Chương 689: Quái vật lộ diện

Hàn Phong rất nhanh đã xâm nhập được vào khu vực bệnh viện đa khoa quận Xuân Hà.

Bằng vào biện pháp liên tục đóng băng bệnh án và giấy tờ liên quan sau đó hoán đổi với giấy trắng trên tay, hắn đã thu thập được hàng loạt tài liệu các loại, lại lần lượt để cho vài cỗ Băng Nô thay bản thân đọc hết, bản thể nỗ lực ghi nhớ, sau đó lại âm thầm trả lại chúng về vị trí cũ, không để lại nửa điểm dấu vết.

Nửa tiếng sau, 843 bộ hồ sơ bệnh án của cư dân Xuân Hà đã được đọc xong, trước mặt Hàn Phong bắt đầu hiện lên hàng vạn rồi lại hàng vạn chữ chạy loạn như ma trận, đan xen trùng lặp, nhiều tới không sao kể xiết.

Có lẽ cả nửa đời trước của hắn cũng không đọc nhiều chữ bằng một buổi chiều hôm nay.

Lúc này hắn ngồi xuống ngay tại chỗ, một bên phân tích số dữ liệu, một bên nôn mửa.

- Oẹeeee...

Lượng thông tin đi vào não bộ quá nhiều trong cùng một thời điểm khiến cho Thể Tâm Trí bị tắc nghẽn, trong khi Thể Linh Hồn cũng phải gánh chịu áp lực phải sản sinh và giải quyết lượng tâm trí vô minh - chính chuyên khổng lồ, hai thể cấu thành này đã đạt tới giới hạn xử lý, tam giai Khắc Cốt Minh Tâm và sự tăng phúc của thiên tài địa bảo cũng không gánh nổi, tác dụng phụ gặp phải chính là nôn mửa như thể trúng phải một đòn Hồn Áp phiên bản có phúc cùng hưởng.

Hàn Phong vẫn liên tục nôn mửa.

Cảm giác đau đớn cùng khó chịu hiện tại so với thời điểm đứng trên chiến trường là giống hệt nhau, khác biệt chỉ là tạm thời không bị trừ điểm trí lực mà thôi.

Chẳng qua hắn vẫn là cắn răng phân tích vô số tình tiết ẩn bên trong đống bệnh án và đống tài liệu vừa thu được tại khu trung tâm, thậm chí còn ngay tại chỗ lật ra hai cuốn sách y khoa để vừa đối chiếu vừa đưa ra suy luận, sau đó còn cầm lên tập giấy A4 trắng tinh, liên tục viết xuống phân tích cùng suy đoán của mình.

Nửa tiếng sau, sau khi mặt trời đã bắt đầu ngả về phía tây, Hàn Phong mới là hít sâu một hơi thu lại sách vở, lại phất tay xuất ra vài món đồ đặt xuống dưới đất.

Một củ tỏi, một chiếc gương, một cây thánh giá, một vòng cổ bạc, một cuốn kinh thánh, vài tờ A4 ghi thông tin cá nhân, cùng một mảnh băng đá có ghi dấu hình ảnh.

Hắn lúc này mới khàn giọng lẩm bẩm:

- Cư dân Xuân Hà đang gặp phải một loại hội chứng bệnh lý giống nhau, biểu hiện lâm sàng là mệt mỏi, uể oải, hoa mắt, dễ ngất xỉu, làn da tái nhợt, sức khoẻ suy yếu, thiếu sức sống...

- Dựa vào cả biểu hiện bên ngoài lẫn tài liệu bệnh án, có thể kết luận được, đây chính là hội chứng thiếu máu.

Nghĩ tới đây, Hàn Phong lại nắm tay lại, thở dài:

- Hàng nghìn người thiếu máu, nhưng cao tầng lại giả bộ không biết, thậm chí có thể nói là cố tình bao che, bệnh viện Xuân Hà vì vậy đã không ghi vào bệnh án kết luận "thiếu máu", mà chỉ ghi rằng "suy nhược cơ thể".

- Biện pháp điều trị chính là nghỉ ngơi, ăn uống đầy đủ, đồng thời kê đơn thuốc gồm có sắt, acid folic, vitamin B12, erithropoietin...

- Đây đều là các thuốc bổ máu, kích thích sản sinh máu.

- Sản sinh máu để làm gì ư...

- Tất nhiên là cho quái vật hấp thu.

- Cao tầng đang muốn dùng máu của cư dân Xuân Hà để nuôi con quái vật đã gây ra tình trạng thiếu máu.

- Con quái vật đó chính là người này.

Hàn Phong nói xong, ngón tay chỉ vào tấm băng đá dưới nền đất.

