Ngày hôm qua...đã từng - My Memories
.....................................................................
Chương 15
Nhìn sắc trời cũng đã giữa trưa, cái nóng của SG phía trên đầu và cả cái nóng dưới máy xe phả vào người khiến nó vốn đã quen cũng thấy ngột ngạt, tiếng máy xe vang vọng khắp con đường nhỏ khá vắng người, giờ qua công ty vẫn còn sớm cho nên nó ghé phòng chị Thủy ngồi hít máy lạnh tí sẵn lấy usb chứa tài liệu công việc để lên nộp cho ông sếp kiểm tra lần cuối trước khi chạy chương trình mới vào tuần sau. Vì tiếng máy xe của nó khá lớn không tiện chạy thẳng vô hầm xe nhà chị Thủy nên nó chỉ dừng xe gốc cây ven đường, xin gửi xe cô bán cà phê một tiếng rồi đi bộ lên phòng. Mở cửa bước vào phòng như một thế giới hoàn toàn khác, máy lạnh mát rượi khiến nó mất vài giây mới quen được cảm giác sốc nhiệt, tuy nhiên nhanh chóng lấy lại cảm giác sảng khoái nhờ không khí mát và cũng nhờ thân hình bà chị đang nằm ngủ ngon lành trên giường, bộ đồ ngủ màu hồng nhạt khoe trọn cả thân hình mịn như tuổi đôi mươi, cái áo ngủ mỏng giống như chỉ dính trên người cho có gì đó gọi là vải, cũng chẳng che chắn được bao nhiêu. Nó lắc đầu cười, bà chị này đúng là yêu tinh, ngủ mà cũng sexy như vậy không sợ ai vô nhà làm gì bậy sao, nhưng tự nghĩ cũng tự vỗ đầu, ngoài nó thì làm gì có ai khác có chìa khóa phòng để mà vô. Nó ngồi phịch xuống ghế sô-pha, rót một ly nước lọc uống ực vài hơi rồi dựa lưng vào ghế nhắm mắt cho đỡ mõi. Ánh đèn vàng dịu nhẹ trên trần nhà cứ như dịu dàng ru ngủ, nếu không phải có việc chắc nó cũng muốn ngủ luôn cho khỏe. Cố dời người khỏi cơn buồn ngủ và lười biếng nó đứng dậy mở tủ lạnh kiếm món gì đó lạnh lạnh ăn cho tỉnh. Chọn một miếng dưa hấu ngon lành đưa lên miệng cắn một cái thiệt to, nó vươn vai một cách sảng khoái cởi phăng vài nút áo để lục lọi kiếm thêm đồ ăn, tự nhiên cảm thấy vui vui bởi lại có thêm một chỗ để nó tự do như nhà mình. Trời trưa nóng như vầy làm một ly soda thì còn gì tuyệt hơn, nghĩ là làm nó lục tủ tìm vài nguyên liệu đơn giản, khui soda, vài lát chanh, vài muỗng đường, thêm một tí 7up, bạc hà…nhanh chóng pha xong ly soda ngon lành, món này cũng nhờ chị dạy nó chứ đâu. Cắn thêm miếng dưa hấu, nhấp một ngụm soda thở mạnh vài cái vươn vai sảng khoái ngồi luôn lên bàn, áo nửa mặc nửa không để lộ gần như nửa vai trần gầy gò, mắt nhìn vào ánh đèn bếp thưởng thức khoảng lặng riêng mình. Chợt mùi hương con gái đã quen thuộc từ phía sau, giọng nói nhẹ nhàng cũng vang lên
- Tự nhiên quá hen
Nó quay người lại, chị Thủy đang đứng phía sau, giương đôi mắt cùng mái tóc hơi rối của người mới ngủ dậy, nó mĩm cười
- Em làm chị thức hả?
- Còn hỏi nửa, hay quá hen vô nhà người ta leng keng cả buổi ai ngủ được?
- Hehe so-ry so-ry
- Làm gì đó?
- Pha nước uống nè.
- Hay ha, biết pha nước uống luôn, đâu đưa uống miếng.
Chị Thủy chu miệng cười rồi đi lại cầm ly nước của nó lên uống một cách ngon lành, nó vẫn mĩm cười nhìn chị, cái cơ thể hừng hực sức sống vẫn cứ lấp ló đằng sau bộ đồ ngủ như có như không này, nếu là người khác chắc đã lao vào ngấu nghiếng cái bà cô này từ lâu. Uống một hơi gần hết ly nước của nó, chị Thủy chép chép miệng ra vẻ đã thèm khiến nó cũng bật cười, cái này không phải bà chị mà là một cô bé thì có, công nhận diễn cũng giỏ. Nó đưa tay vuốt vuốt lại mái tóc rối của chị mĩm cười
- Rồi có ngủ nửa không uống gì dữ vậy?
- Hì hì ngủ chưa đã, tại em làm phiền chị mới dậy đó.
- Nè đừng đổ thừa nảy giờ không hề đụng vô người chị nha.
- Nè đụng đi, dám đụng đụng đi.
- Này này đứng xích ra, ăn mặc vậy cứ sáp sáp vô người ta là sao, em cũng là con trai nha. Cái gì mà mặc đồ mỏng dữ vậy không biết.
- Ê khó vừa thôi ông tướng, tự nhiên giờ đi làm hông cho chị mặc hở, giờ ngủ ở nhà cũng ý kiến luôn là sao, tui ở nhà một mình tui mặc gì ngủ kệ tui nha.
- Ờ thì….ờ cũng đúng, nhưng mà lỡ ai vô phòng thấy rồi sao?
- Ai vô được đây, có mình ông vô chứ ai hả ông trẻ.
- Biết có em hay ghé nhà thì mặc cho đàn hoàng ngủ chớ.
- Mệt! Khó quá hông ai chiều nổi đâu cưng. Nhìn mình đi ông, ốm nhôm bày đặt khoe ngực.
Chị Thủy chu môi đánh nhẹ vô ngực nó một cái rồi nhảy luôn lên bàn ngồi kế nó, đung đưa chân cứ như khêu khích nó vậy, khẽ lắc đầu cười khổ trước thái độ của chị, nó cũng thôi không thèm ý kiến linh tinh nửa, kéo áo mình lên cài nút lại đàn hoàng rồi uống một hơi cho cạn ly soda.
- Giờ dậy luôn hay ngủ nửa?
- Nửa muốn ngủ tiếp, nửa hông, dậy giờ cũng biết làm gì đâu.
- Chị đói bụng chưa?
- Hì hì hơi đói.
- Thôi vậy vô thay quần áo em chở đi ăn, hồi tối say quá không biết về bằng gì, tính ghé công ty xong chiều chiều chờ chị dậy qua chở đi ăn bù mà giờ chị dậy rồi, đi ăn luôn nha.
- Ủa chút ghé công ty hả?
- Ừ đi thay đồ nhanh em chở đi ăn rồi em ghé công ty cho kịp giờ nè.
- Hì hì vậy…chị theo em lên trển chơi luôn.
- Rồi rồi sao cũng được, đi thay đồ đi em chờ.
