác tư tưởng của hai chị đẹp bước đầu vô cũng thuận lợi. Trong lúc cuộc trò chuyện diễn ra, nhóm của nó cũng lần lượt xuất hiện hết người này tới cặp đôi nọ khiến nó tròn xoe mắt nhìn, ngay cả các bạn nhân viên trừ cơ sở 2 hôm trước ra thì các bạn còn lại đều tò mò hết nhìn những người trong nhóm nó rồi quay qua nhìn nó. Cũng phải thôi, chính các bạn cũng không ngờ một thằng nhóc bình thường như nó lại quen nhiều trai xinh gái đẹp, phong cách hoàn toàn rực rỡ, sang chảnh kia mà. Ngoài ham vui ra thì mấy thanh niên nhóm nó chắc được chị Nguyệt, chị Thủy bắt ra để làm nền giúp nó lấy chút mặt mũi. Mà với cái trình độ ham vui nhiều chuyện, chỉ mất vài phút các thanh niên chung nhóm đã làm quen, nói chuyện rất vui vẻ với tất cả nhân viên có mặt. Nhìn cái khung cảnh ồn ào này nó cũng chỉ ngồi cười cười hết có ý kiến, bên cạnh nó chị Ngọc hình như cũng chung tâm trạng, không ngờ chỉ một việc riêng của nó mà cả nhóm đều nhiệt tình có mặt, nhiệt tình nói chuyện với nhân viên, đương nhiên không thiếu nhiệt tình mỗi lần có dịp đi chơi. Ngồi thêm một chút thì tất cả di chuyển qua quán bar. Cái đội hình đông đảo này nếu không phải nhờ quen chị Thủy sắp xếp trước chắc tìm được bàn chứa đủ người đứng chơi cũng là một vấn đề. Rượu, đồ ăn đều dọn sẵn trên bàn, cuộc vui chỉ vậy mà bắt đầu dưới tiếng nhạc quay cuồng. Riêng nó thì vẫn cái phong cách quen thuộc ngồi lười biếng trên ghế sô-pha, là việc của nó nhưng bây giờ chính nó cũng không cần làm gì, mọi người chung nhóm của nó tiếp đãi nhân viên dùm nó hết rồi. Khẽ ngáp dài vươn vai một cái, cả ngày đi suốt lại nói nhiều khiến nó vừa mệt vừa muốn ngủ mặc dù tiếng nhạc với cái không khí ăn chơi này không thích hợp cho lắm. Đang dựa đầu thiu thiu ngủ thì mùi hương khá quen thuộc phả vào mũi, rồi đôi chân nó nặng trĩu bởi dáng người bốc lửa, thơm ngát của cô -nàng CyCy ngồi vào lòng nó.
- Hì nghe nói bửa nay anh dẫn nhân viên đi chơi nửa hen.
- À ừ, sao em biết.
- Quên em gia nhập nhóm rùi ha?
- Nhóm nào, ai cho vô đó, quà cáp ra mắt gì đâu, ai thấy gì đâu.
- Hihi nè…em là quà nè. Lấy điiii
Cô nàng cười khúc khích khóa hai tay nó lên bờ eo săn chắc còn ướt chút mồ hôi nóng bỏng của mình, càng lúc cô gái này càng bạo hơn rồi, bộ coi nó ăn chay thiệt chắc.
- Thôi thôi rồi biết em thứ dữ rồi, tha cho anh
- Hihi anh đó nghen, mắc cỡ đỏ mặt hết trơn, thấy cưng ghê
- …
Cycy cười khúc khích xoa xoa hai gò má nóng ran của nó rồi ôm cổ ngồi nhâm nhi ly rượu còn nguyên của nó. Từ lúc bắt đầu cuộc vui tới giờ nó chỉ uống có hai ba ly chào bàn, còn lại chị Thủy và chị Nguyệt đã cách ly cô nàng Mimi cách xa nó cả một dãy bàn ngay từ đầu, cũng không biết chị Nguyệt nói gì mà cả buổi chưa thấy Mimi lại gần trêu chọc nó, chỉ đứng chơi từ xa, trêu chọc mấy bạn nhân viên nam, thi thoảng nhìn nhìn về phía nó nháy mắt, trề môi. Không có Mimi hành xác, nó tỉnh táo đến bình yên, ngồi thưởng thức trái cây, làn da mịn màng của Cycy, thuốc lá và nhâm nhi một ít rượu vừa thấm môi, cay nồng. Có Cycy ngồi bên cạnh chơi nó càng được bảo kê một cách tuyệt đối trước những ly rượu mời liên tục của mọi người trong bàn, khiến nó đôi lúc cũng hơi ái ngại.
- Nè thôi để anh uống, em uống nhiều rồi đó.
- Hổng sao, chị Thủy dặn hổng cho anh uống nhiều nửa. Hông lo đâu, em uống được nhiều mà, làm nghề này em quen rồi.
- Em dancer chứ phải booking hay pr gì đâu liên quan gì uống cô nương.
- Hông dám, diễn có xíu biết nhiêu người mời rượu đó. Tóm lại làm trong bar này, hông uống hông được đó anh.
- Anh biết, nhưng mà…
- Hihi hông sao thiệt, lâu lâu một bửa mà.
- Lâu lâu gì, bửa giờ uống phụ anh hơi nhiều rồi.
- Hì vui thiệt mà, sợ em mệt thì mai mốt dẫn em đi chơi bù đi, em thích đi ăn hàng dữ lắm đó.
- À…cái này được. Rảnh anh rủ đi ăn.
- Xùy! Nói cái miệng, quen biết lâu thấy ai gọi ha nhắn tin cho em đâu.
Nó tròn mắt ngẩn người ra, đây là người thứ hai trong ngày nhắc tới vụ gọi điện nhắn tin rồi, khẽ vỗ vỗ đầu cười trừ, đúng là quen Cycy tới giờ hình như nó thậm chí còn chưa có số điện thoại của em.
- Ờ thì….
- Pleee
Cycy lườm nó một cái rồi cho tay vào túi nó lấy điện thoại nó ra bấm số của mình, chu môi dằn mặt nó
- Anh đó, người khác chỉ cần mời ly rượu xong là muốn lấy số điện thoại em rồi, còn anh…haizz
- Haha thì tại mình gặp nhau suốt rồi, anh quên để ý lấy số.
- Hứ! Anh vô tâm thì có, mấy chị nói suốt. Nhớ coi, bửa giờ gặp toàn đi chơi chung mới thấy được anh, chứ hông dễ gì thấy mặt ha gặp riêng được anh.
- Ờ thì…anh không để ý thiệt.
- Tại anh nhiều người đẹp thì có nhaaaa. Dễ gì thèm để ý gái nhảy bar như em.
Nó dừng bàn tay đang xoa xoa eo Cycy lại, mặt tối sầm dừng luôn nụ cười mĩm thường trực trên môi, mắt nhìn lên Cycy khẽ nheo lại. Nhận thấy thái độ của nó, Cycy cũng ngừng cười, mắt nhìn sâu vào mắt nó, em vội cúi người lí nhí.
- Anh…em nói giỡn
- ….
- Nè nè hông được làm thái độ này, em nói giỡn chứ bộ.
Nó nhìn nhìn Cycy rồi mĩm cười nhẹ, tay vén mái tóc em đang phũ lên mặt nó
- Lần sau không được nói như vậy, không được nghĩ luôn. Chơi chung nhóm tụi anh, nhất là quen anh không bao giờ được nói, được nghĩ như vậy. Anh không thích!
- Hì…em biết rồi, em giỡn lỡ lời chứ bộ.
- Giỡn cũng không được, em đối xử tốt với anh, anh trân trọng ngược lại em, công việc em làm gì, như thế nào anh không quan tâm, anh chỉ cần biết em như thế nào với anh là đủ rồi, em thấy đó cả nhóm anh mỗi người một việc riêng, dù tốt hay xấu mọi người đều trân trọng nhau, không ai coi thường hay suy nghĩ coi nhẹ ai.
- Dạ em sai rồi.
- Mai mốt nghĩ linh tinh vậy nửa đánh đòn đó. Thích em còn không hết, nói vậy không vui nha.
- Hihi rùi rùi biết rùi.
Nó mĩm cười vỗ nhẹ má Cycy rồi xòe hai ngón tay ra trước mặt em, cô nàng nhăn mũi cười tinh nghịch gật đầu hiểu ý, ngay lập tức em luồn tay vào áo khoác nó vắt phía sau ghế lấy ra một bao thuốc lá quen thuộc. Cycy đưa điếu thuốc lên môi, một bạn nhân viên phục vụ đứng gần đó định châm lửa giúp thì Cycy xua tay mĩm cười, tự tay em cầm diêm lên châm thuốc, hít sâu một hơi rồi mĩm cười mắt long lanh nhìn nó.
- Em lỡ giỡn xíu mà có người căng thấy ghê. Hihi mặt anh lúc nghiêm túc thực sự rất dễ thương, em thích.
- Nói linh tinh gì nửa đó, đưa thuốc cho anh.
- Hông! Nhắm mắt đi, em chỉ anh kiểu hút thuốc của dân chơi. Hihi
- Dân chơi nửa mùa thôi, bày trò gì nửa đó?
- Anh nhắm mắt điiiiii
Nó nheo mắt nhìn nhìn vẻ mặt tủm tỉm của cô nàng, giờ không nghe lời thì chắc còn lâu Cycy mới chịu đưa thuốc cho nó, đành lắc đầu cười nhẹ nhắm mắt lại, mặc kệ cô nàng.
- Rồi, nhắm kỹ lắm rồi, muốn làm gì làm đi.
