Chương 661: Khí vận bạo phát

Một trận dục tiên dục tử nửa tiếng đồng hồ trôi qua, Hàn thủ lĩnh bị hai cái hầu gái đè ra mà massage từ đầu tới đít, cuối cùng mới có thể an ổn hoàn thành ngâm ấm.

Sau khi mặc vào áo bông ấm áp, trên chiếc giường rộng lớn đã ngồi đó bốn người.

Hàn Phong, Xuân Hoa, Xuân Thu, Hương Vẫn Tình.

Về phần Mộc Diễm Lâm, nàng ta đã trở về trấn Hạ Sa thăm em gái rồi.

Ngoài ra còn một con mèo mặt rất ngu đang ngồi chồm hỗm ở đó hóng hớt.

Con mèo cam Harry một bên liếm láp chân tay, một bên kêu to:

- Meoooo...

"Nhân loại hạ đẳng, ta biết ngay ngươi là loại người dâm dục mà, chơi đùa một lúc với hai nhân loại hạ đẳng khác. Meo!"

Hàn Phong nghe được con mèo ngu chửi bới, khoé miệng không khỏi xuất hiện một trận co giật.

Con bà mày, tao còn chưa chấm mút gì được, mới chỉ được massage một tí mà mày đã chỉ trích rồi.

Tao là thủ lĩnh đó biết chưa, hưởng thụ chút đãi ngộ thả lỏng do cao tầng phân bổ không được sao.

Lúc này hắn cắn răng mắng lại:

- Meo!

"Đồ con lừa, mày mà còn lèm bèm nhiều lời nữa, lần sau tao sẽ bắt mày bị hai ả kia massage trong bồn tắm. Meo!"

Con mèo Harry nghe được lời này chợt ngẩn ra, sau đó nó nhún chân một cái chạy biến về phía góc phòng, ngồi thu lu, không đáp.

Đuổi được thứ chướng mắt kia đi, Hàn Phong bây giờ mới búng tay xuất ra một bản kỹ năng tam giai.

Tam giai - Đã Giàu Còn Hên.

Kỹ năng này cho phép gia tăng gấp đôi khí vận tài bảo, tăng tỷ lệ mở ra được vật phẩm hiếm, là một kỹ năng vô cùng "mạnh".

Hắn lúc này trong lòng thản nhiên hỏi:

"Thể khí vận là gì?"

Mặc dù đã nhận được thông tin từ Thượng Quan Uyển Thanh, bất quá hắn vẫn muốn nghe chính hệ thống thuyết trình về thứ này.

"Đinh! Thể Khí Vận là thể cấu thành của sinh vật, quyết định tới quá trình vận hành của định số, biến số và tỉ lệ!"

Một dòng thông báo vô cùng đơn giản, nhưng lại tràn đầy sự mơ hồ.

Hàn Phong tiếp tục hỏi tiếp:

"Định số là gì?"

"Biến số là gì?"

"Tỉ lệ gì?"

"Có bao nhiêu loại khí vận?"

"Thể Khí Vận tồn tại ở đâu?"

"Những đối tượng nào có tồn tại khí vận?"

"Kiểm tra sự mạnh yếu của Thể Khí Vận bằng cách nào?"

"Thể Khí Vận chỉ hoạt động độc lập đối với từng cá nhân hay có sự liên kết ràng buộc với cá nhân khác?"

"Có thể tự kiểm soát Thể Khí Vận giống kiểm soát các thể khác hay không?"

"Bà nội cha mày, gâu gâu, meo meo, ẳng ẳng..."

Không có đáp lại, hệ thống trả lời xong một câu liền lặn mất tăm.

Hàn Phong cũng không cưỡng cầu nữa, hắn ném kỹ năng tam giai này cho Xuân Thu đang hồi hộp ngồi đó, thản nhiên nói:

- Học tập kỹ năng này đi.

Khí vận của hắn thực sự nát bét, đặc biệt là khí vận tài bảo kia lại càng là nát bét, nhân đôi lên chả thấm tháp vào đâu, dù sao một nhân hai thì cũng chỉ bằng hai mà thôi. Trong khi đó khí vận của hầu nữ Xuân Thu chắc chắn là cao nhất trong số những người hắn có thể nương tựa hiện tại, mười nhân hai bằng tới hai mươi, so với chỉ 2 điểm, chênh lệch cực lớn, cho nàng ta dùng tất nhiên tốt hơn là hắn tự sử dụng rồi.