Nó xoa xoa lưng chị Thủy vài cái rồi tiện tay đẩy chị xuống bàn, trong lúc chị Thủy vào wc chuẩn bị thì nó cũng nhanh chóng dọn dẹp qua loa chiến trường nó bày nảy giờ, mặc áo lại đàn hoàng, lục balo kiếm usb rồi mang giày sẵn ngồi chờ. Kêu chuẩn bị nhanh cũng phải mất hơn mười lăm phút chị Thủy mới xong xuôi xinh đẹp sánh vai nó đi xuống nhà. Đương nhiên chắc quen với kiểu khó tính của nó mà chị mặc đồ cũng đàn hoàng, quần jean, áo thun con gái đơn giản, khoác theo một chiếc áo khoác màu xanh nhạt tay dài để chống nắng.
- Ủa sao nay được đi xe này?
- Ờ tại hồi sáng dậy không biết làm gì, lấy xe chạy loanh quanh chơi chờ lên công ty nè.
- Uhm! Giờ ăn gì ta?
- Em không biết, nảy em có ăn rồi, chủ yếu chị ăn thôi.
- Gì tính bỏ chị ăn một mình hả?
- Không em ăn nửa cũng được, cho chị chọn món đó.
- Ừ! Đi chung ăn một mình nó trớt quớt hà. Vậy ăn bún riêu đi.
- Tối qua giờ vẫn nhớ vụ bún riêu à. Cũng được, ăn chỗ nào chỉ đường nha
- Ok cục cưng!
Chị Thủy vui vẻ ngồi lên sau lưng vịn vai nó chỉ đường, chiếc xe đen trũi lao đi hòa vào dòng người, len lõi tầm mười phút là đến quán. Hai chị em kéo nhau vô tìm một chiếc bàn gần lề đường, chị Thủy kêu luôn hai tô bún đặc biệt, hai ly nước mía khiến nó cũng trợn mắt ngán ngẩm, nảy ăn với chị Ngọc rồi giờ chơi nguyên tô bún này chắc no tới mai luôn quá.
- Ủa hôm qua sao em về nhà được vậy chị?
- Bé Thanh đưa em về đó
- Hả? Sao là cô ấy, sao sao mọi người dám giao em cho bà cô đó?
- Hỏi con Nguyệt đó, chị tính để em nằm ở quán tỉnh tỉnh chờ chị xong công chuyện đưa về, xong con Nguyệt nó kêu bé Thanh chung nhà, để bé Thanh chở em về luôn.
- Ơ! Rồi cô ấy chịu chở em về luôn
- Uhm hai đứa chung nhà chở em về sao đâu, làm gì bất ngờ dữ ông tướng?
- Ờ thì…em cũng quen gì cô ấy nhiêu đâu, chịu chở em về nghe cũng hơi lạ.
- Quen ít quen nhiều gì trời, thì hai đứa chung nhà chở em về bình thường có gì đâu. Bộ…bộ gây án với ẻm thiệt hả coi bộ sơ dữ vậy
- Ai nói em gây án đó, tại thấy lạ thôi.
- Con Nguyệt nói hihi thôi ăn lẹ rồi đi làm đi ông, ngồi nói quá hông.
Chị Thủy nheo mắt đánh vai nó một cái rồi tiếp tục ăn, riêng nó thì ngẩng tò te, tính ra Đan Thanh hình như không có thiện cảm gì với nó ngay từ đầu, thậm chí còn kêu nó cách xa xa cô ấy, vậy mà chịu chở một thằng say như nó về nghe cũng hơi lạ. Ngẫm nghĩ linh tinh một hồi bị chị Thủy đánh thêm một cái nó mới thôi không nghĩ nửa tập trung vô tô bún to đùng, ăn xong tô bún bụng nó cũng căng phồng vì ăn quá sức, may mà thời điểm này tuy ốm nhưng tuổi sinh viên mà sức ăn của nó cũng mạnh nên mới nuốt hết tô mặc dù đã ăn trước với chị Ngọc. Ăn uống xong xuôi nó chở chị Thủy chạy ào qua công ty, tuy hơi trễ giờ hẹn nhưng ông sếp nó chắc cũng quen, với lại tính chất công việc của nó cũng không bó buộc thời gian nên hẹn thì hẹn lúc nào nó ghé cũng được. Tòa nhà công ty giải trí của nó có nhiều phòng ban bộ phận khác nhau, phim trường nhỏ, studio chụp ảnh, phòng thu âm, phòng dancer đủ cả, chị Thủy cũng quen nhiều người ở đây cho nên tới công ty đi cùng nó lên chào hỏi nói chuyện ông sếp vài câu xong chị Thủy để nó ở lại làm việc với sếp, còn chị thì đi loanh quanh kiếm người quen tám chuyện. Vì sắp chạy cả một chuỗi chương trình mới cho nên thời gian nó và các nhân viên khác làm việc với sếp cũng không ít, đến khi kết thúc tạm ổn việc thì sắc trời cũng ngả về chiều, nó chào mọi người đi tìm chị Thủy để về thì phát hiện bà cô đang nằm ngủ ngon lành trong phòng tập nhảy của công ty, công nhận ngủ giỏi, cả nhóm dancer người ta đang tập luyện đì đùng mà chị Thủy cũng ngủ như không người. Nghĩ lại cũng không có gì lạ, môi trường chị Thủy làm vốn còn ồn ào hơn nhiều mà. Mỗi lần ghé công ty nó thích phòng dance nhất vì ở đây có thể nhìn ngắm các bạn tập luyện, nhất là những cơ thể săn chắc căn tràn sức sống, không khí cũng phù hợp với tuổi của nó hơn. Nói thì mới nhớ để qua đợt chương trình này nó sẽ tìm event thích hợp giới thiệu cho nhóm của bé Nhi, Cycy kiếm thêm thu nhập. Vừa ngẫm nghĩ nó mở cửa phòng bước vào, có vài ánh mắt nghe thấy tiếng động mở cửa, một cô gái tóc trắng xen lẫn màu đỏ buộc cách điệu, đôi chân dài hơn bởi chiếc giày đế cao đi lại chắn trước mặt nó, mùi hương pha lẫn mùi mồ hôi phả nhẹ vào mũi.
- Nè bạn là ai? Chỗ tụi mình đang tập không cho người lạ vào đâu.
Vì cô nàng ăn gian chiều cao cho nên nó hơi ngẩn lên mới nhìn được gương mặt cô nàng, đôi mắt kẻ màu tím huyền bí, vệt son cách điệu trên má kèm theo chiếc răng khểnh trắng tinh chính là điểm nhấn đầu tiên của cô gái trẻ, chắc cũng trạc tuổi nó.
- Ờ thì…
- Nhìn bạn lạ lắm, hông phải người công ty, bạn kiếm ai? Đi chỗ khác đi, hổng thấy bảng không làm phiền hả?
Nó còn chưa kịp nói gì một cô nàng quen mặt tách ra từ nhóm nhảy nhìn về phía nó rồi vội chạy ào lại miệng vừa thở có lẽ vì mệt vừa kéo tay cô nàng răng khểnh sang một bên, mắt nhìn nó ái ngại cười cười.
- Anh Mon ghé chơi hả? Dạ con nhỏ này em mới tuyển hổng biết anh. Anh vô chơi
Xong cô nàng quay qua giật giật tay cô nàng kia nhăn mặt.
- Này anh Mon trợ lý anh Nhật đó Tina. Tính ra là sếp mình đó, dám đuổi người ta.
- Hix em hổng biết
- Ảnh lâu lâu vô coi, tại Tina mới tham gia đó.
- Uhm em biết đâu, tại thấy mặt ảnh non choẹt.
