Chương 22: Giao hảo

Thuyết lạnh lùng đáp: “Vậy sao, vậy lúc nãy ta vừa nói gì?”

Murasaki hốt hoảng: “Thưa ngài, từ nay về sau chúng tôi sẽ không gây khó dễ tới công ty nhà Tanaka nữa, tôi sẽ lập tức bò tới chỗ ngài ngay, mong ngài hạ hỏa, giải giáp áp lực thì tôi mới tiến lại được”.

Thuyết giải tán Sát Khí và uy áp, đám người lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

“Không cần bò, đứng lên và đi tới đây, ngươi đường đường cũng là thủ lĩnh, nếu bò thì sẽ mất hết hình tượng trong mắt người khác”

“Vâng vâng”

Murasaki chậm rãi đi tới gần Thuyết.

“Thả lỏng tinh thần”

Nói rồi Thuyết động thủ pháp, 1 tay đặt lên đầu mụ, cưỡng ép rút ra linh hồn chính mạch.

Mụ ôm đầu kêu la đau đớn, còn Thuyết thì gằn giọng nói:

“Linh hồn chính mạch này ta thu, xem như là mụ đền tội cho việc mạo phạm lúc nãy, sau này mà dám có ý phản trắc, gây hại cho ta và nhà Tanaka, ta có thể cho ngươi chết thê thảm chỉ trong 1 ý niệm, biết chưa hả?”

“Không dám, vạn lần không dám”.

Tất cả những người chứng kiến cảnh tượng vừa xong đều âm thầm rùng mình, thoáng lau mồ hôi lạnh.

Lúc này một vị lão tổ bất chợt lên tiếng:

“Cao nhân, xin chớ rời đi, nếu đã tới xin lưu lại thêm một lúc, để chúng tôi tiếp đón tử tế, thể hiện lòng thành. Chuyện vừa nãy chỉ là hiểu nhầm”

Vị lão tổ cuối cùng cũng cất tiếng sai bảo đám hạ nhân:

“Mấy người lập tức thu dọn chỗ này đi”

Trong 1 căn phòng vô cùng sang trọng, xung quanh được bố phòng cẩn mật, 6 người ngồi thưởng trà gồm Thuyết với 4 ông lão, ngoài ra cha của Murasaki tuy đã già yếu, tuổi ngoài 80 nhưng cũng cố gắng tới dự, còn đích thân Murasaki ngồi châm trà.

Nhìn cha của Murasaki đã tuổi cao sức yếu, đi lại khó khăn, Thuyết không nỡ lòng:

“Cha ta cũng sống một đời vất vả, khó nhọc, không may mất sớm, coi như đây là chút tấm lòng của ta vậy”.

Nói rồi Thuyết cách không, đánh ra một luồng Sinh Mệnh lực cho người cha già cả đã suy kiệt của Murasaki, thoáng chốc ông liền trở nên khỏe mạnh, da dẻ hồng hào, các nếp nhăn cũng tan biến bớt, ông ta run rẩy, nói lời cảm kích không thôi.

Nhìn mấy vị lão tổ, hắn nói: “Trái Đất điều kiện ngặt nghèo, mà mấy vị có thể tu luyện đến Nguyên Anh Kỳ, xem chừng đã rất cố gắng và nỗ lực, ngộ tính không hề tồi, năm xưa ắt hẳn từng đạt được cơ duyên nào đó.”

Một ông lão đáp: “Thật chẳng dám giấu tiên sinh, gần 800 năm trước, gia tộc của chúng tôi bị vài gia tộc khác liên thủ tấn công và đồ sát, Nhật Bản thời phong kiến, các lãnh chúa đánh nhau liên miên, 5 anh em chúng tôi may mắn sống sót, lênh đênh trên biển, sau cùng dạt vào bán đảo Triều Tiên. Ở một vùng rừng núi hoang vu, chúng tôi tình cờ tìm được một động phủ cổ xưa, không biết là ai để lại, sâu trong đó có một quyển công pháp “Tịch Tà Đao Phổ”. Võ công này tuy bất phàm, nhưng để luyện nó, thì nam nhân phải tự thiến bỏ đi. Vì muốn báo thù cho gia tộc, nên 5 người chúng tôi quyết định, để đại ca giữ lại giống nòi, còn 4 anh em chúng tôi sẽ tự cung để tu luyện loại đao pháp này.”