Thật ra hắn muốn cất kỹ năng này đi chờ tặng cho bà xã Tường Vi hơn, người kia mới thật sự là người phát huy tốt nhất uy năng của kỹ năng này, chẳng qua hiện tại hắn không dùng thì sợ rằng không có cơ hội dùng nữa, ai mà biết ngày mai hắn có chết toi vì không có đồ tốt hay không chứ.

Dưới ánh mắt hâm mộ của Xuân Hoa, Xuân Thu đem kỹ năng tam giai Đã Giàu Còn Hên hoá thành hào quang biến mất.

Về phần Hương Vẫn Tình, nàng ta vẫn không dâng lên bao nhiêu cảm xúc, chỉ là so với mấy ngày đầu đã bớt đi buồn rầu.

Hàn Phong bây giờ mới búng tay xuất ra một đống lớn thẻ vật phẩm ngẫu nhiên, sau đó thu một chiếc lại ném trên bàn làm việc xa xa, xem như để dành phần khí vận của mình.

Lúc này hắn nhe răng nói:

- Ai mở được đồ tốt, tôi sẽ tặng người đó 1000 cống hiến!

Sau khi nói xong câu này, hắn lại chợt ngẩn ra.

Xét theo hình tình hình hiện tại, Xuân Thu sẽ là người hên nhất, nàng ta hẳn là sẽ mở được ra đồ tốt nhiều nhất, sau thông báo của hắn, nàng ta sẽ lại càng có tỉ lệ trở nên giàu có hơn.

Đã giàu còn hên, đã hên còn giàu, khí vận tài bảo, định số, biến số, tỉ lệ...

Tất cả những thứ đang diễn ra hiện tại, liệu có phải là sự biểu hiện khí vận đang phát huy hay không, hay chỉ là một dòng chảy sự kiện rất bình thường đang diễn ra.

...

Bây giờ Hàn Phong lại tiếp tục giật mình tự hỏi.

Tường Vi rõ ràng rất may mắn, may mắn tới độ có rất nhiều kỹ năng, rất nhiều trang bị "tự tìm đến", thế nhưng tại sao kỹ năng tam giai này lại không tìm tới nàng, đây rõ ràng là kỹ năng gia tăng may mắn cơ mà.

Chẳng lẽ nó "phải chờ" tới khi nàng đi khỏi rồi thì nó mới xuất hiện?

Chẳng lẽ đó là do người kia không thể gia tăng thêm khí vận tài bảo được nữa, vậy nên định số, biến số và tỉ lệ đã cho hai bên tránh xa nhau sao?

Có thể hay không... Hay việc này cũng chỉ là ngẫu nhiên?

Còn nữa, tại sao Mộc Diễm Lâm lại rời đi vào đúng đêm nay, nàng ta thường thường sẽ bám hắn lắm cơ mà, không thể rời đi theo cách khó hiểu như vậy vào lúc này a.

Nếu nàng ta ở lại như mọi khi, nàng ta cũng sẽ có cơ hội tiếp xúc với Đã Giàu Còn Hên.

Chẳng lẽ do nàng ta đã đủ giàu rồi nên kỹ năng này không chọn nàng ta ta nữa sao.

Hay này cũng chỉ là ngẫu nhiên...

Những sự kiện này, rốt cuộc thuộc về phạm trù định số, biến số, hay tỷ lệ... Làm sao để phân biệt rõ ràng bọn chúng, làm sao để khống chế bọn chúng đây...

Thế giới này, khi các sự kiện tiếp nối diễn ra, bắt đầu từ A, tới B, rồi lại tới C, tới D...

Đây là do vốn dĩ các sự kiện được định sẵn từ trước, sẽ phải xảy ra thế, không thể khác được, hay do con người lựa chọn khác biệt nên nó mới xảy ra thế, hay do giữa hằng hà sa số các khả năng thì có một khả năng nào đó đã xuất hiện một cách ngẫu nhiên...

Hàn Phong lại tiếp tục nheo mắt thầm nghĩ.

Tiếp theo đây hắn nhận được thứ gì, hay có thể nói là tương lai của hắn được định hình thế nào, đều có ảnh hưởng rất lớn tới từ quá khứ...