- Tại Tina già thì có hihi. Xin lỗi ảnh đi!
- Uhm uhm biết rùi.
Hai cô nàng lí nhí một bên, nó câu nghe được câu không những cũng hiểu nội dung, khẽ bật cười vẫy vẫy tay với cô nàng quen mặt tên gì thì nó cũng quên bén đi mất, hình như cô nàng này là trưởng nhóm dancer chương trình lần này của công ty thì phải, hôm casting nó cũng có tham gia nhưng không để tâm lắm.
- Thôi có gì đâu mà xin lỗi, anh vô kiếm chị Thủy.
- Dạ anh, nhưng anh cho em…
- Không cần mà. Mọi người tiếp tục tập đi, kệ anh.
Nói xong nó cười cười vẫy tay chào hai cô nàng, chào luôn các bạn dancer đang đứng giữa phòng rồi đi thẳng lại chỗ chị Thủy đang nằm ngủ ngồi phịch xuống dựa lưng vào tường kính. Hai cô nàng xì xầm gì đó thêm một chút rồi quay trở lại tiếp tục tập luyện, nhạc vang lên xập xình sôi động, căn phòng lại trở nên trẻ trung và nóng bỏng hơn bởi vũ điệu chuyên nghiệp và cả những cơ thể hừng hực sức sống. Nó cũng chưa vội kêu chị Thủy dậy vì cũng muốn ngồi nghỉ mệt sau mấy tiếng đồng hồ nói chuyện công việc căng thẳng, phần cũng muốn nhìn ngắm các bạn dancer tập luyện. Hình như cô nàng răng khểnh được kêu là Tina thì phải, mái tóc nổi bật, răng khểnh và thân hình cũng đẹp hơn hẳn các bạn khác, đúng là con gái vận động nhiều luôn có một nét cuốn hút rất riêng. Bài nhảy kết thúc, tiếng nhạc tắt đi nhường lại không gian yên tĩnh làm nó cũng thấy không quen, đang ngắm say sưa lại bị dừng nên hơi hụt hẫng. Mọi người chia nhau ra khắp phòng ngồi nghỉ, cô nàng trưởng nhóm kéo tay Tina lại ngồi gần nhìn nó tươi cười.
- Nay lên họp hả anh Mon?
- Ừ lên họp với anh Nhật để chốt chương trình tới nè.
- Lâu quá hông thấy anh ghé chơi, đi đâu mất tiêu
- À a còn phải đi học mà, với lại chưa tới ngày chạy event mà, lên chi.
- Hihi lên ngắm gái, bửa anh nói anh lên chủ yếu ngắm gái đẹp mà…
- È..hèm…khụ khụ…ấy làm gì có, em nhớ lộn rồi.
Nó ho khan nháy nháy mắt với cô nàng, bên cạnh còn thành viên mới biết mặt, chưa gì cô nàng đã đội quần lên đầu dùm nó rồi. Cô nàng Tina bên cạnh mắt đang nhìn nó tò mò cũng khẽ cau mày rồi cười khúc khích.
- Hihi ai lộn chứ anh Mon em hông nhớ lộn nghen.
- Em nghe sai rồi, là công việc thôi, là công việc thôi
- Có tật giật mình haha nè anh Mon, giới thiệu gái mới cho anh nè, mười tám tuổi, dáng ngon mặt xinh, nhảy giỏi, đặc biệt còn chưa có người yêu.
- Chị Vyyyyyyyy, ai mượn, ai mượn…
Cô nàng Tina đỏ mặt đánh cô nàng đang cười hô hố một cái, nó cũng ho khan vài cái lén nhìn Tina, coi vậy mà mới mười tám tuổi. Nhưng cũng may nhờ Tina nói nó mới nhớ cô nàng nhóm trưởng này tên Minh Vy, khẽ lắc đầu với tính thờ ơ của mình, tới nhóm trưởng của một nhóm dance công ty mà nó cũng không nhớ tên.
- Ủa mày hông có người yêu tau nói hông có mắc gìiii
- Mệt ghê! Mới quen ảnh chứ bộ
- Thì giờ làm quen đi, coi vuốt ve người ta đi, nảy chưa gì đuổi người ta, mai mốt ổng loại là khỏi đi diễn nghen.
- Ấy đừng có nói linh tinh, ai làm vậy. Tina em đừng có nghe bà nhỏ này.
Nó cười cười nháy mắt với Tina, cô nàng nhìn nhìn nó rồi cũng chu miệng.
- Anh loại em là em cắn anh chết đó.
Cô nàng nhe cặp răng nanh đặc trưng của mình ra một cách tinh nghịch, nó cũng bật cười bởi dáng vẻ lém lỉnh này.
- Rồi anh biết rồi, có răng nanh dọa là anh sợ rồi.
- Anhhhhh này là răng khểnh, răng nanh đâuuuu.
- Thì là răng nanh mà, nằm ngay nanh chứ đâu.
- Cái anh này, chưa gì chọc em rồi. Là răng khểnh nhaaa.
- Ờ rồi anh biết rồi, răng nanh khểnh.
- Hứ!!!!
Cô nàng xụ mặt, môi mím lại cố che đi răng khểnh của mình làm nó và Minh Vy cười vui vẻ, cô nàng Vy nháy mắt với nó rồi đứng bật dậy
- Em đi uống nước, cho đôi chim non ghẹo nhau đó.
- Nè chị Vy…chờ emmm
Cô nàng Tina vội tính đứng dậy chạy theo thì Mình Vy giựt tay ra đẩy cô nàng ngồi xuống sau đó chạy nhanh đi ra góc xa kiếm nước uống.
- Sao anh làm gì đâu mà chạy hả?
- Hứ! Anh ghẹo em.
- Haha
Nó bật cười, dựa lưng vào tường, cô nàng Tina cũng nhìn theo hướng Minh Vy, nhìn nó rồi cũng không chạy đi nửa, ngồi phịch luôn xuống một bên nó, xõa đôi chân dài ra phía trước.
- Sếp gì hông đứng đắn gì hết, mới gặp cái ghẹo người ta.
- Ai nói anh là sếp?
- Chị Vy nói
- Không hề, anh Nhật mới sếp, anh theo vịn ghế cho ổng.
- Hông dám, chị Vy nói phải qua anh duyệt mới được tham gia chương trình.
- Trời anh chỉ tham gia tuyển thôi, chị Nga mới là người duyệt sau cùng.
- Mệt cũng phải qua anh mới tới tay chị Nga.
- Rồi rồi…coi như anh là sếp đi, nhưng nói vụ này làm gì, hay là nói về răng em đi. Bí quyết gì răng méo à nhầm răng nanh khểnh đã vậy.
- Nửa, ghẹo hoài em cắn anh chết giờ.
- Hỏi thiệt…răng em méo được vậy là do hồi nhỏ hay cắn….Uidaaaaa ai ai đau đau….tha tha cho anh….uiiiii
Nó trợn mắt la lên đau đớn khiến mọi người đang nghỉ ngơi đều nhìn về phía nó, cô nàng Tina đang cắn thiệt mạnh lên bắp tay nó đây nè, vôi đưa ánh mắt cầu cứu về phía Vy đang ở xa
- Minh Vy Minh Vy cứu anh, răng méo cắn anh nè…uidaaaa
Nghe nó kêu răng méo, Tina càng bặm môi cắn mạnh hơn khiến nó thiếu chút không kiềm chế được cũng quay qua đè cô nàng ra cắn lại lên đùi rồi, cặp đùi nhìn thơm ngon quá đây nè. Minh Vy bụm miệng cười chạy lại định cứu nó chợt nhảy dừng lại mặt lém lỉnh nhìn nhìn nó rồi chạy lui luôn ra xa
- Hihi có có người cứu anh rồi, chắc khỏi cần em. Hihi em hổng biết gì nghen.
