Chương 690: Sức mạnh của Thánh Kiếm Deuteri

23h37p ngày thứ 34 hậu dị biến.

Hàn Phong chạy loăng quăng một vòng cực lớn bên ngoài, cuối cùng cũng có thể lết cái xác khô về tới trấn Hi Vọng.

Vừa mới bước vào phòng, hắn liền ngoạc mồm ra kêu ầm lên:

- Đói quá, có gì ăn không.

- ...

- Các vị ái phi, trẫm đã về rồi.

- ...

- Meoooo...

- ...

Không có ai đáp lại.

Căn phòng tối om như mực, không có bất kỳ mùi gì đặc thù cả, mùi của con mèo ngu không, mùi đáy quần lót của bảo mẫu không, mùi thơm phức từ ngực thư ký cũng không, mà mùi thức ăn cũng không nốt.

Chẳng lẽ trong thời gian Hàn thủ lĩnh vắng nhà thì trấn Hi Vọng đã bị quái vật họ Lục mò tới hút chết mất xác cả người cả mèo luôn rồi...

Ân, không giống lắm nhỉ.

Hàn thủ lĩnh bây giờ mới nhớ ra, hình như sáng nay bản thân đã dặn hai cái thuộc hạ ngực to mông mẩy kia khỏi phải nấu cơm, cũng khỏi phải chờ cửa đợi duyệt công việc, bởi vì hôm nay hắn muốn ngủ ngoài tiền tuyến.

Ai mà biết được công việc thuận lợi hơn dự kiến, hắn vậy mà lại trở về sớm hơn cả mấy tiếng chứ.

Hết cách, Hàn thủ lĩnh đành phải bỏ qua việc nhõng nhẽo lười biếng, hắn vừa cởi đồ, vừa phụng phịu hờn dỗi, vừa mắng chửi than thân trách phận, một bên đòi sa thải người, một bên đòi nấu giả cầy mèo.

Đồ được cởi xong, Hàn thủ lĩnh cứ thế chạy thẳng vào phòng tắm, một bên xả ra nước ấm, một bên thao túng Băng Nô lục lọi tủ lanh.

5 phút sau, Hàn thủ lĩnh vừa nằm lăn lộn trong bồn tắm vừa nhắm mắt rên rỉ thư sướng, vừa há rộng mồm để Băng Nô bón cho từng thìa đồ ăn một.

Đây là món gì nhỉ, pate gan lợn rừng thì phải...

Tình cảnh một nằm lăn lóc một nhét cái thứ nhầy nhụa nâu nâu ướt ướt vào mồm này nhìn qua giống hệt như một con lợn siêu nạc được người ta nhồi đẫy cả cám vào bụng trước khi đem bán cân hơi vậy.

Sau ba lượt bón, Hàn thủ lĩnh không khỏi nôn ra một ngụm sặc sụa, hắn tức giận mở bừng mắt rồi vươn tay gõ cốp một phát vào giữa trán Băng Nô.

- Ẳng!

Băng Nô kêu thảm một tiếng, tổng thể hoá thành một mảnh hàn khí rồi biến mất tung tích, trong khi Hàn thủ ngồi trong bồn tắm thì lĩnh hung hăng đoạt lấy hộp pate vào tay, vừa tự xúc ăn, vừa mắng chửi:

- Đồ ngu này, chết đáng đời lắm, ai bảo mày chọc cả thìa vào cuống họng tao, định ám sát à, không có đâu, đồ con la.

Sau khi ăn uống vệ sinh tại cùng một chỗ xong xuôi, Hàn thủ lĩnh mới là mặc vào áo bông dày cộm, lon ton trèo lên giường, bơi qua bơi lại lăn lộn mấy vòng, đắp chăn tới kín đầu.

Chẳng qua bát ăn xong hình như vẫn còn chưa rửa.

Nghĩ tới rửa bát liền lười, Hàn thủ lĩnh nhất quyết dùng Băng Ảnh tống hết mớ chén đĩa dính đầy vụn thức ăn xuống phòng bếp của nhà ăn sĩ quan.

Về phần nhân viên công vụ phụ trách dưới đó ngày mai có bị khiển trách hay không, Hàn thủ lĩnh hoàn toàn không biết.

Chắc là không sao đâu nhỉ...