Trên tấm băng đá có hình ảnh một nam nhân cao khoảng 1,9m với khuôn mặt gầy gò lạnh lẽo, xung quanh thân thể quanh quẩn vô số máu tươi, đặc biệt là đôi mắt ánh lên màu sắc huyết quang vô cùng nồng đậm.

Người đàn ông này là Lục Kiếm Hoành, con nuôi của Bằng thị trưởng Bằng Công, hắn ta chính là tiến hoá giả mạnh nhất căn cứ người sống sót quận Xuân Hà.

Sau khi chỉ vào hình ảnh của Lục Kiếm Hoành, Hàn Phong lại nheo mắt lại, lẩm bẩm nói:

- Ba kỹ năng đắt nhất thương thành tứ giai, xếp thứ ba là kỹ năng chủ động tứ giai Vỏ Bọc Ký Sinh, xếp thứ hai chính là kỹ năng bán chủ động tứ giai, Thao Túng Huyết Dịch.

- Lục Kiếm Hoành hẳn là sở hữu kỹ năng này. Hắn ta thao túng máu chiến đấu tới cả tiếng đồng hồ mà không có dấu hiệu xuống sức chút nào, vậy thì chứng tỏ hắn ta đang sở hữu kỹ năng bán chủ động tứ giai Thao Túng Huyết Dịch, chứ không phải kỹ năng chủ động tứ giai Huyết Luyện Thuật.

- Đã là kỹ năng bán chủ động, vậy thì nguồn năng lượng để thôi động không đến từ nguồn thể lực, trí lực, mà đến từ máu của bản thân và có thể là của cả sinh vật khác, gần nhất chính là máu tươi nhân loại.

- Lục Kiếm Hoành đang hút máu của người khác để có thể thi triển phi phàm và rèn luyện phi phàm.

- Cư dân Xuân Hà sở dĩ thiếu máu chính là do bị họ Lục hút mất, không phải bệnh tình gì cả.

Nói tới đây, hắn lại chỉ vào củ tỏi, tấm gương, thánh giá, vòng bạc, kinh thánh, chậm chạp nói:

- Nhưng mà không phải cư dân Xuân Hà nào cũng bị hút máu.

- Chỉ 85% dân số bị họ Lục hấp thu máu tươi, 15% bình an, những người bình an còn lại đều mang theo các đặc điểm tương tự nhau.

- Mình từng gặp hai người nổi bật nhất trong số đám người "béo tốt", một là lão già tại chợ trời, một khác là nữ nhân trong quán bar.

- Cả hai người này đều có đặc điểm chung là rất thích ăn tỏi, hoặc cả người nồng nặc mùi tỏi.

- Những người khác cũng đều có các đặc điểm chung, hoặc là đã suy yếu không chịu nổi, người đầy bệnh tật sẵn rồi, hoặc là đang đeo theo bạc, thánh giá, gương bát quái...

- Điều này chỉ dấu tới việc Lục Kiếm Hoành "chán ghét" những người này, không muốn hút máu họ.

- Thậm chí là không dám hút máu họ.

- Bởi vì hắn ta là một Ma Cà Rồng, hoặc Cương Thi.

- Hoặc hắn ta đang thăng chức làm Ma Cà Rồng, Cương Thi.

- Hắn ta sợ hút máu họ sẽ khiến bản thân bị phi phàm phản phệ.

Hàn Phong đưa ra kết luận này xong thì tiếp tục lẩm bẩm để chứng minh:

- Phi phàm - bình phàm luôn luôn có mối liên hệ rất mạnh mẽ với nhau.

- Trong văn hoá Á Đông hay châu Âu đều có các thần thoại và truyền thuyết về giống loài quỷ hút máu, trong đó đám quái vật này đặc biệt thích hút máu tươi nhân loại, và ai bị chúng hút máu đều rất khó để có thể nhận biết.

- Cương Thi của Á Đông thì có pháp lực để mê muội nhân loại, trong khi Ma Cà Rồng của châu Âu lại có liên hệ với loài dơi, một loài vật có thể tiết ra nước bọt gây tê, khi hút máu vật chủ, vật chủ sẽ không thể cảm nhận.

- Đó là lý do mà nhân loại tại căn cứ người sống sót quận Xuân Hà không thể nhận ra bản thân đang gặp vấn đề gì, vì sự phi phàm phương diện phản trinh sát trong kỹ năng hút máu đã che lấp khả năng cảm nhận này, khiến "đòn tấn công" của họ Lục không thể bị phát hiện.

- Ma Cà Rồng hay Cương Thi đều có chung các đặc điểm là sợ tỏi, và không có ảnh phản chiếu trong gương, hoặc sợ hãi ảnh của bản thân trong gương.