- Hả là sao aiuiiiiiiiiii đứa nào nhéo….à…dạ chị dậy rồi hả
Nó còn chưa kịp phản ứng lỗ tai nó đã bị đứa nào xách lên, vội quay mặt qua tính la thì cứng họng vì chị Thủy không biết dậy từ lúc nào đang mĩm cười nhìn nó một cách nguy hiểm, môi nhếch lên kiêu kỳ, hèn gì Minh Vy cài số lùi nhanh dữ. Tina hình như cũng nghe có hơi người khác từ từ ngẩng mặt lên, miệng thả bắp tay nó ra nhìn nhìn nó và chị Thủy rồi đỏ mặt nhổm người dậy chạy đi mất tiêu. Cơn đau từ bắp tay dịu đi thấy rõ nhưng lỗ tai nó lại đau hơn mấy lần.
- Rời mắt xíu chọc gái rồi hennnn
- A đau đau em…không có chọc không có
- Hừm! Gái quen gái lạ hông tha em nào luôn.
- Làm gì có…còn sót nhiều à nhầm có ai đâu, giao lưu thôi giao lưu thôi.
- Hết nói nổi hà
Chị Thủy lắc đầu tỏ vẻ bất lực, bấm mạnh tai nó thêm một cái mới chịu bỏ ra ngồi xuống kế nó sau đó đưa mắt nhìn nó thật sâu, môi khẽ nhếch lên tỏ vẻ nguy hiểm, cái kiểu mặt này hình như quen lắm, cái này….là học theo bà cô Nguyệt, chắc chắn luôn.
- Có thích em nào chị dẫn dắt cho, làm gì gấp gáp để bị cắn vậy cục cưng
Nó khẽ rùng mình một cái bởi cái giọng tú bà vô cùng nguy hiểm của chị Thủy, rõ ràng là yêu nữ như trong phim nè.
- Không dám, không dám, tuyệt đối không dám
- Sợ gì cưng, từ từ chị chỉ cho tán gái, đảm bảo mỗi ngày đổi một em hí hí
Nó trợn mắt nhìn chị Thủy, còn gì để nói nửa không, cái gì mà thái độ thay đổi 180 độ luôn nè trời.
- Chắc chắn không cần, tuyệt đối không dám…
- Saooo em gái đó ngon đó, có số điện thoại chưa, để chị.
- Không…không cần đâu…
- Hihi…
Chị Thủy cười khúc khích tính đứng dậy đi lại cô nàng Tina phía xa làm nó phải vội ôm eo đè chị ngồi xuống trở lại, mồ hôi lạnh hết sống lưng.
- Thôi thôi em xin chị, không cần không cần thiệt.
- Coi mặt nè, ai làm gì đâu run dữ cưng hihi. Thử chút mà mặt tái mét vậy hà. Cưng đó, đi với chị chọc gái thì được, mai mốt nhớ đi với con Nguyệt thì tém tém vô chứ hông ăn hành nhiều nghen cưng, chú ý kỹ vô
Nó trợn mắt ngơ ngác nhìn chị Thủy..
- Tự tự nhiên nhắc chị Nguyệt ở đây chi, liên quan gì phải chú ý.
- Tính nó em chắc hiểu chút chút rồi hen, nó ghét nhất kiểu người đa tình lăng nhăng lắm đó, đặc biệt là em, nó hăm he quản lý em dữ lắm đó.
- Ơ ơ ai làm gì, em liên quan gì bà cô đó đâu tự nhiên đòi quản lý em.Vô lý
- Hihi trước mặt con gái đừng hòng nói chữ lý nha trai trẻ.
- …
Nó toát mồ hôi hột trước cái giọng nửa nghiêm túc nửa quái lạ của chị Thủy, vẫn tưởng quen cái giọng này lâu rồi, tính ra nó đánh giá cao khả năng thích nghi của bản thân hơi nhiều. Quen chị Thủy bao lâu, tính ra chị Thủy đã dễ đối phó nhất rồi, tự nhiên đâu xuất hiện thêm bà cô Nguyệt, số nó là con rệp hay sao nhỉ. Thở dài ngao ngán, một tay vẫn đặt trên eo chị Thủy, tay còn lại vỗ vỗ đầu dựa lưng vào tường, mắt như vô tình nhìn về hướng cô nàng Tina phía xa, chợt môi nó nhếch lên cười.
- Gần đây quanh cưng xuất hiện hơi nhiều người hen, để coi Mon nhà mình xử lý sao. Hihi
Chị Thủy xoa xoa ngực nó cười khúc khích, khoanh chân nhìn theo hướng của nó, khẽ đập nhẹ đầu vào phía sau tường, nó nghiên đầu nhìn nó và chị phản chiếu bên trong kính, môi vẫn tự nhếch một bên cười nhẹ như tự nói với bản thân mình.
“Trò này mày giỏi mà, càng nhiều…càng tốt đúng không”
Tiếng nhạc sôi động lại vang lên khắp căn phòng, những thân hình bốc lửa lại say mê lao vào tập luyện trước mắt nó, dường như càng nhiệt hơn trước ánh nhìn của nó thì phải. Ngồi chơi thêm khoản nửa tiếng, rốt cuộc nó cũng chịu kéo tay chị Thủy đứng dậy chào mọi người đi ra khỏi phòng.
- Đi thôi, em đưa chị về chuẩn bị đi làm.
- Hihi tưởng mê nhìn gái quên chị luôn.
- Quên đâu mà quên, giờ chị về thay đồ đi làm hay qua bar luôn?
- Về lấy đồ, xong chị theo cưng qua karaoke chơi xíu.
- Ủa cũng trễ rồi đi theo em chi?
- Nghe nói bửa nay em kiếm người qua làm cơ sở 1, chị qua coi coi.
- Ủa sao chị biết?
- Con Nguyệt dặn nói hồi sớm, dặn chị theo sắp xếp phụ em. Hì hì.
- Ơ
- Ơ gì mà ơ, mấy cái này chị rành hơn em nè.
Nó tròn xoe mắt, thì ra bửa nay đâu phải tự nhiên bà chị mê ngủ này chịu dậy sớm lẽo đẽo theo nó cả buổi, riết thì hay ho rồi, công việc nó làm gì làm gì hình như mấy bà cô này biết rõ hết.
- Nhưng chị tính không qua bar làm hả, bửa nói mới nghỉ nhiều giờ sao bỏ quán được nửa.
- Chị qua bển với cưng xong công chuyện về quán làm cũng được. Chị dặn con Yến đón khách của chị rồi nè. Hihi khỏi lo hen, mà hình như tối tối con Nguyệt nó qua nửa đó.
- Khoan! Em nghe mùi không có đơn giản là chị qua phụ em xong đi về bar làm một mình, đúng không?
Nó nheo mắt nhìn nhìn chị Thủy, chắc chắn cái mặt này có mờ ám, chị Thủy cười khúc khích.
