13h17p ngày thứ 35 hậu dị biến.
Thị trấn Thiết Thạch, huyện Liễu Lâm, tỉnh Diễn Giang.
Xưởng cơ khí số 1.
Trấn Thiết Thạch trước tận thế là cụm công nghiệp chuyên sản xuất các sản phẩm sắt thép, kể từ khi được giải phóng, nơi này đã biến thành một trung tâm hậu cần công binh, chuyên sản xuất các sản phẩm công sự phục vụ chiến đấu.
Hàn Phong một bên xem xét hai mẫu áo giáp mới nhất, một bên lắng nghe Quách Tăng báo cáo.
- Mẫu áo giáp số 1 nặng tổng cộng 11kg, cấu tạo từ các tấm thép nhỏ hình thoi bo góc tròn, ghép nối tiếp vào nhau theo kiểu vảy cá, lớp trước lớp sau chồng lặp liền kề... Ưu điểm của loại giáp này là rất bền bỉ, chịu lực đập và chém tốt, có tính linh hoạt tương đối cao, các bộ phận ghép nối theo kiểu module nên có thể thay thế và sửa chữa dễ dàng. Nhưng nhược điểm là chỉ có thể mặc ở bên ngoài, thời gian chế tạo cũng khá lâu...
- Mẫu áo giáp số 2 nặng tổng cộng 8kg, cấu tạo từ các lưới xích ghép nối liên tiếp tạo thành từng mảng... Ưu điểm của loại giáp này là tính linh hoạt tuyệt vời, tính dẻo dai và lỏng lẻo cao, do đó có thể mặc trong hay ngoài đều tốt, thời gian sản xuất loại này rất nhanh do máy móc sẵn sàng gia công xích sắt... Nhược điểm là thời gian sửa chữa khá lâu do áo giáp liền thành một khối thống nhất...
Quách Tăng trình bày xong còn bổ sung thêm:
- Tuỳ vào cân nặng và chiều cao của người mặc, khối lượng này sẽ có sự thay đổi, cũng có thể tuỳ biến các bộ phận theo yêu cầu riêng biệt đặc thù của từng cá nhân...
Hàn Phong nghe vậy, âm thầm gật gật đầu.
Bộ áo giáp trước mặt hắn là thành quả nghiên cứu dành riêng cho đội cận chiến giả, áo giáp bao gồm có bao tay, giáp cẳng tay, giáp vai, giáp cổ - bả vai, giáp đùi, bao ống đồng, và giày đặc chế, đây đều là các bộ vị tiếp xúc gần khi chiến đấu với thây ma, hoặc thường xuyên bị thây ma tấn công trúng.
Phần mũ giáp được tận dụng từ mũ bảo hiểm fullface trước tận thế, cái này vừa đảm bảo giảm tốt các lực va chạm, vừa có phần kính trong suốt để chống giọt bắn, cũng được đặc chế thêm lưới thép trải dài từ cổ xuống ngực và hai vai, thây ma có cào trúng cũng khó mà gây thương tổn được.
Tay chân bị cào trúng thì còn chặt tay đoạn chân để tự cứu được, chứ cổ với đầu mà bị cào trúng thì xem như hết cứu rồi.
Hàn Phong thử mặc vào cả hai loại, vận động thử một chút, cảm giác tương đối ổn, sau đó lại chỉ đạo vài người mặc thử rồi đưa ra nhận xét.
Hầu hết mọi người đều đưa ra phản hồi tốt, bọn họ mặc giáp lên xong tiến hành đâm chém hay xoay vặn cơ thể đều không cảm thấy co kéo vướng mắc gì cả, rất linh hoạt.
Trên cơ bản thì bản thiết kế này không có vấn đề, có mẫu cho cả nam và cho nữ, cùng cả mẫu đặc thù nặng 25kg cho các lực sĩ.
Dẫu sao trấn Thiết Thạch không cần lo cơm áo gạo tiền nữa, chỉ cần lo làm sao làm cho tốt, bởi vậy những thợ rèn tốt nhất đều được Quách Tăng điều động tới, vừa nghiên cứu, vừa chế tạo, vừa thử nghiệm, bộ áo giáp vì thế rất ít điểm cần phải cải thiện.
