Đúng lúc này, một cái gậy bóng chày đen nhánh đập tới, đập bay cánh tay kia qua một bên.
Chính là Liễu Huyên nhìn như yếu đuối vô hại nhất.
Nàng thời khắc mấu chốt đã đứng lên cầm gậy đập về phía thây ma mạnh nhất.
Hàn Phong chớp được thời cơ, bàn tay ngưng tụ ra một băng thương thứ hai, nghiến răng đâm phập vào hốc mắt thây ma tay to, đem nó đầu lâu đều xuyên thủng.
Một chiêu mất mạng.
Khà… Khà…
Hai cái thây ma mới xuất hiện không có vì đồng bạn chết mà kinh sợ, vẫn theo đó tiếp tục bò lên, há ra cái mồm lớn như bồn máu cắn tới.
Hàn Phong đã có cơ hội thở dốc, lập tức rút băng thương trong hốc mắt thây ma tay to ra, đâm thẳng vào lỗ mồm một con thây ma cắn tới.
Cùng lúc đó, Liễu Huyên cũng vung gậy bóng chày đập trúng đỉnh đầu thây ma còn lại, bốp một tiếng đem đầu nó đập bẹp.
Hai con thây ma cấp 1 cấp 2, còn chưa kịp đe doạ gì đã mất mạng.
Hàn Phong thở ra một hơi sợ hãi, hai chân có chút nhũn ra cùng run rẩy. Nếu vừa rồi không có một gậy của Liễu Huyên hỗ trợ, hắn chưa biết chừng đã bị đập bể đầu.
Hắn vội hít một hơi xua tan sợ hãi, nhấc chân đạp cái thi thể thây ma tay to rớt xuống cầu thang, để lộ hai cuốn sách cùng một cái thẻ bài.
Bên cạnh Hàn Phong, Liễu Huyên buông gậy bóng chày, hai tay ôm mặt ngồi khóc nức nở. Phương Tường khuôn mặt béo ị thì vừa hoảng hốt, vừa sợ hãi, vừa kinh ngạc, giống như không nhận ra cô nàng thư ký mong manh yếu ớt mà lão từng biết.
Hàn Phong liếc nhìn nàng ta một chút, trong lòng cũng có thể lý giải.
Hắn lần đầu tiên “giết người”, lại còn là giết đồng nghiệp, tâm trạng cũng không tránh khỏi có chút suy sụp, thậm chí ngay sau đó còn mơ thấy ác mộng. Chẳng qua hắn là đàn ông, tâm trí cứng rắn, Liễu Huyên yếu ớt hơn nhưng vẫn có sự dũng cảm vào thời khắc mấu chốt, vậy nàng xem như một đồng bạn có thể tin cậy.
Hắn chậm rãi rút ra trảm mã đao gắn trên người quái vật ra, cũng nhặt hai bản sách kỹ năng cùng một thẻ bài lên, cẩn thận xem xét.
“Đinh! Kỹ năng bị động nhất giai: Tăng cường nhanh nhẹn. Kỹ năng thuộc tính: có thể đem tới cho chủ sở hữu +3 nhanh nhẹn vĩnh viễn. Kỹ năng chỉ có thể học tập một lần. Có thể cường hoá cùng tiến giai.”
“Đinh. Kỹ năng chủ động nhất giai: Hồi tức. Kỹ năng thuộc tính: Vận dụng trí lực phục hồi thể lực cho mục tiêu chỉ định. Kỹ năng kích hoạt: tiêu hao 3 điểm trí lực bản thân, phục hồi 5 điểm thể lực cho mục tiêu chỉ định (có thể phục hồi cho bản thân). Thời gian ngắt quãng: 5 phút. Lưu ý: chỉ số phục hồi cùng thời gian ngắt quãng quyết định bởi chỉ số trí lực cùng số lượng điểm kỹ năng cộng thêm.”
“Đinh! Thẻ vật phẩm ngẫu nhiên, xác nhận sử dụng?”
- Sử dụng!
“Đinh! Vòng tay trị liệu lv2! Thuộc tính: +1 trí lực. Có thể phóng xuất hào quang trị liệu vết thương tương đương kỹ năng nhất giai hệ trị liệu, mỗi 12h một lần, có thể tích luỹ tối đa 2 lần. Vật phẩm giới hạn, không thể chồng lặp hiểu quả gia tăng với vật phẩm cùng loại”
Đến tận đây, Hàn Phong rốt cuộc đem tất cả chiến lợi phẩm thu thập vào trong tay. Hắn đợi cho Liễu Huyên nức nở thêm 1 phút, sau đó trầm giọng nói:
- Được rồi, tôi không giỏi an ủi, chỉ mong cô mau chóng lấy lại tinh thần, chúng ta vẫn cần phải tiếp tục tiến lên.
Liễu Huyên lau vành mắt đỏ ửng, nhặt lên gậy bóng chày đen nhánh bên cạnh gật đầu:
- Ân!
Hàn Phong lại chìa ba vật phẩm ra trước, nhàn nhạt nói:
- Chiến đấu vừa rồi, cô cũng có công, có thể chọn một loại trong đó.