- Hihi
Làn hương thơm thoang thoảng, ấm nồng phả nhẹ vào trước mũi, môi nó cảm nhận một bờ môi nào đó mềm mại chạm vào, chút hương cay cay nồng nồng của rượu nhẹ nhàng tách đôi môi nó hé mở, một chút ướt át say lòng người, một làn khói thuốc mang theo mùi con gái luồn sâu vào cơ thể nó, vị cay nồng lan tỏa khắp miệng nó. Khẽ hít sâu một hơi để cảm nhận khói thuốc khác lạ bên trong người mình, nó thở nhẹ khi sự mềm mại rời khỏi môi nó, mở mắt ra, làn khói trắng vẫn còn bay bay mờ ảo trước mắt, bờ môi Cycy vẫn còn gần sát bên, vài sợi khói vẫn đang dịu dàng mơn trớn môi em, Cycy mĩm cười long lanh ánh mắt nhìn nó.
- Thích hông?
- Ờ…có…có
Nó vẫn còn ngơ ngác, nhưng cái cảm giác này thực sự không có ai cưỡng lại được, nhất là một thằng hư hỏng như nó. Nó mĩm cười xoa nhẹ lên eo Cycy dựa hẳn người ra ghế thở một hơi mạnh còn vương chút khói thuốc, cô nàng này đúng là một yêu tinh sinh ra để dành cho cái nhóm lầy lội của tụi nó mà.
- Trò này Mimi dạy em phải không?
- Dạ…hihi thích hông?
- Ờ thì thích, cái này Mimi dạy anh rồi
- MiMi khác, em khác chứ bộ
- …
Nó cạn lời rồi, đúng là cảm giác hư hỏng này cũng thật khó cưỡng lại được, tính ra bà cô Mimi này lắm trò hư hỏng thiệt, nguyên nhóm chắc không còn ai thoát khỏi mấy trò hư hỏng ăn chơi của Mimi dụ dỗ, Cycy mới vô nhóm chơi cũng không ngoại lệ luôn rồi. Đang thả hồn bay lên mây thì một bàn tay mềm của ai đó nhéo mạnh lên tai nó, tiếng Cycy la oai oái cũng vang lên đồng thanh với nó.
- Uiiida…..
- Hừm! Con quỷ nhỏ này, cái tên hư hỏng này…hư quá rồiiiiii
Mùi hương quen thuộc của chị Thủy thoáng nhẹ bên tai, nó mở mắt ra nhắn mặt, tay cầm lấy bàn tay chị đang nhéo tai nó cười méo xệch.
- Ủa chị chị hả?
- Hứ! Người ta lo công chuyện cho mấy người, hai đứa ở đây làm cái trò hư hỏng quá rồi nha…Cycy ai mượn mày dạy hư cái tên này vậy hả
- Hihi hông có…chị Thủy tha em, Mimi xúi đó.
- Khỏi đổ thừa mày, hư quá trời hư rồi nha, muốn bị đánh nát đít hông.
- Chị iu tha em…tha em…
- Hừ hừ…nè nhìn cái mặt nè, hí ha hí hửng. Thích quá phải hông Monnnn
Nó nheo mắt nhăn mặt cười trừ, tay xoa xoa tay chị Thủy kéo kéo tay chị ra khỏi lỗ tai đang sắp bị kéo rớt ra ngoài
- Hì hì thì cũng thích, lần sau à nhầm không không có thích, hơi hơi thích thôi.
- Hừm hư hỏng hết nói nổi hà. Liệu hồn cưng đó!
Chị Thủy nghiêm mặt đánh nhẹ lên trán nó rồi nhướng mắt về phía xa, nó hơi chột dạ nhìn theo về hướng mắt chị, có một vài luồng mắt hơi nguy hiểm đang dành cho nó. Nheo mắt nhìn, nó phát hiện chị Nguyệt đang nửa cười nửa không liếc liếc nó, ánh nhìn còn lại là chị Ngọc. Không biết vì sao tự dưng nó hơi lạnh sống lưng. Chị Ngọc còn đỡ vì mắt chị chỉ là tò mò, còn cái nụ cười nhếch môi của chị Nguyệt thì nó nghe mùi cực kỳ nguy hiểm. Nó vội cười khan ngoái đầu sang chỗ khác lảng tránh, tay kéo kéo Cycy ngồi xích qua một bên để núp. Chột dạ gì chứ, nó làm gì kệ nó chứ, nhìn kiểu vậy là sao, liên quan gì đâu mà phải sợ chứ. Bụng thì nghĩ vậy nhưng nó cũng không dám lú đầu ra nhìn chị Nguyệt thêm cái nào nửa, trốn sau lưng Cycy cho chắc ăn, xin lỗi Cycy, trong giây phút này chỉ đành hy sinh em che chở cho anh thôi, ai kêu em bày trò chi. Chị Thủy và Cycy cũng thấy hành động làm trò của nó, hai cô nàng cười khúc khích, Cycy lè lè lưỡi, chị Thủy thì nhún vai bất lực đánh nhẹ nó rồi ngồi xuống bên cạnh thì thầm vào tai nó.
- Hết nói nổi em. Chưa xong đâu cưng, còn nè.
- Hả là sao…còn còn gì?
- Trên đó nè
- Trên đâu?
- Đó, nhìn lên trển đi trai trẻ
Nó đang rụt đầu né chị Nguyệt mắt nheo lại, tự dưng bụng giật thót một cái, cảm giác chột dạ còn ghê hơn nhiều lần, mồ hôi hột làm như muốn xịt ra sau lưng nó luôn. Từ từ ngồi thẳng người dậy một cách kín đáo, tầm mắt rời khỏi lưng Cycy nhìn theo hướng mắt chị Thủy đang chỉ, nó suýt đứng tim khi một gương mặt lạnh lùng với mái tóc màu trắng, đôi mắt lam không cảm xúc đang nhìn về phía nó. Dáng người em vẫn như ngày đầu trông thấy, kiêu kỳ như một cô công chúa, lạnh lùng như tảng băng và quyến rũ như một đóa hoa hồng kiêu kỳ. Hôm nay em mặc trang phục màu đen bó sát người, những đường cong hoàn hảo lấp ló bên trong, đầu em đội một chiếc mũ kiểu cảnh sát, môi em hình như màu táo chín toát lên một cảm giác bí ẩn càng nổi bật lên giữa gương mặt trắng hồng, mái tóc trắng của em càng khiến em như trung tâm của thế giới, mọi người đang quay cuồng nhìn em, còn em thì vẫn lạnh lùng nửa cười nửa không nhìn nó. Không phải xui vậy chứ, lo mê chơi quên mất bà cô nhỏ này cũng đánh nhạc ở đây mà, Cycy thiệt là, lần này hại nó thê thảm rồi. Nó cười khan vuốt vuốt vài giọt mồ hôi khô trên trán, chột dạ gì chứ, nó nó liên quan gì bà cô nhỏ đó đâu mà sợ, nó là nó, nó làm gì kệ nó chứ. Nghĩ vậy nó dồn hết mọi mạnh mẽ trong người ngồi thẳng dậy, hùng tâm tráng chí hừng hực tính đối mặt với cô nàng DJ phía xa, nhưng ngọn lửa vừa nhen nhóm trong bụng liền vụt tắt bởi ánh nhìn lạnh như băng tuyết của em bắn về phía nó. Thôi được, lần này nó nhịn, nam nhi không đấu mắt với con gái, nó liền rụt cố cười khổ quay mặt sang chỗ khác, người từ từ hạ thấp xuống lấy bờ vai trần của Cycy làm điểm tựa tài năng giấu mình vào sát ghế. Chị Thủy nảy giờ vẫn nhìn thấy hết mọi hành động nó làm, cười khúc khích xoa xoa lên mặt nó.
- Cho chết, làm chuyện xấu suốt. Coi bửa nay về trai trẻ xử lý sao.
- Xử xử gì, em làm gì đâu, liên quan.
- Uhm mạnh miệng lên cưng, ngon ngồi thẳng dậy đó. Mạnh dạn đối mặt đi chàng, sợ hả?
- Em mà sợ gì, đang mõi lưng thôi.
Nó trợn mắt thị uy với chị Thủy rồi lén nuốt nước miếng ực một cái, đầu càng rụt sâu vào phía sau lưng Cycy hơn, một bên đầu ngả lên vai chị Thủy. Sao khổ thân quá vậy nè, đi chơi mà cũng không thoát được áp lực của bà cô nhỏ đó nửa, mắt đẹp là hay lắm sao. Nó thở dài dụi đầu sâu hơn vào lòng chị Thủy, tay giơ lên cướp thuốc lá từ tay Cycy hít lấy hít để lấy lại bình tĩnh, có gì hôm nay khoan về nhà có gì đâu phải sợ.
…..
Cuộc vui vẫn tiếp tục, chỉ có nó và một vài người thân thiết là ngồi im thưởng thức nhạc, rượu. Phía trên bàn mix Đan Thanh đã thôi liếc nhìn nó, tập trung chơi nhạc cho nên nó cũng thôi trốn sau lưng Cycy. Uống cạn một ly rượu cuả một ông anh quen bên bàn khác mời xong, nó dựa lưng vào ghế đưa ánh mắt nhìn lên bàn mix, nơi đó là trung tâm của cả quán, nó cũng không ngoại lệ, chỉ cần em không dùng ánh mắt lạnh lùng kia hướng về phía này, nó cũng thoải mái nhìn ngắm em từ phía xa. Trên bục cao kia còn có nhóm của Cycy đang diễn, nó giữ nguyên nụ cười mĩm trên môi thưởng thức tiếng nhạc ma mị của Đan Thanh, mặc kệ mọi người trong bàn cười đùa, nhảy nhót. Càng về khuya không khí càng sôi động, men rượu trong người càng lúc càng nóng bỏng khiến nó càng chìm sâu vào cảm giác bay bổng. Chợt có một giọng nói nhẹ bên tai vang lên,mùi hương khác lạ.
- Người quen hả Mon?
