....
Ngày hôm sau, cả nhóm quay lại chỗ cánh đồng hoa, mỗi người đều cầm theo một loài động vật vẫn còn sống như thỏ, gà rừng, trong đó Huy còn đang ôm theo một con heo rừng nhỏ, còn heo rừng lớn ở đâu, tối hôm qua cả bọn đều nhìn thấy rồi, không cần nói nữa, như kế hoạch đã bàn, bọn họ thả một thỏ rừng vào giữa cánh đồng hoa để xem nó có phản ứng gì.
Con thỏ ung dung đi trong cánh đồng hoa, 1 giây rồi lại 1 giây trôi qua, chẳng có gì bất thường, nhưng sau giây thứ 10, con thỏ bắt đầu đứng im, hoặc nói đúng hơn là muốn di chuyển cũng khó, nó khó khăn nhấc chân lên, nhưng vô ích, cơ thể nó dính chặt vào bên dưới cánh đồng hoa bởi thứ gì đó, chầm chậm chìm xuống, biến mất trong tầm mắt của mọi người.
- Quả nhiên có gì đó bất thường.
Hữu Nhân nói, cậu ta lại ném một con gà rừng qua, gà rừng có thể bay ở tầm thấp, nó hoảng sợ vỗ cánh bay trên cánh đồng hoa, nhưng cử động này của nó dường như làm cơ chế nào đó của cánh đồng hoa được phát động, những cái rễ cây đen nhánh như mực bắn ra, như những cái xúc tua rợn người quấn chặt lấy con gà rừng đang vỗ cánh giữa không trung, kéo nó xuống đất, số phận không khác con thỏ lúc nãy, chỉ là gà rừng hi sinh còn nhanh hơn thỏ.
- Cái này?
Hoài Thương không biết nói gì nữa, bay cũng không được? Chẳng trách chẳng có ong bướm nào đến gần cánh đồng hoa, Huy xoa xoa cằm, cậu dường như nhận ra cái gì đó, nhưng vẫn chưa chắc chắn, cho nên thả con heo rừng nhỏ xuống, đánh mông của nó để xua đuổi nó chạy vào đồng hoa, heo rừng so với thỏ rừng hung hăng hơn nhiều, nó chạy rất nhanh, nhẩm thời gian, 20 giây, con heo rừng chậm dần, cuối cùng nhích không nổi chân, cơ thể chìm dần xuống như con thỏ rừng kia.
H/TT : - Là hút máu.
Huy và Thanh Trúc cùng đồng thanh nói lên, hai người nhìn nhau, hẳn cũng đoán được ý nghĩ của đối phương, cả hai đều biết Huyết Thuật, mẫn cảm với mùi máu là bình thường, Huy nhường cho Thanh Trúc giải thích, cô ấy nói, đồng hoa thông qua rễ cây, nhắm đến các sinh vật sống đến gần chúng, nếu là chạy trên mặt đất, tính công kích sẽ giảm xuống, chỉ cần hút máu từ từ, nhưng nếu là từ trên không bay qua, sẽ dẫn đến phản ứng phòng vệ của đồng hoa, tấn công ngay lập tức.
- Vậy làm thế nào để đi hái hoa đây?
Phùng Gia Đức hỏi, cả bọn lập tức vào thế bí, họ cũng chẳng biết phải làm sao, Gia Mẫn đề nghị dùng lửa đốt, nhưng ngay lập tức bị bác bỏ, một là bọn họ không thể tạo ra lửa, hai là cho dù có thể đốt thì cũng sẽ khiến hoa Lạc Nhạn bị ảnh hưởng, ba là họ cũng không xác định được, bên trong đồng hoa có quái vật ẩn núp hay không, dễ đánh rắn động cỏ, Hoài Thương đề nghị dùng vũ khí dọn một con đường đi qua, nhưng cũng giống như Gia Mẫn đã đề nghị, vấn đề thứ ba, họ không xác định được bên trong đồng hoa có quái vật hay không, hành động lỗ mãng là không được.