- Ma Cà Rồng còn sợ thánh giá, sợ bạc, và chán ghét thiên chúa.

- Đó là lý do mà những người mang theo đặc điểm này được Lục Kiếm Hoành bỏ qua.

- Lão già dê kia liên tục mua tỏi để phòng thân, nữ nhân mình gặp ở quán bar cũng có mùi tỏi rất đặc thù, còn đeo theo rất nhiều thánh giá bạc, thậm chí là khi mình tiếp cận làm quen, nàng ta đã bỏ cả gương ra để giả bộ trang điểm, nhưng thực chất là để soi mình, để test thử xem mình có phải "quái vật" hay không.

- Nếu mình là quái vật kiểu Ma Cà Rồng, khi nhìn vào gương của nàng ta, mình sẽ không có ảnh phản chiếu. Nếu mình là Cương Thi, khi bị gương soi trúng, mình sẽ bị đốt cháy.

- Mình vượt qua bài test của nàng ta, vì vậy nàng ta mới biết mình là người thường, mới để lại một mảnh vỏ tỏi để ngầm chỉ cho mình cách tránh thoát quỷ hút máu tấn công.

Hàn Phong tiếp tục nhìn qua tấm băng đá có ghi hình Lục Kiếm Hoành ở kia, chậm rãi nói:

- Hai tiếng đồng hồ tại chiến trường Lệ Trì, Lục Kiếm Hoành đều thi triển duy nhất một kiểu tấn công, không phải hắn ta đang cố che giấu thực lực mà có thể là do hắn ta không thể phát huy tối đa thực lực.

- Ma Cà Rồng hay Cương Thi, đều sợ ánh sáng mặt trời cả, chiến đấu vào ban ngày, hắn ta không thể phát huy tối đa sức mạnh, cũng không dám sử dụng kỹ năng chức nghiệp tổng hợp.

- Bởi vì nếu dám lộ ra chân thân quỷ hút máu, thiên nhật trên cao sẽ chiếu cho hắn ta cháy thành tro bụi!

Kết luận xong, Hàn Phong lại thở dài, lắc đầu:

- Thật ra Lục Kiếm Hoành là quái vật, nhưng cũng không phải là quái vật.

- Hắn ta thực chất chỉ là con trai của quái vật, là công cụ của quái vật mà thôi....

Hắn nhìn vào mấy tờ A4 trên mặt đất, đây là những tờ A4 ghi lại thông tin cá nhân của Bằng Công, Lý Giang, Cao Thành Nhân, Hứa Cường, Hứa Triện...

Đây đều là cao tầng căn cứ người sống sót quận Xuân Hà, đều là quan chức nắm thực quyền, có khả năng quyết định việc gì được phép, việc gì không được phép.

- Lục Kiếm Hoành có mạnh thì cũng chỉ là một người, hắn ta khó có khả năng tự mình độc đoán quyết sách, áp đảo tất cả mọi người, tuỳ ý hút máu nhân loại.

- Hắn ta chắc chắn đã nhận được sự hậu thuẫn và đồng ý của toàn bộ những người này, bởi nếu hắn ta không có sự cho phép mà đã tự ý hút máu cư dân Xuân Hà, vậy thì hắn ta sẽ bị tiêu diệt ngay.

- Khi đó, người bị cả một đám cường giả vây công đêm 30 phải là hắn ta, chứ không phải mình.

- Mình bị Trầm Thành nhắm vào, đó là do những người này muốn giết mình, cướp lấy 2000 cư dân khoẻ mạnh tại Liễu Lâm, dâng cho Lục Kiếm Hoành tiếp tục hút máu.

- Cao tầng Xuân Hà đang muốn nuôi họ Lục lớn càng nhanh càng tốt!

- Nhưng tại sao đám quan chức này lại quyết tâm bồi dưỡng Lục Kiếm Hoành một cách bất chấp như vậy?

Hàn Phong lẩm bẩm tới đây, khoé miệng hơi nhếch lên.

- Thứ nhất, đó là do áp lực từ thây ma, bọn họ cần một cường giả đủ mạnh mẽ đứng ra để trấn tràng, ngăn cản dị biến.

- Nhưng, đó chỉ là nguyên nhân phụ mà thôi.

- Áp lực thì ma tuy lớn, nhưng dựa trên những báo cáo mà mình thu thập được, vậy thì tình hình chưa đến mức độ nguy cấp.

- Bằng Thành có thể đồng ý cho Lục Kiếm Hoành làm bậy vì đó là con nuôi của ông ta, nhưng Hứa Cường thì chắc chắn không muốn, bởi vì ông ta đang đối đầu với họ Bằng.