Liễu Huyên cắn môi, bản thân nàng đóng góp rất nhỏ, vốn muốn từ chối một phen, nhưng nhìn ánh mắt kiên quyết của Hàn Phong thì đành nuốt lời định nói xuống bụng, thành thật xin ý kiến:
- Anh nói tôi nên chọn thứ nào?
Hàn Phong bình thản đáp lại:
- Trong tình huống hiện tại, cô có lẽ nên chọn kỹ năng chủ động hồi tức. Kỹ năng bị động tăng cường nhanh nhẹn kia cùng vòng tay trị liệu đều có thể trợ giúp tôi chiến đấu!
Liễu Huyên lập tức không chút do dự gật đầu:
- Được, đều nghe anh!
Hàn Phong đem sách kỹ năng điều tức ném cho nàng ta, lại chỉ nàng ta cách học tập.
Một luồng hào quang xanh lá nhè nhẹ bao phủ Liễu Huyên, sau đó chậm rãi biến mất.
Phương Tường đứng bên cạnh không khỏi hâm mộ, cũng khẽ thở dài một hơi tiếc nuối. Lão vừa rồi tất nhiên có ý muốn trợ giúp Hàn Phong, bất quá bởi vì lão đi đoạn hậu, cầu thang lại hẹp không xông lên được, lão đành lực bất tòng tâm.
Dẫu sao nếu Hàn Phong chết, lão cũng đừng hòng sống sót.
Hàn Phong sau khi đưa kỹ năng hồi tức cho Liễu Huyên, chính mình học tập kỹ năng tăng cường nhanh nhẹn, cũng như đem vòng tay trị liệu đeo vào tay trái.
Hắn lập tức cảm giác bản thân phản ứng nhanh nhạy hơn rất nhiều, lại cũng minh mẫn ra đôi chút.
Quay qua Liễu Huyên bên cạnh, hắn chợt nói:
- Hồi tức cho tôi.
Liễu Huyên gật đầu, nàng ta hơi ngẩn ra 2 giây, sau đó một luồng hào quang xanh lá xuất hiện trên tay phải. Nàng đem hào quang kia ném vào người Hàn Phong, đem nó ném chìm trong cơ thể đối phương.
Hàn Phong cảm giác như thể có dòng nước ấm chảy qua, thể lực được phục hồi một mảng lớn.
Thật sự là kỹ năng tuyệt diệu, nếu chính hắn vận dụng kỹ năng, vậy phải tốn mất 3 trí lực. Có đồng bạn bên cạnh thi triển, vậy tiêu hao chính là đồng bạn.
- Cộng 2 điểm thể lực, 1 điểm nhanh nhẹn, 1 điểm trí lực.
Hàn Phong giết quái liên tục, rốt cuộc cũng đã thăng lên cấp 4, liền đem điểm tiềm năng đều cộng ngay tức thì.
Một dòng nước ấm nữa chậm rãi đảo qua người hắn, cường hoá 3 cái chỉ số.
- Điều ra bảng thuộc tính.
“Ký chủ Hàn Phong. Nhân tộc thuần chủng.
- Chức nghiệp: Thường dân.
- Cấp độ: 4 (Exp 3/80)
- Sức mạnh: 13 (10)
- Nhanh nhẹn: 13 (10)
- Thể lực: 11/16
- Trí lực: 6/13
- Phục hồi: 7 (10)
- Chống chịu: 7 (10)
- Bộc phá: 54%
Kỹ năng chủ động: Điều khiển hàn băng (+1)
Kỹ năng bị động: Trinh sát nhãn. Tăng cường sức mạnh. Tăng cường nhanh nhẹn.
Điểm kỹ năng: 1
Điểm tiềm năng: 0
Minh tệ: 45
Vũ trang: Trảm mã đao lv2, Ủng gia tốc lv2, vòng tay trị liệu lv2”
Hàn Phong rốt cuộc thở ra một hơi. Thể lực vẫn duy trì mức cao cùng kỹ năng hồi phục của Liễu Huyên khiến hắn có chút an tâm nhè nhẹ, trí lực dù đang hơi thấp, nhưng hắn sẽ cố gắng tăng cường sau, tiếp theo cần phải cẩn thận lỡ may tiêu hao quá đà.
Nhìn Liễu Huyên thi triển kỹ năng, lại hào hứng giải thích mấy câu, Phương Tường vội lắp bắp nói:
- Có… Có thể hồi phục cho tôi không? Tôi mệt quá, chỉ còn 2 điểm thể lực…
Lão dành 1 tiếng đồng hồ trong phòng làm việc để chống cự lại 3 4 thây ma tiến lên, lúc này đã sắp kiệt sức tới nơi.
Liễu Huyên khó xử nói:
- Phải 5 phút nữa mới tới thời gian thi triển.
Hàn Phong nhìn lão một chút, sau đó nói:
- Cố gắng chờ đợi một chút. Lần này nàng ta đã phục vụ cho tôi, lần tiếp theo sẽ đến lượt ông.