Thứ duy nhất Hàn Phong muốn cải thiện là trọng lượng của nó, 11kg không phải khối lượng nhỏ, nếu người không có trên 15 điểm sức mạnh mà đeo nó lên sẽ làm giảm khả năng chiến đấu đi rất nhiều, mà nếu dưới 18 điểm thể lực đeo nó lên sẽ làm gia tăng tiêu hao tiềm năng, về phần nếu có trên 20 sức mạnh, vậy thì đeo thêm một bộ giáp chục cân cũng không quá ảnh hưởng.
Nhưng hạ giảm khối lượng nguyên liệu đầu vào cũng không ổn, dù sao áo giáp phải đủ dày thì mới cản được móng vuốt thây ma, nếu giáp mỏng quá thì thà không mặc còn hơn.
Hai mẫu áo giáp trước mặt đều vượt qua bài test sức bền, chúng nó có thể thoải mái chịu được thây ma dưới level 9 cào xé thoải mái, hay ít nhất là cào cả tháng không có vấn đề, về phần sát thương của đám thây ma từ level 10 tới level 14, vậy còn phải xem xét góc độ công kích, thiết kế này sẽ chống được đòn cào, chém, đập, nhưng khó mà chống nổi đòn đâm.
95% công kích của thây ma cấp thấp là đòn chém rồi, đòn đâm rất ít, thiết kế chỉ có thể chu toàn một mặt, không thể hoàn hảo vô khuyết.
Hàn Phong ngay tại chỗ ký phiếu cống hiến trị giá 3000 điểm giao cho Quách Tăng để ông ta chia thưởng ngoài định mức cho nhóm nghiên cứu, sau đó giao danh sách đội viên cận chiến giả cho ông ta để tiến hành khải sát nhu cầu đặc thù và lấy số đo chuẩn chỉnh.
Đoán chừng rất nhanh thì toàn quân sẽ có áo giáp mặc.
Xong xuôi việc công, Hàn Phong bây giờ mới bàn tới việc tư, hắn tiêu hao tiềm năng sản xuất ra một mảnh băng đá dài thuôn rồi hỏi:
- Thứ băng giá này có thể rèn như sắt hay không?
Quách Tăng là ông chủ một nhà xưởng luyện sắt, tính cách của ông ta tuy có chút thủ hoà, nhưng trình độ chuyên môn chắc chắn là bậc thợ thầy, lúc này cầm lên mảnh băng tứ giai cẩn thận xem xét hình dạng tinh thể, lại dùng dụng cụ kiểm tra kỹ càng kết cấu, sau đó trực tiếp nhét nó vào bếp lò đỏ ửng bên cạnh.
Hàn Phong nheo mắt nhìn cảnh này.
Lò nung sắt có thể có nhiệt độ lên tới 1600 độ C.
Băng giá tứ giai của hắn sau khi bị ném vào lò lửa thì thật giống như kem lạnh gặp trời nóng, tổng thể liên tục bốc khói, phần thì trực tiếp hoá khí, phần chảy ra thành nước rồi cũng hoá khí.
Nó chịu được hơn chục giây thì đã bị lò nung nung tới cụt ngủn.
Quách Tăng lôi khúc băng giá cụt lủn ra, lại xem xét một hồi, chậm rãi nói:
- Thủ lĩnh, thứ băng giá này thiếu quá nhiều yếu tố để có thể rèn được, nó cứng nhưng không đủ dẻo, nó chịu được nhiệt độ tương đối cao nhưng lại bị phá huỷ cấu trúc chứ không hoàn trả lại nguyên trạng, nó cũng quá giòn để có thể gõ ép hay tác động lực theo nhiều chiều. Hơn nữa, nó chung quy cũng là băng đá, không phải kim loại, vậy nên không có được cấu trúc kết nối mạnh mẽ của kim loại...
Hàn Phong có cảm giác bình nước "cái tôi cá nhân" của mình lại được đổ đầy rồi, nghe Quách Tăng nói, hắn đang nhận được rất nhiều kiến thức, giống hệt như thời điểm nghe Đường Hiếu diễn giải vậy.
Đáng tiếc "người bạn thân" họ Đường kia đã chạy qua Xuân Hà đoàn tụ cùng vợ con rồi.
Quách Tăng nhận xét một thôi một hồi xong liền xuất hiện biểu cảm hơi hồi hộp.
Dường như thủ lĩnh đang kỳ vọng rất nhiều vào việc ông ta sẽ nói "có thể rèn" thì phải, hiện tại không làm được việc, không biết ông ta sẽ gặp phải dạng chất vấn gì.
Hàn Phong cũng không nghĩ nhiều, hắn tiếp tục hỏi:
- Giả sử nếu như đây không phải băng đá mà là một khối kim loại, vậy có cách nào để có thể rèn nó?