Sau khi dùng Băng Ảnh đoạt mớ bát bẩn lại, cũng sai Băng Nô dọn dẹp xong đống hỗn độn mà bản thân bày ra, Hàn thủ lĩnh im lặng một lúc, miễn cưỡng thò chân ra khỏi chăn, để cho ánh trăng trên cao chiếu xuống da thịt, hai ngón chân cái và trỏ khẽ động đậy, một thủ ấn tức thời đã được kết xong.

Trong phòng lập tức xuất hiện vài băng nô cùng thây nô, con thì biến mất tại chỗ, con thì ngồi xuống tập nói, tập cười, tập nhăn mặt, nhíu mày, con thì đọc sách, con thì ngồi vào bàn làm việc xem xét cùng ký duyệt mớ báo cáo để sẵn, con thì tự kết thủ ấn, rồi lại tự tinh giản thủ ấn, con thì lấy giấy bút ra, bắt đầu viết xuống.

"Manh mối thứ tư của kỹ năng chức nghiệp tổng hợp..."

Trên giường lớn rất nhanh đã truyền ra thanh âm ngáy ngủ tràn đầy sự mệt mỏi.

Ngoài giường ngủ, vài băng nô thây nô các loại vẫn đang miệt mài hoạt động không ngừng, thi thoảng có một đứa đơ ra không hoạt động, vậy thì một băng nô cao 1,78m lại nhanh chóng chạy tới gõ cho nó một phát vào đầu, đôn đốc nhắc nhở cùng cảnh cáo doạ nạt.m:

- Ai cho mày... Ừm... Đình công?

Nhờ có Băng Nô hung dữ như một ông chủ lò gạch nhiệt tình đôn đốc giám sát, công việc diễn ra tương đối thuận lợi.

Nếu ông chủ lò gạch cũng rơi vào đình công, vậy thì bàn chân đang phơi sương kia sẽ khẽ kết ấn, tất cả hành vi của tôi tớ trong phòng sẽ được khởi động lại.

Nếu bàn chân kia cũng quên kết ấn, vậy cũng không sao, đồng hồ báo thức nơi đầu giường vẫn đều đặn vang lên mỗi nửa tiếng một lần.

Đêm dài, không khí dần chuyển lạnh lẽo, sương mù mờ mịt đã bao phủ khắp nơi...

...

5h41p ngày thứ 35 hậu dị biến.

Sân huấn luyện trung tâm liên tục vang lên thanh âm vút vút vút xé gió của mũi tên xuyên phá không khí.

Hàn Phong khuôn mặt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào hồng tâm tại bia ngắm số 5 phía xa xa, cánh cung cong vút nâng cao, định hướng vài giây, sau đó dây cung truyền ra vô tận lực đẩy, đẩy mũi tên phóng xuất ra ngoài.

Chưa để cho mũi tên trước chạm đích, Hàn thủ lĩnh lại rút mũi tên sau ra cài sẵn, ánh mắt từ đầu tới cuối đều không rời khỏi mục tiêu đỏ máu ngoài 100m.

Chẳng qua mũi tên này của hắn lại không có lập tức bắn ra, trái lại vẫn giữ nguyên trên dây cung, từ đầu tới cuối tích tụ không nhả.

Bắn cung là bộ môn yêu cầu sự tập trung cùng tĩnh toán cực kỳ chuẩn xác, đặc biệt là thời gian ngắm bắn phải kéo dài hơn xa so với việc sử dụng súng đạn, bởi vì mũi tên thiên sinh đã lớn hơn và chậm hơn viên đạn rất nhiều, sẽ bị ảnh hưởng rất lớn bởi yếu tố ngoại cảnh, tốc độ bắn cung cũng thua xa tốc độ bóp xả súng đạn, có khi ngươi bắn được một tiễn thì địch thủ đã thay qua băng thứ hai rồi.... Vì thế nếu bắn cung mà không tính toán cẩn thận thì bắn hụt một tiễn coi như đã thất bại cả một trận chiến.

Bắn cung thực chiến lại là một phạm trù khác nữa, yêu cầu cao hơn nữa, vừa cần độ chuẩn xác tuyệt đối, vừa cần tốc độ nhanh chóng, lại vừa cần tiên cơ dẫn trước, bởi vì nếu không nhanh thì con mồi chắc chắn sẽ chạy thoát, thời cơ sẽ bị bỏ lỡ, thậm chí là còn bị quay ngược phản kích.

Cung tên bị thay thể bởi súng đạn trong chiến tranh hiện đại cũng bởi vì như thế.