- A dạ…ủa là chị hả?
- Hì hì dân chơi có khác hen, tới DJ đẹp vậy cũng quen luôn.
- Thôi qua đây ngồi chọc em ha gì.
- Hihi chị xếp hàng nảy giờ mới có cơ hội qua ngồi chơi với em đó.
- Nói quá, thích thì qua ngồi chơi với em, xếp hàng cái gì.
- Xì! Từ sớm giờ kế em có trống hồi nào đâu. Hết em này tới em gái khác.
- ….
Nó bật cười cũng không biết phải nói sao, đúng là chỗ kế bên nó nảy giờ không thiếu người ngồi, Cycy, Nhi, Chị Thủy, chị Yến, Ngân, rồi mấy người khác trong nhóm nó đều thay nhau lại ngồi. Thực ra chuyện này là chuyện bình thường, thói quen đi chơi của nó lúc nào cũng ngồi yên một chỗ trên ghế, mọi người ai đứng chơi mệt thì chỗ duy nhất để ngồi nghỉ tạm là chiếc ghế chỗ nó ngồi, cả mấy ông anh trong nhóm cũng vậy, thi thoảng lại tới ngồi ôm vai bá cổ nói chuyện với nó, chỉ là con gái thì thường xuyên hơn thôi.
- Ủa chị chơi mệt rồi hả, sao qua đây ngồi
- Qua bảo kê em nè
- Là sao?
- Con Nguyệt nói em hông uống rượu nhiều được phải hông?
- Dạ rồi sao?
- Thì chị thấy giờ hông có đứa nào ngồi với em, chị qua ngồi, có gì uống phụ cho.
Nó ngẩn người, nhìn nhìn xung quanh, đúng là nảy giờ không có ai ngồi với nó thiệt, nảy giờ Cycy lên diễn, mấy người khác bận nói chuyện với nhân viên, người quen, hồi nảy bé Ngân gặp người quen chạy tọt đi qua bàn khác thì tạm thời bên cạnh nó thiếu người bảo kê. Nó nhìn lại chị Ngọc rồi cười khì
- Hehe cảm ơn trước nha. Mà giờ mọi người mê chơi với nhau rồi, chắc bỏ em qua một bên hết mời rượu rồi.
- Cục cưng của nhóm có khác hen, lúc nào cũng có gái đẹp ngồi chơi chung.
- Thôi chọc em hoài, nay chị chơi vui không? Mệt chưa?
- Hì hì lâu lâu đi chơi vui mà, chị chưa mệt đâu. Tại muốn qua ngồi chơi với em đó. Nhìn cả buổi, chưa uống với chị ly nào nghen.
- Ơ…sao kêu qua bảo kê, chưa gì đòi uống với em rồi.
- Uống xong bảo kê sau hen hihi
Chị Ngọc cười tinh nghịch nháy mắt với nó, ly rượu nhỏ đung đưa trước mặt. Nó trợn mắt nhìn chị rồi cười khổ cầm lấy ly rượu cụng nhẹ với chị Ngọc sau đó đưa lên miệng uống cạn. Chị Ngọc cũng uống cạn ly rượu của mình, sau đó mĩm cười chống cằm nhìn nó, cái nhìn lâu lâu khiến nó cũng hơi mất tự nhiên tròn xoe mắt nhìn ngược lại chị.
- Cái gì lại nhìn em kiểu đó nửa.
- Hì cuối cùng cũng quen em rồi, ly rượu đầu tiên với nhau.
- Hả…là sao?
Chị Ngọc vươn nhẹ vai ngồi thẳng dậy một cách lười biếng, tay chống lên thành ghế sô-pha, nghiên nghiên đầu nhìn nó, tay còn lại gõ gõ nhẹ lên chân nó.
- Hồi trước chỉ nhìn em từ xa, bây giờ mới quen em nè
- Chưa hiểu cho lắm
- Hihi đúng là Mon. Chị biết em từ lâu rồi.
- Ủa ủa, biết em hồi nào?
- Cái đồ vô tâm em nhớ gì chị. Hồi trước ở đây nè, chị đi chơi với bạn, em ngồi bàn kế bên cứ nhìn nhìn chị hoài. Ban đầu chị nói cái thằng vô duyên có bồ đẹp kế bên mà ngồi chơi nhìn người ta hoài, hihi chị nói với mấy đứa trong bàn, tụi nó cá trước sau gì em cũng mò qua đòi làm quen.
- À…rồi sao?
- Rồi đã đời cả buổi em ngồi im ru. Xong chị với bạn đi về mà chị quên túi xách. Em ngồi gần bàn chị cầm túi rượt theo chị ra ngoài cửa đưa cho chị đó, hihi lúc đó chị nghĩ chắc em nhân cơ hội sẽ xin số làm quen chị. Ai dè con người ta trả túi xách xong quay đi thẳng luôn, không thèm nói gì nửa luôn.
- …..
- Yên coi, nghe kể hết nè. Lúc đó chị hơi quê, thua độ tụi bạn. Tính ra cũng đẹp mà em nhìn hoài không thèm làm quen. Xong lần sau vô chơi thấy em, chị mới hỏi bà Thủy mới biết em chung nhóm với bả. Từ đó chị để ý hen, lâu lâu em nhìn nhìn chị hoài, như người khác là chạy qua mời rượu kiếm cách làm quen, còn em nhìn nhìn rồi thôi. Hihi chị tức quá hỏi bà Thủy, bả kêu em nhìn chị là tại em mê nhìn gái vậy thôi đừng hòng em chủ động làm quen, tại em có người yêu đẹp lắm, e quen đầy người đẹp nửa. Từ từ chị nhìn mới biết người yêu em đúng là đẹp thiệt, rồi xung quanh em đúng là nhiều người ghê luôn, hông thấy em vô đây chơi lúc nào kế em cũng thiếu con gái hết.
- ….
- Tính ra mình cũng có tệ đâu, mà bị cái tên nhóc nhỏ tuổi lâu lâu nhìn mình nhưng mà nhìn cho vui chứ hông thèm để tâm. Càng nghĩ càng tức càng muốn làm quen em, làm quen xong sẽ xử lý em.Hihi
- Ơ….
- Bửa con Nguyệt dẫn em qua shop chơi, chị tính em thấy chị chắc nhận ra chị. Ai dè em hông biết chị luôn. Tức muốn chết! Ê Mon, mê gái nửa vời, mê gái hông có tâm nha Mon, nhìn người ta biết nhiêu lâu, tới hồi gặp hông biết chị là sao Mon?
Chị Ngọc chu miệng nhìn nhìn, tay chị giơ giơ lên như chờ nó trả lời câu hỏi vu vơ của mình không thỏa đáng thì sẽ lao vào xử lý nó cho hả lòng hả dạ. Nhìn gương mặt hồng hồng do rượu của chị,nghe xong chuyện chị kể vừa bất ngờ vừa buồn cười.
- Ờ thì….đúng là em không để ý thiệt, haha chắc tại chị ngồi trong tầm mắt em đó.
- Bởi cái con người kỳ cục.
- Haha không để ý thiệt, đúng là chắc em có nhìn chị, chị đẹp mà. Nhưng tính em vậy đó, ai quen em rồi em mới để tâm, còn người lạ em…
- Em chảnh thì có. Hihi bà Thủy nói muốn em quan tâm là phải chủ động, ngồi chờ em để tâm tới thì còn phiaaa. Bởi cái người thờ ơ kỳ cục. Chảnh quá nha Mon.
Nó bật cười, cái tính thờ ơ của nó là trời sinh rồi, tự nhiên đi chơi ngồi trong tầm mắt nó nhìn không làm quen cũng thành cái tội. Không trách nó được, không kể tính thờ ơ bất cần của nó được, có bao giờ nó chủ động làm quen con gái đâu, hơn nửa có lẽ chị Ngọc xuất hiện giữa lúc trong mắt nó chỉ có chị, nhìn gái đẹp thì là thói quen rồi, chị của nó thậm chí còn chỉ người đẹp cho nó nhìn ngắm nửa, nhìn thì nhìn, nhưng nó không hề để tâm.
- Rồi giờ sao, giờ quen rồi tính xử lý em sao?
- Hihi chị ghim em rồi nghen, từ từ chị xử.
- Ơ tự nhiên đòi xử, em vô tội.
- Tội vô số kể, ê mẹ chị đẻ ra nuôi chị đẹp cho em nhìn không vậy hả?
- Ơ vậy không cho nhìn hả.
- Nhìn cho đã rồi hông làm quen nhìn chiii.
- Thì giờ quen rồi còn gì?
- Chị chủ động quen nha.
- Cho nói lại, là em chở chị Nguyệt qua shop chị, tính ra là em chủ động.
- Chị để ý em trước.
- Em nhìn chị trước.
- Nhìn mà hông để tâm, nhìn chi.
- Ơ ngộ, đẹp thì em nhìn.
- Hứ! Dẻo miệng, ngụy biện. Chị ghim em rồi.
- Haha
Nó bật cười, chị Ngọc cũng chu miệng nhéo nó một cái rồi khoanh tay trước ngực, đôi môi hồng của chị lúc chu lúc xụ vô cùng sinh động.
- Thôi cái gì xụ hoài không có đẹp.
- Nói chuyện với em, riết tức chết!
- Haha rồi được rồi coi như lỗi tại em, giờ quen biết rồi, từ từ muốn xử lý gì đó xử. Cười cái coi.
- Chị ghim!
- Ghim gì đó ghim, uống với em ly nửa cho vui nè, xụ hoài.
- …
Chị Ngọc liếc xéo nó vài cái mới chịu cầm ly rượu từ tay nó cụng ly uống cạn, nó dựa lưng vào ghế đưa ánh nhìn về phía xa, còn chị Ngọc cũng im lặng khoanh tay trước ngực, đôi chân bắt chéo đung đưa.
