Đường Nghiên bảy giờ tối ăn mặc gọn gàng, hắn thậm chí còn dùng sáp vuốt tóc, liếc nhìn lại bản thân trong gương, hắn hài lòng đi đến nhà Lâm Vũ Đình, Đường phụ Đường mẫu đều tủm tỉm ngồi cười, con trai bọn họ là đang trưởng thành rồi.
Đường Nghiên bắt taxi tới, hắn lo lắng xiết tay thành nắm đấm, dù sao cũng chỉ là sang học chung thôi mà, đâu có phải ra mắt bố mẹ vợ hay gì đâu. Không đúng, sao lại bố mẹ vợ, mà không bố mẹ vợ thì là ai được, lớp trưởng đại nhân chỉ có thể là của hắn lão bà.
Đứng trước cửa Đường Nghiên hít sâu một hơi bấm chuông, Lâm Vũ Đình ở nhà ăn mặc có điểm thoải mái, tiểu bạch thỏ theo nhịp bước chân nàng đung đưa, nàng mặc một chiếc quần sooc ngắn để lộ đôi chân thon dài trắng noãn đầy hấp dẫn.
-Đường Nghiên, cậu nhìn đi đâu thế?
-A? Ha hả, Lâm Vũ Đình cậu hiểu nhầm rồi...
-Hừ, ngụy biện, được rồi vào nhà đi, đừng đứng ngoài.
Lâm Vũ Đình nghiêng người để Đường Nghiên bước vào, bên ngoài là căn nhà 3 tầng không quá đặc biệt nhưng nội thất bên trong lại khiến người xem choáng ngợp, đồ đạc sắp xếp theo phong cách trung hoa cổ xưa, không gian so với bên ngoài nhìn thì rộng hơn rất nhiều.
-Cháu là Đường Nghiên phải không? Cô nghe Tiểu Lâm nhắc nhiều về cháu.
-Mẹ à...
Đường Nghiên nhìn lại, trước mặt là mỹ phụ nhân tầm hơn 30 tuổi nhưng Đường Nghiên nếu biết tuổi thật sẽ ngạc nhiên vì bà đã hơn 40, vẻ đẹp của Lâm Vũ Đình hiển nhiên di truyền từ mẹ.
-A di hảo, cháu là Đường Nghiên.
Đường Nghiên lễ phép cúi chào, mà vị phu nhân kia thấy Đường Nghiên lễ phép cười gật đầu hài lòng, thanh niên này bà nhìn rất có hảo cảm.
-Vậy Tiểu Nghiên tiện ăn cơm cùng nhà cô luôn đi, cha con bé đi công tác nên chưa về, có Tiểu Nghiên ăn cùng mẹ con cô cho vui.
Lâm Vũ Đình nghe Tiểu Nghiên hai chữ muốn phì cười bị mẫu thân trừng mắt liền le lưỡi tinh nghịch.
-Vậy a di để con giúp a di dọn cơm.
-Không cần đâu Tiểu Nghiên, cứ để Tiểu Lâm làm là được.
Đường Nghiên nhất quyết không chịu liền giúp Lâm Vũ Đình, Lâm Vũ Đình lợi dụng lúc mẹ nàng không để ý thì thầm vào tai Đường Nghiên.
-Đường Nghiên, cảm ơn anh.
“Hệ thống thông báo Lâm Vũ Đình hảo cảm 80, +100 điểm mỹ nữ.”
Rốt cục dọn xong bàn ăn, Đường Nghiên thử một miếng thịt, quá ngon, hắn như hùm cuốn ăn đến sạch sẽ, Lâm mẫu hài lòng cười đến tít cả mắt, bình thường Lâm Vũ Đình ăn rất ít, ba nàng cũng ít khi về thành ra bữa cơm gần như hôm nào cũng thừa rất lãng phí, giờ thấy Đường Nghiên vừa ăn vừa khen ngon không ngừng Lâm mẫu càng là gắp hắn nhiều hơn, mẹ vợ nhìn con rể, càng nhìn càng hài lòng.
Cơm nước xong xuôi Lâm Vũ Đình dẫn Đường Nghiên lên phòng, cả hai cùng ôn môn toán đầu tiên, Lâm Vũ Đình không nghĩ Đường Nghiên lại giỏi toán đến vậy, tất cả những bài toán nàng chưa hiểu hắn giảng giải kỹ càng, thậm chí còn hiểu hơn lão sư giảng trên lớp.
-Đường Nghiên, khai thật đi, có phải lâu nay anh vẫn giấu nghề đúng không?
-Anh vẫn giỏi trước giờ rồi.
-Cái gì mà giỏi trước giờ, ba hoa.
Đường Nghiên chỉ cười cười không nói, tuy hắn không còn nhát như trước nhưng để bảo hắn nói nhiều hơn thì hắn vẫn là không làm được. Hai người ngày càng ngồi sát hơn vào nhau, Lâm Vũ Đình ngẩng đầu lên cũng đúng lúc Đường Nghiên cúi xuống nhìn nàng, bốn mắt chạm nhau, Lâm Vũ Đình bẽn lẽn nhắm mắt lại, Đường Nghiên nhìn đôi môi mê người kia không kìm được lòng cúi người xuống. Nụ hôn đầu tiên làm cả hai đều luống cuống không biết nên làm gì chỉ chạm môi rồi tách ra, dù vậy cũng đủ khiến cho cả hai thỏa mãn.
“Hệ thống thông Lâm Vũ Đình hảo cảm 85, +100 điểm mỹ nữ.”
-Đình Đình, làm bạn gái anh nhé.