Tuy mục đích gây sát thương đã xa rời nhu cầu thực tế, thế nhưng việc rèn luyện bắn cung vẫn đem lại nguyên vẹn những lợi ích tốt đẹp cho cung thủ, nó để cho người ta được dẫn dắt vào một loại cảnh giới trầm tĩnh, từ nơi đó có thể tự nhìn lại bản thân, tự nắn nót tâm tính cho thật sắc bén, thật cẩn thận, thật chu toàn, thật điềm tĩnh, nhưng cũng không thiếu đi sự nhạy bén quyết đoán, cấp tốc kịp thời khi đứng trước các lựa chọn khó khăn.

Và sẵn sàng buông dây cung bất kỳ lúc nào.

Vúttttttt...

Vúttttttt...

Vúttttttt...

7h27p sáng, Hàn Phong mới lết về được phòng mình.

Hắn trước hết là ngoạc mồm kêu ầm lên:

- Đói quá!

Tôi qua chưa được kêu, sáng nay kêu một thể.

Hương Vẫn Tình đứng trong bếp, nghe tiếng kêu như tiếng bom nổ thì không khỏi giật bắn mình một cái, sau đó cắn môi nói khẽ:

- Ân, hôm nay có bánh mỳ chảo đấy.

Hàn Phong vừa nghe tới có bánh mỳ chảo liền tứa hết cả nước bọt ra ngoài, hắn nhanh chóng mò vào bếp, hai mắt sáng rực như đèn pha ô tô mà nhìn chằm chằm vào cặp mông no tròn của bảo mẫu, bàn tay xoa xoa vào nhau thủ thế, thật muốn vồ lấy hai khoả xôi thịt mũm mĩm kia mà ngấu nghiến cả nước cả cái.

Không ngờ món bánh mỳ chảo lại có cả món xôi hàu đính kèm.

Hửm?

Khụ khụ, được rồi, vẫn là thành thật ăn bánh mỳ đi.

Ăn không nhanh, con ả phiền phức nào đó lại tìm tới, vậy thì rách...

Chẳng qua hắn còn chưa kịp nghĩ xong, nữ thư ký họ Mộc nào đó đã ôm theo con mèo Harry từ ngoài cửa chạy vào, còn vừa chạy vừa hô lên vô cùng hưng phấn:

- Chồng yêu, người ta nhớ anh chết mất...

Hàn Phong nghe được âm điệu này liền vội vã bốc cái khay pate ốp la dưới bàn lên, muốn nhét cả đồ ăn cả đồ đựng vào mồm hết một lượt rồi cắm đầu chạy thẳng.

Chẳng qua nữ thư ký họ Mộc đã nhanh chân nhảy vào trong lòng hắn, hai tay bám lấy cổ vít xuống, đôi mắt cười tới híp lại, bĩu môi nói:

- Làm gì mà vội vàng thế, em có làm gì anh đâu.

Hàn thủ lĩnh nghe tới cái câu "không làm gì" liền muốn buồn nôn.

Không làm gì, nhưng sẽ bắt làm gì đó.

Chẳng qua sau khi nhìn tới cái khe vếu trắng nõn cùng căng tròn trước mắt, cùng với hơi thở thiếu nữ thanh xuân ngập tràn trong khoang miệng, Hàn thủ lĩnh lại quên béng mất bản thân phải làm gì, nói gì, lúc này chỉ có thể hàm hồ nuốt một ngụm nước bọt, gật bừa:

- Ừm... Ừm...

Mộc Diễm Lâm nhìn tới cái bộ dạng ngu đụt như con la bị phê thuốc này, khoé miệng cười càng thêm tươi.

Quả nhiên cách giữ chân này có hiệu quả hơn cả đồ ăn mà.

Lúc này nàng không khỏi rướn người hôn chụt một cái lên má nam nhân phía trước, cũng mơ hồ đem bộ ngực trắng nõn cọ cọ vào trước mũi hắn ta, sau đó mới là ỏn ẻn nói:

- Thủ lĩnh, anh thưởng cho em một chút được không?

Hàn thủ lĩnh trong mũi bị lấp đầy bởi hương vị ngọt ngào, tâm thần không khỏi bị ném tuốt lên mây, cả tâm trí lẫn linh hồn đều không còn suy nghĩ được bất kỳ điều gì nữa, hắn đành phải tiếp tục hàm hồ ậm ừ:

- Được... Được lắm...