- Chị nghe chuyện của em rồi. Hì!
- Hả chuyện gì?
Nó giật mình nhẹ quay qua nhìn chị
- Con Nguyệt kể chị nghe một chút chuyện của em với Phương.
- À…
Nó mĩm cười, ánh mắt chớp nhẹ rồi mĩm cười, chị Ngọc chống tay lên chân, đầu lại nghiên nghiên nhìn nó
- Chị bắt đầu thấy em thú vị hơn rồi đó hihi
- …
Nó vẫn giữ nụ cười trên môi, tay khẽ xoa nhẹ lên mái tóc chị Ngọc trước mắt rồi nhìn về phía xa, không biết vì sao mắt nó lại hay nhìn về phía đó, có lẽ vì cô nàng DJ xinh đẹp ấy có liên quan đến chị. Cả nó và chị Ngọc đều im lặng, được một lúc lâu nó cười cười quay qua vỗ nhẹ lên lưng chị.
- Ngồi chơi nha, em đi wc xíu.
- Uhm!
Nó đứng dậy vươn vai nhẹ, rồi gật đầu với vài người gần đó đi ra khỏi bàn. Nhờ anh bảo vệ quen to người đi phía trước, nó thong thả đi giữa dòng người chật kín hai bên lối đi, đến wc nó mĩm cười cảm ơn anh bảo vệ rồi đi vào trong, mở cửa wc, không phải đi wc mà chỉ mở nước thật mạnh, chờ nước gần đầy bồn rửa tay thơm mùi chanh sả, nó úp luôn mặt mình vào trong. Hai mắt cay xè vì nước tràn vào mắt, nó ngừng thở, mở mắt thật to để cảm nhận dòng nước mát bao phủ lấy gương mặt mình. Khoảng hơn phút đồng hồ nó mới đưa mặt rời khỏi bồn nước hít lấy hít để không khí nhìn chính mình trong gương cho đến khi nước không còn chảy dài trên mặt nửa mới chịu dùng khăn giấy lau khô mặt bước ra khỏi wc. Dừng chân lại khu vực nghỉ ngơi, nó thả người xuống ghế kêu một ly trà đá rồi rút thuốc ra châm lửa, chị Ngọc cũng thật là…tự dưng nhắc cái tên Phương làm gì không biết. Nó thở một hơi khói dài tự mĩm cười với chính mình rồi nhắm mắt lại. Không biết mất bao nhiêu lâu,chỉ đến khi cái nóng bám vào kẽ tay đau rát nó mới mở mắt ra, thuốc cháy hết, cháy đến tay luôn rồi, nó mĩm cười dụi tàn thuốc vào chiếc gạc tàn thủy tinh bên cạnh. Chợt nó ngẩng mặt lên, một dáng người kiêu kỳ đang ngồi trên ghế bên cạnh, đôi mắt màu lam sâu thẳm vẫn lạnh lùng nhìn nó, em ngồi đó từ lúc nào không biết và cũng không nói gì.
- Em đánh nhạc xong rồi hả?
- …
Đan Thanh không trả lời câu hỏi của nó, ánh mắt chớp nhẹ liếc sang bàn tay phải nó đang dụi thuốc, hai kẽ tay chỗ kẹp thuốc cũng bám tàn thuốc màu đen. Nhận thấy ánh mắt em, nó cười nhẹ rời tay khỏi gạc tàn, cầm ly trà đá trong tay xoay xoay tròn, khẽ hơi nhăn mặt vì vết phỏng chạm vào nước, nó lại cười đưa ly trà lên môi uống một hơi dài cho tỉnh táo. Đôi môi màu táo chín của em hé mở, giọng nói lạnh lùng như không cảm xúc.
- Hôm nay anh có về nhà không?
- …
- …
- Chưa biết
- Tốt nhất đừng đem cái thân dơ bẩn của anh về nhà.
- …
Đan Thanh đứng dậy rời khỏi bàn, nó im lặng tròn xoe mắt nhìn theo ngơ ngác, ủa tính ra chỉ nói vậy rồi thôi đó hả. Nó vừa buồn cười vừa bất ngờ bởi cái thái độ chẳng đâu ra đâu của em, vậy rốt cuộc ý là kêu nó về hay vẫn đuổi nó đi, hoặc ý em bắt nó tắm sạch trước khi về nhà, giờ sao ta. Nó ngồi gõ gõ tay trên bàn đấu tranh tư tưởng về nhà hay không về, nghĩ mãi không thông, cái gì dính tới bà cô nhỏ này hình như hơi phức tạp thì phải, nghĩ hoài không ra vấn đề nó bậm môi kệ luôn.
….
Uống ực cho hết ly trà đá xong nó chen vào dòng người đi trở lại bàn. Cycy hình như diễn xong, có cả bé Nhi đang đứng nhún nhảy ngay chỗ nó thường ngồi, cả chị Thủy nửa, các cô nàng tụm năm tụm ba nói chuyện gì đó, nó vui vẻ bước lại gần.
- Ủa diễn xong chưa tụ lại đây vui quá chừng nè.
- …
- Nhi hả, nảy giờ trốn đâu không thấy xuống chơi em. Chà nhóm trưởng nay tự thân lên diễn luôn hả, nhảy được không đó em.
- …
- Đâu lại anh đo cái coi, lâu không thấy nhảy coi bộ hơi tròn à nha
Nó tưng tửng ghé tai sát người Cycy và Nhi, một tay đặt lên eo Cycy, tay còn lại ôm lấy em cô nàng Nhi bên cạnh. Theo lẽ thường cô nàng đã chu miệng lên phản ứng tội nó hay chọc cô nàng tăng cân, nhưng cả Nhi và Cycy đều không nói gì, hai cô nàng rụt rụt người lại lè lưỡi, nháy mắt khiến nó cũng thấy lạ.
- Nè nè giờ đo hông được, hihi nhột em.
- Hả…sao không đo được, bộ nay ú thiệt hả.
Cycy cười khúc khích còn cô nàng Nhi thì lùi lùi ra một chút, mắt nháy liên tục, chợt có một bàn tay kín đào nhéo nhéo nhẹ vô bụng nó, ngẩn mặt lên là chị Thủy vẻ mặt hơi lạ nhìn nhìn nó, tay nhéo nhéo mắt nháy nháy liên tục hất hất đầu ra phía sau lưng. Nó tròn xoe mắt nhìn, chắc bà cô này trách nó dê gái trước mặt mình đây mà, thiệt tình dạo này coi bộ có vẻ quản lý vụ nó được thân mật với chị em trong nhóm quá rồi. Miệng cười cười bỏ qua cô nàng Nhi, nhẹ nhàng kéo tay chị Thủy lại gần xoa xoa lên eo
- Nháy cái gì nhảy, ai kêu nảy giờ chị bỏ em đi mất tiêu. Mệt chưa, lại ngồi nghỉ em cho dựa nè.
- Hihi nhột chị, nè nè…muốn chết hả ông tướng, không ôm được
- Hả sao không? Nay sao vậy?
- Trùi ui…sau lưng sau lưng.
Chị Thủy lùi lùi ra sau tránh khỏi bàn tay nó, lại nháy mắt liên tục, hình như có cái gì đó lạ lạ, mấy cô nàng đều cười cười nhìn nó, rồi ra dấu, tự nhiên hơi chột dạ, nó vuốt vuốt nhẹ mồ hôi lạnh túa ra trên trán từ từ nghiêng đầu sang một bên, mắt lần tìm phía sau lưng chị Thủy. Nó sững người vài giây, ngay lập tức rụt đầu trở lại, sống lưng lạnh toát khi phát hiện dáng người rực lửa ngồi chéo chân, khoan tay trước ngực, gương mặt búp bê không cảm xúc đang dùng ánh mắt màu lam nhạt nhìn về phía xa, trời à sao em ấy lại ngồi đây. Nó nuốt nước miếng ực một cái khô khốc, mặt lấm la lấm lét núp người vào chị Thủy, giọng lạc đi trông thấy
- Nè…nè nói nghe. Sao sao bà cô nhỏ đó ngồi đây?
- Chị biết đâu, ẻm lại ngồi nảy giờ đó.
- Rồi sao chị không nói em biết sớm.
- Trời ơi, lo mê gái nói cả buổi em thèm hiểu đâu.
- Hic…chết em rồi…
- Hihi đáng đời! Ủa sợ hả
- Sợ sợ gì đâu, liên quan gì phải sợ.
- Hihi
Cả bé Nhi và Cycy đều cười khúc khích, nó trợn mắt nhìn cả ba cô gái, mặt đỏ rần rần, giờ còn cười nửa, uổng công tôi cưng chiều các người. Nó hậm hực nuốt nộ hỏa vào trong bụng, khẽ ho khan một tiếng đứng lùi lùi ra sau lan can. Tưởng em ấy đánh nhạc xong phải về chứ, sao tự nhiên nhảy ra đây ngồi chiếm chỗ của nó chứ, rồi em ấy có quen ai đâu, ngồi tỉnh bơ giữa trung tâm bao ánh mắt nhìn. Khẽ kéo ông anh trong nhóm đang nhún nhảy che trước mặt, nó thở dài nhìn lên ánh đèn nhấp nháy trên trần nhà. Giờ mất chỗ ngồi, cũng không dám mò vô bàn ngồi, biết vậy nó ngồi luôn ngoài khu nghỉ ngơi cho rồi, mò trở vô đây làm gì không biết. Sự xuất hiện của cô nàng trong bàn hình như trở thành trung tâm sự chú ý của mọi người trong nhóm, cả những nhân viên đi chung cũng tò mò nhìn nhìn cô nàng, nó còn thấy được vài ánh mắt rực lửa của mấy anh chàng xung quanh, cũng phải thôi, một cô nàng DJ xinh đẹp như vầy ai mà không ham thích. Trừ nó ra, hết cho tay vào túi quần rồi lại rút ra gãi gãi đầu, lúc thì gõ gõ lên lan can, nghĩ hoài không biết tình huống giờ là sao, nó thở dài dựa lưng vào lan can, hai tay xoa xoa vào nhau, cảm giác bất an thiếu tự nhiên hỗn loạn trong lòng.