Nếu hắn không chọn đêm nay là thời điểm lật thẻ thì sao?

Nếu hắn không đưa Đã Giàu Còn Hên cho Xuân Thu thì sao?

Nếu trước đó hắn không chọn kỹ năng này thì sao?

Nếu Tam Giang quyết định giấu kỹ năng này đi từ trước mà không cho hắn chọn thì sao?

Nếu nó không dạt vào bờ rồi để người khác mò thấy được thì sao?

Thậm chí, nếu kỹ năng này ngay từ đầu đã không rơi ra thì sao?

Những điều này là định số, biến số, hay tỷ lệ, hay chồng chéo lẫn lộn?

Ba khía cạnh này, ảnh hưởng thế nào tới tương lai, tương lai chưa xuất hiện, đang được xây lên, hay tương lai đã được định sẵn, nhân loại sẽ cầm chúng đi thay đổi, hay sự tác động của khí vận sẽ tạo ra vô số tương lai?

Hàn Phong đã từng nghe tới thuyết đa vũ trụ, hắn không hiểu rõ lắm, tuy nhiên...

...

Tuy nhiên, dù quá khứ đã thế nào, chỉ cần bản thân không hối hận là đủ, dù tương lai sẽ thế nào, chỉ cần bản thân đã sẵn sàng là đủ.

Một vạn suy nghĩ lướt qua trong tâm thần, một khoảnh khắc nhỏ trôi qua trên thực tế, Hàn Phong chỉ vào Xuân Hoa đang ngồi đó, thản nhiên nói:

- Xuân Hoa, cô thử trước đi!

Xuân Hoa chờ đợi đã lâu, lúc này nhanh chóng dạ một tiếng rồi bốc lấy một trong số 63 tấm thẻ dưới giường lên.

Đây là toàn bộ tài sản tích luỹ trong 8 ngày nhịn ăn nhịn tiêu của Hàn Phong.

Trong khi Xuân Hoa chuẩn bị quá trình thủ tục khấn vái, Hàn thủ lĩnh lại không nhịn được ngứa ngáy mà bốc một tấm thẻ trông-có-vẻ đẹp nhất lên đưa cho nàng ta, khẳng định nói:

- Tôi cảm giác tấm này rất may mắn.

Xuân Hoa được chủ nhân "tặng quà", hai mắt không khỏi hơi sáng lên, cười ngọt ngào đáp lại:

- Ân, vậy nô tì sẽ dùng tấm thẻ này.

Sau đó nàng ta cầm tấm thẻ mà Hàn Phong đưa cho lên, kẹp vào giữa hai tay, miệng lẩm bẩm khấn khấn vái vái.

"Đầu lâu đỏ... Đầu lâu đỏ..."

Hàn Phong ngồi cạnh, hồi hộp còn lớn hơn chính chủ.

Hắn vừa tạo ra biến số trái với dự định của hầu nữ, vậy thì đó có thể coi là quá trình tác động khí vận hay không, có thể coi như tạo ra thay đổi tương lai, tác động tới tỉ lệ hay không.

Đầu lâu đỏ, mau mau bạo phát khí vận.

Có lẽ chỉ có chủ tớ nhà trấn Hi Vọng ở đây là dám thường xuyên đem đầu lâu đỏ ra bỡn cợt như vậy.

Thẻ vật phẩm trong tay Xuân Hoa sau vài lượt khấn vái liền nhanh chóng vỡ tan thành vô số điểm ảnh loạn lưu, không gian lực cuồn cuộn tuôn trào, một vật phẩm siêu cấp đại tuyệt vời lập tức từ nơi xa xôi mù mịt trong khoảnh khắc đã được kéo về đây, để cho tầm mắt của tất cả mọi người đều tối sầm lại.

Thật ra chỉ có tầm mắt của một người tối sầm lại.

Vừa chớm thấy bóng hình quen thuộc xuất hiện, thủ lĩnh trấn Hi Vọng đã vội vã cướp lấy đôi ủng trên tay Xuân Hoa rồi hô lên:

- Tốt! Tôi rất thích món này này, Xuân Hoa, thưởng cho cô 1000 cống hiến!

"Đinh! Ủng gia tốc level 2. Thuộc tính +3 nhanh nhẹn..."

