Chương 8: Sự phối hợp

“ Tiến lên Tia chớp, tấn công vào chân”

Một cú cắn mạnh với lực đẩy lớn, zombie ngã xuống .

“ Quay lại”

“ GÂU”

“ Tốt lắm anh bạn”

Hung hăng xoa đầu chó khiến lông tóc rối bù cả lên . Tia chớp tỏ ra bất mãn khi kêu lên hai tiếng rồi đẩy tay Lưu phong ra . Hôm nay về cơ bản hắn đã thiết lập được phong cách chiến đấu mới của mình . Dù rằng đôi khi vẫn hơi trắc trở nhưng đã có thể xem như một cặp ăn ý . Khi chiến đấu với hai zombie tập luyện, Tia chớp đóng vai trò như hỗ trợ cản trở zombie còn lại trong khi hắn xử lí con trước mắt .

Tia chớp có vẻ rất đói trong khoảng thời gian lưu lạc . Mặc dù không rõ nhưng hắn chắc rằng virus zombie chỉ lây lan cho con người . Bằng chứng là hắn đã bắt gặp không ít động vật xung quanh hay khi đi thu thập vật tư nhưng chưa từng nhìn thấy động vật nào bị lây nhiễm . Dù vậy các zombie tấn công mọi sinh vật sống không riêng con người .

“ Cùng nhau mạnh mẽ hơn để sống sót”

“ GÂU GÂU”

Lặp lại bài tập như mọi hôm nhưng sẽ đôi chút khác biệt...

....

...................................................................................................................

Tính danh : Lưu phong

Sinh lực : 100%

Thể lực : 118

Sức mạnh : 136

Tinh thần : 123

( Chỉ số tiêu chuẩn 100 )

Năng lượng bất thường : 100%

CHÚ Ý : Phát hiện nguồn năng lượng lạ trong cơ thể, đề nghị đến cơ sở y tế gần nhất để được hỗ trợ .

................................................................................................................

( Thể lực 5, sức mạnh 3, tinh thần 1 . Thành quả của vài ngày qua cũng không tệ )

Đang tự hào về bản thân Lưu phong chợt nảy ra ý nghĩ .

“ Lại đây Tia chớp”

Đang nằm ngửa bụng trên sofa, chợt nghe thấy tiếng gọi Tia chớp nhanh chóng chạy lại ngồi sổm trước hắn . Bật chiếc vòng tay Lưu phong nhắm vào Tia chớp . Luồng ánh sáng trắng quét qua, Tia chớp hơi khó hiểu nghiêng đầu không hiểu sao chủ nhân chiếu đèn vào người nó .

“ TÍT ... TÍT ... TÍT ... đang phân tích ....tít .... hoàn thành”

“ Tên gọi ?”

“ Tia chớp”

Hắn ngay lập tức trả lời .

...................................................................................................................

Tính danh : Tia chớp

Sinh lực : 100%

Thể lực : 130

Sức mạnh : 70

Tinh thần : 80

Năng lượng bất thường : 100%

CHÚ Ý : Phát hiện nguồn năng lượng lạ trong cơ thể .

................................................................................................................

( Thể lực 130 cao hơn mình, sức mạnh 70, tinh thần 100 ... khoan đã .. năng lượng bất thường . Ngay cả nó cũng có ? Có khi nào tất cả sinh vật không bị lây nhiễm đều có không ? )

Để chứng thực ý nghĩ bản thân Lưu phong mang theo tia chớp xuống kho dưới hầm . Dưới chỉ dẫn của Lưu phong và tốc độ từ Tia chớp, một con chuột nhanh chóng bị tóm gọn nằm trong miệng chú chó . Cầm lấy đuôi con chuột thử quét qua .

...................................................................................................................

Tính danh : ?

Sinh lực : 20%

Thể lực : 20

Sức mạnh : 15

Tinh thần : 2/5 ( suy yếu )

................................................................................................................

“Không có”

Lưu phòng có thể khẳng định không phải ai hay sinh vật nào cũng có năng lượng bất thường trong cơ thể . Còn năng lượng này có tác dụng gì hắn vẫn chưa tìm ra bất quá chắc chắn có liên quan đến virus zombie .

“ Tiếp tục cố gắng hết hôm nay nào, mai chúng ta sẽ vào khu vực rìa thành phố”

Nhìn lên bầu trời xanh thẳm, mắt Lưu phong có vẻ xa xăm .

( Lão già hi vọng ông còn sống )

...

Sáng hôm sau .

Trang bị đầy đủ Lưu phong lên đường cùng tia chớp . Người khác tránh xa không kịp hắn lại tiến vào . Tất nhiên Lưu phong có lý do của mình .