- Ví dụ nhé, một con heo rừng con, có 10 điểm HP, nó có thể ở trong trụ lại 20 giây, tức là mỗi giây nó chỉ mất đi 0,5 HP? Nhưng con thỏ thì chỉ có 10 giây, tức là tùy theo hình thể, lượng máu rút đi cũng khác nhau?
Huy bỗng nói, cả bọn nhìn lại cậu, vẫn chưa hiểu tại sao cậu lại cho ra ví dụ như thế, Huy lại nói, nếu cơ chế hút máu của đồng hoa là như thế, thì cậu có thể đi vào hái hoa mà không có vấn đề gì, tuy nhiên, cậu cần dược liệu để hồi phục LP và MP liên tục và trước đó, cậu cần phải tự mình thử nghiệm cơ chế này trước đã.
Cả nhóm dùng dây leo trong rừng bện thành một sợi dây cực kì chắc chắn, vòng nó qua eo của Huy để khi cần có thể kéo cậu về ngay lập tức, Huy bỏ xuống trang bị trên người, chỉ mang theo đồ cần thiết, đi chân trần vào cánh đồng hoa, giẫm lên những rễ cây cứng như đá, hơi nhói ở lòng bàn chân, nhưng Huy vẫn cất bước đi tới gần mười bước mới dừng lại, lật xem nhật ký, Huy giơ tay lên, để các đồng đội lập tức kéo mình về.
....
[Vật chủ bị Hút Máu, HP - 5% = -0,6 LP]
[Vật chủ bị Hút Máu, HP - 5% = -0,6 LP]
[Vật chủ bị Hút Máu, HP - 5% = -0,6 LP]
....
Mỗi bước chân là một giây, Huy đi gần mười bước là mỗi lần cậu bị rút đi một phần HP, nhưng quả nhiên, đối với người khác, trúng độc, hút máu, Huy gần như là xem nhẹ, bản thân chỉ có 1 điểm HP, bị rút đi theo phần trăm, người khác là ác mộng, mà đối với cậu chỉ là muỗi đốt inox.
- Ổn cực kì.
Huy nói với vẻ mặt tự tin, ai cũng lo lắng cho cậu, nhưng bộ dạng nhởn nhơ đó khiến sự lo lắng càng tăng thêm, mỗi người đều đưa cho Huy một loại vật phẩm có tác dụng hồi lại LP hoặc MP, Thanh Trúc đưa cho Huy một viên thuốc bột được vo tròn lại và bọc trong giấy gói, Hồi Lực Đơn, ăn vào trong vòng 20 giây sẽ liên tục hồi lại 2 LP/s, Phùng Gia Đức cho cậu một bao con nhộng, nuốt vào bụng sẽ lập tức hồi lại 5 MP và 15 LP, hàng đắt tiền được nhân loại phát minh, Gia Mẫn đưa cho Huy một cây thảo dược giống lá bạc hà, tác dụng ăn vào sẽ hồi lại 10MP ngay lập tức, Hoài Thương đưa cho cậu một cái bánh quy, ăn vào sẽ hồi lại 1 MP/s, kéo dài 10s, đến lượt Hữu Nhân, cậu ta lại đưa cho Huy một cái nút thắt?
- Hả?
Huy nhìn Hữu Nhân cột nút thắt lên ngón trỏ của Huy, nháy mắt đầy ẩn ý, cũng không nói cho Huy tác dụng của nó, Huy nhìn cậu ta, bất lực không nói nên lời, Huy chỉ muốn vơ vét chút đồ giá trị mà thôi, cơ chế hút máu của cánh đồng hoa rất khó hút khô cậu trừ khi cậu dừng lại lâu dài trong đó, nhưng theo quan sát, trừ khi Huy làm ra hành động quá đáng, phản ứng phòng vệ mới kích động tấn công, còn không thì sẽ từ từ hút máu con mồi đến chết, với lượng LP của mình, Huy có thể ở trong đồng hoa 150 giây.
