Chương 9: Thoát đi.

Hàn Phong nghiến răng, thử thách cuối cùng như thế nào lại nhiều thây ma cấp cao tới vậy.

Chẳng những thế, phía sau hắn lại bồi hồi bước tới hai thây ma cấp 1.

Bọn họ đã bị hai mặt giáp công.

Hàn Phong suy nghĩ chỉ một giây, lập tức đem trảm mã đao đưa cho Liễu Huyên, trầm giọng nói:

- Cầm lấy, nếu hai thây ma kia lại gần trước khi tôi xong việc thì cô phải chém vào đầu chúng. Mạng của cô và của Phương Tường, tất cả phải tự định đoạt.

Liễu Huyên bối rối nhận lấy thanh đao, cuối cùng vẫn là lắp bắp kêu lên:

- Được… Anh cẩn thận.

Hàn Phong không có trả lời nàng, bước từng bước về phía bốn thây ma kia.

Không phải hắn thánh mẫu hay ngu xuẩn bốc đồng, lại giao phó vũ khí mạnh nhất và sự an toàn sau lưng giao cho người khác. Hắn đây là tình thế bắt buộc.

Hắn không biết lái xe, càng không có tự tin bỏ lại hai người Phương Liễu mà một mình chạy thoát với 6 điểm trí lực còn lại.

Lựa chọn duy nhất là chiến đấu mà thôi.

Thây ma lớn nhất là con đầu tiên phát hiện ra động tĩnh. Nó bỏ qua cái chân đang gặm dở, khè khè hai tiếng nhìn về phía Hàn Phong, nhìn về con mồi tươi mới, tay phải phình to nắm lại nắm đấm như dị dạng.

Hàn Phong tay phải cũng quẩn quanh hàn khí, hắn khẽ động niệm, một thanh băng thương dài hai mét trống rỗng xuất hiện.

- Khà…

Thây ma tay to tốc độ lết tới tuyệt đối không chậm, nó vung cánh tay dài hơn một mét vả tới Hàn Phong, nếu trúng một chiêu này, hắn sẽ bị đập thành thịt vụn.

Hàn Phong tất nhiên không để nó như ý, trước đó kinh nghiệm đối chiến làm hắn hiểu được điểm mạnh cùng điểm yếu của đối phương. Thây ma này lực lớn vô cùng, da dày thịt béo, chỉ có duy nhất tốc độ là thua hắn mà thôi.

Hắn lách người né khỏi cú tát của đối phương, băng thương trong tay đâm về phía đầu nó.

Thây ma tay to kêu lên một tiếng, bàn tay còn lại tát qua, lập tức tát nghiêng băng thương, để cho nó chỉ đâm được vào vai phải.

Nhưng Hàn Phong cũng chỉ cần có thế, lập tức tiêu tốn một điểm trí lực, bắn ra hàn khí vào miệng vết thương, cái kia bả vai thây ma nhanh chóng đông kết, sau đó bụp một tiếng vỡ tan thành mảnh nhỏ, đem nửa người nó đều vỡ vụn.

Kể cả như thế, nó vẫn không chết, cũng không hề đau đớn, kêu lên một tiếng rõ to, cánh tay sưng phù nắm lấy băng thương, muốn kéo Hàn Phong về bên cạnh.

Hàn Phong lập tức buông tay, tiêu tốn thêm 1 điểm trí lực tạo ra búa băng, quyết đoán nện thẳng vào đầu nó.

Bốp!

Búa băng nặng nề đem đầu thây ma đập thành thịt vụn, nó lập tức ngã vật qua một bên, rên cũng không kịp rên một tiếng.

Ba con thây ma còn lại bấy giờ mới nhận ra động tĩnh, đều đồng loạt lững thững bước qua, thò ra quái trào muốn trảo tới Hàn Phong.

6s duy trì kỹ năng.

Hàn Phong đầu óc có chút choáng váng, búa băng trong tay nện tới, bốp một tiếng nện vỡ đầu thây ma lv4. Hai thây ma lv2 không chút sợ sệt, há miệng cắn tới.

Hàn Phong lập tức lách người qua một bên, co chân đạp vào bụng một thây ma, búa băng nhanh chóng biến thành băng kiếm, hai kiếm đảo qua, lập tức đem hai cái đầu máu me ghê tởm chặt cụt.

10s duy trì kỹ năng.

Hàn Phong lập tức nhìn về phía sau, chỉ thấy cảnh tượng Liễu Huyên đem đầu một thây ma chặt cụt. Về phần Phương Tường, lão đã ngã xuống một bên, dùng gậy bóng chày cản lại một cái mồm đầy máu.

Không chút do dự, Hàn Phong lập tức nghiêng người, hít sâu một hơi, sau đó đem băng kiếm phóng đi.

Băng kiếm vẽ thành một đường vòng cung, phập một tiếng đâm trúng đỉnh đầu thây ma ghê rợn.