Nghe được câu hỏi này của Hàn Phong, Quách Tăng không khỏi thầm cảm thấy nhức hết cả trứng.
Biết ngay lại thế mà.
Rõ ràng là băng đá, vậy mà lại kêu giả sử không phải băng đá mà là thứ gì đó giống kim loại, sau đó bắt nghĩ ra cách rèn "cái thứ đó", đây là làm sao mà giả sử.
Giả sử con hổ là con bò rồi kêu làm sao để cho con hổ chuyển qua chế độ ăn cỏ sao.
Ai ở trong nội bộ nhóm cao tầng cũng đều biết thủ lĩnh luôn có yêu cầu rất cao đối với mức độ hoàn thành công việc, thậm chí là có phần "dị", hôm nay ông ta rốt cuộc đã được nếm trải một lần rồi.
Quách Tăng là người chỉ cầu ổn thoả, không cầu thăng tiến, thậm chí là có phần hơi bảo thủ, thật lòng là đối với loại câu hỏi vượt quá thường quy này, ông ta không bao giờ muốn trả lời, cũng không muốn đi tìm câu trả lời.
Chẳng qua tình thế hiện tại bắt buộc ông ta phải có câu trả lời, ai bảo người trước mặt là thủ lĩnh cơ chứ.
Lúc này ông ta vắt óc suy nghĩ một thôi một hồi, chợt giơ một lưỡi dao cạnh đó lên đưa cho Hàn Phong, chậm rãi nói:
- Thủ lĩnh, mời xem lưỡi dao này.
Hàn Phong cầm lưỡi dao lên, cẩn thận xem xét.
Đây là một con dao với hình dạng tương đối cơ bản, chẳng qua bên trên bề mặt thân dao hiện trải đầy các vân xoắn cuộn và chồng lặp đan xen, lốm đốm như gió xoáy, như nước chảy, lại như bão tố vậy, nhìn qua vô cùng đẹp mắt.
Chờ Hàn Phong quan sát xong, Quách Tăng mới chậm rãi nói:
- Con dao này được rèn từ một loại thép đặc thù gọi là thép Damascus.
- Ừm, nói vậy thì hơi đề cao con dao này quá, thật ra phương pháp rèn ra con dao này chỉ là phương pháp mô phỏng và tái tạo lại phương pháp tinh luyện thép Damascus mà thôi, phương pháp cổ truyền kia đã thất truyền hoàn toàn rồi, công nghệ hiện tại không thể tái tạo lại hoàn chỉnh nữa.
- Tôi không chắc phương pháp này có thể giúp rèn băng đá thành thép hay không, nhưng mà...
Người khôn ăn nói nửa chừng, để cho người dại nửa mừng nửa lo.
Quách Tăng chỉ cầu ổn thoả, nhưng tuyệt đối không phải dạng ngu đần, bằng không cũng đừng hòng làm ông chủ được của cả một cái nhà xưởng, cái gì bản thân không biết thì bỏ qua, đem cái bản thân biết rõ ra đề hù doạ một chút, qua được ải nào hay ải đó.
Đây là thường thức cơ bản khi PR sản phẩm cho khách hàng rồi, bán sản phẩm bán kèm câu chuyện bao giờ cũng sẽ được giá hơn là bán buôn thuần tuý.
Dù sao trông thủ lĩnh cũng không giống với một người đã biết tới phương pháp rèn Damascus lắm, đem phương pháp này ra loè bịp một phen, biết đâu lại hợp lý vào lúc này.
Hàn Phong nghe thuộc hạ nói tới đây, không khỏi dâng lên hứng thú.
Hắn có cảm giác bản thân sắp sửa được tiếp nhận tri thức bình phàm phiên bản giới hạn rồi, lúc này không khỏi nhanh chóng nói:
- Tốt, tôi muốn biết phương pháp này.
Quách Tăng nghe tới đây liền thở phào, chậm rãi nói tới:
- Thép Damascus, hay phương pháp tinh luyện thép Damascus, là một phương pháp tinh luyện thép truyền thống tại vùng Trung Đông
- Loại thép này nổi tiếng với độ cứng và độ bền vô cùng vượt trội so với thời đại của nó, những con dao rèn ra từ loại thép này chẳng những sắc bén mà còn vô cùng chắc chắn, có thể cắt rơi cả sợi tóc khi thả tự do trên lưỡi, hay chẻ đôi cả nòng súng, từ đó giúp cho người sử dụng đạt được lợi thế lớn nhất trong một cuộc chiến.
