Phủ Thiên Trường vào ban đêm cực kỳ tấp nập và nhộn nhịp. Dù gì thi đây cũng là Hành cung của Nhà Trần kia mà. Muốn xa hoa có xa hoa, muốn tao nhã có tao nhã, và muốn thanh lâu... có thanh lâu. Nhựng tòa biệt viện rộng lớn, những phủ đệ xa hoa thi nhau thể hiện các công trình kiến trúc tinh xảo của mình. Tọa lạc ngay chính giữa phủ Thiên Trường không phải là tòa An Phủ Sứ nhưng lại là Tòa Hoàng Phủ uy nghi, tráng lệ: lính canh, lính tầng tầng lớp lớp. Đây chính là nơi Thái Thượng Hoàng Trần Thánh Tông cùng Hoàng thất cư ngụ. Ban đêm, Tòa Hoàng Phủ Sứ sáng rực cả một vùng trời nhìn thật là bắt mắt. "Vậy mà mình cứ nghĩ các vị Vua Nhà Trần một lòng hướng Phật nên chắc cuộc sống sẽ đơn sơ, giản dị nhưng thật ra cũng khá xa hoa", Quốc Bảo chép miệng nghĩ thầm.
Sau khi đi dạo một vòng, dọc theo con đường lớn bên ngoài Tòa Hoàng Phủ, và ngắm cảnh chán chê, quay sang Tiểu Lan, Quốc Bảo nói:
-Kiếm chỗ nào dừng chân một chút.
Tiểu Lan nhìn sang Tiểu Cúc một cái, thì ngay lập tức Tiểu Cúc rời đi. Khoảng chừng bốn khắc sau, TIểu Cúc trở lại sau lưng có một tên tiểu nhị. Hắn đến trước mặt Quốc Bảo, khom mình và nói:
-Mời công tử theo tiểu dân.
Quốc Bảo cũng không nghĩ ngợi nhiều liền cùng Tiểu Lan, Tiểu Cúc theo sau hắn. Hắn ta liền dẫn cả ba tới một tửu lâu khá rộng lớn, và đông khách có tên là Tài Nhân quán. Quốc Bảo khẽ cười nghĩ: "Tên kêu ta!", liền giơ tay chỉ một bàn trống trong góc phòng. Tên tiểu nhị nhanh nhảu chạy đến dọn bàn. Vừa mới ngồi xuống, Quốc Bảo và Tiểu Lan, Tiểu Cúc nghe một tiếng hô lớn:
-Vương gia đến!