Chương 5: Thảm thiết

Thảo nguyên Gwin – một nơi nằm ở phía Đông đế chế Lancelot hùng mạnh xuất hiện một kỳ quan hiếm có. Giữa thảo nguyên trống trải, xuất hiện một khu vực nhỏ bị tách biệt hoàn toàn với ánh sáng.

Bầu trời tháng tư vốn trong xanh, đầy nắng nhưng có lẽ nó không đúng với khu vực kì lạ đó.

Bên trong lĩnh vực, chỉ là một mảnh hắc ám vô biên vô tận, hoàn toàn không có bất kì tia sáng nào.

Thảo nguyên Gwin nổi tiếng bởi thảm thực vật phong phú, nơi đây giống như là thiên đường của thực vật vậy. Nhìn từ xa, tất cả chỉ là một màu xanh trống trải.

Nhưng hiện giờ thì sao?

Trong phạm vi bán kính nửa dặm của hắc ám lĩnh vực, không hề tồn tại bất cứ thì gì mà người ta có thể gọi là "xanh tươi và trù phú".

Đất đai khô cằn, nứt nẻ như mạng nhện. Cây cối, hoa cỏ héo rũ, sinh cơ tiêu điều đến khó tin.

Mà nguyên nhân, hết thảy chính là hai hắc động khủng bố đang tàn phá bừa bãi trên bầu trời thảo nguyên kia.

Trong phạm vi nó bao phủ tầm một dặm, dấu vết của sinh mệnh gần như đã bị xóa bỏ hoàn toàn.

Những sinh vật ở gần sát biên giới khu vực đều hoảng sợ chạy loạn, giống như chúng gặp phải đều gì đó đáng sợ lắm.

Nhưng trong phạm vi hắc ám hỗn loạn đó, vẫn còn ba, bốn hơi thở. Nhưng đặt trong hoàn cảnh như thiên tai diệt thế như vậy, chúng thực nhỏ bé đến đáng thương.

Tại vị trí trung tâm lĩnh vực, hai thiếu nữ đang đau khổ chèo chống bằng những tia ma lực cuối cùng...

- Alice! Muội không cần phải cố gắng vậy đâu...

Nữ kị sĩ mỉm cười, dịu dàng xoa đầu thiếu nữ tóc trắng.

Nàng vốn là Valerie Vanstissa Bariel, trưởng nữ của gia tộc bá tước Bariel danh giá tại đế chế Lancelot. Còn tiểu thư tóc trắng kia, thân phận so với nàng còn cao hơn một bậc.

Nàng là Alice Santella Nastrol, con gái út của công tước Edward Nastrol, là một trong mười đại pháp sư duy nhất tồn tại trên thế giới.

Hồi còn trẻ, Nastrol chính là bạn chí hữu của Vincent vi Lancelot. Hiện chính là đương kim thiên hoàng của đế chế Lancelot hùng mạnh.Đế chế Lancelot uy danh cực lớn, lãnh thổ rộng đến vô cùng vô tận. Đây cũng chính là quốc gia đứng thứ hai trong mười đại đế quốc sở hữu lực lượng quân sự tối hậu.

- Chưa đến thời khắc cuối cùng thì không được bỏ cuộc!

Alice lau mồ hôi trên trán, cơ thể run lên từng cơn.

Hơn ai hết, chính nàng mới hiểu rõ tình cảnh bản thân ra sao.

Lượng ma lực còn lại không còn nhiều. Để duy trì ma pháp quang hệ này không phải là một việc đơn giản, lượng ma lực cung ứng chỉ sợ khiến người ta líu lưỡi. Đặc biệt trong hoàn cảnh bốn bề đều là hắc ám tịch diệt mênh mông, sinh cơ hầu như đã biến mất hoàn toàn.

Ma pháp cấm kị của đối phương thập phần đáng sợ, tuyệt đối có thể đạt tới cấp độ thượng cấp pháp sư. Mà nàng, bất quá chỉ là một sơ cấp pháp sư. Có thể chống đỡ được đến hiện giờ đã là một kì tích rồi.

Một phần, cũng do ma pháp của nàng cấp độ rất cao, chí ít có thể hơn hai cấp độ của ma pháp cấm kị đối phương đang thi triển. Còn lại, có lẽ gã áo đen cũng không hoàn toàn khống chế nổi ma pháp cấm kị nên lực lượng bị phân tán đi khá nhiều. Cũng phải thôi, ma pháp kinh khủng bậc này có thể miễn cưỡng coi là một ma pháp được thượng cấp pháp sư thi triển, gã áo đen thi pháp thôi cũng gọi là không tệ không rồi. Muốn hoàn toàn nắm giữ? Chỉ sợ cấp độ thượng cấp pháp sư mới có tư cách này.

Tiếng gió rít gào thét trong bóng đêm giống như những vong hồn bị tra tấn, quằn quại trong nỗi đau đớn tột cùng.

Thời gian càng trôi qua, gã thủ lĩnh càng lo lắng, nụ cười trên miệng sớm đã tắt hẳn. Hắn qua liên hệ với ma pháp, luôn cảm nhận hai luồng sinh cơ vẫn chưa tắt.