- Công nhận cỡ này cục cưng nhà mình đầu óc nhanh nhạy ghê, hihi con Nguyệt kêu nói chuyện mấy đứa nhân viên karaoke xong, khuya dẫn tụi nó qua bar chơi.
- Hả lại đi chơi nửa? Mấy bửa liên tục rồi đó. Em đuối lắm rồi.
- Kệ chứ! Con Nguyệt nó kêu chứ bộ, bửa nay tại việc của em mà.
- Lại chị Nguyệt, rốt cuộc nhóm này ai đại ca lớn nhất, nói thiệt đi.
- Hihi thì thì là chị, còn còn nó là quân sư…
- Quân sư khỉ mốc, nói thiệt đi, chị Nguyệt về có người bị soán ngôi đại ca lãnh đạo rồi chớ gì.
- Có đâu, mà em ngon em qua ý kiến nó đi, tối nó qua đó. Xử lý được nó chị cho cưng lên làm nhóm trưởng luôn.
- À thôi! Em nói vu vơ vậy thôi, nè không có mật báo. Em giết người diệt khẩu đó.
- Hihi sợ ghê
Nó rụt vai cười khổ, kêu nó qua ý kiến với chị Nguyệt chẳng khác nào ý kiến với hổ, thôi an phận làm lính lác cho lành tấm thân.
- Đi nhanh nè ông, về chị phải tắm nửa. Nói gì nói tại tụi chị lo chuyện cho cưng mờ hihi với lại chuyện này chị có kinh nghiệm, nói chuyện với nhân viên cũng dễ hơn. Dân làm mấy vụ ăn chơi giải trí này, muốn người ta làm tốt với mình, trước tiên phải bắt đầu từ chỗ ăn chơi, biết chưa cưng.
- À ờ thì…
- Làm với sếp hay với nhân viên gì cũng vậy, hihi trên bàn nhậu mọi chuyện xong liền hihi.
- Rồi rồi em hiểu rồi, nhưng mờ em nói trước bửa nay dặn chị Nguyệt kiềm chế bà nhỏ Mimi lại dùm em, say mấy ngày liên tục, em đuối lắm rồi.
- Uhm uhm chút chị nói con Nguyệt, mà cỡ này mắc gì con quỷ Mimi nó chuốc em sĩn hoài ta, bộ em chọc ghẹo gì nó hả?
- Em là em không biết rồi đó, có Mimi chọc ngược em thì có.
- Uhm kệ nó đi.
Nó thở dài, chưa gì nghe mùi tối nay bị được đi chơi nửa rồi đó, tính ra bửa giờ trở về SG mọi thứ có vẻ hư hỏng và cuộc sống của nó càng dồn dập hơn trước. Nó chở chị Thủy chạy ù về nhà, vì cũng không gấp cho nên hai chị em lần lượt tắm rửa thay đồ xong chở nhau đi ăn nhẹ rồi mới qua quán ông Kha. Hôm nay giải quyết công chuyện chủ yếu bên cơ sở 1 nhưng trước tiên nó phải ghé mấy chỗ kia để chọn người chuyển qua, tất nhiên bình thường nó có thể thay mặt quyền ông Kha muốn chuyển ai đi đâu thì đi, nhưng vấn đề không đơn giản vậy, mỗi người đều có suy nghĩ riêng, công việc đang tốt tự dưng phải chuyển qua chỗ khác, môi trường khác, điều kiện làm việc cũng khác, có thể ảnh hưởng đến thu nhập mềm của các bạn cho nên nó muốn mọi người phải tình nguyện, không có lòng khó chịu. Nhờ hai anh tổng quản lý cơ sở khác tư vấn một hồi, chị Thủy đi theo bên cạnh cũng tham gia cho nên rất nhanh chóng nó chọn được vài bạn nhân viên cứng tay để chuyển qua cơ sở 1, giờ chỉ còn qua cơ sở 2 hoạt động ngon lành nhất kiếm thêm mấy bạn nửa, nói chuyện với mọi người xong thì có thể báo ông Kha được rồi. Khi xe của nó dừng lại trước cửa cơ sở 2, ngay lập tức thu hút nhiều ánh nhìn của nhân viên đang ở trước sảnh, tất nhiên trong đó có cả hai cô nàng lễ tân Linh và Thùy, mặc dù nó cũng không quan tâm lắm nhưng ánh mắt hai cô nàng vẫn nhìn về phía nó vừa tò mò vừa ngạc nhiên.
- Hi Mon! Nay chạy xe chiến dữ em
Anh Thái đi ra nhìn nhìn nó tươi cười rồi gật gù xem xét xe của nó, chị Thủy hình như cũng có quen anh Thái nên hai người chỉ chào hỏi nhau qua loa rồi chị ôm tay nó kéo đi vào trong sảnh, thì thầm vào tai nó
- Nè Mon hay là em dụ hai đứa đó qua kia làm luôn đi.
- Ai đâu?
- Đó hai em gái đẹp bửa nói xấu em đó.
Nó gãi gãi đầu xấu hổ
- Thôi chuyện qua rồi chọc em hoài, hai cô đó lễ tân đâu có chuyển qua kia làm được.
- Sao hông, cho qua kia thế lễ tân ca tối bên kia.
- Rồi bên này bỏ ai, dễ gì ông Thái ổng chịu, lính chiến của ổng đó.
- Hihi chị nói anh Thái cho. Em phụ trách nói chuyện với hai ẻm.
- Thôi được rồi, không cần đâu, đừng làm rộn nửa, chuyện qua rồi chọc em hoài.
- Chọc đâu chọc, có người có tật giật mình thì có hihi
- Tật gì, toàn nghĩ linh tinh.
Nó kéo tay chị Thủy ngồi xuống, bà cô tự nhiên lại ngồi sát rạt nó, ôm tay ngả đầu lên vai nửa, tính ra vụ diễn ham vui chắc ăn sâu vô máu rồi. Anh Thái sau khi thưởng thức chiếc xe của nó đã đời cũng đi vô ngồi xuống đối diện với nó bắt đầu nói chuyện về công việc. Nhờ ông Kha gọi về nói trước cho nên nhanh chóng anh Thái đã lập xong vài cái tên có thể chuyển qua cơ sở 1 nói vui là đổi máu cho cơ sở. Làm việc xong xuôi, hẹn các bạn tầm khuya sẽ cùng đi chơi họp mặt với nhau, coi như là cho các bạn cơ sở 2 này làm quen với mấy bạn cơ sở khác vì sau này mọi người sẽ cùng đi qua cơ sở 1 làm việc một thời gian. Chuyện công việc nhờ sự hỗ trợ của chị Thủy mọi thứ cũng khá ổn, chờ khuya đi chơi chị Thủy sẽ làm công tác tư tưởng thêm cho các bạn an tâm chuyển chỗ làm là xong. Nó thở phào ngồi dài ra ghế ngắm nhìn phía bên ngoài đường phố, cả ngày nay nói khá nhiều khiến nó vừa đau cổ họng vừa mệt người. Có ngày thì lang thang không có gì để làm, lúc thì bao nhiêu chuyện dồn vô cùng lúc.
- Mệt ghê để chị đi wc cái, kêu cho chị ly ép dâu hen, khát quá.
- Uhm
Chị Thủy đứng dậy đi lên tầng tìm wc, nó xoa xoa đầu cho giãn óc rồi quay mặt vẫy vẫy cô nàng Thùy vẫn đang ngồi trong quầy, lúc này nó cũng không nhớ cô nàng tên gì do cái tính thờ ơ của mình.
