Chẳng mấy chốc, mà công trình của Thuyết được công nhận và thông báo rộng rãi tới công chúng, và khoản tiền thưởng 1 triệu USD cũng sớm được trao cho Thuyết.
Trước hàng loạt câu hỏi phỏng vấn và lời mời chào hấp dẫn, Thuyết chỉ nói:
“Cháu hiện giờ chỉ mong muốn được sớm trở về trường học, và nghiên cứu, giải quyết tiếp 2 bài toán thiên niên kỷ nữa, thực sự chúng làm tôi cảm thấy rất thú vị.”
Nghe tới đây, lại thêm 1 cơn địa chấn nữa.
Dù trước đó Thuyết chỉ là một tên vô danh tiểu tốt, chẳng có tí thành tựu nào, nhưng lời giải là của hắn, và việc kiến thức của hắn cũng được chính các giáo sư hàng đầu tại Viện Clay công nhận, đã đập tan mọi nghi kỵ và đồn đoán linh tinh.
Ngày Thuyết trở về Việt Nam, hắn được rất nhiều lãnh đạo cao cấp của Đảng và Nhà nước tặng hoa chúc mừng.
Diễn văn chào mừng, phỏng vấn, tăng hoa, tặng quà, tặng bằng khen, giấy khen nhiều lắm
Tất nhiên là quá khứ và đời tư của Thuyết đều bị bới móc tới từng chân tơ kẽ tóc, ngay cả người cha tù tội, chết vì tai nạn lao động, hay người mẹ bỏ chồng con theo trai, đều được báo đài đưa tin rầm rộ.
Còn ngôi trường cấp 3 Thuyết đang theo học nhờ đó mà được thơm lây, trở nên nổi tiếng.
Các em nữ sinh trong trường thì nhìn hắn bằng đôi mắt ngưỡng mộ, riêng bạn Vân Anh thì biểu cảm hết sức phức tạp mỗi khi nhìn thấy hắn, không rõ là đang nghĩ gì.
Có lẽ nàng ta đủ nhận thức được rằng, mình và Thuyết đã ở 2 thế giới hoàn toàn khác nhau, mình hiện tại vô pháp so sánh với chàng trai năm ấy.
Thuyết như một truyền kỳ vậy, có người còn gọi hắn là “Người ngoài hành tinh”
Ngọc và các thầy cô thì đã tự ý thức được rằng, họ đã không còn đủ kiến thức để giảng dạy hắn nữa rồi, thôi thì hắn đi học là để điểm danh, cuối năm lên nhận giấy khen và phát biểu, chỉ cần đừng làm ra hành vi gì vô lễ hay phạm pháp là được.
Tất nhiên tài năng bộc phát, thành tựu đầy bất ngờ của Thuyết đã khiến hắn lọt vào tầm ngắm của một loạt tổ chức tình báo, cả trong lẫn ngoài nước.
Không chỉ hắn, mà ngay cả những người có dính líu tới hắn, dù chỉ một chút cũng đều bị bí mật điều tra, thu thập tin tức.
Hoa sớm nở liệu có chóng tàn???
….
Một căn phòng nào đó nằm bên dưới lòng đất, ở một địa điểm bí mật ở thủ đô Hà Nội, hàng loạt sĩ quan cấp cao của công an và quân đội, họ đều là thủ trưởng trên Bộ và lãnh đạo các Tổng cục tình báo, đang nghiêm túc nghe báo cáo của một nhân viên.
“Trong số 4 người phụ nữ đeo kính đen, mặc đồ bơi bên cạnh Thuyết, bằng các biện pháp kỹ thuật nghiệp vụ, hiện đã xác định được danh tính của 2 người trong số đó, 1 người là Dương Ngọc Lan, 41 tuổi, trước đây từng bán tạp hóa ở thị trấn Cao Phong, là mẹ của một bạn học của Thuyết, nhưng bạn đó đã chết được hơn 2 năm, và Lan đã biến mất từ sau đợt nghỉ lễ Quốc khánh 02/09 vừa qua, đến nay không rõ tung tích.”
“Lan cũng là vợ cũ của Phong, người đàn ông mới bị 3 tên giang hồ sát hại dã man ở ngay trước cổng chợ vào hôm khai giảng.”
“Còn người phụ nữ này tên là Hoàng Thị Thu Thảo, 26 tuổi, hiện đang công tác tại 1 chi nhánh ngân hàng BIDV, hiện là chuyên viên quan hệ khách hàng doanh nghiệp, chức danh này tương tự như nhân viên kinh doanh vậy, gần đây cô ta có đi họp phụ huynh cho Thuyết, tự nhận là một người bà con”.