Huy theo hướng 23 giờ đi đến bông hoa Lạc Nhạn gần nhất, mỗi bước đều là cực hạn mà Huy có thể bước ra, khoảng chừng 1 mét trở lên, cậu cũng rất muốn chạy, nhưng lại sợ cánh đồng hoa phản ứng, nên chỉ có thể cố gắng bước xa, 26 giây trôi qua, Huy đến bên cạnh bông hoa Lạc Nhạn đầu tiên, cậu đưa ánh mắt nhìn về sau, những đồng đội đang nắm sợi dây cột bên hông cậu, sẵn sàng kéo cậu lại ngay lập tức, Huy cúi người, dùng kéo kề vào nhánh hoa, yết hầu di chuyển, cậu bóp kéo, cắt bông hoa Lạc Nhạn xuống, những người đồng đội ở phía sau nín thở, lòng bàn tay rịn ra mồ hôi, nắm chặt sợi dây trong tay.
Rất may mắn là chẳng có gì xảy ra, Huy dùng hộp đựng hoa vào trong, ra hiệu OK cho đồng đội, cả nhóm thở phào, tiếp tục theo dõi Huy đi hướng tiếp theo, cũng may nó khá gần với vị trí hiện tại, chỉ tốn 10 giây, lặp lại quá trình lúc trước, Huy dễ dàng đặt bông hoa Lạc Nhạn vào hộp, hướng đến vị trí tiếp theo, vì khoảng cách hơi xa, cần ít nhất 15 giây mới có thể đến, bỗng nhiên Huy dừng lại, khiến trái tim của những người đồng đội ở đằng sau hẫng một nhịp, Huy cứ thế đứng im ở đó, bàn tay run rẩy sờ túi đeo hông, từ trong túi lấy ra cái gì đó bỏ vào miệng.
TT : - Cậu ấy tiêu hao hết MP rồi sao?
Thanh Trúc nhìn thấy Huy sử dụng thuốc, hỏi, mọi người cũng có suy đoán này, hẳn là kỹ năng giúp Huy ở trong cánh đồng hoa tiêu hao quá nhiều MP, nên cậu mới cần bổ sung, mọi người đều mang vẻ mặt lo lắng nhìn nhau, Huy khó khăn quay đầu lại, ra hiệu mình không sao, không cần kéo mình trở lại, những người đồng đội trong lòng an tâm một chút, nhưng nào biết rằng, khi Huy quay mặt lại với họ, vẻ khổ sở trên mặt lập tức bị thay thế bởi sự đắc ý đến đáng khinh.
- Khà khà khà, ngon lành.
Huy cười trong lòng, tiếp tục đi về trước, cứ cách khoảng 4 bước, cậu lại dừng lại một lần, giả bộ lấy ra vật phẩm mà đồng đội cung cấp bỏ vào miệng để hồi phục, khiến các đồng đội đằng sau như đang đi tàu lượn, cảm xúc lo sợ lúc lên lúc xuống, không khéo lại sinh ra bệnh tim cũng không chừng, chỉ có con quỷ tư bản vẫn đang lợi dụng sự lo lắng của người khác mà vui sướng diễn kịch, cuối cùng, Huy lấy được bông hoa thứ ba, ra hiệu cho đồng đội kéo cậu về.
- Khụ khụ, mệt mỏi quá...
Huy ra lệnh cho Chủ Huyết, đẩy một lượng máu ra, từ bên khóe miệng của Huy chảy ra máu tươi, Huy ho khan, dùng tay lau vết máu trên miệng, diễn như một diễn viên xuất sắc, lấy được sự lo lắng và quan tâm của những đồng đội bên cạnh, bọn họ thực sự căm hận bản thân không có năng lực, để Huy phải một mình chịu hết cực khổ, thiếu chút nữa là quỳ xuống đến tạ ơn Huy, khiến cậu phải gồng cơ bụng để nhịn cười, giữ cho gương mặt khổ sở không bị bung ra.