- Rủ gái đẹp lại rồi hổng lại đó ngồi, đứng đây chi đó. Lại ngồi với ẻm đi kìa.
Một giọng nói sặc mùi mỉa mai, gương mặt cũng toàn mỉa mai của chị Nguyệt xuất hiên trước mắt, nó trợn tròn nhìn chị
- Em rủ hồi nào đâu.
- Hông rủ sao ẻm lại ngồi chỗ của ai kia.
- Thôi đừng có giọng mỉa mai đó dùm em. Em còn đang không hiểu gì đây nè
- Gian díu với người ta cho đã, giờ bị theo đòi nợ chứ gì đâu
- Gian díu khỉ. Haizzz
- Nhìn mặt hông thấy đáng thương xíu nào, đáng đời thì có. Rùi sao trốn đây, lại ngồi với người đẹp điiii
- Cho tiền cũng không dám. Haizzz chỗ này ai quen cô ấy đây, ai rủ em ấy lại vậy trời.
- Đừng có hỏi tui, tui hông biết gì hết. Chuyện của mấy người mấy người tự giải quyết đi ha. Pleee
Chị Nguyệt trề môi cười khẩy một cái rồi ngoảnh mặt đi, mặc kệ nó thở dài thở ngắn một mình. Có Đan Thanh ngồi trong bàn, hình như nó cũng bị mọi người nghỉ chơi ra, mấy cô nàng thân thiết không thấy ai lại đứng nói chuyện với nó, tự dưng quá trời cô đơn giữa chốn đông người, mấy cô gái này thiệt không có nghĩa khí mà. Mà hình như Đan Thanh cũng không thèm để ý những ánh mắt nhìn mình, cũng không quan tâm mọi người nói gì, lạnh lùng ngồi đó, như một nàng công chúa lạnh như băng tuyết. Vì chỗ em ngồi là của nó cho nên cũng gần khu vực bàn bên cạnh, ở đó đang có một nhóm thanh niên ngồi chơi, vài anh chàng thường xuyên quay nhìn về Đan Thanh, bàn tán gì đó với ánh mắt ham muốn, nó cười phì, bởi cái cách nhìn này nó khá rõ, mấy anh đang tìm cách gây chú ý và muốn làm quen với em. Từ bối rối suy nghĩ linh tinh, nhìn thấy cảnh này nó lại chuyển sang hứng thú quan sát khu vực em đang ngồi. Mà nó nghĩ không sai, sau một hồi bàn bạc, nói chuyện thật lớn tiếng hòng gây sự chú ý với em, một anh chàng khá đẹp trai, ăn mặc sành điệu bước ra khỏi bàn cầm theo hai ly rượu đắt tiền tiến lại bên cạnh em. Gương mặt tươi cười khẽ cúi xuống nói gì đó với Đan Thanh, gương mặt em khẽ chớp động thay đổi sắc mặt lạnh lùng một chút rồi quay mặt qua cười nhẹ với anh chàng, tay em cầm ly rượu của chính mình chứ không nhận ly rượu của anh chàng kia đưa, hai ly chạm nhẹ một cái rồi uống cạn. Hình như anh chàng chìa tay ra bắt nhưng Đan Thanh chỉ gật đầu dùng ly rượu chạm nhẹ lên bàn tay anh chàng rồi thôi. Nó trợn mắt nhìn, kiểu chào hỏi này cũng quá là xa cách rồi đó chứ. Vài giây ngập ngừng, nó thấy anh chàng nó có vẻ xìu xìu đi trở lại bàn của mình. Cuộc vui vẫn tiếp tục, nhạc sôi động, mặc kệ mọi người nhún nhảy quay cuồng, chắc chỉ có Đan Thanh là ngồi yên lặng không cảm xúc và thằng nó đứng phía lan can cũng im lặng nhìn em. Bàn mấy anh chàng bên cạnh thi thoảng lại có người cầm rượu đi qua mời, nói vài câu rồi lại trở về bàn, cảnh này cứ lặp đi lặp lại như một cuộn phim khiến nó vừa buồn cười vừa lo lắng, gì chứ làm quen hoài hình như kết quả không khả quan cho lắm, có khi nào thẹn quá hóa giận kiếm chuyện không trời. Ở cái nơi phức tạp đầy mùi men rượu này mọi va chạm đều rất dễ xảy ra. Vài lượt rượu qua đi, anh chàng đẹp trai lúc đầu lại qua đứng nói chuyện, lúc này Đan Thanh cũng thay đổi tư thế không còn ngồi trên ghế nửa mà chuyển sang nửa ngồi nửa đứng lên thành ghế sô-pha, cũng không biết anh chàng kia nói gì, em chỉ gật đầu cười nhẹ, hết ly rượu nó nhìn thấy anh chàng cầm một chiếc điện thoại ra chìa về phía em, vì đứng ở xa nó cũng không biết bà cô nhỏ này có đọc số điện thoại cho anh chàng hay không. Rồi nó thấy em cầm điện thoại của mình ra đưa lên bấm bấm, nó cũng trề môi, hóa ra làm vẻ lạnh lùng cả buổi rốt cuộc cùng cho số người lạ làm quen. Nghĩ vậy nó cười khẩy nhẹ, cũng không biết vì sao lại cười khẩy như vậy, nó quay mặt chỗ khác không thèm quan sát em nửa, hai tay chống lên lan can nhìn về phía bàn mix, nơi có một cô nàng DJ khác cũng xinh đẹp đang chơi nhạc. Chợt túi quần nó rung vài cái, đang rảnh không có gì làm nó cũng chịu móc điện thoại ra xem, bấm bấm vài cái nó thấy tin nhắn mới từ số điện thoại lạ: “Anh lai ngoi voi tui lien”. Nó ngẩn người, ai mà nói chuyện như ra lệnh cho nó vậy ta, bộ ở đây có người quen nhận ra nó hả, nhưng mà số này hình như…quen quen, nó nheo mắt nhìn điện thoại vài giây, chợt tim nó thắt lại…đây là số điện thoại phụ của chị kia mà. Số chính của chị nó đang giữ, nó nhớ số phụ này thi thoảng chị mới dùng cho nên nó chỉ nhớ số, cũng không có lưu trong danh bạ. Nó đứng thẳng dậy, tay buông thỏng điện thoại đang cầm, cũng không mất quá nhiều suy nghĩ nó nhanh chóng đoán được người đang dùng số phụ của chị là ai. Ánh mắt nó ngay lập tức nhìn về em, Đan Thanh cũng đang dùng đôi mắt màu lam hướng về nó. Việc em dùng số điện thoại phụ của chị sẽ nói đến sau, nhưng mà tự nhiên kêu nó lại ngồi chung làm gì, ra lệnh nửa chứ, bộ nói là nó phải nghe sao, thế giới đang bình yên, ngu gì đi lại. Đó là với người khác nó sẽ nói vậy, cơ mà với bà cô nhỏ này tạm thời nó còn chưa đủ cứng để làm như vậy, nhất là đôi mắt màu lam kia không còn cái vẻ lạnh lùng mà cả gương mặt em toát lên thái độ nghiêm túc cảnh cáo, nó chắc rằng nó mà cãi lời thì hậu quả cực kỳ nghiêm trọng. “Xùy!Lại thì lại sợ gì em chứ” Nó bấm bụng thở phì một cái, mặt không cam tâm lò dò đi lại phía em, trên đường đi nó còn phải nhận vài ánh mắc tủm tỉm cười của mấy cô nàng quen thuộc nửa chứ. Mỗi bước lại gần em nặng tựa ngàn cân, nó lê cái thân tàn, đầu óc khổ sở dừng lại bên cạnh em, mùi hương từ người em phả nhẹ vào mũi, đứng sát bên em mới cảm nhận rõ cái nét đẹp lạnh lùng, sexy của em hơn. Hèn gì em không ngồi trên ghế nửa mà ngồi lên tay vịn của ghế, bởi em chỉ mới nửa đứng nửa ngồi thôi mà bầu ngực thơm mùi con gái của em như muốn xé toạt chiếc váy bó sát thoát ra ngay tầm mắt huống chi em ngồi người khác đứng. Trong lúc nó còn đang suy nghĩ trong sáng về em thì một vòng tay đã nhanh chóng ôm lấy bắp tay nó, người em khẽ kéo nó sát vào, làn hương thơm của em bất chợt ập vào khiến nó trợn tròn mắt, cái áp lực bất ngờ khiến nó ngẩn ra như trời tròng, đầu óc mụ mị hẳn đi.
- Giới thiệu với anh, đây là bạn trai em. Nảy giờ ảnh đứng ngoài kia hút thuốc bỏ em ngồi một mình đó anh.
- Ơ…Aiuiii đau
- Im!
Nó giật bắn người, mắt chữ O miệng chứ A ngơ ngác nhìn gương mặt cười nhẹ của em, bắp tay nó đang bị hai ngón tay thon nhỏ của em kẹp chặt thiếu chút nửa là sứt thịt ra luôn rồi. Đầu óc đã mụ mị thì giờ mắt nó đần thối ra, ngơ ngác, hoảng loạn, mờ dần, hai chân suýt nửa đứng không vững. Cái tình huống gì đây chứ, tự dưng tui thành bạn trai của em hồi nào vậy cô nương? Nó cười méo xệch nhìn nhìn gương mặt tỉnh rụi của Đan Thanh, rồi lại nhìn sang anh chàng đẹp trai bên cạnh đang dùng ánh mắt phức tạp nhìn nó, nửa không thân thiện lắm, có một chút thất vọng, một chút ganh ghét. Nhưng dù sao cũng không làm gì được nó, anh chàng chỉ nở một nụ cười gượng chìa tay ra bắt tay nó.
