Lan tò mò hỏi: “Vậy tại sao năm đó cô ta lại trở thành trẻ nhỏ, rồi bị thương tích như vậy?”
Thuyết nhìn lên trời, giọng hồi tưởng:
“Sau khi cưới Nguyệt Nga, anh mới biết cô ấy bị như thế bởi vì tu luyện 1 loại công pháp tên là Hóa Nhi Thập Niên Quyết. Đây là 1 môn võ công rất cao thâm, vượt qua cả Thánh cấp 9 sao, có 6 tầng tất cả, cứ luyện xong 1 tầng, thì cơ thể sẽ bị bé nhỏ lại, từ người trưởng thành sẽ biến thành một đứa trẻ con vài tuổi, đồng thời tu vi và công lực mất sạch.”
“Có thể nói đó là giai đoạn cực kỳ nguy hiểm của người tu luyện môn công phu này. Tiếp theo, trong vòng 10 năm sau đó, tu vi và nội lực của người tu luyện sẽ dần dần khôi phục rồi vượt qua cả thời kỳ toàn thịnh trước đây, thăng tiến cực kỳ khủng bố.”
“Còn lần đó cô ta bị trọng thương vì trong lúc bị biến thành trẻ con, mất sạch công lực, cô ấy bị chính tam ca của mình ra tay đánh lén, may mà đề phòng từ trước, trang bị sẵn bùa chú truyền tống cao cấp, nên mới may mắn giữ được mạng sống, nhưng địa điểm tới lại không xác định trước, nên mới vô tình rơi vào khu vực anh sinh sống.”
Mấy người vợ nghe tới đây thì cả kinh:
“Bị tam ca hãm hại, trời ơi, thật không ngờ!”
Thuyết ngậm ngùi:
“Đúng vậy, Thánh giới rất tàn khốc, đôi khi chỉ vì một chút tài nguyên, hay lợi ích, mà người ta sẵn sàng bất chấp tình thân, ra tay hãm hại, phản bội lẫn nhau.”
Murasaki nghe vậy cũng lên tiếng:
“Ở Trái Đất này cũng vậy chồng ạ, trong lịch sử không thiếu trường hợp anh em, chú cháu chém giết, hãm hại lẫn nhau để tranh quyền đoạt vị, chiếm đoạt gia tài. Chuyện đấu đá nội bộ này, ngay cả trong các gia tộc lớn cũng rất nhiều.”
Lan cũng tiếp lời:
“Ở đâu cũng vậy thôi, ngay cả Việt Nam cũng có nhiều vụ anh em một nhà lại chém giết, hoặc từ mặt, hoặc đánh nhau, kiện nhau ra tòa vì tranh chấp tài sản cha mẹ để lại.”
Thuyết tiếp tục nói:
“Lão Điện chủ Hắc Ám Thần Điện khi ấy có 6 người con cả thảy, nhưng khi anh tới hỏi cưới Nguyệt Nga, thì chỉ còn 2 chị em cô ấy còn sống, còn lại đều đã chết, chết vì bị kẻ địch tập kích tiêu diệt, chết vì khai phá di tích cổ, rồi thì chết vì chính những minh tranh ám đấu trong nhà.”
Haruko hỏi tiếp: “Hắc Ám Thần Điện năm đó mạnh không chồng?”
Thuyết có phần ngưỡng mộ giải đáp:
“Nếu Cấm Kỵ không ra, thì anh nghĩ đó là Chân Tu cấp thế lực hùng mạnh nhất, thời điểm Nguyệt Nga làm Điện chủ, cùng với Điện chủ với phó Điện chủ, là 6 vị thái thượng trưởng lão và 3 vị trưởng lão top đầu đều có tu vi Chân Tu, Thánh Đế tầm 50 người, dao động từ Sơ Kỳ tới Đỉnh Phong.”
“Riêng lão Điện chủ Quách Thánh Thiên, cũng như anh, đã vượt qua cảnh giới Chân Tu, đang ở lằn ranh đột phá Cấm Kỵ, gọi là nửa bước Cấm Kỵ cũng được, đây là điều mà rất nhiều Chân Tu cả đời cũng không thể đạt được.”
4 nàng nghe vậy thì há hốc mồm, đó thực sự là một thế lực khổng lồ.
Nhưng rồi thái độ Thuyết lại trở nên giận dữ:
“Khốn kiếp, năm đó nếu không phải đám cao tăng của ngôi chùa Cấm Kỵ đó ra tay, thì có lẽ chưa biết ai sẽ thua đâu.”
