Con chuột nhẹ nhàng nhấp vào trên màn hình.
Trên bầu trời thế giới pixel đột nhiên có một tia sét rơi xuống rồi trực tiếp rơi trên người người tí hon đội nón sừng trâu, làm hắn và hai người tí hon xung quanh bị đốt thành tro bụi.
Trên đỉnh đầu những người tí hon khác của bộ lạc Sâm Lâm đều hiện lên dấu chấm than rồi lập tức chạy đi.
Chỉ có bảy tín đồ của Thần Điện, trên đỉnh đầu hiện lên biểu tượng tức giận.
“Thần phạt! Thần phạt!”
“Các ngươi đã chọc giận Thần Minh!”
“Đừng chọc giận Thần Minh! Đây chính là kết cục của người xúc phạm Thần Minh!”
Lục Nghiêu vô cùng hài lòng, bộ lạc Sâm Lâm hẳn là sẽ không gây chuyện với hắn trong một khoảng thời gian ngắn, trừ khi có người muốn thử cảm giác khi bị điện giật.
Hắn bình tĩnh lại, cảm thấy cổ hơi đau nhức.
Trò chơi này không cần phải làm gì nhiều nhưng lại có một sức hút kỳ lạ, bây giờ Lục Nghiêu mới phát hiện ra mình đã chơi đến mười hai rưỡi.
Dù hơi không nỡ nhưng hắn vẫn tắt máy tính đi rồi rửa mặt lên giường, dù sao ngày mai vẫn phải đi làm.
Nằm trên giường, Lục Nghiêu mơ màng suy nghĩ.
Nếu mình có thể chế tạo thiên tai, còn có thể không ngừng ban đồ vật ở thế giới hiện thực cho thế giới trò chơi. Vậy thì trong mắt người tí hon pixel, đúng là mình không khác gì Thần Minh.
…
Ngày thứ hai, Lục Nghiêu tan làm khá sớm. Hôm nay sếp ra ngoài nói chuyện với khách hàng, nhóm con ông cháu cha chạy nhanh về nhà, hắn cũng tan làm sớm.
Về đến nhà, hắn nhanh chóng bật Máy Mô Phỏng Thần Minh lên.
Sau khi nhấp vào ‘Chơi tiếp’, màn hình pixel quen thuộc lại bắt đầu chậm rãi hiện ra.
Hắn thở phào nhẹ nhõm, lưu lại không mất là được.
Khi nhìn vào màn hình, Lục Nghiêu cảm thấy hơi bất ngờ.
Bây giờ, bên cạnh Thần Điện đã có năm căn phòng, phía trước mỗi căn phòng đều có một khu ruộng. Hắn di chuột đến trên đồng ruộng, biểu hiện bên trên đang trồng tỏi..
Nhân khẩu góc trên bên phải từ bảy người biến thành ba mươi người, điểm tín ngưỡng biến thành 25 điểm.
Lục Nghiêu tính toán.
Hôm qua sử dụng Sấm Sét nên hắn chỉ còn lại 2 điểm tín ngưỡng, bây giờ biến thành 25 điểm, tăng lên 23 điểm, nhân khẩu cũng tăng thêm 23 người.
Điều này chứng tỏ suy đoán của hắn lúc trước là đúng, dưới tình huống bình thường, 1 nhân khẩu tăng lên sẽ mang đến 1 điểm tín ngưỡng.
Điều quan trọng hơn là, dù hắn không bật trò chơi này lên thì nó vẫn sẽ tiếp tục vận hành.
Lúc này, trên màn hình có một thông báo mới.
Tín đồ của ngài đã xây dựng một bộ lạc, ngài đặt tên cho nó là bộ lạc _.
Lục Nghiêu đánh chữ “Tỏi”.
Dựa theo cách lấy tên đơn giản trong thời kỳ viễn cổ, đặc sản của bộ lạc này là tỏi mình ban, đặt tên là bộ lạc Tỏi cũng rất hợp lý.
“Kỳ tích và Ban ân của ngài làm bộ lạc Tỏi chính thức được thành lập, Nghiêu Thần Điện sẽ được những người ở nơi xa hơn biết được.”
Cũng chính là thu hút người ở bên ngoài tới đây đúng không?
Lục Nghiêu tập trung lực chú ý trên người những người tí hon mới tới.
Hắn phát hiện, nhóm người tí hon mới gia nhập đều mặc áo làm bằng da, hoàn toàn khác với bảy người tí hon cởi trần không đeo giày ban đầu.
Bọn họ là người của bộ lạc Sâm Lâm.
Hẳn là một bộ phận người tí hon của bộ lạc Sâm Lâm đã gia nhập Thần Điện, định cư ở chỗ này.
Lục Nghiêu mừng rỡ.
Thuật tiến công chớp nhoáng của ngày hôm qua có hiệu quả nhanh thật.
Dù bọn họ sợ hãi hay sùng bái thì cũng đều đã bị thu hút tới đây.
Sau khi nhân khẩu trở nên nhiều hơn sẽ được phân công đơn giản. Người tí hon trong bộ lạc không còn giới hạn trong gieo trồng tỏi và hái quả mọng nữa. Có hai người tí hon bắt đầu đi săn trong rừng, còn có một người tí hon đang thử bắt cá bên dòng sông.
Nói tóm lại, bộ lạc Tỏi vẫn đang trong giai đoạn xã hội nguyên thuỷ, tất cả các thành viên vẫn đang cố gắng vì đồ ăn.
Lục Nghiêu mở giao diện Thần Điện ra, hắn phát hiện tỏi vẫn đang nằm trong rãnh Ban ân.
Hắn cảm thấy hơi tiếc nuối.
Hình như CD Ban ân không ngắn lắm thì phải.
Nếu biết có thể đưa vật phẩm ở thế giới hiện thực vào trong thế giới trò chơi thì hắn sẽ lựa chọn lúa mì rồi. Vậy thì người tí hon sẽ có nhiều thức ăn hơn. Hoặc là đưa một bộ cung tên qua đó, các người tí hon nắm giữ thuật bắn cung, đi săn sẽ dễ dàng hơn rất nhiều, nếu gặp phải bộ lạc Sâm Lâm cũng có năng lực phản kháng.
Ánh mắt của Lục Nghiêu dời xuống, chợt thấy một thứ trước đó mà mình không nhìn thấy.
Trong rãnh Tế phẩm có thêm một vật phẩm màu đỏ.