- Chào ông bạn, tôi thấy em ấy ngồi gần nên qua giao lưu làm quen chút thôi, không có ý gì đâu.
- À…à dạ chào anh, không có gì đâu anh.
Nó cười cười đưa tay ra bắt.
- Ông bạn có bạn gái xinh quá, chúc mừng nha. Sẵn anh em làm một ly giao lưu.
- À à ok anh
Nó vẫn cười cười, cố hết sức bình tĩnh đối đáp, bắt tay nó xong anh chàng quay qua bàn mình cầm theo ly rượu quay ngược trở lại giơ lên trước mặt, nó còn chưa phản ứng thì Đan Thanh đã cầm một ly rượu sẵn trên tay mĩm cười ngọt ngào đưa cho nó, nụ cười ngọt ngào này là người khác nhìn vào thôi nha, chứ còn nó giờ này thấy lạnh sống lưng lắm. Uống cạn ly rượu xong, anh chàng bắt tay nó thêm một cái rồi quay về bàn của mình. Nó thở dài một cái ngồi phịch xuống ghế, tinh thần hơi căng mới được thả lỏng. Nó ngồi phía trong, Đan Thanh cũng ngồi xuống bên cạnh phía ngoài cùng, tay vẫn vòng ôm vai nó, lần đầu tiên ngồi gần với em như thế này, mùi hương từ người em nếu là người khác nó sẽ ngất ngây tận hưởng, nhưng vì là em nên nó chỉ thấy áp lực chứ chẳng sung sướng gì.
- Cấm anh đụng chạm vào người tui.
- Ơ…
- Mượn anh một chút! Tui cảnh cáo anh đó, hông được đụng chạm tui.
Nó trợn mắt, ngang ngược đến vậy là cùng, em ôm tay nó được nhưng cấm nó đụng ngược lại em, lý nào là vậy, tui cứ ôm lại đó, em làm gì tui. Tất nhiên là nó chỉ hừ lạnh trong bụng thôi chứ có dám cử động gì đâu.
- Vụ vụ gì đây? Tự nhiên bạn trai gì đó
- Ngồi nghỉ một chút cũng hông yên. Mượn đồ dơ bẩn anh một chút để đuổi mấy con ruồi phiền phức.
- ….
Thực sự nể bà cô nhỏ này rồi, có thể nói nhẹ nhàng hơn một chút không, nói nó thì nó quen bị em nói rồi, mấy anh chàng kia nghe được chắc nhào qua chôn sống hai đứa luôn quá. Nó rụt vai cười khổ.
- Rồi rồi anh hiểu rồi.
- Đừng xưng anh thân thiết vậy, tui nói lần cuối.
- À rồi rồi.
Xùy! Khó khăn gì chứ, ngang ngược gì chứ, em đang mượn vai nó đó nha, vậy mà nói khó nghe không cho người khác cơ hội nói lại gì luôn. Tự dưng mò vô bar chơi nhạc làm chi rồi giờ không cho người khác làm quen, con gái thật kỳ lạ. Mà thôi nể em đẹp nên không đôi co với em, nó bấm bụng nghĩ thầm, quay mặt đi nhìn nhìn xung quanh, đâu có ngu đi kiếm chị Nguyệt nhìn làm gì, nó lơ lơ trước ánh mắt của chị Nguyệt và mấy người trong nhóm, ho khan một tiếng đứng dậy, lập tức Đan Thanh nhăn mặt bấm chặt tay nó
- Đi đâu?
- Chờ xíu, kiếm người quay lại liền. Em tính ngồi ôm tấm thân dơ bẩn này hoài hả?
- Anh!!! Tui ôm tay, ai ôm anh hồi nào
- Thì cũng là tay dơ bẩn của tui thôi, chờ xíu.
- …
Nói xong nó cười nhẹ bước đi, Đan Thanh nheo mày một cái rồi cũng buông tay cho nó đi. Nó đi lại anh bảo vệ khá quen vỗ vai anh một cái.
- Làm gì đó anh, bận gì không?
- Mon hả, đứng coi chừng khách thôi, không có gì. Có gì không thằng em?
- À không có gì, em nhờ xíu, anh cho hai anh em lại chỗ em đứng chút nha, bàn kế bên cứ nhìn nhìn mấy đứa con gái bàn em hoài, mấy bạn hơi phiền.
- Vậy hả? Rồi ok để đó cho anh.
- Dạ cảm ơn anh nha.
- Quen biết không mà thằng em.
Anh bảo vệ cười tươi kéo theo một ông bảo vệ khác đứng gần đó nói nhỏ vô tai, nó cũng không đứng lại mà đi về bàn ngồi xuống bên cạnh Đan Thanh, khẽ gật đầu nhẹ với mấy anh chàng bàn bên cạnh trước ánh nhìn của họ. Đan Thanh nheo mắt nhìn nhìn nó nhưng cũng không nói gì, nó cũng chỉ mĩm cười dựa lưng vào ghế nhâm nhi miếng xoài. Khoảng vài phút hai ông bảo vệ cũng khá quen mắt tươi cười đi lại bàn của nó, hai ông chào hỏi vài người quen trên đường đi rồi dừng lại bên cạnh ghế của Đan Thanh, miệng cười cười nháy mắt với nó một cái. Nó cũng vui vẻ đáp lại, đưa ly rượu rót sẵn lên phía trước, hiểu ý, hai ông cũng cầm ly rượu rót sẵn từ bạn nhân viên phục vụ bàn của nó gần đó đưa lên vui vẻ cạn ly, nó nói vài câu xã giao với hai ông anh rồi ngồi xuống im lặng. Vì bảo vệ đều là mấy anh cao to, mặc đồ hầm hố cho nên chỉ cần hai ông đứng kế bên lập tức che luôn tầm nhìn của bàn mấy anh chàng kia, nó mĩm cười hài lòng vì đã giải quyết xong việc, bàn kế bên không còn nhìn thấy Đan Thanh nửa và em cũng không cần ôm tay nó giả bộ. Nhìn em nháy mắt một cái, gương mặt lạnh lùng của em cũng giãn ra được một chút, nhìn qua nhìn lại rồi cũng hài lòng, tay em lại khoanh trước ngực, chân bắt chéo vào nhau, đôi mắt màu lam lại biến về không cảm xúc. Tính ra nó vốn ít nói lạnh lùng, nhưng so với em bây giờ còn thua xa, không biết làm cái mặt như vậy cả ngày có mệt không, phải cười nhiều lên chứ. Nó thở dài ngao ngán rồi cũng không để ý tới em nửa, dựa người vào ghế yên lặng ngắm nhìn mọi người vui chơi. Từ lúc có Đan Thanh, nó càng cô đơn hơn bao giờ hết, không có ai là con gái lại gần chơi chung với nó nửa, bỏ mặc nó ngồi thui thủi bên cạnh một tảng băng hình người.
Cái cảm giác ngồi sát bên người đẹp nhưng không dám cử động hay làm gì tự do khiến nó bức bối nhiều lúc không chịu được, chỉ là cái áp lực kế bên khiến nó bấm bụng ngồi yên. Đi chơi mà khổ cái thân tàn nó hết sức, vui vẻ gì nửa. Men rượu trong người cũng không ít, người hơi nóng, lại ngồi yên quá lâu không cử động làm mặt mày nó tối sầm bức bối. Thời gian dài đằng đẳng rốt cuộc cũng chịu tha cho nó, tiếng Đan Thanh nho nhỏ bên cạnh nửa nói chính mình nửa như nói cho nó nghe.
- Nghỉ xong rồi.
Nó nheo mắt nhìn sang, Đan Thanh đứng dậy xoay người nhẹ, tay em kéo kéo cho thẳng lại bộ váy bó sát mình khiến những đường cong ma mị của em hiện rõ trước mắt.
- Bỏ đôi mắt dơ bẩn của anh khỏi người tui. Lo ăn chơi của anh đi,.
- ….
- Tui đi đây
- Em đi đâu…
- ….
Nó ngước mắt hỏi, em không trả lời chỉ khẽ quay mặt liếc nó, nhìn thấy ánh mắt không thân thiện cho lắm, nó im ngay lập tức.
- À à thôi không hỏi, không hỏi nửa.
Đan Thanh nhẹ nhàng bước đi chen vào đám đông người, nó nhìn theo cho đến khi em khuất sâu giữa dòng người đông đúc rồi thở phì một cái. Ngồi kế tảng băng này hết buổi tối nay chắc nó thành cục nước đá thiệt, có người đẹp bên cạnh mà như tra tấn kiểu này, chết sớm là cái chắc. Nó bĩu môi đứng dậy vặn vẹo người vài cái cho đỡ mõi, cầm chai nước lọc lên tu một hơi thiệt đã sau đó ngồi phịch xuống ghế, bà cô nhỏ đi rồi, thở thôi cũng thấy thoải mái hơn. Cục nước đá hình người đi được một lúc lâu thì mấy cô nàng thân thiết của nó kéo tay nhau lại chỗ của nó, mặt cô nào cũng cười cười, riêng nó thì hững hờ không thèm để ý. Chị Thủy ngồi xuống một bên, Cycy và Nhi chưa kiếm được chỗ ngồi, chỉ đứng mắt tò mò nhìn nó.
- Ủa ẻm đi đâu rồi Mon?
- Hihi đúng rồi, chị DJ đó có lại chơi nửa hông?
- Sao sao kể chuyện nghe coi anh?
Nó hững hờ liếc nhìn mấy cô nàng, có cả chị Ngọc, chị Nguyệt đứng không xa lắm đang hóng hớt.