Chậm rãi hít sâu một hơi, ông ta lại tiếp tục nói, giọng điệu có phần sầu não: “Nhưng tác hại của nó thì quá lớn, triệt đi giống nòi, vì thế mà chúng tôi đã sớm có lời thề, tuyệt đối sẽ không cho phép hậu bối trong gia tộc tu luyện thứ võ công này”.

Nghe tới đây, Lê Thuyết cũng cảm thán:

“Mấy vị hy sinh vì gia tộc nhiều như vậy, bao năm qua đã nhiều lần âm thầm thủ hộ cho lớp hậu bối, thật đáng ngưỡng mộ. Nhưng ta thấy đẳng cấp của công pháp này không quá cao, các vị cũng đã đột phá từ lâu, e rằng thọ nguyên cũng không còn nhiều, rủi có mệnh hệ nào, một mình Murasaki với người cha già yếu sắp chết sao có thể chèo chống?”

Một vị lão tổ thở dài:

“Con người ai cũng có sinh lão bệnh tử, chúng ta thọ được tới ngày hôm nay, đã vô cùng cảm tạ trời đất rồi, đâu cầu gì hơn, chỉ lo cho gia tộc Senjou này, tộc nhân thưa thớt, hậu bối đời nay chỉ còn mỗi Murasaki thôi, mà nó lại là nữ, haiz”

Murasaki nghe vậy, lập tức tới trước mặt Lê Thuyết, quỳ xuống dập đầu lia lịa:

“Xin ngài giúp đỡ, kéo dài tuổi thọ cho mấy vị lão tổ, tiện thiếp nguyện một lòng theo hầu, cúc cung tận tụy, đến chết mới thôi.”

Cha của Murasaki nghe vậy cũng khẩn khoản, giọng điệu run run:

“Cao nhân hẳn có biện pháp, mong ngài không để bụng chuyện cũ, ra tay tương trợ”.

Thuyết lắc đầu: “Không cần phải ơn huệ, với ta mấy việc này chẳng đáng là gì, xem như tiện tay mà thôi, Murasaki, mau đứng lên đi”.

Ngưng một nhịp, hắn lại tiếp tục:

“4 người các cụ vì giới hạn của công pháp mà không thể đột phá tu vi, nay ta tặng cho một bộ đao pháp khác, đẳng cấp cao hơn, nếu chịu khó, thì có thể luyện tới cảnh giới tối đỉnh của hành tinh này, khi đó tuổi thọ kéo dài thêm vài nghìn năm, cũng không thành vấn đề”

Nghe tới đây, 6 người của gia tộc Senjou vội vàng chắp tay:

“Mong tiên sinh chỉ điểm”

“Được rồi, mang 1 cây viết và 1 quyển vở lại đây”

“Có ngay ạ, trời cũng xế chiều, mời tiên sinh ở lại dùng bữa”

“Được rồi, được rồi, chuyện đó để sau đi” – Thuyết khua tay lấy lệ

Giấy bút mang tới, Lê Thuyết chăm chú viết. Khoảng nửa tiếng sau, hắn đã viết ra 1 bộ đao pháp mới, so với Tịch Tà Đao Phổ còn lợi hại hơn rất nhiều:

“Đây là Lập Thành Đao Pháp, đạt tới Thánh công 3 sao, nếu đủ điều kiện, thì tu luyện đến Thánh Sĩ cũng được, bất quá mấy người chỉ cần luyện được 2 trên 9 tầng, là đủ để đạt tới Luyện Hư Đỉnh Phong cường giả, cũng là giới hạn của tinh cầu này rồi”.

Rồi hắn bắt đầu giải thích về các cảnh giới tu luyện, khai sáng cho mấy người Murasaki:

“Trên Nguyên Anh là Hóa Thần, Luyện Hư, Hợp Thể, Đại Thừa, Độ Kiếp. Vượt qua Độ Kiếp chính là cảnh giới của Tiên, gồm có Tiên Giả, Hạ Tiên và Thượng Tiên. Trên Tiên chính là Thánh, có 9 đại cảnh giới, bắt đầu từ Nguyên Thánh, Đồ Thánh, Thánh Sĩ. Mọi người tạm thời cũng chỉ cần biết như thế thôi.”