Âm thanh hệ thống vang lên bên tai để cho khuôn mặt Hàn thủ lĩnh co rúm lại, sau đó liền ngay lập tức thu thứ trong tay vào Nhẫn Trữ Vật, trong khi Xuân Hoa phía bên kia thì cười tới tít cả mắt, nàng ta chỉ vào đống thẻ vật phẩm dưới bàn rồi ngọt ngào nói:

- Chủ nhân. Cảm ơn ngươi a. Ngươi lại chọn cho người ta một tấm thẻ nữa được không.

Hàn thủ lĩnh nghe được câu này, thiếu chút nữa đã phun ra một ngụm máu tươi.

Quần què...

Hắn lúc này ho khụ một tiếng rồi chống chế:

- Không được, vậy là thiếu công bằng với những người khác, chúng ta phải tuân thủ đúng khí vận của mỗi cá nhân chứ.

- Ân!

Xuân Hoa cũng không có cưỡng cầu, nàng ta nhanh chóng đáp lại một tiếng rồi cầm lên thẻ vật phẩm ban đầu mình định mở ra, sau đó kẹp vào hai tay lẩm bẩm khấn vái:

"Đầu lâu đỏ a đầu lâu đỏ..."

Sau đó liền là một thanh Thanh Phong Đao level 3 được triệu hồi ra tới.

Xuân Hoa hai mắt sáng lên, cười tươi nói:

- May quá, không phải Trảm Mã Đao level 2 nữa.

Tận thế 31 ngày, Xuân Hoa Xuân Thu cũng là đội viên chiến đấu, các nàng đã bớt ngây thơ hơn rất nhiều so với thời gian trước, đã hiểu được giá trị của thứ mà bản thân sẽ mở ra. Thanh Phong Đao này, chính xác là đồ tốt, chỉ có tiểu đội trưởng mới có thể sử dụng mà thôi.

Hàn Phong nhìn tới cảnh này, khuôn mặt biến thành có chút tái nhợt.

Vậy mà thật sự ra đồ tốt

Khí vận của hắn thật sự nát bét như vậy sao, đụng nhẹ một chút liền biến thành xui xẻo.

"Không, không, mình cầm đống này đã cả tuần trời, không thể do mình xui được, là đầu lâu đỏ kia trêu đùa mình..."

Trong khi Hàn thủ lĩnh còn đang mải chửi trời trách đất, phía bên kia Xuân Hoa đã liên tiếp mở được 5 thanh đao, 2 chiếc nhẫn.

Nàng này rất có duyên với đao.

Tới tấm thẻ thứ 15, nàng ta đã mở ra được 8 thanh Trảm Mã Đao, 3 thanh Thanh Phong Đao rồi.

Hàn Phong cũng có chút tái nhợt với cảnh tượng này, thật sự muốn giơ tay cản lại một chút.

Chẳng qua tới tấm thẻ thứ 18, dị biến thực sự xảy ra, lần này là tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy.

Tấm thẻ vật phẩm trên tay Xuân Hoa phát ra thứ ánh sáng màu đỏ rực, quang mang chiếu rọi cả một góc phòng, năng lượng dao động cực kỳ nồng đậm cuồn cuộn tuôn trào, sau đó một khẩu súng màu đen kịt với tiêu ký đầu lâu đỏ tại báng súng đã được triệu hồi ra ngoài.

Súng Diệt Quỷ level 4.

Đây là khẩu súng thứ ba của trấn Hi Vọng rồi.

Nhìn cảnh này, Hàn Phong không khỏi mỉm cười đầy thoả mãn:

- Tốt, tốt! Xuân Hoa, tặng cô 2000 cống hiến nữa!

- Cảm ơn chủ nhân ~

Xuân Hoa mở thêm 2 tấm thẻ nữa, kết quả nhận được một thanh đao, cùng một chiếc nhẫn rất thú vị.

"Đinh! Nhẫn Nguỵ Trang level 3! Thuộc tính +3 trí lực. Kỹ năng gia trì: Nguỵ Trang. Nguỵ trang thành đối tượng bất kỳ trong tầm quan sát trong 60s. Kỹ năng làm lạnh: 12h/lượt. Tích luỹ tối đa 2 lượt. Không thể trang bị trùng lặp."

Hàn Phong tròng mắt xoay chuyển một hồi, vui vẻ thu tất cả tài sản vào nhẫn trữ vật, sau đó chỉ qua Xuân Thu nói:

- Tới lượt cô.