- Thép Damascus thực chất được rèn ra từ loại thép Wootz, xuất xứ từ Ấn Độ và Ba Tư.
- Người Ả Rập đã mang thép Wootz tới Damascus, nơi ngành rèn đang phát triển mạnh, để tiến hành rèn vũ khí và buôn bán chúng.
- Cứ như vậy, Ấn Độ và Ba Tư đã cung cấp thép cho Damascus để cho người trung đông rèn vũ khí.
- Chẳng qua cho tới thế kỷ 17, nguồn cung thép Wootz đứt đoạn, các lò rèn truyền thống ở đây cũng dần lụi tàn do việc bảo mật bí quyết quá mức kín kẽ, từ đó phương pháp rèn Damascus cũng thất truyền.
- Sau này khi khoa học công nghệ tiến bộ, người ta tiến hành dò xét cấu trúc các mẫu thép bằng máy quét cao tần và kính hiển vi điện tử, bọn họ nhận thấy các cấu trúc sợi nano Fe3C được sắp xếp theo mạch vô cùng rõ ràng và bền bỉ.
- Đây chính là tinh hoa của thép Damascus, chỉ đáng tiếc là người hiện đại đã không ai có thể rèn ra được một loại thép tương tự nữa, chỉ có thể rèn ra loại thép gần giống nhất mà thôi.
Hàn Phong hai mắt toả sáng, gật đầu lia lịa:
- Phương pháp tương tự thế nào?
Con cầy ăn rất ngon, không có cầy, vậy ăn tạm chó giả cầy cũng được, thậm chí là lợn giả cầy, dê giả cầy cũng vô cùng ngon.
Không có phương pháp rèn Damascus cũng không sao, phương pháp tương tự là đủ. Dù sao thép Wootz đã đứt đoạn nguồn cung, phương pháp Damascus hẳn là không còn phù hợp nữa, trong khi đó bằng đá của hắn cũng không phải là kim loại, tất nhiên không thể áp dụng cách thông thường được mà phải áp dụng cách "cải tiến".
Giả cầy có đôi khi còn ngon và phù hợp để nhậu nhẹt hơn thịt cầy bản gốc.
Quách Tăng thấy Hàn Phong triệt để hứng thú, ông ta cũng triệt để thở phào.
Lúc này cười nói:
- Người châu Âu đã nghĩ ra phương pháp rèn mô phỏng Damascus này, gọi là thép gấp
- Họ hàn các tấm thép khác nhau vào thành một khối, sau đó nung đỏ chúng, rồi bắt đầu tôi đập, gấp cuộn, liên tục nung đỏ rồi cuộn thép lại, một lần gấp, đập bẹp, tới gấp lần hai, lại đập bẹp, tới lần ba, lần bốn...
- Cứ liên tục gấp rồi đập như vậy, các mảnh ghép rời ban đầu đã hoàn toàn hòa trộn vào thành một khối đồng nhất, tạo ra các đường vân Damascus đặc trưng.
- Ngoài ra, họ còn thêm Crom, Volfram, Valadin vào phôi thép cuộn này với lượng phù hợp, từ đó tạo thành độ cứng, độ sắc bén và độ bền bỉ.
- Thép gấp hiện đại đã đạt được tính chất gần như thép Damascus, thậm chí là còn tốt hơn.
Hàn Phong nghe tới đây, trầm ngâm hồi lâu, sau đó thở ra, lắc lắc đầu.
Nhiệm vụ chức nghiệp Thuật Sĩ Hằng Nhiệt yêu cầu rèn băng đá thành công cụ.
Nhiệm vụ chức nghiệp Pháp Sư Ngũ Hành yêu cầu hoà trộn kim mộc thuỷ hoả thổ vào băng đá.
Phương pháp tinh luyện thép mô phỏng Damascus này, thật sự chính là thứ mà hắn đang tìm.
Gấp "phi phàm" lại vô số lần, rồi tiến hành "đập bẹp", rồi lại gấp, rồi lại đập bẹp, cho tới khi phi phàm loạn lưu biến thành vân, thành xoáy, thành mạch vững chắc, đây không phải chính là "khống chế lực ngoại vi" sao?
Thêm volfram, crom, valadin vào thép để tăng độ cứng, độ đàn hồi, độ sắc bén, không phải cũng là thêm kim mộc thuỷ hoả thổ vào băng giá để biến đổi tính chất của nó sao.
