Chương 55: Thề nguyền và cam kết

Người bên Quân đội thẳng thắn, đậm chất nhà binh, đi thẳng vào vấn đề:

“Cậu rốt cuộc là ai?”

Thuyết nghe vậy, hắn nhấp một ngụm nước, rồi từ từ nói:

“Mọi người hỏi như vậy, xem ra đã thu thập được rất nhiều thông tin. Được, như vậy cũng tốt, ta cũng không muốn giấu diếm, bề ngoài thì ta là Thuyết, 16 tuổi, con bố Lâm, nhưng thực chất cháu đến từ một nơi khác, một nơi rất xa.”

2 người nghe vậy, sắc mặt nghiêm trọng, ngay cả các sĩ quan cao cấp khác đang ngồi theo dõi qua màn ảnh cũng tập trung cao độ.

Người Công an hỏi tiếp:

“Nơi đó là nơi nào, cậu tới đây với mục đích gì?”

Thuyết đứng dậy, phẩy tay 1 cái, khoảng không trước mặt bỗng gợn sóng, rồi hóa thành một màn hình ti vi to lớn, trình chiếu qua một số cảnh sắc, con người, và cảnh chiến đấu ở quê hương Thánh giới.

“Nếu mọi người đã từng xem phim kiếm hiệp của Tàu hay những bộ phim thần thoại, tiên, ma, yêu thú, thì vốn dĩ ta tới từ một thế giới như vậy, nơi sức mạnh chính là quyền năng, thực lực mới là vương đạo, nơi mà những kẻ yếu kém không có tiếng nói. Tóm lại đó là thế giới mạnh được yếu thua, khốc liệt vô cùng.”

Trong lúc mọi người biểu lộ sự ngạc nhiên thì Thuyết tiếp lời:

“Thế giới đó gọi là Thánh giới, đó là một phiến thiên địa khổng lồ, kích thước lớn gấp vài chục lần dải Ngân Hà này, Trái Đất so với nó chỉ như một hạt cát giữa lòng sa mạc, ta vì gặp biến cố nên chỉ còn chút linh hồn may mắn thoát nạn, qua vô số năm lưu lạc, vô tình tới Trái Đất này, còn Thuyết thật sự, vốn dĩ đã chết trong vụ sạt lở đó rồi.”

“Thành thật xin lỗi, vì quy tắc của trời đất không cho phép, ta không thể tiết lộ quá nhiều về thế giới đó, nếu nói ra, sẽ bị sấm sét giáng xuống, ví dụ như trận sấm sét hồi đầu tháng 6 vừa rồi chẳng hạn, hẳn mọi người còn nhớ.”

Đến đây thì Thuyết có phần xạo rồi, nhưng về căn bản thì việc tiết lộ quá nhiều tin tức về Thánh giới ở Trái Đất mà không có bất kỳ cấm chế nào, cũng là hành vi không nên.

Mọi người nghe Thuyết nói thì sốc và lặng thinh, họ không ngờ tới những thông tin mình vừa được nghe, bình thường thì họ sẽ bảo tên Thuyết này nói phét, đầu óc bị thần kinh, nhưng sau những thông tin họ thu thập được, họ cảm giác lời nói của hắn có căn cứ.

Lúc này, cửa mở ra, vài vị sĩ quan cấp tướng đi vào.

Một người trong số đó trịnh trọng:

“Có phải ông Sơn, ba cô Thảo, là do ngài cứu, có phải Phong là do ngài giết, và tên cướp ngân hàng trước đợt nghỉ lễ do ngài đả thương?”

“Hoàn toàn chính xác, tất cả những việc vừa nếu đúng là do ta làm.”

Đã tới nước này thì Thuyết cũng thẳng thắn thừa nhận, chẳng cần giấu diếm, hắn nhẹ động ý niệm, “ti vi” chiếu cảnh tên cướp bị khống chế một cách thô bạo.

Mấy người vệ binh thấy vậy thì vội rút súng ra, nhưng một cán bộ đã ngăn lại.

“Ngài tới hành tinh này rốt cuộc có mục đích gì?”

Thuyết chậm rãi đáp:

“Lúc nãy ta đã nói rồi, do gặp biến cố nên ta vô tình trôi dạt tới đây, ta không có ý xấu, nên các vị đừng lo. Chỉ cần không tìm ta gây sự, ta có thể đảm bảo sẽ không can dự vào chuyện của mọi người.”