Đường Nghiên lấy hết dũng cảm nói ra, Lâm Vũ Đình khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng “ân” nhẹ một tiếng như muỗi kêu. Đường Nghiên lại một lần nữa hôn lên cánh môi phớt hồng kia, chưa ăn qua thịt heo nhưng cũng đã thấy heo chạy, Đường Nghiên bắt chước video hắn đã xem dùng lưỡi liếm nhẹ qua môi nàng, Lâm Vũ Đình khẽ ưm một tiếng, hơi hé cánh môi, Đường Nghiên chỉ chờ có thế luồn chiếc lưỡi vào quấn lấy chiếc lưỡi của nàng, Lâm Vũ Đình còn ngượng ngùng né tránh bị Đường Nghiên hôn đến choáng váng, nàng thở gấp, vài tiếng rên rỉ nho nhỏ thoát ra khỏi đôi môi nàng.
Dường như là rất lâu sau đó hai người mới tách nhau ra, Lâm Vũ Đình lấy lại nhịp thở trừng mắt với Đường Nghiên, chỉ là nàng không biết khuôn mặt đỏ bừng cùng cái liếc mắt kia chẳng khác nào dụ dỗ Đường Nghiên.
“Hệ thống thông báo Lâm Vũ Đình hảo cảm 90, +100 điểm mỹ nữ.”
Tiếng gõ cửa vang lên làm cả hai giật mình, Lâm Vũ Đình vuốt lại khuôn mặt nóng đến lợi hại của mình ra mở cửa, Lâm mẫu nhìn qua con gái mình mặt đỏ bừng rồi nhìn qua Đường Nghiên đang gãi đầu liền cười thâm ý.
-Mẹ mang ít hoa quả lên cho hai đứa.
-Cảm ơn a di.
-Không cần khách sáo đâu Tiểu Nghiên.
Lâm mẫu cười tủm tỉm đi xuống tầng bỏ lại hai người trong phòng đầy ngượng ngùng.
-Ừm Đình Đình, anh đút cho em ăn nhé.
Đường Nghiên ghim miếng táo đưa tận miệng Lâm Vũ Đình, nàng cắn một đầu hắn cắn đầu còn lại, nhìn bờ môi kia khiến hắn không kìm chế nổi, tiểu đệ đệ đã dựng đứng cả lên.
-Đình Đình,...
Nàng ngước mắt lên nhìn hắn, Đường Nghiên biết bây giờ không phải lúc đòi hỏi nàng nhưng hắn quả thực không chịu được. Hắn hít một hơi giữ bình tĩnh hỏi Lâm Vũ Đình nhà tắm, nàng nghi hoặc nhìn hắn, tuy là tiểu cô nương nhưng dù sao cũng đã học qua, ánh mắt nàng đánh về phần dưới của hắn, nơi ấy đã cộm lên, muốn che cũng không được.
-Nếu anh muốn, thực ra em cũng có thể... giúp anh...
Càng nói giọng nàng càng nhỏ đi, Đường Nghiên dường như không thể tin vào tai mình, Lâm Vũ Đình là muốn giúp hắn.
-Vậy...
Cả hai đầy ngượng ngùng, Đường Nghiên quần dài tụt xuống, Lâm Vũ Đình là lần đầu tiên nhìn thấy cự long dũng mãnh, tay nàng có chút run rẩy chạm vào, rất nhanh cự long như ngẩng cao đầu có chút gì đó màu trắng hơi trào ra. Lâm Vũ Đình thử ước lượng, chắc cũng phải đến 20cm, hai tay nàng vuốt dọc theo thân cự long, Đường Nghiên thoải mái rên ra một tiếng, giống được cổ vũ, Lâm Vũ Đình động tác tay bắt đầu nhanh hơn, mười phút sau chất lỏng màu trắng ngai ngái phun ra ướt cả bàn tay nàng.
-Đình Đình, xin lỗi, anh không kìm được.
Lâm Vũ Đình lấy khăn giấy định lau tay thì Đường Nghiên đã tỉ mỉ cầm bàn tay nàng giúp nàng lau sạch sẽ, sau đó hắn còn không quên hôn nhẹ lên bàn tay nàng.
-Đường Nghiên, anh sẽ lấy em chứ?
Lâm Vũ Đình đột nhiên hỏi, Đường Nghiên sửng sốt chưa biết trả lời sao, Lâm Vũ Đình nhìn khuôn mặt ngạc nhiên của Đường Nghiên nàng có chút ảm đạm.
-Lấy. Anh 100 cái, 1000 cái đồng ý. Em bây giờ là người của anh, là lão bà của anh.
Lâm Vũ Đình từ ảm đạm thành vui sướng, nàng ôm cổ Đường Nghiên hôn thật mạnh vào má hắn.
“Hệ thống thông báo Lâm Vũ Đình hảo cảm 99, +100 mỹ nữ. Điểm đã đủ 1000, kí chủ có thể mở khóa tiềm năng tiếp theo.”
Đường Nghiên giờ không thèm để ý hệ thống, hắn còn đang bận ôm Lâm Vũ Đình trong lòng. Hai người thành ngồi ôm nhau học bài, đến khi chuông đồng hồ báo hiệu 10 giờ Đường Nghiên mới bắt đầu sắp xếp lại sách vở, Lâm Vũ Đình cũng là lưu luyến hắn, dù biết ngày mai gặp mặt nhưng cũng chẳng muốn hắn về. Lâm mẫu phía sau nhìn đôi trẻ mỉm cười, bà cảm giác được Đường Nghiên là một thanh niên tốt xứng đáng để con gái bà dựa vào.