- Em gì ơi cho anh ly ép dâu với một lon nước ngọt gì cũng được. Đem nước ngọt ra trước dùm anh, khát quá, anh cảm ơn nha.
- Dạ…dạ anh.
Cô nàng gật đầu nhìn nó, ánh mắt có phần chớp động rồi mở tủ lấy một lon nước ngọt, kèm ly đá mang ra để trước mặt nó.
- Anh!
- Ừ anh cảm ơn em
Cô nàng quay lưng đi, xong lại quay người lại ngập ngừng.
- Anh Mon!
- Sao em
Nó dừng tay khui nước ngọt lại mĩm cười nhìn lên cô nàng.
- Anh ghét em tới nỗi hông nhớ tên em luôn sao?
Nó ngơ ngác rồi cười xòa
- Không có, do anh mới mà nhân viên đông quá, anh hay bị lộn quên tên
Cô nàng nhìn nó thật sâu rồi thở dài, gương mặt có vẻ không vui cho lắm, rồi cô nàng ngồi xuống trước mặt nó
- Thôi làm gì mặt buồn dữ, chuyện nhỏ mà em
- Tính ra anh phải nhớ kỹ tên em mới đúng
- Ờ đầu óc anh hơi lơ ngơ. Thông cảm nha, à em là…gì nhỉ, à em là Thùy đúng không.
- Dạ
- Đó anh nhớ mà, tại nhiều người quá anh hay quên.
- Em biết rồi. Anh Mon nè…em nghe nói anh đang cần người chuyển qua bên kia làm phải hông?
- Ừ đúng rồi, anh chọn xong rồi.
- Sao anh hông chọn hai đứa em
Nó hơi bất ngờ nên chỉ cười nhẹ gõ gõ tay trên bàn
- À cái này anh Thái làm lâu ảnh tư vấn cho anh ai chuyển ai nên ở, chứ anh mới tiếp xúc mọi người, đâu có hiểu nhân viên bằng mấy ảnh.
- Anh! Hay anh nói với anh Thái, đổi tụi em qua đó nghen.
- Ủa sao tự nhiên muốn chuyển qua đó?
- Hì nếu em nói em muốn qua đó coi như giúp chút xíu cho anh coi như chuộc lỗi em lỡ miệng bửa trước anh tin hông?
Nó hơi khựng người lại một chút rồi dùng tay khuấy khuấy ly đá vẫn chưa rót nước vào vài vòng vẫn chưa biết trả lời sao thì cô nàng Thùy nhẹ nhàng khui lon nước ngọt rót vào ly giúp nó tiếp lời.
- Em nói chơi chọc anh đó, tại em cũng muốn qua chỗ mới thử sức, bên kia gần nhà em hơn.
- Vậy hả? Nhưng bên này đang làm tốt, sợ qua kia doanh thu ban đầu không bằng bên này…anh….
- Mọi người đi được em cũng đi được, em bàn với con Linh rồi anh. Hổng sao đâu, mà nghe anh Thái nói ai chịu qua đó làm anh Kha hổ trợ thêm chút thời gian đầu mà.
- Ừ thì có hỗ trợ, nhưng cũng không bằng tiền thưởng doanh thu bên này, tiền tip nửa.
- Hông sao, tụi em chịu.
Nó cầm ly nước lên uống một ngụm thật đã khát rồi dựa lưng vào ghế, tay gõ gõ lên đùi đưa mắt nhìn chăm chú vào Thùy, cô gái trước mặt ngoại hình tốt, gương mặt cũng xinh đẹp nổi bật hơn tất cả nhân viên nữ ở đây, đúng là có hai cô nàng xinh đẹp, làm tốt chuyển qua kia hẳn cũng không tệ.
- Được rồi, để anh hỏi anh Thái xem sao. Được không được anh cũng cảm ơn trước hai em chịu giúp tụi anh nha.
- Dạ anh. Vậy có gì chút nói em biết hen. Anh ngồi chơi em vô làm tiếp.
- Uhm em, sẵn kêu anh Thái xuống dùm anh.
Cô nàng cười nhẹ đứng dậy đi vào trong, nó nhìn nhìn theo dáng người Thùy một lúc lâu rồi mới ngả đầu ra ghế cầm ly nước lên uống tiếp.
- Nhìn người ta chằm chằm vậy cưng?
- Ủa chị ra hồi nào đó?
- Ra hồi người ta ngồi nói chuyện với em.
- Vậy sao.
- Hihi ẻm nói gì vậy?
- À em ấy xin chuyển qua bên kia làm.
- Chuyển chi ta, tự nhiên ẻm tình nguyện, có mùi lấy lòng Mon nhà mình.
- Nói linh tinh, em kêu bên kia gần nhà hơn.
- Nói vậy em tin vậy hen.
- Thôi uống nước dùm em đi, chọc hoài
Nó vỗ nhẹ lên má chị Thủy rồi cầm ly nước dúi vào tay chị, không thèm nói nửa chị Thủy ngồi chéo chân thưởng thức ly nước ngon lành, được một chút anh Thái đi ra ngồi xuống nhìn nó cười.
- Thùy nói anh vụ xin qua kia làm chưa?
- Nó mới nói xong, kêu có xin em rồi.
- Dạ em ấy mới hỏi em, anh thấy sao?
- Hai con này được nhất bên anh. Mà nếu nó xin qua kia làm cũng được, một là anh lấy người bên thằng Tín về thế, hai chắc tuyển đứa khác.
- Em thì không có ý kiến, nói chung anh thấy tiện thì chuyển, không thì thôi không sao.
- Ừ hai đứa nó xin em rồi thì cứ chuyển đi. Thoải mái lên Mon.
- Dạ vậy chốt. Anh nói hai bạn 12 giờ qua bên kia họp mặt luôn nha.
- Ok Mon.
Công việc coi như bước đầu xong, nó cũng không thèm để ý ánh mắt trêu chọc của chị Thủy đứng dậy đi vào wc rửa mặt một cái cho tỉnh rồi trở ra kéo tay chị Thủy ra xe đi qua cơ sở 1. Chạy khoản mười phút tới nơi thì anh Thông và anh Nam quản lý cơ sở cũng đang ngồi sẵn chờ nó. Kéo tay chị Thủy đi vào ngồi xuống ghế, nó bắt đầu thông báo công việc. Chuyển nhân viên chỉ là một phần, đương nhiên có vài bạn anh Nam đánh giá không tốt thì cũng chỉ đành cho nghỉ và đương nhiên phần đóng vai ác này để anh Thông làm. Nghe điện thoại ông Kha xong anh Thông cười nhếch miệng vỗ vai nó
- Xong! Qua tuần chuyển người từ từ. Đ.M ăn chơi ngon lành phần mày, vai ác để tau, nhất mày rồi Mon.
- Haha cái này tại ông Kha xúi, không phải em nha.
- Thôi mai tính, tau đi nhậu. Mày làm gì làm, mà tiền nè, ông Kha kêu đưa trước cho mày một ít chi tối nay, có thiếu mày ứng trước mai ghé con Nị lấy sau nha ku.
- Ok anh.
Ông anh Thông vỗ đầu nó cái bốp, vẫy tay chào chị Thủy rồi ra xe phóng đi mất dạng, nghe đâu mới tán được bé sinh viên mê nhậu thành ra bửa nào hỏi cũng nghe đang hú hí với cô nàng.