Đây chính là tìm thấy phi phàm trong bình phàm a.
Có loại lý luận này bổ sung vào nền tảng, khả năng nắm giữ phi phàm của hắn sẽ được tăng lên rất nhiều.
Kỹ năng chức nghiệp tổng hợp, cũng có thêm nắm chắc xây dựng rồi.
Nhận thấy Hàn Phong có dấu hiệu trầm luân, Quách Tăng lại thêm một bước đổ dầu vào lửa:
- Thủ lĩnh, tôi không hiểu lắm về băng đá, càng bị giới hạn tri thức phi phàm, không thể đưa ra tư vấn rốt nhất cho anh được, nhưng mà ở đây có rất nhiều tài liệu nghiên cứu về các phương pháp rèn đúc, anh thử đọc xem có thể rút ra điều gì đó không.
Ông ta vừa nói vừa từ két sắt bên kia kệ nệ bê tới một đống tài liệu cao quá đầu người, phải tới mấy chục cân giấy.
Đây chẳng những là bí quyết gia truyền áp đáy hòm của họ Quách để chống đỡ xưởng kinh doanh đã duy trì mấy đời, đây còn là rất nhiều tài liệu và giấy tờ ghi lại kinh nghiệm của các xưởng thép xung quanh, còn có cả lưu ý to nhỏ của từng cá nhân chủ xưởng một.
Đảm bảo người không có chuyên môn mà đọc là sẽ không hiểu gì cả.
Sau khi tận thế nổ ra, Quách Tăng đã nỗ lực thu thập lại những tài liệu mày, ý đồ tất nhiên là muốn biến bản thân thành người giỏi nhất cái trấn này rồi. Chẳng qua hiện tại mấy thứ này đã trở nên tương đối gân gà, dù sao người người nhà nhà đều đổ xô đi tập luyện phi phàm cả rồi, ai mà còn chui đầu vào luyện thép nữa chứ.
Ông ta cũng không định dùng thép Damascus tới so kè với Phong Đao của Hồ Du đâu.
Hàn Phong nhìn tới đống tài liệu, hai mắt sáng lên.
Hắn phất tay thu hết mười mấy cân giấy lại, lại xuất ra phiếu vật tư trắng, ngay tại chỗ ký lấy 1000 cống hiến đưa cho Quách Tăng, thoả mãn nói:
- Tốt tốt tốt, Quách trưởng phòng, đây là phần thưởng cho ông.
Quách Tăng cầm lên tờ chi phiếu mà cũng mỉm cười đầy thoả mãn.
Hóa ra công sức đi thu thập tài liệu cũng không phải là gân gà, gân gà nào bán được 1000 cống hiến a, dù không phải vẫn có người hứng thú với thứ "đồ cổ" này đó sao.
Chẳng qua vui vẻ chưa được bao lâu, ngay sau đó Quách Tăng liền nghe được một cái mệnh lệnh từ người bên cạnh.
Cái mệnh lệnh này để cho ông ta chết đứng tại chỗ:
- Quách trưởng phòng, từ mai ông hãy cho người nỗ lực nghiên cứu, tìm cách làm sao tái tạo lại bằng được phương pháp rèn Damascus đã thất truyền này nhé.
- ...!!!
...
14h38p ngày thứ 35 hậu dị biến.
Sau khi thị sát xong xưởng sản xuất công sự và khoá an toàn Thiết Thạch, Hàn Phong hiện tại đã có mặt tại thôn Bưởi, vị trí khoá an toàn Hạ Sa.
Nơi này đang có một đám người sớm chờ sẵn, dẫn đầu là Châu Lam, hai bên là Hồ Du và Mộc Nguyên, cùng với hơn chục phi phàm giả ưu tú khác.
Thấy Hàn Phong đột nhiên hiện ra phía trước, bọn họ đều khẽ rùng mình một chút, sau đó Châu Lam nhanh chóng đứng thẳng người mà hô lên:
- Tất cả nghiêm!
- Chào đoàn trưởng!
- Chào đoàn trưởng!
Hàn Phong nhìn một vòng, giơ tay chào lại, sau đó thản nhiên nói:
- Đi thôi.
Đoàn người rất nhanh đá tiến tới vị trí cách nhà văn hoá thôn bưởi 3 cây số.
Đứng từ vị trí này nhìn về bên kia, có thể thấy một thi đàn khoảng 3 vạn đầu đang bồi hồi du đãng.