“Nguyệt Nga năm đó bụng mang dạ chửa, chiến lực suy giảm rất nhiều, bị 3 tên Chân Tu liên thủ vây đánh rồi giết chết, lão Điện chủ định ra tay cứu con gái và cháu ngoại, thì bị tên Cấm Kỵ kia xuất thủ tiêu diệt.”
“Nghĩ lại thì cả Mani giáo và Hắc Ám Thần Điện, đều làm rất nhiều chuyện xấu qua vô số năm, 1 bên thì kinh doanh sát thủ, cứ có thù lao là sẵn sàng đi giết người, một bên thì chuyên tiến hành thí nghiệm lên cơ thể sống, nên bị rất thế lực căm ghét và ghi thù.”
Rồi Thuyết buồn bã:
“Kể cả quãng thời gian mấy chục năm anh làm Giáo chủ, tuy đã hạn chế mảng sát thủ, rồi Hắc Ám Thần Điện cũng từ bỏ các thí nghiệm tàn độc, thì cũng vô pháp thay đổi tình hình”.
Thảo nhìn Thuyết, 2 mắt đầy sùng bái:
“Năm đó anh đã chuẩn bị đột phá Cấm Kỵ rồi ư, thật khủng khiếp”.
Thuyết trầm ngâm:
“Tên con trai của lão Giáo chủ quá cố, uất ức vì bị cha mình trục xuất, nên đi tiết lộ những thương vụ mà Mani Giáo từng làm. Tình hình trở nên nguy cấp, kẻ địch rất rất nhiều, gần 2 chục Chân Tu cấp thế lực liên thủ, dù có Hắc Ám Thần Điện và một số đồng minh khác hỗ trợ, anh cũng biết không thể chống lại, vì bọn chúng quá đông, trong bối cảnh đó, thì đột phá Cấm Kỵ là giải pháp duy nhất để thay đổi cục diện.”
Haruko chợt hỏi Thuyết:
“Vợ con và các chiến hữu bị người ta giết sạch như vậy, anh có ý định báo thù không?”
Thuyết nghe vậy, đôi mắt nhìn về xa xăm, im lặng và trầm ngâm.
Mãi một lúc sau Thuyết mới trả lời:
“Nếu có cơ hội, anh nhất định sẽ trả thù, nhưng bình thường, sẽ không chủ động đi tìm bọn chúng tính sổ. Suy cho cùng vẫn là thực lực, anh vẫn còn yếu, mà kẻ địch, vừa đông và vừa mạnh, ngay cả Cấm Kỵ cường giả cũng có, mà e rằng không chỉ có 1 tên Cấm Kỵ.”
Thảo và mấy người nắm chặt tay Thuyết:
“Em thích cuộc sống tự do tự tại thế này hơn, còn nếu sau này anh muốn trả thù, thì chúng em sẽ ủng hộ hết mình.”
Thuyết nghe thế, trong lòng vui lắm, nhưng sự tò mò của mấy bà vợ còn chưa dừng lại.
“Tại sao ngày ấy chị Nguyệt Nga lại đồng ý cưới anh, theo như anh mô tả thì thân phận và bối cảnh của chị ấy rất lớn, vượt xa anh rất nhiều.”
Thuyết hồi tưởng, giọng nói đấy ấm áp:
“Kể ra thì cũng là nhờ cô em Nguyệt Minh đó, sau này Nguyệt Nga kể với anh, vào cái ngày đón dâu ở Mã gia, lúc anh đuổi Nguyệt Minh đi, lúc đó cô ấy liền trở về tổng bộ của Hắc Ám Thần Điện. Nguyệt Nga thấy cô em gái vốn cao ngạo của mình ăn thua thiệt, sắc mặt giận dỗi, liền hỏi thăm sự tình.”
“Biết được nguyên nhân là ở anh, 1 tên tán tu kém cỏi lại dám nặng lời với em gái mình, nên Nguyệt Nga đã tới tìm anh, muốn dạy anh một bài học.”
“Nhưng khi chứng kiến bộ dạng buồn bã, ủ rũ, suốt ngay say rượu và chìm trong đau khổ của anh, Nguyệt Nga lại không nỡ xuống tay, nàng ấy vừa thương hại, lại vừa coi thường.”
“Cô ấy thậm chí còn hóa trang thành 1 bà cụ, nhận là người thân của Nguyệt Minh, tới gửi lời cảm ơn, đưa cho anh 500 ngàn để lo sính lễ, kèm theo một số tài nguyên tu luyện.”
“Nhưng anh đã không nhận, mà trả lại ngay, vì hôn ước đã bị hủy, với lại năm đó anh cứu Nguyệt Minh, không phải vì tham lam vụ lợi.”
