Đứng trên lầu nhà máy bỏ hoang, Lưu phong đứng nhìn cơn lũ zombie . Nổi bật trong đó có một kẻ Lưu không kề muốn đụng độ tý nào, zombie đại lực .
“ Này này .. trong thông tin bảo zombie đại lực chỉ cao ba đến bốn mét nhưng con này ít nhất cũng phải năm ”
Khuôn mặt Lưu phong hiện ra vẻ trầm trọng .
“ Này nhóc ta không biết thứ đó là gì nhưng ta biết chúng ta sẽ chết hết nếu bị nó phát hiện ra đấy”
“ Tôi biết rõ điều đấy, vậy nên chúng ta mới bị mắc kẹt tại đây”
Không nói gì nữa, ông già nhún vai tỏa vẻ bất lực đi vào trong . Nơi bọn hắn đang chú ẩn tạm thời thuộc tầng ba của khu công nghiệp cũ . Đường lên trên đều bị nhóm Lưu phong khóa trái hoặc dùng đồ vật ngắn trở . Tất nhiên điều đó chỉ có nghĩa nếu thứ đó không đi về phía này .
...
1 giờ trước .
“ Dựa trên tuyến đường này chúng ta sẽ ra khỏi thành phố mà ít gặp zombie nhất”
“ Chúng tôi tin cậu”
Lưu phong quay về nữ cảnh sát gật đầu . Số lượng người tăng lên đồng nghĩa với tốc độ di chuyển chậm đi và cũng dễ bị phát hiện hơn .
“ Dừng”
Tất cả mọi người dừng lại theo chỉ thị Lưu phong . Đứng sau biển quảng cáo hắn liếc nhìn ra bên kia đường . Đoạn đường tương đối vắng vẻ với một vài xác chết zombie hắn giết lúc đi qua vẫn nằm đó, chỉ là giờ đây có thêm hàng tá zombie chắn ngang đường .
Dơ tay Lưu phong mở ra bản đồ trước mặt mọi người . Tuy rằng đều sửng sốt trước công nghệ kì lạ nhưng tất cả đều thức thời không hỏi gì .
“ Đoạn đường phía trước đã bị chặn, đây là tuyến đường an toàn tôi đã đi qua”
Nói Lưu phong chỉ tay theo đường đi thể hiện đoạn đường . Vài giây sau nữ cảnh sát lên tiếng . Cô chỉ tay vào khu vực trên bản đồ vẽ một vòng cung .
“ Khu vực này có một bãi đỗ xe nối hai đoạn đường . Đi qua sẽ đến một công trường đang thi công rồi chúng ta có thể tiếp tục đi tuyến đường an toàn của cậu”
“ Mọi người thấy thế nào ?”
Nhìn quanh tất cả đều gật đầu biểu thị đồng ý . Việc di chuyển diễn ra suôn sẽ họ đến được bãi đỗ xe . Bên trong các xe đều đã bám lượng lớn bụi bẩn . Bên trong vài chục zombie nằm rãi rác khắp tầm mắt . Chỉ vào phía bên kia Lưu phong nói .
“ Mọi người đi sát nhau, tôi dẫn đầu ông và Tiểu lệ đi giữa . Hai người còn lại bảo vệ hai ông cháu, nếu họ xảy ra chuyện gì tôi không ngần ngại bỏ rơi những người khác ”
Vừa nói Lưu phong vừa nhìn thẳng vào mắt Bạch băng lẫn Châu tấn . Ánh mắt lạnh lùng đến đáng sợ cảnh sát Bạch băng chỉ gật đầu không biểu lộ cảm xúc gì . Châu tấn hốt hoảng nhận ra ánh mắt Lưu phong cũng liên tục gật đầu thề chết bảo vệ hai ông cháu . Cả hai đều biết người thanh niên này vô cùng mạnh mẽ mới có thể đến tận đây, không có sự giúp đỡ từ hắn có thể sống chết ra khỏi đây khó nói .