Lời này của hắn có chút kỳ quái, khiến cho cả ba đều lâm vào trầm mặc ngắn ngủi. Hàn Phong ho khụ một tiếng, xoay người dẫn đầu đi xuống:
- Đi thôi, tiếp theo hai người cần phải cẩn thận một chút.
Hai người Phương Liễu đều gác lại cảm giác ngượng ngùng, bám sát Hàn Phong nhanh chóng tiến lên.
Bọn họ vừa ra khỏi cầu thang thoát hiểm, một con thây ma cấp 2 đã tiến đến gần.
Hàn Phong tiện tay chém nó một đao, sau đó lạnh nhạt ra lệnh:
- Các người chú ý tình huống sau lưng, kịp thời thông báo tình hình cho tôi, tôi đi trước mở đường.
- Được!
Bãi đậu xe ngoài trời nằm ở phía bên trái, Hàn Phong liếc mắt đảo qua, lập tức nhìn thấy một đám thây ma đang bồi hồi đứng trước.
Năm con level 1, một con level 2, một con level 3. Chúng nó đang cúi người nhiệt tình gặm cắn một cái thi thể dưới đất.
Hắn lại nhìn sau lưng, hai con thây ma level 1 đang lững thững xoay người tiến về bên này.
- Đi.
Hàn Phong dẫn đầu tới trước, lập tức tạo ra động tĩnh, khiến cho một bầy thây ma bảy con kia có dị động, hai con level 2 và level 3 ngẩng đầu đứng lên, mau chóng tiến lại đoàn 3 người.
Hàn Phong thể lực sung mãn, tốc độ mau lẹ, tuỳ tiện chém ra 2 đao, chém bay đầu hai con thây ma. Hắn lại đá cái đầu dưới chân bay về 5 con thây ma cấp một, để cho bọn nó tỉnh hồn quay qua, lần lượt lết tới.
Hàn Phong xưa đâu bằng nay, 5 con thây ma cấp 1, hắn dùng tới gian chưa tới 10 giây giải quyết sạch sẽ.
- Á…
Phía sau lưng chợt truyền tới thanh âm kêu lên sợ hãi. Hàn Phong xoay người, nhìn thấy Liễu Huyên đang dùng gậy đập vào cánh tay một thây ma nữ tính, đập cho nó gãy cả hai tay, nhưng vẫn không thể khiến nó lùi bước. Mà Phương Tường bên cạnh thì vừa lúc nện vỡ sọ một thây ma khác, khuôn mặt nhễ nhại mồ hôi.
- Nện vào đầu.
Hàn Phong ở khá xa, chỉ có thể kêu lên một tiếng.
Phương Tường cắn răng, giơ lên gậy bóng chày nện tiếp một gậy nữa, đem thây ma vây công Liễu Huyên đánh gãy cổ.
Lão mệt tới gần như sụp đổ, cây gậy cũng theo đó tuột khỏi tay, ngồi phệt xuống đất, ngay cả sức lực để thở cũng khó khăn.
Hàn Phong chạy ngược trở lại, nhìn hai cái thi thể mục rữa bên cạnh, lại nhìn tới một cuốn sách màu trắng bạc rơi vãi, không khỏi kinh ngạc kêu lên:
- Vậy mà lại đánh rớt ra sách kỹ năng. Vận khí của Phương tổng cũng thật tốt!
Hắn vội vã thu lại sách kỹ năng cùng gậy, thò tay đỡ lấy cánh tay của Phương Tường, kéo lão đứng lên, trầm giọng nói:
- Phương lão ca, ngươi còn gia đình đang chờ đợi, phải cố lên.
Phương Tường vốn sắp ngất tới nơi, nghe thấy lời Hàn Phong nói, tinh mang trong mắt bỗng bùng lên, thều thào đáp lại:
- Được… Được…
Liễu Huyên cũng vội vã dìu lấy một bên cánh tay của lão.
Hàn Phong trong lòng cười khổ. Hắn hôm nay đã hai lần vận dụng sức mạnh tình thân, một lần đối với Lưu Thanh, để cho gã kịp thốt ra lời trăn trối, một lần chính là với Phương Tường bên cạnh, để cho lão không sụp đổ mà ngủ gục.
Tổ hợp ba người một béo, một gầy, một bình thường lại lết tới trước cửa sân đậu xe.
Phương Tường lờ đờ đảo mắt nhìn quanh, vội chỉ tay về phía trước:
- Nó ở kia, chiếc xe tải màu đen.
Hàn Phong nhìn theo hướng chỉ tay của lão, chỉ thấy một chiếc xe bán tải Ford Raptor đang đỗ ở đó, xung quanh có bốn con thây ma bồi hồi gặm cắn một cái xác.
“Thể lây nhiễm level 8, có được cự lực mạnh mẽ cùng cường độ cao, có thể đem sinh vật sống lây nhiễm thành đồng loại.”
“Thể lây nhiễm level 4, có thể đem sinh vật sống lây nhiễm thành đồng loại.”
“Thể lây nhiễm level 2, có thể đem sinh vật sống lây nhiễm thành đồng loại.”
“Thể lây nhiễm level 2, có thể đem sinh vật sống lây nhiễm thành đồng loại.”