Khoảng năm đầu đến thành phố hắn chỉ là một chàng trai trẻ không biết gì . Có một thời gian hắn suýt xa vào tệ nạn may thay được lão già cứu giúp . Hắn nợ lão già rất nhiều cả về tiền bạc lẫn tinh thần . Về sau hắn một mực thay đổi làm nhiều việc khác nhau kiếm tiền chi tiêu lẫn trả cho ông ấy . Trong kí ức Lưu phong đó là một ông lão thô bạo nhưng tốt tính .

Dù không còn mấy hi vọng khi mà khu vực thành phố trở thành địa ngục trần gian mặc cho có là rìa thành phố . Thời gian này nhờ sự luyện tập không ngừng nghỉ hắn ít nhất đã có sức mạnh tự sống sót dù chỉ có một mình . Cũng là lúc hắn quyết định đi tìm ông lão .

Càng đến gần tần suất gặp zombie ngày càng tăng, tăng về cả số lượng lẫn quy mô .

( Không ổn, số lượng quá nhiều . Việc tiến tiếp mà không chạm chán là điều không thể )

Quay đầu Lưu phong lựa chọn việc đi xuyên qua các tòa nhà . Bằng cách này hắn sẽ không bị giới hạn bởi tuyến đường . Tất nhiên cũng có hạn chế .

“ Grao Grao"

Hai zombie tiếp thị nữ đứng trong cửa hàng bán quần áo . Sâu bên trong còn có 3 zombie đang đi lại vô định .

Chỉ tay Tia chớp lập tức hiểu ý lao vào thẳng zombie nữ đầu tiên . Lực lượng mạnh va vào zombie mất trọng tâm ngã xuống . Ngay khi đó zombie nữ còn lại quay lại phản ứng nhưng .

“ PHỐC”

Sọ lõm vào trong, tròng mắt rơi ra cả bên ngoài . Xoay đầu, cú đập mạnh giáng thẳng vào zombie đang định đứng lên giết chết nó . Ba zombie phía xa thấy Lưu phong, chúng điên cuồng lao về phía hắn .

Dậm chân xuống, một cú vụt như vận động viên đánh bóng cùng tiếng xé gió . Nhất thời một hỗn hợp gồm xương máu và não văng lên vách tường .

“ 2”

Lùi ngược tránh được cú ôm đồng thời cũng một đập thẳng từ vào đỉnh đầu .

“ 1”

Cú đá tung về bên phải vào lòng ngực zombie dù hắn không hề nhìn . Tia chớp nhân cơ hội cắn liên tục vào cổ .

“ PHỐC”

“ 0”

Nghe thì dài nhưng trận chiến chỉ xảy ra chưa được 1 phút . Dựa trên chỉ số bản thân hắn đã có phần tự tin vào thực lực của mình . Thực ra hắn cũng muốn biết chỉ số của zombie để tiện cho việc so sánh sức mạnh nhưng mỗi lần hắn thử quét đều báo lỗi .

Liên tục xuyên qua các tòa nhà . Hắn không nhớ rõ bản thân đã giết bao nhiêu zombie, thậm chí còn chạm chán với cả một zombie song sinh được nhắc tới . Cơ thể hắn dính đầy máu, vũ khí hơi móp méo sau các trận chiến . Thở dài, Lưu phong nhìn về phía căn nhà quen thuộc, tiệm sửa xe của một lão già nhưng tay nghề trên cả tuyệt vời . Bởi vậy nơi đây cũng hơi có tiếng tăm .

Nhìn cánh cửa hắn không khỏi lo lắng . Đi vào trong Tia chớp đi quanh đánh hơi một vòng rồi ngồi trước cầu thang tầng 2 nhìn hắn . Thấy Tia chớp bình thản hắn cũng thở nhẹ ra .

( Chẳng nhẽ lão già cùng con bé không ở nhà ?)

Nhẹ nhàng từng bước từng bước không một tiếng động, tia chớp cũng bắt trước chủ nhân đi rón rén . Đến trước cửa phòng lớn hắn dường như nghe được gì đó bên trong . Tiếng nói rất nhỏ nhưng hắn vẫn nghe được .

“ Ông ngoại, hình như con nghe thấy tiếng động dưới tầng”

“ Con không khóa à”

“ Cửa hỏng rồi”

“ Cứ ở yên đây đừng đi đâu cả”

“...”

Thở ra nhẹ nhõm Lưu phong nhất thời cảm thấy bình yên . Giữa tận thế hai người hắn quen biết vẫn còn sống .

Dường như nghe được tiếng thở dài bên trong bỗng nhiên tĩnh lặng .

“ cốc”

Tiếng gõ nhẹ vang lên .

“ cốc cốc"

“ cốc cốc cốc”

Ngoài tiếng gõ nhẹ sự im lặng gần như tuyệt đối .

“ Tôi không có thời gian cả ngày đâu lão già”

“ Lưu ... Lưu phong ?”