Đoàn người tiếp tục tiến về phía trước . Zombie gầm gừ lao đến đều bị Lưu phong với Tia chớp cùng nhau xử lí . Một vài con tiến qua từ hướng khác đều bị Bạch băng với Châu tấn liên thủ giết chết . So với Lưu phong chỉ vài đòn đã giết chết zombie thì cả hai tỏ chật vật rất nhiều . Nhìn xác zombie máu tươi chảy ra Tiểu lệ tay run rẩy nắm chặt ông lão .
Đội hình cuối cùng cũng tiến gần tới lỗi ra . Khi này Lưu phong nhìn thấy một zombie có hình thù kì lạ mà hắn không biết .
Lối ra vào có một zombie đứng giữa đường, cơ thể gầy như que củi, hai tay dính chặt vào thân, đầu không mắt mũi chỉ có chiếc miệng rộng đến tận mang tai .
( Nó là gì . Một loại zombie không được liệt kê ? . Dựa vào hình thể đó nó sẽ tấn công bằng cách nào chẳng nhẽ ... cắn ?)
“ Mọi người đứng yên đây, cả nhóc nữa Tia chớp”
“ Gâu”
Những người khác trong nhóm cũng đã nhận ra zombie kì dị .
“ Đó là thứ gì ?”
Lưu phong không chả lời, hắn từng bước tiến tới thận trọng . Như phát hiện ra Lưu phong nó chỉ quay đầu về hắn . Mặc kệ nó là gì hắn lập tức tiến lên cực nhanh . Một đòn tấn công kèm tiếng xé gió .
Bầu không khí nhất thời chững lại . Ăn chọn cú đánh khủng khiếp nó chỉ nghiêng đầu sang một bên, một ít máu từ trong chảy ra . Thu gậy hắn chuẩn bị tấn công lần hai, đột nhiên chỉ thấy miệng zombie mở rộng
“ AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA”
Một tiếng gào thét có độ lớn không khác gì tiếng pháo nổ, bán kính vài km đều nghe rõ ràng . Phải biết vì sợ thu hút zombie hắn ngay cả súng lục thắt ở hông còn không dám dùng .
Biến sắc Lưu phong rút súng ra bắn hai phát vào đầu zombie . Tiếng thét lặng đi nhưng dư âm vẫn còn đó . Khuôn mặt tất cả mọi người trắng bệch .
“ CHẠY NHANH”
Dứt lời cả đám chạy bán sống bán chết . Phàm là zombie cản đường hắn đều nổ súng . Âm thanh lớn như thế dù cho có vài tiếng súng cũng chẳng thấm .
“ ZOMBIE ĐANG ĐẾN ĐÂY, TẤT CẢ CHÚNG”
Bạch băng nói trong khi bế Tiểu lệ trên tay, vừa ôm vừa chạy . Nơi này trước kia Lưu phong đi qua tương đối vắng vẻ nhưng giờ đây hắn chưa bao giờ lại thấy người đông đến thế . Vài zombie lao ra từ các ngôi nhà, nhảy thẳng từ lầu cao xuống đất gia nhập với hàng dài người tạo thành cơn lũ zombie quét qua mọi nơi .
“ THEO TÔI TÔI TỪNG LÀM VIỆC TẠI NƠI NÀY”
Châu tấn vừa nói vừa chạy song song với Lưu phong ý muốn dẫn đường . Lưu phong gật đầu, chạy theo hướng Châu tấn chỉ . 30 giây sau một nhà máy bỏ hoang hiện ra trước mắt . Tòa nhà 3 lầu cao cửa dưới đã phong kín, bên dưới có hàng rào sắt bao xung quanh . Đi vào trong qua một lỗ hổng đám người nhanh chóng lao lên tầng trên . Tìm mọi thứ ngăn chặn mọi lối đi lên tầng .