Một sĩ quan tiến lên, mạnh dạn nói:

“Chúng tôi sao có thể tin tưởng lời nói này, nếu sau này ngài đổi ý, gọi người từ Thánh giới tới đây xâm lược hành tinh này thì sao.”

Hiểu được băn khoăn trong lòng của họ, Thuyết cũng đáp lời:

“Ta hiểu lo lắng của các vị, thế này đi, ta sẽ lập lời thề với thiên đạo, sau này nếu vi phạm sẽ bị trời đánh, cách thức cam kết này vẫn được người Thánh giới sử dụng lâu nay.”

Rồi Thuyết câu thông với linh hồn của Trái Đất, hắn cắn tay, nhỏ máu vào khoảng không trước mặt, điểm tiếp xúc lóe sáng mãnh liệt, hắn hô to:

“Ta, Lê Xuân Thuyết, đến từ Thánh giới, trước toàn thể mọi sinh linh, xin thề sau này sẽ không làm bất cứ chuyện gì gây bất lợi tới an ninh của Trái Đất. Ngoại trừ việc mua bán, giao dịch hàng hóa một cách bình đẳng và hợp pháp với người nơi đây, ta sẽ không can dự vào công việc nội bộ của họ.”

“Trừ khi có kẻ cố tình gây sự với ta và người thân của ta, còn lại ta sẽ không tự nhiên đi gây hấn hay xen vào việc của người khác. Nếu trái lời thề này, thì trời tru đất diệt.”

Thuyết nói xong, một luồng lực lượng vô hình từ trên cao đột ngột phủ xuống, bao trùm Thuyết và những người đang chứng kiến, minh chứng cho sự công nhận của nhà trời.

Đừng thấy Thuyết lùi bước nhượng bộ mà nghĩ hắn chịu thua, chẳng qua hắn từng là phàm nhân, có tâm tính của người phàm, không coi thường người phàm như tu sĩ.

Mhề thốt như vậy, Thuyết cũng chẳng mất gì, thật sự hắn cũng không hứng thú với nơi đây.

Mọi người thấy Thuyết lập lời thề độc, lại được nhà trời chứng giám như vậy, tuy lần đầu chứng kiến, nhưng trong họ bỗng trở nên yên tâm hơn hẳn, nhưng vẫn có người thắc mắc:

“Cô Lan, Dương Ngọc Lan hiện tại đang ở đâu?”

Thuyết mỉm cười:

“Cô ấy đang ở trong thế giới riêng của ta.”

Nói rồi Thuyết động ý niệm, Lan đang tu luyện trong Thuyết giới bỗng bị trục xuất ra ngoài, khí tức Hợp Thể Trung Kỳ không giữ lại chút nào, ầm ầm bạo phát mãnh liệt, chấn nhiếp tất cả những người xung quanh, khiến họ không thể nhúc nhích.

Trong phút chốc, trời đất tối sầm, mây đen chợt kéo đến, sấm chớp nổ liên tục, ông trời dường như đã cảm nhận được tồn tại cao cấp vượt quá giới hạn nơi đây.

Thuyết thì không mấy ngạc nhiên về tiến bộ của Lan, điều kiện của Thuyết giới tốt như vậy, hàng chục năm trời trong gia tốc trận, thì tu vi lên như thế cũng là điều dễ hiểu.

Nhưng khả năng chưởng khống và kiểm soát sức mạnh của nàng vẫn còn kém, cần phải rèn luyện thêm nhiều.

Không muốn chọc giận và khiêu khích quy tắc của nhà trời, Thuyết lại cường thế tác động, đưa Lan trở về Thuyết giới.

Tận mắt chứng kiến thủ pháp của Thuyết, mọi người đã hiểu hắn là cao nhân, không nên đụng vào, có người muốn tranh thủ cơ hội.

“Cha tôi lâu nay bị ốm nặng, các bệnh viện đều hết cách, xin ngài ra tay cứu giúp, tôi sẵn sàng hậu tạ.”