- Bằng Công muốn để Hứa Cường chấp nhận đứng cùng một chiến tuyến với mình, chấp thuận để Lục Kiếm Hoành hút máu người dân, vậy thì phải đưa ra một cái giá hợp lý.

- Cái giá mà không ai có thể từ chối được...

- Thật ra, năm người đứng đầu có quyền quyết định tuy nhiều mâu thuẫn nhưng cũng có điểm chung.

- Bọn đều đã 50, 60 tuổi cả rồi, bọn họ đã hao hết tiềm năng, đã sắp chết cả rồi, giữa mạt thế nguy cơ, bọn họ khó mà tiếp nhận phi phàm trùng kích, càng dễ chết hơn nữa.

- Bởi vì một danh nhân đã từng nói: Một người đau chân có bao giờ quên đi cái chân bị đau của mình để nghĩ tới một cái gì khác đâu...

- Đau chân giữa mạt thế này, vậy càng không quản được nữa.

- Bằng Công và Hứa Cường, hẳn là đã có thoả thuận với nhau.

- Bọn họ đặt cược vào Lục Kiếm Hoành, đặt cược vào con quái vật này, đặt cược vào sự phi phàm của Ma Cà Rồng, Cương Thi.

- Bọn họ đặt được vào việc họ Lục sẽ thành công thăng chức.

- Bởi vì Ma Cà Rồng hay Cương Thi, đều bất tử về mặt sinh học!

- Ma Cà Rồng hay Cương Thi, đều có tuổi thọ vô hạn.

- Chẳng những vậy, bất kỳ ai bị Ma Cà Rồng và Cương Thi cắn đều sẽ biến thành Ma Cà Rồng và Cương Thi.

- Bọn họ đang muốn nuôi Lục Kiếm Hoành trở thành Ma Cà Rồng, sau đó để hắn ta cắn, từ đó cũng được biến thành Ma Cà Rồng, thành Cương Thi.

- Chỉ cần cũng có thể biến thành quái vật, bọn họ sẽ đạt được thanh xuân, bọn họ cũng có thể hút máu để duy trì tuổi thọ!

- Đây chính là cái giá vô cùng hấp dẫn đối với những người đang "đau chân" vì tuổi thọ.

- Chỉ cần Bằng Công đưa ra cái giá này, vậy thì không có bất kỳ ai có thể từ chối nổi, nhất là với những lão già đang sắp chết tới nơi, bọn họ càng dễ phá bỏ giới hạn trong lòng mình.

Hàn Phong nói xong, lắc lắc đầu, thở dài:

- Năm người này, chính là năm con quái vật chân chính của căn cứ người sống sót quận Xuân Hà.

- Bọn họ có thể ngăn cản quái vật hoành hành, nhưng bọn họ lại không làm, thay vào đó còn dung túng cho nó.

- Hay nói đúng hơn là, dung túng cho tham vọng của bản thân.

- Bọn họ đang dùng Lục Kiếm Hoành để hút máu cư dân Xuân Hà, thu về sự phi phàm vốn không thuộc về họ.

- Hay có thể nói là, hi vọng bất tử theo kiểu phi phàm chính là liều thuốc gây nghiện, thổi bùng lên tham vọng sống lòng họ.

- Thứ tham vọng này chính là con quái vật vô hình vô sắc đang bao phủ lên 11000 cư dân, để cho 11000 người ở đây không ai có thể thể chống cự nổi, càng không ai có khả năng phát hiện ra mà dâng lên chống cự.

- 11000 cư dân Xuân Hà, đang bị cả quái vật phi phàm lẫn quái vật bình phàm tấn công, bọn họ đang bị che mắt bởi cả kỹ năng phi phàm lẫn pháp chế bình phàm.

- Gông xiềng này tới những người mạnh mẽ nhất, quyền lực nhất, và nhiều tham vọng nhất.

- Bọn họ không bao giờ có thể thoát nổi.

- Bởi vì...

- Mạt thế này, không phải thây ma, cũng không phải quái vật dị biến, mà lòng dạ nhân loại mới chính là con quái vật đáng sợ nhất.

Hàn Phong lẩm bẩm xong, bàn tay cầm tới chiếc gương dưới đất lên, nhìn vào bóng hình của mình phản chiếu trong đó.

Bên trong gương có một khuôn mặt lạnh lẽo vô cùng bình thường với đôi mắt đen nhánh sâu thẳm không biểu lộ bất kỳ cảm xúc nào.

Hắn nhẹ giọng than thở:

- Bản thân mình cũng chính là một con quái vật...

- Mình đang trên con đường trở thành quái vật...

Nói xong, hắn thu hết tất cả tài liệu dưới đất lại, nhún chân biến mất tại chỗ.

- Kỹ năng chức nghiệp tổng hợp, đã có thêm một chút bình phàm rồi...

...