Tiếp tục trở về bàn chỗ nướng thịt , Nướng nốt mấy tảng thịt cuối cùng . Sau đó lại đi ngủ .
" Cổ nhân đã nói thật không sai a . "
" Ăn được ngủ được là Tiên . Không ăn không ngủ mất tiền thêm lo "
Cứ như vậy , Vương Hiên lại đánh thêm 1 giấc tới sáng .
6h 30 phút .
Mạt trời vẫn lên , ánh nắng vẫn chiếu rọi khắp nẻo , làm không gian ấm áp lên đôi phần , sau đêm mưa huyết tầm tã .
Chỉ là đã không còn tiếng chim hót , không còn tiếng xe cộ , không còn tiếng người tán chuyện nữa . Mà giờ đây , thay vào đó là những Tiếng gào rống trong đói khát của zoombie , Tiếng dị thú gào thét đến đinh tai nhức óc , Tiếng kêu cứu thất thanh trong vô vọng của nhân loại , Tiếng bom đạn nổ vang ......
Vương Hiên vươn vai , sau đó lại đưa tay ra sau mông gãi gãi , thói quen này thật khó bỏ .
Hắn đánh răng rửa mặt , sau đó mặc vào quần áo , búi tóc lên . Cuối cùng là chùm lên chiếc áo choàng hắn tự may .
Hắn dự đinh ra ngoài quan sát tận thế , thuận tiện tìm kiếm lấy 1 vài con quái thú để luyện tập 1 chút .
Đi về phía nam , cách nhà hắn 2km.
Vương Hiên đang tiến về một xưởng rèn , hắn muốn tìm một vũ khí vừa tay .
Mỗi lần chiến đấu , thật sự là quá khổ . Khổ ở đây là việc hắn đều phải về đi tắm , cùng với việc may vá quần áo .
Tiến vào trong xưởng , Thuận tiện diệt đi 5 con zoombie lực lưỡng . Vương Hiên có chút bất ngờ , cái xưởng này trông vậy mà lại thật lớn .
Nhìn một vòng , chỉ thấy toàn dao , với mấy nông cụ , Hắn lắc đầu nhè nhẹ .
" Xem ra vẫn là ta phải dùng nắm đấm "
Không phải là Vương Hiên không tìm được vũ khí , mà là mấy thứ đó quá yếu , cắt da của 1 con thú biến dị còn khó , huống chi là giết nó .
Kể cả là dùng gậy thì nó vẫn sẽ sớm gãy mà thôi .
Tiếp tục đi ra ngoài quan sát , Chợt thấy có vài bóng người thấp thoáng .
Vương Hiên liền nhảy lên mái nhà , ngồi chễm chệ trên đó mà quan sát , mặt đầy bất ngờ cùng nghi hoặc .
Chỉ thấy một nữ tử cưỡi trên một thanh kiếm , xung quanh nàng tỏa ra những uồng khí đỏ vờn quanh . Nữ tử này khí chất phong trần , tuyệt lưu , da trắng môi đỏ , mày liễu mắt tròn . Trên trán còn có dấu ấn hình ngọn lửa . thân hình nở nang , núi non trập trùng ẩn sau bộ váy áo của Đạo sĩ .
Nữ tử hạ đáp đất nhẹ nhàng , thanh kiếm cũng nhịp nhàng , bay ra đằng sau lưng hộ chủ .
Tiếp sau đó là liên tục những người khác từ phi kiếm hạ xuống theo .
Bọn họ hạ xuống trước thi thể của một con dị thú . con quái vật này hình dáng giống như loài chim hạc vậy , chỉ là chúng to hơn rất nhiều , mang trên mình bộ lông đỏ chói . Móng vuốt , cùng mỏ đều sắc nhọn cùng phủ lên một lớp vàng óng anh . Cái đuôi dài thướt tha như phượng hoàng trong những bức họa , Trông thật cao quý làm sao .
