Chương 13: Từ trên trời rơi xuống một yêu nghiệt áo đỏ 4

Chương 13: Từ trên trời rơi xuống một yêu nghiệt áo đỏ 4

Dịch: Vô Ưu Tỷ

Biên: Gyura

Khuynh Thành kéo hồng y nam tử vào trong phòng, bởi vì giường hơi cao, nàng không có cách nào đưa hồng y nam tử lên giường được, chỉ có thể để Hạ Tử Thường kéo hắn lên giường.

Hình như hắn bị thương rất nặng, bị giày vò như vậy cũng không hề tỉnh lại.

Để tiện cho việc kiểm tra thân thể, Hạ Tử Thường đành phải cởi hết y phục của hắn.

Trong nháy mắt, y phục trên người hắn đã bị lột sạch, chỉ còn sót lại tiết khố (quần trong ý ạ ><), Hạ Tử Thường không hề thấy được đồ vật nào tượng trưng cho thân phận của hắn.

Trong lúc cởi y phục, nàng lại có những phát hiện khác.

Đầu tiên là, trên quần áo của hắn dính không ít máu.

Thứ hai là, da của nam tử này thật sự rất tốt, sờ vào còn có cảm giác rất co dãn.

Hơn nữa dáng người của nam nhân này cũng là cực phẩm, cơ bụng và cơ ngực rắn chắc, đặc biệt khi cởi quần áo thì có da có thịt, mặc quần áo thì lại thấy vóc người thon gọn.

Đáng thương thay cho người nào đó, không biết trong lúc mình hôn mê đã bị tiện thể sờ soạng.

Nhìn thấy Khuynh Thành đứng thẳng bên giường nhìn chằm chằm thân thể cường tráng của hồng y nam tử, Hạ Tử Thường bất đắc dĩ giật giật khóe miệng.

Tiểu nha đầu này, mới bây lớn mà đã mê mỹ nam rồi.

Nhưng mà bây giờ Khuynh Thành vẫn còn nhỏ, Hạ Tử Thường cũng không định bắt nàng tránh đi, Hạ Tử Thường đến từ thế kỉ 21, không hề có tư tưởng cổ hủ như vậy.

- Mẫu thân, tiên tử ca ca bị thương thật là nặng. Chắc là hắn đau lắm đấy!!

Khuynh Thành nắm tay thành quả đấm nhỏ, đau lòng nói.

- Đúng vậy, bị thương rất ‘nặng’.

Hạ Tử Thường nói.

Lúc đầu nàng cũng tưởng hồng y nam tử bị thương nặng.

Nhưng sau khi cởi y phục của hắn, nàng mới phát hiện, hắn chỉ có một vết thương nhỏ trên cánh tay, nhìn qua hẳn là do kiếm cắt qua làm bị thương, vết thương vừa mịn lại vừa nhỏ.

Cho nên máu đỏ dính trên áo bào tất nhiên không phải là của hắn, vết thương kiểu này không hề mất nhiều máu như vậy.

Nhưng nghiêm trọng là vết thương của hắn biến thành màu đen.

Nhìn là biết đã bị trúng độc.

- Vượng Tài, có Bách Độc Đan không?

Hạ Tử Thường dùng suy nghĩ trong đầu hỏi Vượng Tài.

[Có, thưa tiểu chủ nhân, có bách độc đan do Thái Thượng lão quân chế tạo, năm điểm một viên! Cam đoan uống thuốc là khỏi!]

Chỉ cần không phải là độc dược thượng cổ hiếm thấy, dùng Bách Độc Đan là có thể giải được hết.

Hạ Tử Thường tạm thời không tìm ra được loại độc mà nam nhân này trúng phải, nên chỉ có thể dùng thử Bách Độc Đan.

Chỉ mong hắn không trúng phải Thượng Cổ Kỳ Độc.

Kéo chăn đắp lên người nam nhân kia, Hạ Tử Thường nói.

- Khuynh Thành, ngươi ở đây trông chừng hắn, mẫu thân đi nhà xí, sẽ quay lại ngay.

Khuynh Thành dùng sức gật cái đầu nhỏ.

- Mẫu thân đi nhanh về nhanh nhé.

Một lát sau.

Thanh Mặc và Vân Dục bưng nước nóng vào phòng, Hạ Tử Thường cũng đã quay lại, trong tay cầm một viên Bách Độc Đan.

Năm điểm một viên Bách Độc Đan, Hạ Tử Thường thật xót quá đi mất.

- Mặc Nhi, rót cho ta một ly trà nóng.

Hạ Tử Thường đứng bên giường che tầm mắt của bọn họ.

Thanh Mặc bưng một chén trà tới, Hạ Tử thường nhân lúc cho nam nhân kia uống trà đã nhanh chóng nhét Bách Độc Đan vào miệng hắn, không để ba tiểu oa nhi kia nhìn thấy.

Bách Độc Đan tan trong miệng, theo nước trà chảy xuống cổ họng của nam nhân kia.

- Nếu như ngày mai hắn tỉnh dậy sẽ không có gì đáng ngại nữa.

Sau khi làm xong mọi việc, Hạ Tử Thường thở phào nhẹ nhõm nói.

Bách Độc Đan có tác dụng thần kì, nhưng tác dụng lại rất chậm, phải đợi khoảng mười hai canh giờ mới phát huy được tác dụng.