- Phù mệt quá, em nói cả ngày khan tiếng luôn.
- Ai kêu nhận làm cho ông Kha, thui ráng lên làm nhiều cho có kinh nghiệm.
- Kinh nghiêm đâu không thấy, chỉ thấy mệt.
Chị Thủy cười hì hì kéo đầu nó gối lên đùi mình, lấy một cái khăn lạnh lau mặt cho nó, lau xong thì dịu dàng xoa xoa hai bên thái dương giúp nó đỡ căng thẳng. Người chị thơm thoang thoảng, lại được gối đầu êm ái khiến hai mắt nó cứ híp lại muốn ngủ. Đang thiu thiu ngủ chợt có người bóp mũi, chị Thủy này bửa nay chơi ngộ, vỗ cho người ta ngủ rồi bóp mũi là sao. Hết chịu nổi nó buộc phải mở mắt ra.
- Chị chơi kỳ, em bóp lại….ơ ơ…
- Bóp lại gì cơ?
- Hơ…không không có gì…
Trước mắt nó không phải chị Thủy mà là gương mặt ám ảnh nó trong từng giấc mơ, chị Nguyệt híp híp mắt đang đứng bên cạnh. Đó nó đã nói chị Thủy làm gì chơi cái trò hành hạ thân thế này được mà.
- Mới qua hả chị?
- Sung sướng quá hen, đi làm có gái kê đầu cho ngủ, kiếp trước giải cứu thế giới Mon hen
- Đâu có….kiếp trước chắc em mắc nợ chị thì có thành ra giờ bị chị…
- Chị sao…
- Ờ thì không không có gì, được chị quan tâm.
- Quan tâm? Hoang tưởng quá nha cưng. Tui ngứa mắt mấy người thui.
- Ờ rồi rồi
- Coi chừng đó.
Chị Nguyệt bĩu môi ngồi xuống ghế đầu bàn, sau lưng chị Nguyệt chợt xuất hiện một gương mặt quen.
- Ủa chị đâu đây?
- Sao đi chơi tính hổng rủ chị nửa hả?
- À không, tại hơi bất ngờ…
- Bất ngờ cái đầu em đó, quên bửa nay chị ở nhà con Nguyệt hả? Nó đi chơi hổng lẻ bỏ chị một mình.
- Ờ ha, em quên. Chiều giờ nhiều việc quá.
- Ê tên kia, ngồi dậy cho người ta ngồi, nằm dài giữa quán nói chuyện vậy hả?
- Ờ ờ quên quên.
Nó nhăn mặt ểu oải tính ngồi dậy thì chị Ngọc cười đè chân nó xuống
- Con quỷ ăn hiếp thằng nhỏ vừa mày, Mon nằm nghỉ tiếp đi em.
Chị Ngọc trừng mắt với chị Nguyệt một cái rồi ngồi xuống một bên ghế, kéo bắp chân nó gác nhẹ lên chân mình rồi nhìn nó nháy mắt nhẹ.
- Ờ thôi để em ngồi dậy, nằm nảy giờ được rồi.
- Bửa giờ hổng thấy qua em mua đồ bà già?
Chị Ngọc không thèm để ý lời nó quay qua nói với chị Thủy, tay đè mạnh lên bắp chân, ngón tay bấm nhẹ như ra dấu nó cứ nằm yên, tự nhiên đầu đuôi gì bị khóa chặt làm nó hí ha hí hửng trong bụng nằm tiếp. Chị Thủy cười cười xoa xoa trán nó rồi quay qua chị Ngọc nói chuyện
- Cỡ này tau nghèo lắm, tiền đâu đi qua làm giàu cho mày, đợt trước mua nguyên đống về mặc chưa hết. Ê Ngọc coi con em mày chừng nào lên nhắn tau đưa đồ nhờ nó thanh lý bớt, chật tủ quá rồi.
- Tiền nuôi trai trẻ hết giờ than bà. Tuần sau nó lên em nói, hay chị soạn sẳn bỏ qua bên shop em đi.
- Uhm để bửa nào rảnh tau soạn coi coi. Bên mày về lô váy nào đẹp đẹp, ít hở hông Ngọc?
- Chi bà, cỡ này đổi gu hả?
- Ông trẻ này nè, có cho mặc đồ hở nhiều đâu. Bửa giờ mặc mấy cái váy đẹp bửa mua bên mày, cằn nhằn suốt.
Chị Thủy cười cười chỉ vô đầu nó, chị Ngọc cũng liếc liếc nhìn nó rồi nhìn chị Thủy, lại nhìn nó mắt tròn xoe
- Trời đất, tự nhiên giờ nghe lời trai trẻ dữ bà? Mon quyền lực dữ ha em?
- …
- Quen nó lâu đi rồi biết, khó tính. Đâu phải mình tau đâu, mấy con kia mặc hở hở nó đi theo cằn nhằn riết tới con Mimi còn chịu thua nửa.
- …
Nó nằm im ru giả vờ ngủ không quan tâm câu chuyện của mấy cô nàng, quyền lực gì đâu, nói thì nói Mimi có thèm nghe đâu, chưa kể gì chứ ở đây còn thêm một người cho vàng nó cũng không dám ý kiến.
- Bên em đồ nữ toàn đồ sexy, giờ mấy bà bớt mặc em bán cho ai trời. Ê Mon làm gì quản mấy chị dữ em, để chị làm ăn với.
- …
- Thui mày nói một hồi mai mốt nó hứng qua đòi mày dẹp bán đồ sexy là có à nghen. Hihi mấy rày hông lên tau chơi mậy?
- Khỏi lo, dám qua kiếm chuyện em đóng cửa nhốt trong shop, mỗi ngày mặc đồ sexy cho nó nhìn riết quen liền, hết ý kiến. Haha chán lắm chị iu ơi, cả tháng nay mấy đứa bạn em hổng có đứa nào thất tình, em cũng hổng có tình luôn lấy gì có lý do đi bar.
- Ủa trai HN đợt dẫn vô chơi đâu?
- Tiễn chàng về vòng tay con khác rồi. Nói nghe, đợt tán con Thu, xong chuyển qua em, tưởng em ngon ăn, xời gì chứ thằng đó em quay cho cả tháng, chạy luôn về Bắc rồi hihi.
- Èo có tán con Thu luôn hở, nhìn thằng đó coi cũng được…
- Được cái cái mã bên ngoài, có chút điều kiện cái tán hết con này tới con khác, phải mình con Thu đâu. Em chướng mắt nhất kiểu đó.
- …
Nó vẫn nằm im lặng, chuyện tám của mấy bà cô này tốt nhất không tham gia, chưa kể chị Ngọc nói người khác tự nhiên nó hơi nhột nhột. Mà đúng là nằm yên cũng hứng boom là có thiệt, giọng mỉa mai của chị Nguyệt liền chen vào.
- Mày khỏi nói đâu xa, cái tên mày cần chướng mắt đang nằm trước mặt đó, coi xử được xử đi.
- Ai?
Nó cảm giác gương mặt nhếch lên liếc xéo của chị Nguyệt chắc chắn đang hướng về nó, chị Thủy cười khúc khích còn chị Ngọc thì xoay xoay đầu nhìn xung quanh rồi tủm tỉm cười nhìn về phía nó, lập tức nó nhắm tịt mắt để chị khỏi nhìn thấy nó đang ti hí tò mò nhìn.