Xuân Thu nhìn Xuân Hoa được thưởng liền một lúc 3000 cống hiến, còn được chủ nhân khen ngợi nhiều như vậy, nàng không khỏi cảm thấy vừa hồi hộp, vừa kích thích, lúc này dạ một tiếng đáp lại rồi nhón tay cầm tấm thẻ vật phẩm đầu tiên lên, lẩm bẩm khấn vái.

"Đầu lâu đỏ... Đầu lâu đỏ..."

Hàn Phong liếm mép nhìn chằm chằm Xuân Thu, đây là biến số do chính hắn tạo ra, liệu nó có thể giúp hắn gián tiếp bạo phát khí vận hay là không đây.

Sau nửa phút khấn vái, tấm thẻ vật phẩm trên tay Xuân Thu sáng bừng lên một mảnh quang mang trắng nõn vô cùng đậm đặc.

Trong phòng ngủ, hô hấp của tất cả mọi người đều đã trở nên dồn dập.

Sau rất nhiều lần mở thẻ, bọn họ đều có thể biết đây chính là dấu hiệu nhận biết của việc mở ra bảo tàng.

3s năng lượng phi phàm ngập tràn chấm dứt, trên tay Xuân Thu đã nắm lấy một tờ giấy A4 trắng tinh.

- Bảo bối!

- Đồ tốt!

Âm thanh hô nhỏ nhanh chóng vang lên, những người ở đây nhìn thấy nhiều trang bị rồi, nhưng trang bị này là lần đầu tiên nhìn thấy.

Hàn Phong còn cảm giác hưng phấn lớn hơn.

Tất cả trang bị level 4 trong thương thành, không có trang bị nào là giấy cả!

Tức là thứ kia chính là trang bị level 5!

Ngay lượt đầu tiên mà đã ra đồ tốt rồi sao, thật sự là khí vận bạo phát mà, tuyệt diệu!

Lúc này hắn đưa tay tiếp nhận tờ giấy A4 từ Xuân Thu, bên tai lập tức vang lên một đạo thanh âm máy móc lạnh lẽo:

"Đinh! Bản Đồ Cố Hương level 5! Thuộc tính +5 toàn bộ chỉ số. Kỹ năng gia trì: Đường Về Nhà! Bản đồ ghi nhận lộ tuyến đã từng trải qua, tạo thành Đường Về Nhà, sử dụng Đường Về Nhà có thể ngay lập tức xuất hiện tại vị trí có trong bản đồ! Kỹ năng làm lạnh: 5h/lượt, tích luỹ không giới hạn!"

Nghe được âm thanh này, Hàn thủ lĩnh không khỏi buột miệng mắng:

- Con mẹ nó, thứ tốt!

Sau đó hắn lập tức thu bản đồ lại rồi nhe răng cười:

- Xuân Thu, thưởng cho cô 5000 cống hiến!

Xuân Thu nghe được lời này, khuôn mặt thoáng chốc liền biến thành đỏ bừng.

- Cảm ơn chủ nhân!

Những người xung quanh nghe được mức thưởng này đều không khỏi dâng lên hâm mộ.

5000 cống hiến, đó là tương đương 3 kỹ năng tam giai đấy.

Tiếp theo Xuân Thu lại vui vẻ cầm lên một tấm thẻ vật phẩm nữa, thành tâm khấn vái.

"Đầu lâu đỏ a đầu lâu đỏ..."

Sau đó bàn tay của nàng ta lại phát ra thứ ánh sáng chói chang màu đen.

Hàn Phong nhìn cảnh này mà hơi thở biến thành dồn dập.

Lại là đồ tốt nữa rồi.

Con bà nó, một kỹ năng tam giai thôi mà đã đem đến cho hắn lợi ích phá game thế nào đây!

3s chấm dứt, trên tay Xuân Thu hiện lên một chiếc nhẫn màu đen kịt không chút bắt mắt, bề mặt chiếc nhẫn có một khoảng lõm xuống dưới, có vẻ như đang chờ đợi có thứ gì đó được đặt vào.

Hàn Phong nhanh chóng đưa tay cầm lấy chiếc nhẫn này, bên tai lập tức nghe được một đạo thanh âm lạnh lẽo.