- Thôi mời quí vị đi chỗ khác chơi, hoạn nạn thấy chân tình, bỏ tôi thui thủi ngồi đây chịu trận một mình giờ lại đây chi, uổng công tôi thương yêu các bạn. Haizzz cô đơn riết quen rồi, lòng người…haizzz lòng người!
Mấy cô nàng tròn xoe mắt, Nhi khúc khích cười, Cycy thì chu miệng còn chị Thủy nheo mắt cười tủm tỉm.
- Cái anh này, nói tào lao gì đó hả?
- Ờ thôi tôi tào lao thì em kiếm người không tào lao chơi đi. Haizzz
- Hihi hông thèm, em muốn chơi với anh mà hihi
Cycy cười khúc khích ôm cổ ngồi lên người nó, còn chị Thủy cũng cười xoa xoa mặt nó. Bé Nhi tuy không bạo như Cycy cũng ngồi một bên tay vịn ghế đánh nhẹ lên vai nó.
- Bày đặt giận đồ ông tướng, bớt diễn dùm
- Diễn gì, lòng người bạc thì mình nói sự thật thôi.
- Hihi ai kêu em gian díu với ẻm chi.
- Hoy anh Mon dễ thương, giận gì hổng biết, có người đẹp vậy sao em dám chơi với anh Monnnn. Nè nè đền cho nè, hihii
Chị Thủy lè lè lưỡi, Cycy thì kéo tay nó ôm lấy eo mình chu miệng thổi nhẹ vô tai nó, giựt tay lại không được, tại cô nàng khóa tay nó cứng quá thôi, nể người em thơm đẹp, nó nhịn. Mặt tuy ráng không tỏ cảm xúc nhưng tay thì hí ha hí hửng xoa xoa lên bờ eo mịn màng của Cycy, tay còn lại cũng nhéo lên má chị Thủy.
- Mấy người nghĩ sao lúc dầu sôi lửa bỏng bỏ tôi ngồi mình ên vậy hả?
- Hì ai kêu cưng gây rắc rối chi. Chứ coi cái mặt ẻm lạnh tanh vậy ai dám lại gần chơi.
- Lại thì lại, mắc gì bỏ người ta một mình cả buổi.
- Hihi tụi chị lại chơi cũng được nè, sợ ai đó có em Thanh ngồi kế, dám đụng vô tụi chị hông?
- Mắc gì không dám, em sợ gì…
Nó chột dạ vội bỏ tay khỏi người mấy cô nàng, mặt lấm la lấm lét nhìn quanh như tìm kiếm gì đó, nhìn một lúc xung quanh, nhìn cả luôn phía xa xa, không thấy bà cô nhỏ đó ở đâu, nó mới thở phào.
- …sợ gì…cô ấy liên quan gì mà phải sợ
- Hihi thôi đi ông, mạnh miệng cho dữ. Kiếm ai đó…bé Thanh đứng sau lưng nè.
Chị Thủy cười khúc khích đánh lên má nó một cái, mắt nháy nháy chỉ về phía sau, nó giật thót quay phắt lại, sau lưng là cây cột đen thùi, không có Đan Thanh đâu, nó trợn mắt quay trở qua dùng hai tay nhéo thiệt mạnh hai gò má trắng mịn của chị Thủy.
- Muốn bị nựng xệ má luôn không chị Thủy.
- Haha có tật giật mình hả cưng
Chị Thủy cười khúc khích hòa vào tiếng cười của hai cô nàng kia khiến nó nóng bừng cả mặt, quê độ hết sức Cycy xoa xoa cổ nó cười hì hì
- Hihi anh Mon giống lén đi ăn phở sợ vợ bắt ghen ghê hihi
- Ê lén là lén hồi nào, anh ăn công khai luôn đó.
Nó trợn mắt dùng tay chọt chọt vô eo Cycy khiến cô nàng cười khúc khích như con rắn trên người nó. Đó không có cục nước đá hình người kia ở đây, hư hỏng vui vẻ ngay. Nó hí ha hí hửng tiếp tục nói chuyện vui vẻ với mấy cô nàng, chị Thủy cũng thôi không hỏi về Đan Thanh nửa. Nhưng mà…em ấy đang ở đâu nhỉ, nó cũng hơi thắc mắc, đứng dậy nhìn nhìn một vòng quanh quán thêm một lần nửa cho chắc ăn bà cô nhỏ không còn ngồi ở đâu đó quan sát nó nửa mới thôi. Vừa định ngồi xuống thì một anh chàng bàn bên cạnh nảy giờ đi qua nhìn nhìn nó, nhìn luôn cả mấy cô nàng bên cạnh rồi cười cười, giọng lè nhè.
- Uống một ly bạn ơi, bên kia ít gái buồn quá.
Nó nheo mắt rồi cũng mĩm cười cầm ly rượu lên, nhưng Cycy nhẹ nhàng chặn lại giật ly rượu trên tay nó đứng dậy cười với anh chàng.
- Hihi em uống với anh nghen, tại bạn em sỉn rồi đó anh, ảnh uống hết nổi rồi.
- Haha người đẹp mời anh vui lòng thôi, anh bạn ngon đó, có gái uống dùm luôn. Ghê nha ghê nha. Dzô trước với người đẹp cái nè.
- Dạ anh!
Cycy cười tươi cụng ly với anh chàng rồi uống cạn, anh chàng kia cũng uống hết ly rồi quay về bàn mình, vài giây sau đem theo hai ly rượu khác trở qua đưa tới trước mặt nó.
- Uống với người đẹp xong rồi, uống lại với bạn tiếp nè. Dzô bạn, tôi thấy anh bạn số một đó, bạn gái mới đi, có nguyên đám gái lại chơi với bạn. Ghê nha.
- …
- Dạ anh, bạn em sỉn thiệt rồi đó anh
Nó nheo mắt, Cycy cũng nhẹ nhàng giữ ly rượu trên tay anh chàng kia lại, nhưng anh chàng ngắt lời cười cợt.
- Thôi em gái, chút qua nhảy chơi cho tụi anh coi sau, giờ để anh uống với anh bạn thứ dữ này một cái coi cưng.
Nó cũng định đứng dậy cầm nhận ly rượu cho xong thì anh chàng đó lại lè nhè tiếp luôn.
- Mời ly rượu mà lâu quá bạn. Uống cái anh em làm quen tiếp, bạn nhiều gái chơi vầy, chút chia bớt cho bên tôi vài em nha bạn. Ăn một mình sao hết hử.
- …
Bé Nhi ngồi một bên khẽ kéo tay Cycy lắc lắc đầu ra dấu đừng giành uống nửa, còn chị Ngọc đang đứng gần đó khẽ kéo tay chị Nguyệt, nó cũng nhìn thấy hết nhưng chỉ mĩm cười ra dấu chị Nguyệt đừng lại gần, kéo tay Cycy ra phía sau với bé Nhi mĩm cười quay mặt qua với anh chàng.
- Anh hơi say rồi đó, thôi về bàn ngồi nghỉ đi anh, bên tụi em cũng chuẩn bị về, say hết rồi.
- Là bạn không uống với tôi chứ gì. Bạn không nể tôi đúng hông?
Nó mĩm cười, từ trước tới giờ một khi nó đã không thích uống thì có kề dao vô cổ nó cũng không uống, thứ nó ghét nhất chính là ép uống bia rượu.
- Anh nói hơi thiếu tôn trọng bạn bè tôi, gái này gái nọ…tại sao tôi phải nể anh?
- Đúng rồi thôi anh ơi nói chuyện vô duyên quá tụi này nhịn nảy giờ rồi nghen, anh sỉn thì anh về chỗ bạn anh ngồi đi, tự nhiên quen biết gì qua đây.
Cycy từ phía sau nói chen vào, nghe xong anh chàng kia mặt mày xám xịt trừng mắt nhìn nó và Cycy
- Đcm con đĩ ranh con này mày nói ai, đcm thằng nhóc, mày nói ai.
- …
- Đcm tau mời rượu bọn mày khinh tau à…
Thấy việc không lành, ngay lập tức nó nghiên đầu che cho Cycy trước khi anh chàng kia cầm ly rượu ném mạnh về phía nó, việc xảy ra nhanh nó cũng không biết hắn muốn ném nó hay ném Cycy, không có thời gian mà suy nghĩ, che trước cho Cycy cho chắn ăn nhất, tay nó cũng đưa lên đỡ trước mặt. Ly rượu đập thẳng vô cổ tay nó, rượu văng tung tóe khắp mặt.
- Đcm đám ranh con này, đcm tau quýnh chết mẹ mày.
Rượu văng vào mắt cay xè, nó cũng hơi say, lại bất ngờ nên cũng khá tối tăm mặt mũi lui lại rồi té ra phía sau, nghe thoang thoảng tiếng la hét của mấy cô nàng sau lưng nó, rồi tiếng loảng xoảng, mắng chửi, tiếng động của cuộc ẩu đả ồn ào khiến nó cũng chỉ theo quán tính bất chấp mắt cay xè không thấy gì, chỉ cố hết sức ôm lấy bất cứ ai phía sau lưng đẩy sang một bên.
- Anh Mon anh Mon
- Đcm tụi mày…
- Loảng xoảng
- Nè bình tĩnh, mấy anh em bình tĩnh.
- Rầm rầm, leng keng
- Mon né ra em.
Mặt mũi nó vẫn tối sầm, bụng nó hình như va vào cái gì suýt nín thở, nhưng vẫn cố ôm đại người trong tầm tay, chắc cũng chỉ có Cycy hoặc bé Nhi thôi, dùng hết sức bình sinh bất chấp đẩy hai cô nàng về phía sau, miễn là xa chỗ rầm rầm ẩu đả là được, mà thực ra người bị đánh chắc chính là nó. Nguyên đám té nhàu, nó đè lên ai đó cũng không biết, chỉ thấy người đó cũng ôm lấy nó kéo lê về phía mình. Tiếng ồn ào nhanh chóng cao trào nhưng cũng nhanh chóng kết thúc, không còn đập ly, bàn ghế va vào nhau các kiểu, chỉ còn nghe tiếng ồn ào mắng chửi, can ngăn. Hình như là Cycy kéo nó dậy, ai đó đưa cho Cycy khăn giấy rồi cô nàng nhanh chóng kéo mặt nó ngẩn lên lau đi rượu trên mắt nó.