Phùng Gia Đức dìu Huy, cả đội đã xong nhiệm vụ, không cần phải ở lại đây, nhanh chóng rời đi, khi mặt trời đứng giữa bầu trời, ánh nắng gay gắt rũ xuống nhân gian, cánh đồng hoa nở rộ bỗng khép lại tât cả nụ hoa, chui xuống lòng đất để tránh né cái nắng như thiêu như đốt, những rễ cây cũng biến mất tăm, chỉ còn lại những loài hoa không thuộc về đồng hoa như Lạc Nhạn trơ trọi nơi đất trống.
......
Hôm nay đã là ngày cuối cùng của nhiệm vụ sinh tồn, trong đêm nay, tất cả học sinh phải quay về điểm xuất phát để tập hợp, cho nên nhóm của Huy lập tức đi đến địa điểm nhiệm vụ tiếp theo, lần này không cần Huy làm gì cả, cả đội như được bơm thuốc hóa cuồng, người nào người nấy nhiệt tình như fan hâm mộ đi đu thần tượng, bộc phát ra 120% thực lực của mình, chẳng những thế sự kết hợp của họ với nhau không có chút sai sót, chỉ trong nửa giờ giải quyết quái vật cấp C tinh anh, Thằn Lằn Sương Giá, lấy đi ba cái móng vuốt của nó, một viên kết tinh kỹ năng cấp C, đại công cáo thành trở về địa điểm xuất phát trước sự ngỡ ngàng của giám sát viên, chỉ huy khu 20, Hùng Phong, người theo dõi họ cả ba ngày liền, khiến vị chỉ huy này hoài nghi cuộc sống, tổ đội cũng có thể chơi như vậy à? Từ trước đến giờ mình không nhận ra?
.....
Nhu Vĩnh vẫn còn ở tại điểm xuất phát, chờ đợi các tân sinh trở về, nhóm của Huy không phải đội về đầu tiên, nhưng là đội đầu tiên có thể hoàn thành tất cả nhiệm vụ mới trở về, tùy theo số lượng nhiệm vụ đã hoàn thành, mà điểm số của mỗi đội cũng khác nhau, khi tất cả các đội trở về, giao nộp các vật phẩm đã được yêu cầu trong nhiệm vụ, chiến lợi phẩm thì không cần nộp lên, Nhu Vĩnh cầm danh sách, đứng trước tất cả tân sinh, dõng dạc đọc lên.
- Khu số 20, mỗi nhiệm vụ hoàn thành 50 điểm, là đội đầu tiên hoàn thành tất cả nhiệm vụ mới trở về, đặc cách cộng thêm 50 điểm, tổng số 250 điểm, đứng hạng nhất.
- Khu số 16, hoàn thành tất cả nhiệm vụ, là đội thứ hai trở về, đặc cách 30 điểm, tổng số 230 điểm, đứng hạng hai.
- Khu số 12, hoàn thành tất cả nhiệm vụ, là đội thứ ba trở về, đặc cách 20 điểm, tổng số 220 điểm, đứng hạng ba.
- Khu số 8.....
- Khu số 3.....
...
Các thứ hạng càng về sau càng lộn xộn, hầu hết là vì có thành viên bỏ cuộc, hoặc không thể hoàn thành nhiệm vụ, chỉ có năm hạng đầu là 20, 16, 12, 8 và 3 là hoàn thành tất cả nhiệm vụ, Huy buồn ngủ ngáp một cái, cho dù là ai cũng thế, ba ngày liền không ngủ được một giấc đàng hoàng, bây giờ cậu chỉ muốn về nghỉ ngơi, cũng may đợt huấn luyện lần này đến đây là thôi, tuần sau mới tiếp tục, Huy như được ân xá, lên xe, ngủ gà ngủ gật cả chặng đường về trại huấn luyện, đến nơi bị Phùng Gia Đức đánh thức mới vươn vai tỉnh dậy, lững thững xuống xe, đi về phòng, cởi bỏ quần áo bẩn, tắm rửa bằng nước ấm, ngã xuống giường liền ngủ say như chết.
......
Còn tiếp.