- Mày nói trai này hả? Hihi bộ lăng nhăng lắm hả?
- Thằng mày kể bằng móng tay tên này.
- Mon nó dữ lắm hả? Để từ từ tau coi coi, chướng mắt quá tau phụ xử triệt giống luôn hí hí mà sao tau thấy trai này nhóm mày ai cũng hơi bị cưng dữ đó, sao vậy ta?
- Xin lỗi! Bà này với mấy con kia bị ngu chứ tau thì hông.
- Vậy sao?
- Ê làm mặt đó ý gì? Trai này hư hết rồi, chế hông có ham, tại nể hắn trong nhóm chế mới để ý xử lý hoy.
- Vậy saooo?
- Eee chế ngứa mắt luôn cái mặt đó nghen, ờ mày ham mời mày nhàu vô hốt hắn đi, coi hối hận hông biết liền.
- Hí hí bạn nhường thì mình hông ngại đâu.
- Bạn mê trai tối nay xin mời bạn ngủ ngoài đường, đừng có về ám tau.
- Hihi tối nay hông thèm ngủ nhà mày, tau vô bar ngủ.
Nó thở dài, nảy có hai chị em nằm ngủ thì sướng bao nhiêu, giờ thêm hai bà cô này rộn ràng nằm mà mệt bấy nhiêu, cái cảm giác nằm không ngủ được vô cùng khó chịu. Cơ mà mấy bà chị này hết nói xấu tới đòi chia chác nó, tự tung tự tiện vậy còn ra cái thể thống gì, nói không phải yêu nữ như trong phim thì có lỗi với bản thân, mà giờ ngồi dậy chen vô ý kiến chắc ăn hành ngập mặt. Chỉ đành ráng nằm nhắm mắt tận hưởng cái sung sướng của việc trên đầu chị Thủy xoa trán, bắp chân thì êm ái trong lòng chị Ngọc, mùi hương con gái bám quanh cơ thể, chắc kiếp trước cũng giải cứu ít nhất một nước nào đó không chừng.
“Bốp”
Một bàn tay quen thuộc đánh mạnh lên trán nó một cái khiến nó phải bật dậy ôm trán nhăn nhó giữa tiếng cười khúc khích của hai bà cô chung ghế.
- Uidaaa cái gì nửa
- Nằm sướng vậy được rồi ha, nhìn chướng mắt. Ngồi dậy tui hỏi chuyện coi.
- Ờ không được nằm gato hay gì, hỏi thì hỏi đi
- Ăn nói vậy hả? Thích ăn đánh nửa hông?
- Ơ…dạ thì không.
- Xía coi chừng đó! Công chuyện sao rồi?
- Ờ thì có chị Thủy phụ nói chuyện cũng chọn xong người rồi. Chị Thủy kêu chút mọi người ra họp mặt đông đủ rồi chị nói chuyện thêm chút, đi chơi nói thêm chút là xong, chắc ổn mà.
- Uhm chút có gì tui dụ tụi nó dùm cho. Bên ông Kha gì của mấy người tự nói với ổng đi nghen.
- Dạ em biết rồi, có nói ổng rồi, ổng cho ít tiền dẫn nhân viên chút đi chơi nè.
- Đâu được nhiêu đưa chị coi coi, mà thui đưa bà Thủy giữ đi, bửa nào cũng sĩn quắc cần câu, biết móc xì gì tính tiền.
- Ờ thì…cái này…chị Thủy!
Nó gãi gãi đầu hướng mắt sang chị Thủy cầu cứu, chị cười hì hì vỗ đầu nó một cái rồi quay qua chị Nguyệt.
- Mon nó có nhậu được đâu, mà mày kêu con Mimi ra xử nó đi, gần đây cứ gặp Mon là nó ép thằng nhỏ uống tới sĩn hông biết gì.
- Uhm hửm, có vụ này luôn. Hèn gì bửa giờ về đi chơi chục lần hết 9 lần hắn sĩn. Tưởng cỡ này có người luyện nhậu để đi tán gái cho dễ.
Nó trợn mắt ấm ức trong lòng, cái gì mà 10 say sĩn tới 9, cái gì mà nhậu để tán gái cho dễ, tính ra câu nào về nó vô đầu bà cô này 1 thì ra miệng thành xấu gấp 10 thì có.
- Mon nó còn bị thương, bệnh tùm lum nhậu được gì đâu, mày coi xử con quỷ Mimi, cỡ này nó bị khùng hay sao rồi, trước có ép ông tướng này uống dữ vậy đâu.
- Kệ đi cái tên này sĩn vô toàn được mấy em gái xinh tươi đưa về tận giường, thương tiếc chi mệt người.
- …..
- Hoy nói vậy để chút em kêu con Mimi ra xử, giờ sao ngồi đây hoài hả, coi đi qua quán đi.
- Chờ nhân viên đi chung nửa mậy.
- Hồi nảy hẹn tụi nó ở đâu?
- Ở đây, chờ xíu tới giờ dẫn người ta đi, tự nhiên dẫn nhân viên đi chơi chủ xị đi hết ai dám đi.
- Hẹn hết qua đây phải hông? Để đó em tính.
Nói rồi chị Nguyệt đứng dậy đi vào trong không biết làm gì, được khoản mười phút thì đi ra ngoài, bên cạnh là anh Nam quản lý.
- Xong giờ mình qua đó đặt bàn chuẩn bị, chút có người đón hết nhân viên ra.
- Là sao?
- Em nói bà Tiên rồi, chút ông Kha cho ông em làm lái xe 16 chỗ bên nhà ảnh qua đón nhân viên, anh Nam ở đây tập họp mọi người tống hết lên xe chạy ra quán chơi, khỏi cần đi lẻ, chơi xong có xe gom hết đưa về, an toàn tuyệt đối tha hồ cho quậy đã đời luôn. Hì hì.
Chị Nguyệt nghênh cái mặt đắc ý thao thao bất tuyệt khiến cả đám tròn mắt nhìn, nó cũng đến nể cái sự sắp xếp như đúng rồi của chị Nguyệt, mà ở đây bà cô ấy đã quyết định rồi thì ai dám cãi. Đó nó nói có sai đâu, nhìn cái mặt cười cười không chút phản kháng của chị Thủy giờ nè, nhóm trưởng bù nhìn chứ còn chối vô đâu được nửa. Nó lắc lắc đầu thở dài thương dùm cho bà chị vừa bị soán ngôi đại ca lãnh đạo, kéo bàn tay mềm mại đáng thương ấy đi ra xe, chị Nguyệt và chị Ngọc cũng nhanh chân theo sau. Hôm nay chị Nguyệt chở chị Ngọc bằng xe SH của ông Kha đưa cho nó, tính ra mấy nay xe ổng đưa phần nhiều là nằm bên nhà chị Nguyệt. Việc ổng nhờ coi quán dùm ổng công chuyện không biết sao chứ coi mới mấy ngày mà kéo nhân viên đi chơi hơi bị nhiều rồi đó, cũng ổng không ai mượn kêu tới nó và cũng ai xúi tự nhiên mê chị Tiên không biết, hai anh em từ ngày gặp nhóm chị Tiên, chị Thủy và giờ thêm chị Nguyệt xuất hiện, coi bộ cuộc sống ăn hành hơi nhiều tập.