Chương 11: Mặt Cách Vài Dặm Nhưng Mắt Chạm Mắt

" Mẹ nó , Tận thế mới chỉ vừa diễn ra , vậy mà đã xuất hiện quái vật như vậy ư ? "

" Thật cmn không để người ta sống a "

Sở Trạch nhổ lấy một bãi nước bọt .

Thầm nghĩ sau chỉ cần cho hắn thêm một chút thời gian thôi . Dù là thần , hắn cũng đồ cho mà xem .

*

*

Ở một diễn biến khác .

Một nhóm người 10 nam , 7 nữ đang từng bước , dàn hàng mà đi , mỗi bước chân đều ngó ngang cẩn trọng . Mỗi người đeo trên một chiếc balo lớn .

Tay cầm đao , tay cầm xà beng , tay lại cầm thanh sắt .

Đặc biệt , tên nam tử đi đầu vậy mà cầm theo một cây thương , mắt hắn sáng lóe lên những tia màu vàng nhạt trong màn đêm đen .

Hắn gọi Tô Vũ , một học sinh cấp 3 , lớp 12 . Những người Đi đằng sau đều là bạn học của hắn .

Các ngươi đừng hỏi tại sao trước tận thế 12 giờ , mà bọn họ không chịu về nhà cùng gia đình , hay đi chạy nạn . mà lại tập hợp với nhau mà sinh tồn .

Bởi vì bọn hắn là học sinh nội trú a .

Trong nhà Tô Vũ cũng còn có ông bà nội .

Cha mẹ ra nước người làm ăn . Tô Vũ học trường nội trú cách nhà hắn lẫn 1500km .

Bình thường thì vốn có thể bắt máy bay về được nhưng tận thế đến , các chuyến bay đều bị hoãn lại do bao loạn , huống chi muốn mua được vé máy bay bây giờ thì đều phải đặt trước .

Tô Vũ cũng chỉ có cách gọi điện về cho ông bà cùng cha mẹ , Nói với họ mau chóng đi tìm nơi quân đội đóng quân mà bám víu .

Đằng sau Tô Vũ cũng là những người bạn học có cùng cảnh ngộ . Bọn hắn trước đó cũng cùng nhau đi qua nơi tập kết của quân đội , nhưng vì quá đông , sợ nguy hiểm nên đành tìm về mấy vùng quê hẻo lánh này .

Tận Thế vừa đến , Tô Vũ hắn liền thức tỉnh dị năng . Hắn tự gọi cái dị năng này là Thần Lôi tử nhãn .

Dị năng này không chỉ tăng cường nhãn lực khiến hắn có thể nhìn xa hơn gấp 4 lần người thường , nhìn trong bóng tối . Mà còn có thể tăng cường chút thể chất và phóng ra những tia tử lôi với sức công phá khủng khiếp .

Bất quá thì mắt hắn cũng chỉ bắn ra được 2 phát sau đó phải nghỉ ngơi rất lâu để hồi phục lại .

Cây Thương của hắn thì là do hắn khi còn học lớp 10 , mắc chứng ảo tưởng sức mạnh , đặt từ trên mạng .

Mấy tên đồng bạn sau hắn cũng có đến 10 người thức tỉnh dị năng , nhưng đều có chút yếu nhược , nên hắn mới phải làm đoàn trưởng , dẫn đoàn .

" Tô Vũ , Vùng quê hẻo lánh , trông an toàn như vậy , tại sao người ta lại chạy nạn hết cả . Giờ chẳng phải là nguy hiểm càng thêm nguy hiểm a , cả một số lượng lớn đến như vậy , nếu là biến thành zoombie hết thì ................"

" Chỉ nghĩ thôi cũng thấy rợn người a "

Một tên nam tử mập mạp , sải nhanh bước chân ngắn của mình đi lên , sánh ngang với tô vũ . Hắn vừa nói vừa có chút rùng mình .

" Bàn tử , Ngươi quên ngoài zoombie ra còn có cả đủ loại quái thú xâm lăng sao , nếu là ngươi trốn một mình , ngươi có khả năng tự mình sống sót sao . "

" Bọn quái vật đều sở hữu thính giác , cùng khứu giác siêu việt , một khi chúng tìm được ngươi , thì chỉ có đường chết . "

Tô Vũ vừa giải thích , vừa ngó ngang ngó dọc .

Bàn tử nghe vậy cũng hiểu được cũng trầm ngâm . nhưng hắn cũng không quên để ý xung quanh .

Đám người cứ vậy cứ vậy mà đi tiếp .

Ở nông thôn do ít những tòa nhà , nên Tô Vũ hắn quan sát đều rất thoải mái , chính vì vậy mà đám người cũng tránh đi được rất nhiều những loài quái vật lang thang .