“Nàng ấy sau đó còn bí mật theo dõi anh thêm mấy ngày, sợ anh nghĩ quẩn, làm điều dại dột, nhưng khi chứng kiến Long lão tiền bối hiện thế, hóa thành Ma Long Trấn Hải Đao, nhận anh làm chủ, Nguyệt Nga đã thực sự nhìn anh bằng con mắt khác.”
“Từ đó cô ấy thầm cảm nắng anh, thi thoảng lại trốn nhà đi theo dõi anh, thậm chí có lần còn cứu mạng anh. Việc tới tai lão Điện chủ, chính ông ấy cũng cảm thấy bất ngờ, cô con gái tàn bạo, lạnh lùng, giết người như ngóe lại bắt đầu biết yêu.”
Các nàng càng nghe càng tò mò
“Thế rồi sau đó thì sao hả chồng?”
Thuyết vênh mặt, phổng mũi, như kiểu tự sướng:
“Lão Điện chủ Quách Thánh Thiên tới tìm anh, cùng với Long lão tiền bối giao thủ hơn trăm chiêu mà không phân định được thắng bại. Ông ta nghiêm mặt nói:
“Tiểu tử, lão phu thấy tướng mạo ngươi bất phàm, được cường giả cao cấp của Thần Khí Tộc đi theo phò tá, ắt không phải người tầm thường, vốn liếng như vậy coi như cũng đủ để xứng đôi với Nguyệt Nga nhà ta, khặc khặc khặc.”
“Ông ấy chỉ nói vậy, bỏ lại một tiếng cười quỷ dị rồi rời đi, lúc này Long lão tiền bối cũng kể với anh, lâu nay anh hay bị một cô gái tu đến Thánh Đế Đỉnh Phong theo dõi, nhưng vì thấy đối phương không có địch ý, nên ngài cũng không ra tay, xem như không thấy. Nghe xong mà anh há hốc mồm, thầm lo sợ Nguyệt Minh tới báo thù, nhưng rõ ràng vị tiền bối vừa nãy lại nói nàng là Nguyệt Nga, không phải Nguyệt Minh.”
“Có lần đánh vào sào huyệt của một đám hải tặc, anh sơ suất trúng phải dâm độc của tên tướng cướp, trong vòng 1 tiếng phải tìm được phụ nữ để giao hợp, không thì rất dễ bị nổ chim mà chết. Lúc anh mò vào một kỹ viện ở 1 đảo gần đó, thì Nguyệt Nga xuất hiện, tát anh mấy cái, mắng chửi anh không tiếc lời.”
“Khi đó, thấy trước mặt mình tự dưng xuất hiện bóng dáng nữ nhân, anh chẳng nghĩ gì nhiều, bế nàng ấy bay tới 1 bãi biển hoang vắng gần đó, sờ mó nắn bóp các kiểu, kỳ lạ là cô ấy lại không hề chống cự. Lúc định đè ra cưỡng hiếp, khi vén khăn lên, thấy mặt giống hệt Nguyệt Minh, anh dừng lại, cố gắng chạy ra chỗ khác.”
“Dâm độc phát tác, thấy anh đau đớn, khổ sở, không nỡ nhìn người mình nhung nhớ hàng đêm bị tra tấn nên Nguyệt Nga đã chủ động trao thân cho anh, cô ấy còn dọa sau này mà chối bỏ cô ấy, thì sẽ bị Hắc Ám Thần Điện đuổi giết đến tận chân trời góc biển”.
“Lần đó coi như cô ấy cứu anh một mạng, trả lại ơn cứu mạng của em gái mình ngày trước.”
Murasaki 2 mắt lóe sáng, vừa véo hắn vừa vén vú của mình ra so:
“Chồng đào hoa gớm, mà của em với của nàng ấy, của ai to hơn, ai hấp dẫn hơn?”
3 người kia thấy vậy cũng nhao nhao cởi áo ra khoe ngực, ai cũng muốn của mình là nhất.
Thuyết âm thầm kinh hãi, đám đàn bà con gái thật khó hiểu, dẫu biết ganh đua phấn đấu là tốt, nhưng phải tùy hoàn cảnh chứ, hắn phải gắt lên các nàng mới chịu thôi
“Hàng của ai cũng đẹp và ngon cả, người ta đã chết rồi mà vẫn không chịu để yên.”
Các cụ dạy, chỗ nào lắm đàn bà, thì chỗ đó phức tạp, quả không sai.
Âu yếm vợ con thêm một lát, Thuyết lấy sách vở ra, vào gia tốc trận học bài, xem qua các tài liệu mà Haruko cung cấp, thì quả thật mấy bài toán thiên niên kỷ này không hề dễ nhằn, kể cả dùng đến ưu thế của Thái Ất Vô Cực Kinh, thì cũng không phải một sớm một chiều là có thể giải quyết ngay được.