“Nhưng chúng tôi nghi ngờ cô ta nói dối”.
“Một điều rất đáng chú ý, bố của Thảo, ông Sơn, bị phát hiện ung thư gan hơn 1 năm về trước, tưởng đã chết từ đầu tháng 6 vừa qua, bệnh viện khi đó đã trả về, nhưng nay lại rất khỏe mạnh, trực tiếp lãnh đạo công việc tại công ty. Chúng tôi đã điều tra từ chính các bác sĩ và nhân viên y tá chăm sóc ông Sơn có mặt vào hôm bệnh viện trả về, họ xác nhận khi đó, Thảo có dẫn Thuyết tới phòng bệnh, chính miệng Thuyết đã nói bệnh đó hắn chữa được, yêu cầu gia đình chuẩn bị sỏi, chén rượu, ngải cứu, rồi mang bệnh nhân về nhà.”
“Đây là đoạn video trích xuất từ camera của bệnh viện mà chúng tôi đã thu thập được vào thời điểm Thuyết tới bệnh viện, hắn nắm tay người bệnh, và thêm 1 số thao tác giống như là điểm huyệt, rồi nói gì đó”.
Slide trình chiếu chợt quay cảnh Thuyết xuất hiện ở bệnh viện, lúc ông Sơn hấp hối.
Vị cán bộ dưới quyền tiếp tục thuyết trình:
“Chưa hết, trong bối cảnh kinh tế đang rất khó khăn, các doanh nghiệp đều khát đơn hàng, thì công ty của ông Sơn gần đây lại có được nhiều đơn hàng với một số doanh nghiệp ở Nhật và Đức, mặc dù trước nay họ chưa từng có bất cứ liên hệ hay giao dịch nào.”
“Còn nói về Thuyết, theo nhiều nhân chứng, những người trực tiếp có mặt tham gia công tác cứu hộ ở vụ sập mỏ đá hồi đầu tháng 6 tại Cao Phong, Hòa Bình, thì lúc được mang ra, rõ ràng Thuyết đã chết, hắn cũng như những thi thể khác, người đầy rẫy vết bầm dập, hoàn toàn không còn bất kỳ dấu hiệu nào của sự sống.”
“Vậy mà chiều hôm đó, trước khi nhập quan, hắn đã tỉnh lại.”
“Chúng tôi đã thẩm vấn ông Toàn, là hàng xóm và cũng là bác sĩ đã trực tiếp khám cho Thuyết khi đó, thì trạng thái của hắn không mấy nghiêm trọng”.
“Chưa dừng lại ở đó, căn nhà cũ mà ba hắn để lại, vốn bị sét đánh tan, để cỏ dại mọc tươi tốt, sau đó thì không ai biết là hắn đi đâu, chỉ thấy hắn hỏi đường xuống Hà Nội, tới đợt nghỉ lễ Quốc khánh thì mọi người lại nhìn thấy một ngôi nhà bề thế, khang trang trên mảnh đất đó, ông Toàn đã xác nhận là vào ngày nghỉ lễ đầu tiên, ông đã thấy một ngôi nhà đó, cùng với Thảo và Thuyết ở bên trong đang dọn dẹp, trong khi hôm trước ông đi qua, nó vẫn chỉ là bãi đất hoang.”
“Chúng tôi từng cố gắn cử trinh sát xâm nhập, nhưng các chiến sĩ khi lại gần thì lại không thể kiểm soát hành động của bản thân, tự động chạy ngược trở về, ngôi nhà đó dường như có gì đó ngăn cản chúng ta vậy.”
“Gần đây khi Thuyết mở cửa tiếp đón một số phóng viên, thì có thể thấy ngôi nhà này được xây từ những khối đá hoa cương rất lớn, đồ nội thất trong nhà cũng được chạm trổ rất tinh xảo từ gỗ tuyết tùng quý hiếm.”
“Với những thông tin vừa nêu, chúng tôi phán đoán tên Thuyết này sở hữu những năng lực siêu nhiên, nên việc tên cướp nhà băng bị trong thương, hay cái chết của tên Phong, đều có liên quan tới Thuyết, tiếc là chúng tôi hiện không có bất kỳ bằng chứng chắc chắn nào.”