Mộc Diễm Lâm chỉ chờ có thế, nàng hướng về phía đống giấy tờ đang đặt xa xa nhìn một cái, sau đó quay đầu cắn môi nũng nịu:

- Thủ lĩnh, vậy anh sai người đem mấy tờ giấy kia qua đây giúp em, hoặc trực tiếp bế em qua đó lấy đi.

- ...!!!

...

09h33p ngày thứ 35 hậu dị biến.

Ngoại biên thành phố Liên Châu, tỉnh Ninh Anh.

Sương mù đỏ quạch của máu thịt vỡ nát bốc hơi hoà trộn cùng năng lượng phi phàm loạn lưu đặc quánh như hồ dán, khí tức thê thảm chết chóc lan tràn khắp bốn phương tám hướng, hoá thành sát khí cùng thi khí nồng nặc tới tận cùng, âm thanh kêu gào thảm liệt tranh nhau với thanh âm khóc lóc thê lương chói tai, len lỏi vào tất cả mọi ngóc ngách tâm thần, hoá thành từng trận âm phong lạnh lẽo cùng nhớp nháp mù mịt, chậm rãi quét qua da thịt, cứa sâu vào bản năng nguyên thuỷ nhất, reo rắc vô tận hoảng loạn cùng sợ hãi tuyệt vọng.

Hơn bốn nghìn phi phàm giả với đủ mọi loại cấp độ cùng hệ liệt đang cấp tốc lui nhanh, bọn họ vốn đã kiệt sức vì chiến đấu cả đêm, lúc này đây lại chuẩn bị gặp phải đòn tập kích mãnh liệt.

Có một thi đàn tinh anh bất ngờ đột kích từ trung tâm thành phố đánh tới phía này.

Thông tin tới từ bộ chỉ huy trung tâm cho biết, trong khoảng thời gian từ 88 cho tới 92 giây nữa, đầu Fast-3 level 32 đầu tiên sẽ tiếp cận nhóm bọc thép đi đoạn hậu.

Sau đó là 172 quái vật Thể Tốc Độ trên level 20 sẽ đồng loạt tiếp cận.

Phương án mà bộ chỉ huy đưa ra chính là để cho tử sĩ sử dụng tam giai Tự Bạo.

Diệp Tranh nghe được cái lời khuyến nghị này, ánh mắt vừa xuất hiện mệt mỏi, vừa ngập tràn tức giận, thật sự muốn ngay lập tức lao lên cản lại thứ quái thai khủng bố đang tới gần.

Chẳng qua hắn rất rõ ràng, bản thân lao lên liền chết không có chỗ chôn.

Thây ma Thể Thao Túng level 33 tại thành phố Liên Châu mà bọn họ đang tấn công thật sự là quá mức giảo hoạt, nó vậy mà lại biến "găm hàng" đám quái vật Thể Tốc Độ mạnh nhất của mình dưới một hồ điều hoà, tới khi chiến cuộc lên tới cao trào, nhân loại đã dấn sâu vào thi hải gần 30 vạn, nó liền huy động hơn 500 thây ma Thể Tốc Độ ẩn giấu này chia làm ba mũi tiến công, đánh cho nhân loại không kịp trở tay.

Đây là điều phi lý, không thể diễn ra được.

Rõ ràng thi đàn này chỉ có duy nhất một đầu Thể Thao Túng level 33, thành phần đội ngũ của nó đã có rất nhiều loại hình Thể Sức Mạnh rồi, sao có thể đào ra nhiều Thể Tốc Độ như vậy.

Đúng lúc Diệp Tranh muốn ra lệnh gọi "tử sĩ" tới, không gian bên cạnh hắn chợt rung động một chút, sau đó từ bên trong chui ra một bóng người.

Vừa nhìn thấy người này, Diệp Tranh không khỏi thở phào một hơi, sau đó lại nhanh chóng lo lắng hỏi:

- Tử Đằng, tình hình tiểu đoàn 7 sao rồi?

Bạch Tử Đằng do dự một chút, vẫn là thành thật nói:

- Hạ Lãm chết trận rồi... Cậu ta mạng đổi mạng với đầu Power-3 kia...

Nghe được thông tin này, Diệp Tranh lập tức sững sờ tại chỗ, sau đó là khóc rống lên:

- Hu hu hu... Huynh đệ của tôi...