Bất quá nó đã bị Vương Hiên bẻ cổ , nằm thoài loài trên mặt đất kia .
Nữ tử có dấu ấn ngọn lửa trên trán , khuân mặt tối sầm , trầm ngâm không nói , nhìn lấy cái xác con thú cưỡi của mình .
Đám người đằng sau thì lòng như lửa đốt , chảy từng giọt mồ hôi , khi thì liếc con chim kia , khi thì lại rón rén nhìn đến nữ tử .
" Lý ..... Triết ? "
Nữ tử khẽ gằn giọng nói . Theo đó , những tia sát khí kinh người phát ra , linh khí cũng cứ thế mà được thôi động , kéo theo gió mạnh nổi lên .
Đám người đằng sau cũng cũng là lạnh hết sống lưng.
Một tên nam tử cũng mặc đạo bào , kéo theo một nữ tử nhếch nhác mặc quần áo hiện đại . quỳ xuống dập đầu lia lịa .
" Sư tỷ tha mạng ...... sử tỷ tha mạng .... Là ta không tốt trông coi , là ta ............"
Chưa kịp nói xong , Chỉ thấy một vệt chỉ sáng lóe qua , Cả đầu tên nam tử , cùng cô gái kia đều đã lìa thân . Máu tươi phun ra tua tủa , thi thể ngã xuống .
Tất cả mọi người đứng sau đều hiểu được chuyện gì đã sảy ra , không dám ho he lấy một lời .
Tên Lý Triết kia được giao nhiệm vụ trông coi đàn thú cưỡi của mọi người . Bởi vì , nhưng lại hoang dâm , mải mê chơi đùa với nữ tử ở thế giới này dẫn đến , việc sủng thú chết đi cũng không biết .
" Sư tỷ bớt giận , sư tỷ bớt giận "
Đám người cúi gập người , đồng thanh mà nói .
Nữ tử được gọi là sư tỷ kia im lặng không nói , nhưng là thu hồi uy áp của mình . phất tay một cái . xác con chim kia liền biến mất . hẳn là đã vào túi chữ vật .
Nàng gọi Mộ Dung Thu Nguyệt , Đại sư tỷ của Hỏa Sơn , Ngũ Hành Tông .
Hiển nhiên nàng không phải người của hành tinh này .
Đám người bọn nàng thường xuyên được cử đến những hành tinh yếu nhược như này để do thám tình hình , thu thập tài nguyên , cùng cướp bóc nô lệ , chiếm đoạt nhân tài về tông phái của mình .
Lần này đi vào thế giới này chỉ là vì do thám , bởi theo lời sư phụ nàng , thế giới này có thể xảy ra biến động không lường .
Ai ngờ chỉ vừa sang được vài giờ đồng hồ , liền mất đi con sủng thú yêu quý , theo nàng từ bé đến giờ . Huống chi nó còn có thể hỗ trợ mở ra không gian thông đạo , nên mới được nàng mang theo .
Bây giờ mất đi nó , chỉ có thể dùng mất một tấm Xuyên Thư Lệnh , mà tấm lệnh bài kia giá cả đều là đắt đến cắt cổ . dùng 1 lần không sao , nhưng với nàng , người thường xuyên đi qua thế giới khác làm nhiện vụ thì thật quá tiếc nuối .
........................
Nhưng ai biết , con quái vật cứ như vậy bị Vương Hiên miểu sát , chưa kịp làm gì đã chết toi .
Vương Hiển còn tưởng đó là gà biến dị đâu ................................
" Trở về "
Mang theo nét buồn lòng cùng tức tối , Nữ tử Lạnh lùng nói với đám người kia một tiếng , sau đó bước lên phi kiếm . nàng ta ngửa bàn tay , một tấm ngọc bài xuất hiện sau đó tan biến . Cùng lúc không gian cũng mở ra một đường thông đạo .
Nàng cứ như vậy mà tiến vào . Đám người cũng là theo sát đằng sau .