"Đinh! Nhẫn Năng Lượng level 4. thuộc tính: +3 toàn bộ chỉ số. Kỹ năng gia trì: Năng Lượng Ngoại Lai. Đặt vào tinh thạch ma dược có thể cung cấp lượng năng lượng tương đương năng lượng ẩn chứa bên trong. Kỹ năng làm lạnh: 24h/lượt. Mỗi lượt sử dụng 1 tinh thạch ma dược!"

Nghe được cái thanh âm này, Hàn Phong sướng tới thiếu chút bắn ra.

Tài bảo, tài bảo, tài bảo quá lớn rồi.

Hắn nhanh chóng tháo Nhẫn Thế Thân level 3 ra, đeo Nhẫn Năng Lượng level 4 lên, cười to nói:

- Tốt, Xuân Thu, thưởng cho cô 2000 cống hiến nữa.

Xuân Thu cười tới vô cùng vui vẻ:

- Cảm ơn chủ nhân, cảm ơn chủ nhân ~

Hai người Xuân Hoa, Hương Vẫn tình nhìn cảnh này, nói không hâm mộ cùng ghen tị thì là giả.

2 tấm thẻ vật phẩm, kiếm được 7000 cống hiến, đây là cái dạng gì thống khoái a.

Hàn Phong còn muốn tụt quần ra rồi thưởng cho nàng này một trận i nha ngay tại chỗ, bất quá, là một thủ lĩnh đứng đắn, hắn tạm thời phải gác lại định kia.

Xuân Hoa lúc này vừa vui vẻ vừa tiếp tục khấn vái lật thẻ.

Chẳng qua, dường như khí vận hôm nay của nàng đã bộc phát toàn bộ, không bói ra được đồ tốt nào nữa, trái lại bắt đầu bói ra cả ủng gia tốc level 2.

Sau gần 30 lượt bốc đồ liên tiếp, Xuân Thu cũng phải có chút ngượng ngùng mà nhỏ giọng nói:

- Chủ nhân... Có tiếp tục không...

Hàn Phong khuôn mặt xám xịt như thể con bạc đỏ mắt, nhưng vẫn kiên trì đầu nói:

- Tiếp tục chứ, tiếp tục đi.

Xuân Thu cắn môi, cầm một tấm thẻ lên lật mở.

Sau đó nàng nhận được một vòng tay gai xương level 2.

Đây đã là món đồ level 2 thứ bảy liên tiếp rồi.

- Tiếp... Tiếp đi...

Tiếp tới một nhẫn trí lực level 2...

Tiếp tới một trảm mã đao level 2...

Tới khi trên giường chỉ còn lại 1 tấm thẻ duy nhất, Hàn Phong lúc này mới là nuốt vào một ngụm khó khăn, lẩm bẩm vô định:

- Tại sao không giống như suy đoán của mình a... Hoá ra khí vận thực sự tồn tại sao... Không... Không...

- Không phải nói nguỵ biện Monte Carlo là sai sao... Tại sao bình phàm không áp dụng vào đây chứ... Tại sao...

- Khí vận rốt cuộc là cái gì...

Lúc này sau khi cào mặt ăn vạ một thôi một hồi, hắn mới là uể oải nói:

- Ân, Hương Vẫn Tình, hay là cô thử chút đi.

Hương Vẫn Tình từ đầu tới cuối chỉ ngồi xem, mặc dù cũng dâng lên hứng thú nhất định với trò lật thẻ này, bất quá nàng cũng chẳng có bao nhiêu ghen tị vì không được chơi cùng, lúc này cầm lên một tấm thẻ vật phẩm tuỳ tiện lật mở.

Sau đó liền có ánh sáng tím sẫm nhanh chóng lan toả ra ngoài.

Hàn Phong nhìn cảnh này, lập tức chửi ra thành tiếng:

- Bà nội cha! Khốn nạn! Không đúng!

3s sau, một chiếc nhẫn màu tím đã hoàn toàn thành hình.

Hàn thủ lĩnh nhanh chóng nhấc chiếc nhẫn này lên xem xét.

"Đinh! Nhẫn Tuyệt Thủ level 4. Kỹ năng gia trì: Hộ Thuẫn Miễn Thương. Tạo một vòng phòng hộ ngăn cấm mọi tác động trong khu vực chỉ định. Kỹ năng làm lạnh 24h/lượt. Không thể trang bị trùng lặp."