Bạch Tử Đằng không thèm để ý tới ông anh bên nhà ngoại này khóc lóc, lúc này rút kiếm bên hông ra, mũi kiếm hướng lên trời cao, lẩm bẩm:

- Mượn!

"Đinh! Trang bị level 4: Thánh Kiếm Deuteri. Thuộc tính +10 toàn bộ dòng chỉ số. Kỹ năng gia trì 1: Thái Tử Của Đế Quốc Mặt Trời. Mượn tới một tia năng lượng nhiệt hạch từ mặt trời, gia tăng gấp 10 lần thuộc tính gia trì trong 10 giây. Kỹ năng làm lạnh: 24h/lượt. Kỹ năng gia trì 2: Cốt Cách Vương Giả. Thánh Kiếm có thể chém đứt toàn bộ uy năng của trang bị dưới level 3. Lưu ý: Kỹ năng gia trì chỉ có thể sử dụng khi được mặt trời soi chiếu!"

Thánh Kiếm Deuteri đang từ trạng thái say ngủ lúc này đã hoàn toàn thức tỉnh, tổng thể lưỡi kiếm lập tức phát ra thứ ánh sáng vô cùng chói chang, khoảnh khắc bùng lên liền đem toàn bộ sương máu đang bao phủ xung quanh thổi tới sạch bách.

Bạch Tử Đằng vừa mượn tới 600 điểm thuộc tính gia trì liền lập tức đốt cháy 100 thể lực, 100 trí lực gia trì, sau đó mũi kiếm hướng về phía xa xa, hai mắt nheo lại, thản nhiên động niệm hàng loạt kỹ năng:

"Kỹ năng chức nghiệp Phi Hành Gia hệ trinh sát - Định Vị Liên Sao!"

"Kỹ năng chức nghiệp Phi Hành Gia hệ công kích - Pháo Năng Lượng!"

"Kỹ năng tứ giai: Đuổi Tận Giết Tuyệt!"

"Kỹ năng tam giai - Trúng Phóc!"

"..."

Hàng loạt kỹ năng cao giai được đồng loạt kích hoạt, chúng tham lam ngấu nghiến toàn bộ lượng tiềm năng vừa được đốt cháy, cuối cùng hoá thành vô tận năng lượng phi phàm, mũi kiếm tích tụ lấy một đạo quang cầu đặc quánh nhỏ bằng nắm tay, bề ngoài không chút bắt mắt, thế nhưng tần số phi phàm đang liên tục diễn sinh là không thể đong đếm nổi.

Khoảnh khắc quang cầu rời khỏi mũi kiếm, nó đã biến thành lớn hơn thùng nước, sau đó hoá thành quang trụ biến mất tại chỗ.

Chíuuuuuuuuuuuu...

...

Thánh kiếm vừa ra, chúng sinh quỳ phục.

Bạch Tử Đằng thu mũi kiếm lại, bàn tay vừa lật, nhìn tới mấy chục khoả tài nguyên phi phàm vừa thu thập được thông qua Bùa Nhật Luân level 4.

Lúc này nàng không khỏi hít sâu một hơi rồi khẽ hô:

- Tứ giai - Thao Túng Mộng Mị!

- Kỹ năng đắt giá nhất của bậc thương thành tứ giai!

Diệp Tranh ngã ngồi bên cạnh, tâm thần vẫn còn chưa hồi tỉnh lại từ một đòn khủng bố vừa rồi, thậm chí đáy quần còn có chút ẩm ướt, lúc này hắn loáng thoáng nghe được cái gì đó thì không khỏi quay qua cô em bên nội mà nuốt nước bọt hỏi:

- Cái... Cái gì mơ mộng...

Bạch Tử Đằng biết mình lỡ lời thì không khỏi đảo mắt một cái, nhét hết đồ vào túi, thản nhiên nói:

- Mơ mộng cái gì, đây là sự thật, không phải mơ, đầu Fast-3 level 32 kia chết rồi, chúng ta cũng an toàn rồi, anh mau ra lệnh rút đi.

Diệp Tranh nghe vậy, không khỏi dụi dụi mắt nhìn về xa xa.

Sau đó hắn lập tức gào ầm lên:

- Hạ lệnh của tôi, toàn quân rút chạy...

Chiến dịch giải phóng thành phố Liên Châu lần thứ nhất của bộ tư lệnh thủ đô đã chính thức thất bại.