“Ta mà nói tiếp, sợ rằng lại chọc giận ông trời, không hay không hay. Có những thứ phải lựa hoàn cảnh mới nói ra được, không thể tùy tiện.”

Họ nghe mà sững sỡ, miệng há hốc, vẻ cuồng nhiệt hiện rõ

“Xin đa tạ tiên sinh khai sáng, từ nay về sau chúng tôi xin được làm một chân khuyển mã, nguyện ra sức vì tiên sinh.”

“Được rồi, được rồi” – Thuyết khua tay, hắn cũng lười tính toán mấy thứ vặt vãnh này, với trình độ của hắn, viết mấy loại công pháp, võ kỹ cho Tiên giới và Hạ giới sử dụng, quả thật là chán chết, thôi thì đã mất công xuống bút, viết hẳn hàng Thánh cấp.

“Còn về việc muốn có hậu nhân kế tục, Murasaki bảo chồng cho 1 đứa con mang theo họ mẹ là được mà, hoặc cô tự kiếm lấy đứa con, cho nó mang họ mình, thật sự đó là việc hết sức đơn giản, có gì khó đâu.”

Murasaki ôn tồn giải thích: “Gia tộc Senjou vốn có quy định, phận nữ nhi khi đi lấy chồng thì không được phép dính líu tới công việc của gia tộc nữa, tiện thiếp trước kia đã đi lấy chồng, có 1 con trai, nhưng 12 năm trước, chồng và con không may qua đời do tai nạn giao thông, thực chất là tranh đấu thế lực trong gia tộc, sau đó 3 năm thì em trai của tiện thiếp cũng tự tử vì mất đi người vợ yêu dấu, còn 1 anh cả thì không may mắc bệnh hiểm nghèo, đã mất từ nhỏ, sau này cha của tiện thiếp ốm yếu, không thể tiếp tục cai quản sản nghiệp của nhà Senjou, người cũng rất lưỡng lự khi gọi thiếp về, nhưng nhờ sự quyết tâm của 1 vị lão tổ, nên thiếp mới được trở lại gia tộc và quán xuyến công việc bấy lâu.”

Thuyết nhìn mấy người và lắc đầu thở dài:

“Sao cô không đi bước nữa, hoặc tự mình kiếm đứa con, rồi cho nó mang họ mình, để nối nghiệp gia đình, cha cô và mấy vị lão tổ đã có thể chiếu cố cô 1 lần, sao các người không thể tiếp tục chiếu cố cô ấy tiếp lần thứ 2, rồi lần thứ 3, rõ thật là, việc đơn giản như vậy mà toàn tự làm phức tạp”.

Murasaki buồn bã nói:

“Sản nghiệp nhà thiếp rất lớn, có rất nhiều cổ phần trong các tập đoàn hàng đầu của Mỹ và Nhật, đủ các lĩnh vực, ngành nghề, từ công nghiệp ô tô, đóng tàu, tới năng lượng, viễn thông, tự động hóa, … vì thế mà rất nhiều người nhòm ngó, nên nói thật, người ta tiếp cận cũng vì những toan tính, mục đích và tham vọng của họ mà thôi, cuộc hôn nhân trước đây của thiếp cũng là hôn nhân chính trị. Đúng như Lê tiên sinh nói, kiếm mụn con tuy rằng không khó, thiếp nay mới 41 tuổi, vẫn có thể sinh nở tiếp, nhưng mấy vị lão tổ tuổi tác đã rất cao, lỡ không may có mệnh hệ gì, đâu còn ai chèo chống bảo vệ mẹ con thiếp trước bầy sói dữ”.

Cha của Murasaki lúc này lên tiếng, giọng điệu đầy ý tứ:

“Nhưng bây giờ có Lê Thuyết tiên sinh thì mọi chuyện có thể dễ dàng giải quyết rồi, với thực lực của ngài, tin rằng trên khắp hành tinh này không có đối thủ. Murasaki nhà chúng tôi, bất kể là năng lực quản lý sự vụ, kinh doanh, hay chăm sóc gia đình, đều rất xuất sắc, tin tưởng sẽ không làm tiên sinh phải thất vọng”.