12s duy trì kỹ năng.

Hắn lập tức động niệm, chấm dứt thôi động duy trì, đầu óc có chút choáng váng.

- Hoá… Hoá ra độ chính xác dựa vào việc thuần thục sử dụng… Cùng với cấp độ kỹ năng… trong phạm vi 50 mét, ta chính là… Thiện xạ như vậy…

Hàn Phong điểm trí lực chỉ còn 2 điểm, để cho hắn đầu óc choáng váng mệt mỏi, ngay cả suy nghĩ cũng chậm chạp đi nhiều. Nếu không phải do hắn đã cộng thêm 1 điểm kỹ năng thao túng hàn băng, gia tăng trình độ thuần thục, cùng với kéo dài thời gian duy trì lên 2 giây, có khả năng hai người Phương Liễu đã chết sạch.

Hắn nhanh chóng chạy trở lại bên cạnh hai người kia, cúi người đỡ lấy Phương Tường, sau đó kêu lên:

- Mau đi, an toàn rồi.

Phương Tưởng ngay cả hơi thở cũng nhanh đứt quãng, nửa cười nửa mếu nói:

- Hàn… Hàn lão đệ… Không, Giám đốc Hàn, tôi nợ cậu một mạng… Đợi lát nữa, sẽ cho cậu tất cả… Tiền bạc…

Hàn Phong cùng Liễu Huyên không khỏi bật cười, hắn cùng với nàng ta nhấc lên cái thây mập ú của lão, cả ba tiến về chiếc xe bán tải.

Mở ra cửa xe, để cho hai người kia leo lên trước, Hàn Phong mới quay lại thu nhặt chiến lợi phẩm.

Hai bản sách kỹ năng, một thẻ vật phẩm, một tinh thạch exp.

Hắn cũng không có ngồi tại chỗ kiểm tra mà chính là ném vào ba lô sau lưng, mau chóng nhảy lên ghế lái phụ.

- Lão Phương, ngươi có lái xe được không?

Phương Tường gật gật đầu. Không còn thây ma áp lực, 1 điểm thể lực còn sót lại của lão đã có thể chống cự cơ thể, lúc này thều thào trả lời:

- Không được cũng phải được, chúng ta trước chạy khỏi chỗ này rồi tính tiếp.

Bọn họ đã thấy mấy con thây ma lững thững từ cửa sân đỗ tiến về phía này.

Hàn Phong ngẫm nghĩ, lập tức nói:

- Tốt. Chúng ta chạy tới khu tây, phố Thành Đô.

Đây là địa chỉ nhà của hắn.

- Được!

Phương Tường không dài dòng, nhanh chóng khởi động xe, vào số đạp ga, chiếc xe bán tải Ford Raptor này giống như con quái thú, lao về phía trước. Lão khẽ nghiến răng, trực tiếp đụng trúng hai thây ma chắn đường.

Hai thây ma kia bị đụng bay ra ngoài, đầu cũng bị bánh xe kẹp nát, chết tới không thể chết hơn.

Hàn Phong động niệm, lập tức truy vấn:

- Phương tổng, ngươi có nhận được kinh nghiệm không?

Phương Tường dùng một tay bóp trán, thành thật trả lời:

- Không có, vẫn là 2 điểm kinh nghiệm.

Hàn Phong có chút trầm ngâm. Xem ra dùng xe cộ giết quái vật không thể kiếm kinh nghiệm. Hắn lập tức vứt ý nghĩ lái xe lu an nhàn thăng cấp ra sau đầu.

Bấy giờ hắn mới có thời gian xem xét chiến lợi phẩm.

Đầu tiên là một bản sách kỹ năng của Phương Tường đánh rớt.

Lão mập này cũng thật may mắn, đánh chết thây ma level 1 cũng rớt ra kỹ năng.

“Đinh. Kỹ năng chủ động nhất giai: Khoẻ mạnh kép. Kỹ năng thuộc tính: Tiêu hao 2 điểm thể lực, gia tăng 4 điểm lực lượng. Thời gian duy trì 10 giây. Thời gian làm lạnh: 1 phút. Lưu ý: uy lực cùng thời gian duy trì quyết định bởi số lượng điểm kỹ năng cộng thêm.”

- Kỹ năng nhất giai vẫn còn khá nhiều hạn chế cho với nhị giai. Kỹ năng hệ chiến đấu có thời gian làm lạnh ngắn hơn hệ hỗ trợ... Cũng không biết kỹ năng tam giai sẽ có bộ dáng gì…

Hàn Phong nhủ thầm một câu, lập tức đem sách kỹ năng này ném cho Phương Tường, cùng đồng thời chỉ luôn cách sử dụng.

- Cái này là vật phẩm của ngươi.

Phương Tường hấp tấp dùng một tay đón lấy, sau khi lại chật vật thêm mấy giây làm quen, sách kỹ năng kia đã hoá thành một luồng hào quang màu đỏ bao phủ lấy cơ thể lão. Ánh mắt lão béo lập tức sáng lên, thở dài nói:

- Hoá ra đây là lợi ích của kỹ năng sao… Thật sự là thần kỳ.