- Anh Mon anh có sao hông anh.
- Cycy hả, lau mắt dùm anh, cay quá.
- Dạ dạ
Mắt nó dần dần bớt cay, hít nhẹ nhẹ lấy hơi vì té trúng bụng, sau đó cố từ từ mở mắt ra, giờ nó đang nằm trên người Cycy và Nhi, sau lưng ba đứa là mấy người trong bàn đang đỡ cả ba lên ghế, chỉ riêng nó vẫn đang được Cycy ôm chặt, mặt chăm chú lau mắt cho nó.
- Tụi em có sao không?
- Dạ té xíu, hổng sao anh.
- Anh Mon có sao hông anh, Cycy lau nhẹ thôi.
- Dạ
- Cycy lấy nước rửa mắt cho Mon nè em
- Dạ chị Ngọc.
Tiếng ồn ào phía xa nó không nghe, chỉ có tiếng mọi người ở gần nó mới biết, Cycy nhận chai nước suối từ tay chị Ngọc rồi thấm nhẹ nhẹ lau mắt cho nó, có nước, dần dần mắt nó cũng đỡ cay, có thể mở ra tuy hơi xót nhưng cũng nhìn rõ hơn tình hình.
- Để anh dậy coi coi
- Dạ
Cycy đỡ nó ngồi thẳng dậy, nó đưa mắt nhìn về phía trước, mấy thanh niên bàn phía kia đang hùng hổ như muốn lao vào ăn thua đủ với nó, đương nhiên bên nó cũng có vài bạn nhân viên đâu có hiền cũng đang muốn nhàu trở qua đáp lễ, nhưng ở giữa là một nhóm bảo vệ to cao người khuyên ngăn người ôm hai bên lại. Thấp thoáng trong đám đông nó còn thấy hai ba bóng hồng trong nhóm nó đang hăng máu chen vào chửi tụi bàn bên kia, bé Nhi mới đây đã chạy tuốt vào đám đông chửi hăng chỉ thua bà cô Ngân, Thảo… Nó cười méo xệch vì đau chỗ bụng, vẫy vẫy tay với chị Nguyệt.
- Uida đau dữ, chị chị…ra kêu mấy bà nhỏ bên mình về chị. Chửi chút nó đánh sưng mỏ bây giờ.
- Hihi kệ tụi nó
- Ơ…
Nó trợn mắt, cái bà cô này đang dầu sôi lửa bỏng nghỉ sao cười hihi nói một câu trớt vậy trời. Kệ chị Nguyệt, nó quay qua một anh cũng là quản lý quán karaoke dưới quyền anh Nam tổng quản lý chi nhanh.
- Anh Cảnh, kêu mấy người bên mình về, thôi không đánh nhau. Nhanh nhanh anh.
- Ok Mon
Anh Cảnh nhanh chóng kéo tay mấy ông nhân viên bên quán của nó, cả mấy ông anh trong nhóm nó cũng đang trong nhóm hăng máu, nhưng do mấy ông cũng lớn nên nhanh nguội đầu, sau đó kéo mấy cô nàng phe nó đang hăng máu trở lại, nó chỉ lắc đầu cười khổ, mấy bà cô nhỏ này con gái mà hăng quá không biết.
- Thôi thôi không chửi nửa, trật tự trật tự. Chị Nguyệt…kiểm soát quân mình, trời ơiiii giờ đứng đó cười.
Nó đưa ánh mắt van nài dành cho bà cô Nguyệt đang hí hửng như nhìn trò vui, nghe nó nói, chị Nguyệt chớp mắt vài cái chu miệng với nó rồi mới chịu lên tiếng trấn áp từng người trong nhóm. Vì có tiếng ồn ào đánh nhau ở đây nên bar cũng tạm tắt nhạc vài phút cho bảo vệ kiểm soát tình hình, rồi tiếng nhạc lại vang trở lại. Vài top bảo vệ của quán nhanh chân chạy đến lập thành một hàng rào người ngăn giữa hai bên, chị Thủy cũng trong số người chen chân chạy đến sau, nhìn thấy nó đang ngồi mặt mày hơi tái, vội đi lại gần hỏi chuyện, nó chưa kịp nói gì thì Cycy liền chu miệng kể lại chuyện cho chị Thủy nghe, bên cạnh chị Thủy là anh tổng quản lý quyền cao nhất quán cũng đang cúi đầu nghe tình hình.
- Anh Bảo! Nghe rồi đó, xử lý đi anh.
- Ừ, đám này khách đứa nào ta?
- Yến Yến! Bàn này khách của đứa nào?
- Dạ con Linh.
- Kêu nó lại cho anh hỏi chút.
Anh Bảo vỗ vai nó vài cái
- Thôi không sao mừng rồi. Tụi em chơi tiếp đi, để anh.
- Dạ anh!
Chị Thủy xoa xoa mặt nó vài cái rồi cùng theo anh Bảo đi ra phía xa nói chuyện. Cuộc vui gián đoạn vài phút rồi cũng nhanh chóng trở lại không khí quay cuồn quen thuộc, chỉ có chị Thủy, anh Bảo và người của quán đang đứng phía xa nói chuyện để xử lý ồn ào, nhóm bàn kia hình như cũng được mời ra khỏi quán để giải quyết, vì bar đèn chớp nhoáng nên nó cũng không nhìn thấy rõ được tình hình nửa. Cycy nhăn mặt, tay vẫn cầm một chiếc khăn lạnh lau tóc cho nó.
- Mấy thằng chó, tự nhiên kiếm chuyện đánh người ta.
- Tụi nó xỉn rồi.
- Bởi cái thứ đó hông có gái chơi phải rồi. Ăn nói mất dạy
- Thôi hai cô nương, lo chăm anh nè, bị thương rồi nè, kệ tụi nó đi
Nó cười xòa chen vào câu chuyện của Cycy và Nhi đang nói chuyện.
- Dạ anh…nay xui thiệt. Đang chơi mất vui.
- Anh đau bụng hả, vịn chỗ đó hoài vậy, đâu đưa em coi coi.
- Ừ nảy té không biết trúng đâu hơi đau.
Hai cô nàng vội kéo nó nằm ra ghế, bàn tay Cycy mát lạnh kéo áo nó lên ngay chỗ hông, bé Nhi bật đèn điện thoại rọi vào, đang cảm nhận cảm giác mát rượi êm ái từ tay hai người đẹp thì nó đã nghe tiếng Cycy la hoảng lên.
- Chết rồi chị Nguyệt chị Nguyệt ơi, chảy máu, anh Mon chảy máu quá trời chị Nguyệt ơiiii. Chị Nhi lấy cái khăn cho em, nhanh nhanh.
- Gì…sao chảy máu…
Tiếng Ngân vang nhẹ bên tai, thì ra em ấy vẫn đang ở sát nó. Nhi vội bỏ nó ra chạy đi, ngay lập tức chị Nguyệt chạy lại xem xét nó.
- Hic chị Nguyệt ảnh té trúng gì chảy máu quá trời nè.
- Uhm uhm hình như trúng cạnh bàn.
Nó ngơ ngác, gì mà chảy máu, nó có cảm giác hơi tê thôi chứ có gì đâu, cô nàng này lại đùa. Nó cười cười ngẩn mặt dậy ráng giương mắt nhìn xuống hông mình trong cái không khí ồn ào, mọi người gần nó cũng cuốn cuồng tụm lại xem xét, đầu người lúc nha lúc nhúc khiến nó phải khó khăn lắm mới đẩy cái đầu của ai đó đang cúi cúi chỗ hông nó ra. Ừ hèn gì hơi nhột nhột, hơi tê tê…đúng là đang chảy máu thiệt…ơ không phải xui vậy chứ!!!
- Chị Nguyệt, sao sao mặt anh Mon tái mét nè chị.
- Chết rồi sao sao miệng anh Mon cũng có máu.
- Đâu chị coi coi, trúng miệng hả ta. Chiều gặp thấy mặt hắn bị sưng.
Cycy vỗ vỗ nhẹ mặt nó mấy cái, tay Cycy mát quá, đã thiệt. Chị Nguyệt luồn tay vô trong ngực cởi một nút áo nó ra, tay xoa xoa lên ngực nheo mắt nhìn Cycy
- Hồi nảy tụi nó có đánh trúng Mon cái nào hông Cycy.
- Dạ…dạ…em hổng thấy rõ.
- Mếu cái gì, bình tĩnh nhớ coi con quỷ.
- Dạ…hình như nó đạp trúng lưng anh Mon một cái, rồi ảnh nhàu ôm tụi em đẩy ra chỗ khác.
- Trúng lưng hả… trúng nặng hông Cycy…
- Dạ bộ bộ có sao hả chị.
- Hình như hắn…
…………………………………………………
- Anh ấy còn vết thương nặng ở lưng!!!
Một giọng nói khác vang lên, không phải giọng của những người đang nói chuyện, chỉ là giọng quen đến lạ, ai vậy nhỉ…Đó là tất cả những gì nó nghĩ được trước khi mặt mũi tối sầm, cơ mà trúng cạnh bàn bị chảy ít máu thôi, người chưa có xỉn, nảy giờ còn tỉnh táo mà…mắc gì giờ sụp nguồn vậy ta…nó ráng nghĩ thêm chút rồi rụng nụ luôn trên đôi chân êm ái của Cycy.