Tiếc rằng Thuyết lại lắc đầu, vừa từ chối vừa cảnh báo:

“Sinh lão bệnh tử là quy luật của tạo hóa, của đất trời, không nên mạo phạm, trước kia ta từng nợ 1 ân tình của Thảo, nên đợt trước mới ra tay cứu cha cô ấy, nhưng không thể vì thế mà lạm dụng, ông trời có mắt đó. Giả sử tất cả những người mà khí số của họ đã tận, nay hấp hối sắp chết, mà ta đều ra tay cứu chữa, như vậy là phạm vào luật trời, nhân quả sau này sẽ rất nặng.”

“Hơn nữa ta đã lập lời thề, thì càng phải chú ý hơn. Các người muốn nhà trời lại nổi giận như hồi tháng 6 vừa rồi hay sao?”

Nghe Thuyết nói vậy, bọn họ buồn lắm, tuy vậy vẫn có người chưa từ bỏ hy vọng.

“Ngài đã tới đất nước này, như vậy xem như hữu duyên với chúng tôi, ngài có thể truyền dạy một số kỹ năng chiến đấu cho lính đặc nhiệm của chúng tôi được không, vì bối cảnh thế giới hiện nay vô cùng phức tạp, rất khó nói trước.”

Nói ngắn gọn như vậy, nhưng Thuyết hiểu ẩn ý, người ta muốn mình hỗ trợ huấn luyện và đào tạo một đội quân tinh nhuệ và hùng mạnh. Thấy rằng tiếp tục từ chối cũng không tiện, dù sao cũng ăn ở và sinh sống ở đây bấy lâu, nghĩ vậy Thuyết liền đáp ứng.

“Các vị là phàm nhân, không có linh căn nên không thể tu luyện các thủ đoạn chiến đấu như chúng ta được, bất quá một số bài tập và phương pháp giúp rèn luyện thân thể, giúp cơ thể trở nên khỏe mạnh và dẻo dai hơn, thì ta có thể hỗ trợ.”

Quả nhiên, nghe Thuyết hứa hẹn như vậy, họ vui lên hẳn. Thuyết nói:

“Các vị cứ lên danh sách binh lính, mỗi lớp khoảng 50 người, đào tạo khoảng 1 tháng là thuần thục. Hiện tại ta vẫn phải đi học vào buổi sáng, nên chỉ có thể hỗ trợ vào buổi chiều, địa điểm thì tùy ý các vị bố trí.”

“Còn nữa, những chuyện nãy giờ, tốt nhất mọi người nên giữ bí mật, để lộ ra, không hay.”

Một vị sĩ quan cao cấp của công an tò mò: “Sắp tới ngài có dự định gì không?”

Thuyết khảng khái đáp:

“Cha ta lúc sinh thời muốn ta học hành thành tài, nên trước mắt ta sẽ học hết cấp 3, và sang năm cố gắng giành Huy chương Vàng Olympic Toán quốc tế.”

“Rồi sau đó thì sao, ngài còn dự định gì nữa không?”

“Trở về Thánh giới, hành tinh này quả thật không thích hợp với tu sĩ như ta.”

Thuyết nói vậy, bọn họ giật mình, Thuyết hiểu suy nghĩ của mấy người, liền trấn an:

“Yên tâm, ta sẽ không tiết lộ Trái Đất với người khác đâu, với cả không ngại nói cho các vị biết một chuyện. Trên Trái Đất này có người từ hành tinh khác tới, nhưng bọn chúng ẩn mình rất kỹ trong các căn hầm sâu. Dưới lòng New York, London, hay Rome, Bắc Kinh, ta đều cảm nhận được khí tức của đám người này.”

“Căn cứ vào võ công bọn chúng tu luyện, thì có vẻ bọn chúng tới từ một phiến Tiên giới nào đó, mục đích cụ thể thì ta không biết, nhưng nếu bọn chúng có ý đồ xấu với hành tinh này, ta không ngại ra sức giúp người Trái Đất.”

Mấy người họ nghe vậy thì giật mình, có phần hoảng hốt: “Có chuyện đó sao?”

Thuyết gật gù: “Đúng vậy, nhưng các vị yên tâm đi, cường giả Tiên giới, so với Thánh giới, thì kém cỏi vô cùng, không đáng nhắc đến.”

“Đây là số điện thoại của ta, nếu cần liên hệ, các vị cứ gọi vào đây. Còn bây giờ, nếu không còn chuyện gì, ta đi đây.”

Nói xong, thân ảnh Thuyết trở nên trong suốt rồi biến mất, giống như là hòa mình vào không gian vậy.