Điểm sức mạnh cơ bản của Phương Tường chỉ có 6/10. Sau khi học kỹ năng này, lúc thi triển có thể khiến lão khoẻ ngang đám người Lý Bình trước tận thế.

Hàn Phong lại tiếp tục xem xét hai bản sách kỹ năng cùng thẻ vật phẩm còn lại.

“Đinh! Kỹ năng bị động nhất giai: Tăng cường chống chịu. Kỹ năng thuộc tính: có thể đem tới cho chủ sở hữu +3 chống chịu vĩnh viễn. Kỹ năng không thể lặp lại, có thể cường hoá cùng tiến giai.”

“Đinh. Kỹ năng chủ động nhất giai: Lôi cầu. Kỹ năng thuộc tính: Triệu hồi hai lôi cầu từ trên trời giáng xuống mục tiêu. Kỹ năng kích hoạt: tiêu hao 1 điểm thể lực, 2 điểm trí lực. Thời gian ngắt quãng: 2 phút. Lưu ý: uy lực cùng số lượng lôi cầu quyết định bởi chỉ số trí lực cùng cấp độ kỹ năng.”

“Đinh! Áo khoác tận thế lv3. Thuộc tính: +1 toàn bộ chỉ số. Độ bền 3/3, có thể phòng ngự 3 lượt quái vật dưới cấp 15 tấn công. Vật phẩm giới hạn, không thể chồng lặp hiểu quả gia tăng với vật phẩm cùng loại.”

Tất cả đều là đồ tốt!

Hàn Phong trong lòng mừng như điên, lập tức đem kỹ năng bị động tăng cường chống chịu kia học tập, sau đó cũng đem áo khoác tận thế mặc vào bên trong, cảm nhận cơ thể mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Cảm giác chóng mặt do trí lực suy giảm cũng phai nhạt đi không ít.

Hắn nắm nắm bàn tay. Vừa rồi chỉ số chống chịu liên tục gia tăng 4 điểm, hắn rốt cuộc nhận ra sự ngưu bức của nó. Chỉ số này đem lại cho người sở hữu cường độ thân thể mạnh mẽ, đem da thịt cùng xương cốt luyện thành cứng chắc, có thể ngạnh kháng công kích từ bên ngoài, cũng có sức chịu đựng bền bỉ trong điều kiện khắc nghiệt.

Lại đem tinh thạch đỏ máu cầm lên quan sát, Hàn Phong đem nó tản ra, biến thành 16 exp.

Tới tận đây, hắn đã có được 47/80 exp, đã đi được nửa đoạn đường dẫn tới cấp 5.

Về phần sách kỹ năng lôi cầu, hắn tạm thời chưa định học.

Hàng ghế phía sau, Liễu Huyên nhìn thấy đồng bạn mạnh mẽ hơn mà vui mừng cùng hâm mộ, nàng lập tức nói:

- Tôi… Tôi đã có thể sử dụng điều tức.

Hàn Phong hiện tại có tới 8 điểm thể lực, không chút do dự chỉ định:

- Điều tức cho Phương Tường.

Một luồng hào quang xanh lá bao phủ Phương Tường, đem thể lực của lão tăng lên 6 điểm, lão lập tức cảm nhận mệt mỏi rút đi sạch sẽ, trạng thái uể oải cũng được kéo lên một mảng lớn.

Mà Liễu Huyên phía sau thì nha một tiếng rên rỉ, nằm vật ra ghế thều thào:

- Tôi… Tôi chỉ còn 1 điểm trí lực… Hức…

Nàng ta nói xong câu đó, lập tức hai mắt từ từ nhắm lại, lâm vào ngủ say.

Hàn Phong nhướng mày, thò tay ra phía sau xác nhận trạng thái của Liễu Huyên, cảm giác hai luồng không khí từ trong mũi vẫn ra vào, lồng ngực nàng ta vẫn phập phù lên xuống nhẹ nhàng, chắc hẳn chỉ ngủ say chứ chưa có chết.

- Thể lực, trí lực tụt giảm xuống 1 điểm sẽ dễ lâm vào ngủ say. Nếu xuống tới 0 điểm, chưa biết chừng trực tiếp hôn mê, thậm chí chết đi. Về sau phải cẩn thận hơn nữa.

Hắn lẩm bẩm một câu, bản thân quyết định tiếp theo sẽ tạm thời không vận dụng thao túng hàn băng nữa, tránh cho đột nhiên ngất xỉu.

Ô tô bán tải đã chạy ra đường lớn. Phía trước loạn thành một bầy, xe cộ ngổn ngang tứ phía, thây ma tràn lan, bên trong vài chiếc xe hư hỏng còn có nhân loại đang khóc lóc kêu cứu.