Chương 178: Ngồi trong lòng mà vẫn không loạn.
Tô Nam Thừa ngoảnh đầu, chỉ thấy là Kỳ Lệnh Lĩnh đội Tề Uyên mở miệng.
Trên mặt hắn ta là ý cười, nhưng lời nói lại chứa ác ý.
Đầu tiên làm sao hắn ta biết mình thiện tâm hay không? Những việc này, đều là người Đông cung lúc trước mới biết.
Lại nói lời dựng lều cháo này, đây chính là trần trụi vũ nhục.
Loại chuyện này là chuyện các nhóm nữ quyến của đại gia tộc mới làm, đây là so sánh hắn với nữ tử.
Dù Tô Nam Thừa cảm thấy so sánh với nữ tử thì không nhục nhã gì, nhưng đây là Đại Nguyên.
Thế là sắc mặt hắn nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn: "Theo ta thấy, Tề đại nhân cũng nên xây lều cháo, không bằng hai ta cùng xây? Cũng miễn cho Tề đại nhân có thời gian rảnh rỗi. Hôm nay thời tiết tốt, có phải ngài muốn ngồi ở cổng Thành Phòng Doanh phơi nắng gặm hạt dưa hay không?”
Người nhiều chuyện mới không có việc gì thì ra phơi nắng gặm hạt dưa nói xấu đấy.
Sắc mặt Tề Uyên lạnh lẽo: "Hừ, Tề đại nhân cũng thật biết nói chuyện.”
“Nhập gia tùy tục.” Tô Nam Thừa lạnh nhạt.
“Hừ, nghe nói Tô đại nhân từng ở Đông cung, nhận được trọng tín của Thái tử điện hạ. Sao bây giờ ngược lại là tới Thành Phòng Doanh? A, ta vậy mà quên mất, Tô đại nhân vẫn là tâm phúc trước mặt bệ hạ. Ngược lại không biết Tô đại nhân có bản lĩnh gì, nói ra dạy cho chúng ta một chút, dạy cho chúng ta có thể thẳng tới mây xanh.” Tề Uyên nói.
Tô Nam Thừa nhìn chằm chằm vào hắn, cười lạnh một tiếng: "Vẫn là làm chính sự cho tốt đi. Nếu như có bản lĩnh thẳng tới mây xanh, tốt như vậy sao có thể nói cho ngươi biết.”
Dứt lời, Tô Nam Thừa xê ra mà đi về phía trước.
Tề Uyên cũng đi theo cười lạnh một tiếng, biểu đạt rõ ràng hắn ta bất mãn với Tô Nam Thừa. Đi về phương hướng ngược lại.
Đi xa rồi, Tô Nam Thừa hỏi: "Vị này lai lịch thế nào?”
“Bẩm đại nhân, nhạc phụ của Tề đại nhân có một ca ca, vì này có một nữ nhi gả vào phủ An Quốc công làm thị thiếp của Lục lão gia phủ An Quốc công.” Một phụ tá trả lời.
Tô Nam Thừa nhìn sang, người kia vội nói: "Ti chức Ngô Tam Đăng, là đội phó Trương Bách đội.”
“Danh tự này, có chút thú vị đấy.” Tô Nam Thừa cười một tiếng.
“Đa tạ đại nhân tán dương. Khi xưa phụ mẫu ti chức có con muộn, ở trong Tết Nguyên Tiêu lên núi cầu dòng dõi. Cách năm thì hạ sinh đại ca của hạ quan. Bởi vì phải trả nguyện, cho nên đặt tên là Như Đăng. Như thế lại một năm nữa, nhị ca ti chắc cũng ra đời, trong nhà liền có Nhị Đăng, đến hạ quan thì gọi là Tam Đăng. Ti chức còn có một đệ đệ là Tứ Đăng, còn có muội muội là A Đăng.” Ngô Tam Đăng nói.
“Như thế nghe có vẻ như nhà ngươi gia phong có dư khánh tốt đấy. Nếu không sao cha mẹ ngươi cầu dòng dõi có thể thành. Càng không thể có nhiều dòng dõi phía sau như vậy.” Tô Nam Thừa nói.
“Đa tạ đại nhân tán dương.” Đỗ Tam Đăng cao hứng nói.
Tô Nam Thừa gật đầu không nói chuyện này nữa: "Như thế có vẻ như Tề đại nhân này là người bên phía Thái tử kia?”
Quan hệ này cũng thật là xa, khó trách hắn làm việc không hề biết gì.
Nữ nhi ca ca nhạc phụ Tề Uyên gả cho nhà ngoại cữu cữu của Thái tử làm thiếp. Quan hệ này, chậc chậc.
“Đúng vậy, Tề đại nhân thân thiết không ít với Đông cung.” Trương Hổ cũng nói khẽ.
Tô Nam Thừa cười cười, trong lòng tự nhủ vậy thì ta hiểu rồi.
Chỉ là vị này, lại trực tiếp đối nghịch với mình như vậy?
Rất trung tâm đấy.
Tuần tra xong trở về, chỉ thấy Lý Xuân Giác đã tới.
Lúc này Tô Nam Thừa cũng không gọi tới, là chính hắn ta chủ động muốn đi theo Tô Nam Thừa.
Tới cũng tốt, bên người Tô Nam Thừa cũng đang cần một người chỉnh lý văn thư.
Có chút sổ sách gì đều cần một người như vậy.
Chí ít thì dùng Lý Xuân Giác cũng yên tâm.
Thế là Tô Nam Thừa thuận thế hỏi đến Tề Uyên.
Lý Xuân Giác nghĩ một chút nói: "Tiểu tử này ngược lại không rõ lắm, chỉ có điều nhớ kỹ có một năm. Đông cung chuẩn bị ăn tết thì có một Tề đại nhân này. Nghĩ hẳn chính là hắn.”
Tề Uyên ngồi ở vị trí này đã tầm mười năm.
Tô Nam Thừa biết những cái này thì sau đó cũng không để ý, liền gọi Lý Xuân Giác làm chuyện của mình trước.
Đến buổi chiều, Tô Nam Thừa lại gọi Ngô Tam Đăng tới, người này lanh lợi.
Quả nhiên, hắn ta còn có tin tức khác.
“Ti chức cảm thấy, Tề đại nhân cũng không vì riêng cái này mà nhằm vào ngài.”
“Thành Phòng Doanh bây giờ trống chỗ rất nhiều chức quan, cấp trên mấy tháng trước nói là muốn thăng một vị Tổng Kỳ Lĩnh đội, chính lục phẩm. Chỉ là bởi vì Kỳ Lệnh Lĩnh đội phía dưới vốn cũng không đủ. Còn trống hai chỗ đó, cho nên các đại nhân cũng không vội mà điều tới. Tề đại nhân là hi vọng thăng lên nhất từ đó đến nay. Bây giờ ngài đã tới, vậy thì hắn...”