Tiếng mở cửa vang lên . Một lão già hói đầu cầm cờ lê lớn nhìn ra từ khe cửa .

“ Nhóc ngươi còn sống”

“ Thế ông muốn tôi chết à”

Cánh cửa triệt để mở toang . Một người toàn thân đẫm máu bước vào cùng một chú chó . Ông lão nhanh chóng đóng cửa lại . Bên trong có khoảng 9 người nếu tính cả cô cháu gái . Tất cả họ đều cầm đồ tự vệ sửng sốt nhìn Lưu phong đặc biệt là khẩu súng lục đeo ngang hông . Vén khăn che mặt hắn nhìn thẳng Tiểu lệ .

“ Lâu ngày nhất thời không còn nhớ anh à”

“ Anh Lưu phong”

Như nhận ra Tiểu lệ nước mắt rưng rưng như muốn bổ nhào vào người Lưu phong nhưng bị hắn kịp thời cản lại . Bình thường không có vấn đề gì nhưng hiện tại người hắn đang toàn là máu . Vẫy tay với lão già bọn hắn cùng nhau đi ra xa tại một góc phòng .

“ Dạo này ông thế nào”

“ Tuy già nhưng vẫn còn lâu mới chết được”

Nhún vai lão già nhìn Lưu phong . Thấy lão già vẫn nói thế được hắn nhất thời an tâm dù rằng hắn chắc rằng khoảng thời gian này đối với họ không mấy tốt đẹp . Nhìn ra góc phòng hắn hỏi .

“ Ông già, họ là ai”

Nghe vậy lão nhất thời quay đầu cũng nhìn về góc phòng .

“ Họ ? hai người bận đồ cảnh sát lần lượt là Bạch băng và Âu hào là cảnh sát khu vực này còn lại hoặc là người đi theo hoặc được ta mang vào đây . Trong nhà còn không ít đồ ăn cầm cự nữa tháng một tháng cũng không phải vấn đề”

Lão già ít ra ngoài nên nhà luôn dự chữ số lượng đồ ăn . Tiểu lệ chơi đùa với Tia chớp . Lưu phong quay lại nhìn thẳng vào Lão với khuôn mặt nghiêm túc . Lão cũng nghiêm mặt lại .

“ Tình hình vô cùng bất ổn . Sẽ không có cứu viện, khu vực 10 đã được xem như thất thủ . Tôi đến đây để mang ông cùng Tiểu lệ tránh xa nơi này”

“ Đi đâu ?”

“ Đến căn cứ tạm thời của tôi”

“ Thu dọn đồ đạc cần thiết thôi, chúng ta sẽ rời đi và đến nơi trước khi trời tối”

Nghe đến đây thần sắc lão nhất thời do dự .

“ Ta không chắc bộ xương già này chịu nổi được không”

Nhìn lão già lo lắng Lưu phong đành phải dành một khoảng thời gian dài để khuyên nhủ . Không gian u tối lờ mờ ít ánh sáng chiếu vào từ cửa sổ có tiếng thở dài vang lên .

“ Hazzzz ...Được rồi”

Bóng lưng từng bước rời đi . Lưu phong đi đến nơi những người còn lại bảo với họ lão già cùng cô cháu gái sẽ rời đi cùng hắn . Lưu phong cũng đưa ra lời mời có thể đi theo cùng hắn rồi quay người trở đi . Lưu phong không phải thánh nhân nhưng hắn cũng không phải thấy chết không cứu . Hắn đã đưa ra một chút thiện ý của bản thân, mỗi người đều có ý nghĩ của bản thân mình quyền lựa chon là của họ . Tránh cho tình trạng bất ổn hắn chỉ đưa ra lời mời chứ không nói gì đến về việc không có thông tin gì về lực lượng giải cứu hay có khả năng cao là khu vực 10 đã thất thủ .

15 phút sau dưới tầng . Tiểu lệ mang chiếc balo bên người với lão già đứng bên cạnh cầm thanh cờ lê dài ngoài ra còn có 2 người khác .

“ Tôi là Bạch băng”

Trang phục cảnh sát với thắt lưng đeo gậy và một khẩu súng đã hết đạn . Cô ấy tầm 30 tuổi khuôn mặt toát ra vẻ chửng chạc của người trưởng thành với mái tóc cắt ngắn . Cô quyến rũ theo cách riêng của bản thân .

“ Lưu phong”

“ Còn cậu”

“ Tôi tên Châu tấn, làm tại một nhà máy xí nghiệp gần đây”

Thân hình bình thường thậm chí có phần hơi ốm, mắt đeo kính, khuôn mặt khá phổ thông là những gì Lưu phong nhận xét khi nhìn vẻ bề ngoài .

Dù rằng đã cho ra thiện ý nhưng cuối cùng cũng chỉ có hai người quyết định rời đi .