Chỉ khi đã hoàn thành mọi người mới thở ra một hơi . Thực chất cơn lũ zombie tiến về nơi phát ra âm thanh chứ không phải truy sát bọn hắn nên mới có cơ hội sống sót .
“ Con zombie đó”
Quả thật nếu Lưu biết trước nó sẽ hét lên thì hắn đã chẳng cho nó cơ hội làm việc đấy . Chỉ là do không biết rõ thông tin nên hắn luôn phải luôn cảnh giác . Hơi cảm thấy hối hận trong lòng dù biết rõ không phải lỗi của hắn .
Trên tầng trong căn phòng dành cho quản lí trừ Lưu phong ra mọi người đều thở dốc .
“ Máu”
Giờ hắn mới để ý cánh tay Tiểu lệ đang chảy máu . Nhanh chóng tiến lại gần kiểm tra, một vết cắt có vẻ như do lúc chạy gấp qua hàng rào sắt . Bản thân Tiểu lệ quá mệt nên cũng chẳng hề hay biết . Lưu phong mở ra balo trên lưng lấy dụng cụ cứu thương . Hắn luôn mang theo đầy đủ dụng cụ cần thiết khi ra ngoài, phòng bị cho mọi tình huống xảy ra .
“ Đau”
Bôi thuốc vào vết thương làm Tiểu lệ nhăn nhó . Khuôn mặt trắng bệch, mệt mỏi đau đớn . Thấy Tiểu lệ sắp khóc Lưu phong nhanh tay lấy ra một thanh socola . Thấy kẹo ngọt con bé sáng mắt lên .
“ Nghỉ ngơi đi, tôi sẽ canh gác”
Nói rồi Lưu phong xoa đầu Tiểu lệ xong đi ra ngoài, Tia chớp định đi theo nhưng bị Tiểu lệ nhanh tay bắt lại .
...
Chúng tôi về cơ bản đã chạy xa khỏi bãi chứa xe hầu hết zombie đều tiến về phía đó nên xung quanh khu vực này trên lý thuyết sẽ ít zombie theo thời gian . Đó là cho đến khi một con zombie đại lực suất hiện . Thể hiện bản tính hung tàn của mình zombie đại lực tấn công bất cứ thứ cản trở đường đi của nó .
Tuy rằng nó không đi về phía nhà máy bỏ hoang nhưng tiếng động nó gây ra lại thu hút zombie xung quanh lại bị thu hút về đây . Trong sân phía dưới có khoảng hơn chục con zombie nằm rải rác trong khi đó bên ngoài hàng rào số lượng còn đông hơn .
Vậy nên hắn chỉ có thể qua đêm và đợi đến sáng hôm sau . Đây cũng là điều hắn lo ngại . Khi đêm xuống ngay cả zombie bình thường cũng trở nên mạnh mẽ và đặc biệt thời gian này là lúc lũ zombie chuyên hoạt động ban đêm suất hiện .
Quay người, Lưu phong đi thẳng vào phòng .
“ Anh Lưu phong, chú chó này tên gì thế ?”
Tia chớp bị Tiểu lệ ôm chặt vào người . Chiếc lưỡi thè ra Đôi mắt mở to nhìn vào Lưu phong như thể muốn nói cứu tôi với chủ nhân . Ngồi xuống một góc hắn mở trả lời .
“ Tia chớp”
Thấy Bạch băng nhìn chăm chú vào Tia chớp Lưu phong bèn hỏi .
“ Có gì à cô cảnh sát”
“ Cậu có thể gọi thẳng tên tôi . Chỉ là một câu chuyện buồn mà thôi”
Nhất thời hiếu kì cộng thêm không có việc gì làm Lưu phong định hỏi nữa thì bạch băng đã trả lời tiếp .
“ Tôi có quen biết với chủ nhân của chú chó này, dù chúng tôi không cùng chung chuyên khoa . Cậu biết đấy chó và chủ nhân luôn bên cạnh nhau nên giờ nó ở đây có nghĩa là tôi vừa mất thêm một người đồng nghiệp”