Cứ tiếp tục đi bộ như vậy , được chừng 20 phút sau , trong đoàn có vài người kêu mệt , nên Tô Vũ cũng dừng lại nghỉ ngơi , bất quá hắn không quên soi kỹ các nơi .

Bất chợt , Tô Vũ nhìn thấy được ánh sáng lấp lóe bên trong một căn nhà . căn nhà như nổi bật lên ở trong màn đêm tối .

Thật giống như tìm thấy manh mối của sự sống . Tô Vũ vội vàng thôi động sức lực , phóng ánh nhìn đến căn nhà kia .khiến vành 2 con mắt hắn đã nổi đầy tơ máu .

Hắn tò mò .

" Người bật đèn sáng như vậy , không phải là sợ quái vật không kéo đến ? "

Tiếp tục phóng tầm mắt len lỏi qua vài chướng ngại vật , Tô Vũ mờ mờ nhìn thấy được trong nhà vậy mà có một têm nam tử cởi trần , tóc đen xõa dài ngang lưng . đang ngồi nướng những mảng thịt .

" Nướng Thịt ? "

Càng thêm tò mò Tô Vũ càng thêm sức , thôi động con mắt , nhìn sao cho rõ hơn .

Nhưng hắn hợt phát hiện , đằng sau lưng nam tử kia vậy mà có một cái đuôi . cái đuôi vòng ra đằng trước .

Một đuôi lật cái vỉ thịt nướng , 2 tay gắp lia lịa mà bỏ vào miệng

Tô Vũ cảm thấy quá là kỳ lạ , rốt cuộc đó là người hay là quái vật .

*

*

Ở đằng này , Vương Hiên đang nướng thịt ăn đêm , hắn ngồi ngay trước cái mảng tường bị con bò biến dị húc đổ mà nướng . Không kiêng kị gì quái vật .

sau khi thử sức với đàn quái vật kia , hắn có chút bành trướng .

Nhưng chợt hắn cảm nhận được gì đó , xoay đầu Hướng vào đêm đen mà phóng tầm mắt .

" Hử ."

Vương Hiên ngạc nhiên , bởi vì giờ khắc này , hắn vậy mà nhìn thấy một tên nam tử khác , tên này cũng đang quan sát hắn . bên cạnh tên kia còn có thêm một đám người đang ngồi mệt mỏi , uống lấy từng hớp nước .

Vương Hiên có chút khó chịu vì bị người theo dõi .

Hắn đoán , hẳn là chạy nạn , thức tỉnh dị năng đi .

Vương Hiên chợt dơ tay hướng về phía tên nam tử kia vẫy vậy , trên miệng nở một nụ cười thân thiện .

.....................................

Ở đằng kia

Tô Vũ , thấy được Tên nam tử đang nướng thịt kia , vậy mà cũng nhìn thấy hắn , còn cười , hướng phía hắn vẫy tay , Nụ cười thật quái dị , như mấy tên tâm thần trong phim kinh dị vậy .

" Con mẹ nó " nụ cười như làm Tô Vũ sực tỉnh , hắn lạnh hết sống lưng . người nổi đầy gai ốc .

" Nhanh , nhanh .... Đứng dậy , chúng ta cần đi tiếp .....Ngay lập tức "

Tô vũ chưa thu hồi tầm mắt , nhưng hắn đã đứng phắt dậy kéo balo lên vai . thúc dục đám bạn .

Tên bàn tử cùng những người khác , cũng hiểu được , Phải có thứ gì nguy hiểm lắm .

Vội vàng , nháo nhác , sách lên hành lý mà chạy theo hướng Tô Vũ chỉ .

Tô Vũ chạy cuối cùng , hắn vẫn duy trì tầm mắt nhìn lấy Vương Hiên . cho đến tận khi không nhìn được hắn vẫn không dám chủ quan .

Chạy được khoảng 30 phút , Tô Vũ mới dám để đám người đi chậm lại , bởi trong đoàn có kẻ sắp ngất đến nơi .

Nhưng dù là vậy , Tô Vũ vẫn không dám chểnh mảng một chút nào .

Thật sự quá đỗi hoang mang , Nụ cười cùng cái vẫy tay kia , giống như tử thần đang mời gọi vậy .

.............................

Ở đằng này , Vương Hiên nhìn được đám người nhao nhác , bèn bật cười khanh khách . Hệ thống cũng thò mặt ra nói khịa vài câu rồi mất hút .

Giờ này , Vương Hiên cũng đã biết được thế giới cũng đã xuất hiện những thức tỉnh giả , những kẻ sẽ quyết định ngọn lửa của nhân tộc tiếp tục cháy hay sẽ tàn lụi.

( Nay , nghỉ được buổi chiều , cố lấy 3 chương , dã hết cả mắt a )