Một vị lãnh đạo nghiêm mặt nói:
“Chúng ta cứ triệu tập hắn tới để phỏng vấn, không tin hắn không có sơ hở, nếu cần thì dùng gia đình của cô Thảo kia để uy hiếp.”
1 người khác cũng đồng tình:
“Đúng vậy, nếu để người như vậy tự do bên ngoài, không bị kiểm soát, sau này gây họa thì tính làm sao, nên triển khai vây bắt càng sớm càng tốt.”
Nhưng có viên tướng lại chậm rãi phân tích:
“Theo như tôi tìm hiểu, hôm bắt đầu nghỉ lễ, tay Phong đã từng xúc phạm, sỉ nhục Thuyết nơi đông người, tới hôm khai giảng, Phong còn định bắt cóc hắn nữa, nếu đúng Thuyết là người đả thương tên cướp và giết tay Phong, thì ngoài những việc này ra, cũng chưa thấy hắn gây ra bất kỳ hành vi nào gây hại cho xã hội.”
Rồi ông ta tiếp tục đề xuất:
“Cho nên trước mắt cứ gọi hắn tới nói chuyện tử tế, chúng ta hiện không biết mục đích cũng như năng lực của hắn, nếu dùng vũ lực sẽ rất mạo hiểm. Hắn có thể giải được bài toán thiên niên kỷ, chứng tỏ trí tuệ phải rất cao siêu, nếu hắn mà sở hữu cả những năng lực như cải tử hoàn sinh, dời non lấp bể, …. mà mọi người đang suy đoán, thì thực lực cực kỳ đáng gờm, người như vậy tốt nhất không nên gây thù kết oán.”
Một vị lãnh đạo, có vẻ như là một trong những người có chức vụ cao nhất đang ngồi ở đây, tán đồng ý kiến này, sau đó thì cũng có nhiều người lên tiếng ủng hộ.
…
Một buổi trưa, khi Thuyết đang chuẩn bị tan học, xuống bãi lấy xe, chợt có 2 người đàn ông tới gặp, họ đưa thẻ đỏ cho Thuyết xem rồi nói:
“Cậu Thuyết, chúng tôi là người bên an ninh, phiền cậu đi theo chúng tôi 1 chuyến”.
Thuyết trầm ngâm trong giây lát rồi đáp:
“Vâng ạ.”
Ngoài việc ngoan ngoãn đi theo, Thuyết nghĩ trừ khi là mình muốn làm loạn mới không nghe lời, Trái Đất này không có gì đáng để hắn bận tâm, hắn cũng không rảnh đi gây chiến rồi xưng hùng xưng bá ở đây, rồi lại phải hao tổn tâm sức để quản lý các kiểu.
Ngoan ngoãn, không phải vì ta yếu đuối, mà vì ta không muốn có phiền phức không đâu.
2 người cán bộ trong bộ thường phục đưa hắn lên một chiếc xe con đã đậu sẵn ở cổng sau của trường, xe nổ máy, chạy liền một mạch về Hà Nội.
Nhìn thấy vọng gác có lính tráng bồng súng trước mặt, Thuyết thầm nghĩ:
“Ngày này rốt cuộc cũng tới.”
Tiếp đến Thuyết được đưa tới một khu nhà khá rộng rãi, mở cửa vào phòng, đã có sẵn 2 sĩ quan (1 bên Công an, 1 bên Quân đội) ngồi đợi từ trước.
Cảnh binh kéo ghế cho Thuyết ngồi, rồi rót một cốc nước đặt ở chỗ hắn.
Viên sĩ quan Công an lên tiếng:
“Thuyết, trước hết xin chúc mừng thành tích cháu mang về cho đất nước, nhưng những gì hôm nay chúng tôi muốn trao đổi, hoàn toàn không liên quan tới việc đó.”
Người còn lại cũng tiếp lời:
“Không biết chúng ta nên xưng hô thế nào, tôi nghĩ đầu tiên phải thống nhất chuyện này.”
Đến rồi, quả nhiên đúng như mình dự liệu, mình đã bị an ninh và tình báo chú ý tới, ai bảo nổi tiếng quá.
Nhưng không sao, mình chưa bao giờ hối hận về những việc mình làm kể từ khi tới Trái Đất này, cha à, cha có thể tự hào về con rồi, có thể yên tâm mà nhắm mắt rồi.
Đó là những suy nghĩ thoáng qua trong đầu, còn bề ngoài, Thuyết thong thả đáp:
“Cháu tên là Thuyết, cháu rất thích cái tên này, 2 chú có thể gọi cháu bằng tên tục.”