Một chỗ ở ngay trước mắt hắn, đó là Alice cùng Valerie đang kiên cường chống đỡ. Vị trí còn lại thì cách hắn khoảng ba mét, sinh cơ chập chờn như ngọn nến trước gió. Có lúc giống như đã chết, hoàn toàn tan biến vào hư không. Lại có lúc bập bùng trở lại như đám tro tàn trong đêm lửa trại.

Ba phút trôi qua, gã áo đen bắt đầu toát mồ hôi hột. Trong lòng nóng như lửa đốt.

Nếu tiểu thư Nastrol vẫn còn cố gắng gắng gượng. Chỉ sợ không đến lượt nàng ra tay, hắn có lẽ đang hao hết thọ nguyên để cung ứng cho ma pháp mất rồi.

Gã áo đen sống lưng ớn lạnh, hắn chung quy cảm thấy trong bóng đêm hỗn loạn kia có một đôi mắt như độc xà nhìn chằm chằm. Vị đại pháp sư bí ẩn kia còn chưa hề ra tay, giống như yên lặng giễu cợt hắn.

Bỗng gã cảm thấy điều gì không đúng...

Không khí bắt đầu thay đổi...

Lực lượng hắc ám bắt đầu trở nên cuồng bạo. Như một con thú dữ bị người ta trọng thương. Khí tức tịch diệt gào thét, tàn sát bừa bãi trong không gian trống trải.

Trên bầu trời dĩ vãng chỉ có một hắc động nhưng giờ tự nhiên một cái hắc động nữa được hình thành. Hắc ám lực lượng trong trời đất bốn phương tám hướng, điên cuồng tụ tập, chui vào trung hắc động mới hình thành kia.

- Không... không... thể nào...?

Gã áo đen ngây ngốc.

- Xong rồi! Xong rồi! Giờ thì xong rồi!

Hắn thì thào, ngơ ngác nhìn lên bầu trời.

Tất cả những hi vọng cuối cùng đều đã bị dập tắt...

Chung điểm, tất cả cũng chỉ là một trò đùa...

Vị đại pháp sư kia...

... ra tay rồi...

Gió đen gào thét khiến y phục hắn bay phần phật.

Trong bóng tối nhìn cô độc đến đáng thương...

Gió hất bay tấm vải che mặt...

Hiện ra sau miếng vải đen là một gương mặt hốc hác, tiều tụy của một người quá tuổi. Khuôn mặt lão đã có rất nhiều nếp nhăn, là minh chứng cho việc lão đã trải qua rất nhiều phong ba bão tố của cuộc đời.

Khóe mắt lão rưng rưng...

Những nếp nhăn co lại. Một dòng nước đục ngầu chảy ra.

Lão khóc.

- Ramit, có lẽ đêm nay ông không về được rồi!

Giọng lão khàn đi.

Lão run người cái mạnh. Không phải vì lạnh mà do trên cơ thể lão xuất hiện những lỗ thủng. Máu theo đó là phun ra như suối.

Ma pháp trên bầu trời theo đó mà bắt đầu bất ổn. Quỹ tích vòng xoáy bắt đầu rối loạn.

Lão cười thảm.

Đây có lẽ chính là ma pháp phản phệ.

Ma pháp thiên chi vạn chủng, nhiều đến hằng hà sa số. Kể cả những vị học giả yên thâm nhất từ thuở sơ khai cũng không dám nói bản thân có hiểu hết. Bởi lẽ ma pháp luôn luôn diễn hóa không ngừng. Mỗi giây trôi qua thôi là trên quả địa cầu này lại diễn sinh ra trăm ngàn loại ma pháp khác nhau. Có thể lúc đầu chỉ xuất phát từ một loại nhưng trong quá trình thao tác sai lầm, nó lại dẫn tới một kết quả khác.

Nhưng có một điều mà mọi người đều hiểu rõ: hai loại ma pháp cùng chung một đặc điểm, chung một cấu tạo, tốc độ phát động như nhau mà cùng hoạt động. Nó sẽ dẫn tới một hiện tượng gọi là ma pháp phản phệ. Trong thập đại tuyệt chứng của ma pháp giới, ma pháp phản phệ đứng hàng ngũ tuyệt. Nhẹ thì thành phế nhân, nặng thì chết ngay tức khắc. Đối với loại ma pháp cấm kị phản phệ, trong lịch sử chưa từng ghi nhận trường hợp nào có thể sống sót.

Gã thủ lĩnh ôm đầu. Máu theo hốc mắt mà bắn ra như mưa. Cơ thể lão giống như một tờ giấy bị chọc thủng lỗ chỗ.

- A... ư...

Lão rên lên những tiếng cuối cùng rồi nằm xuống mặt đất bất động, hóa thành một bãi máu loãng.

Cách lão ba mét, một thiếu niên cũng trong tư thế quỳ gối. Cơ thể hắn so với lão có lẽ cũng không kém là bao. Máu trong hốc mắt, miệng, lỗ tai thiếu niên chảy ra, nhìn vô cùng ghê rợn.

Hắn khẽ cười, mặc cho mí mắt hắn đã nặng như ngàn cân...

Hắn vẫn cười... Mặc cho khung cảnh trước mắt đã bị nhuộm thành một màu đỏ...

Sau tầm ba hô hấp, thiếu niên đập mạnh người xuống mặt đất ngất đi.

Nơi khóe miệng vẫn còn in dấu vết nhàn nhạt của một nụ cười nào đó...