Nghe được âm thanh này, Hàn thủ lĩnh không khỏi thở ra.

Trang bị level 4 rẻ nhất thương thành này không khác nào một kích Quang Giáp của tiến hoá giả chờ sẵn.

Cũng tạm tạm.

Hắn lúc này giơ tay hô lên:

- Tốt, thưởng cho cô 2000 cống hiến.

- Cảm ơn chủ... Cảm ơn thủ lĩnh...

Lật thẻ xong xuôi, 62 tấm thẻ, thu về một trang bị level 5, ba trang bị level 4, mười tám trang bị level 3, 41 trang bị level 2, chắc chắn không tệ chút nào.

Hàn Phong bây giờ mới thu hết số trang bị đang nằm ngổn ngang trên giường lại, rút phiếu cống hiến trắng ra ký thưởng rồi đưa cho từng người một, sau đó ngáp ngủ nói:

- Được rồi, cảm ơn mọi người đã hỗ trợ, hôm nay tới đây thôi, lần sau chúng ta lại chơi tiếp.

Nghe được âm điệu đuổi khách vô cùng thẳng thắn của Hàn Phong, Xuân Hoa Xuân Thu đều có chút do dự, bất quá bọn họ cũng không dám nhiều lời nữa, đều là thu lại phiếu vật tư rồi cúi chào rời đi.

Hương Vẫn Tình cũng nhu thuận đứng lên cúi chào rồi rời đi, còn không quên nhắc nhở Hàn thủ lĩnh rằng đồ ăn nàng đã nấu xong, nếu đói thì hâm lại rồi hãy ăn, hoặc có thể chạy qua căn phòng bên cạnh gọi nàng, nàng sẽ giúp hắn chuẩn bị.

...

Chỉ còn lại một mình, Hàn Phong bây giờ mới đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, khẽ lẩm bẩm:

- Khí vận... Rốt cuộc là sự ngẫu nhiên... Hay là sự ban phát... Hay là sự thao túng...

Ngẩn người hồi lâu, lúc này hắn mới ngáp một tiếng rồi nằm xuống giường, hai mắt nhắm lại, bàn tay giơ về phía bàn làm việc khẽ búng, một băng nô trống rỗng đã hiện ra.

Nó rút giấy A4 ra bắt đầu viết xuống.

"Ngày thứ 31 hậu dị biến..."

"Các phương pháp chống lại không gian lực..."

"Kiến thức góp nhặt được từ Thượng Quan Uyển Thanh..."

"Đặc điểm chiêu thức Theo Đuôi của Thượng Quan Uyển Thanh..."

"Khí tức..."

"Dao động năng lượng..."

"Đầu mối thứ hai cho kỹ năng chức nghiệp tổng hợp..."

"Xác chết - Xác sống..."

"Đầu mối thứ ba cho việc xây dựng kỹ năng vô tri thành hữu tri..."

"Những mâu thuẫn giữa phi phàm và bình phàm..."

"Phương pháp biến đổi tính chất Quang Giáp..."

"Chiến thuật vây công..."

"Sự suy đoán về Thể Khí Vận..."

"Những câu nịnh nọt bà xã không bị quá giả trân..."

...

00:07p sáng ngày thứ 32 hậu dị biến.

Hương Vẫn Tình mặc theo một bộ đồ ngủ bông màu trắng tinh mở cửa bước vào phòng thủ lĩnh rồi cứ thế đi thẳng xuống bếp.

Sau khi kiểm tra một chút, nhận thấy đồ ăn vẫn còn nguyên chưa được đụng tới, nàng không khỏi khẽ cắn môi thở dài.

- Biết ngay là tối nay sẽ bỏ bữa mà.

Sau khi nhận xét một câu, nàng liền bắt tay vào nấu ăn.

Một lúc sau, một bàn đồ ăn lớn đã được chuẩn bị xong xuôi, hương thơm nức mũi chậm chạp truyền ra khắp nơi, nàng mới bước thong thả về phía giường ngủ lớn.

Sau đó nàng bị doạ cho đứng im tại chỗ khi nhìn thấy một thân ảnh đang ngồi tại bàn làm việc liên tục viết lách.

Chẳng những vậy, bên cạnh thân ảnh này cũng là một thân ảnh khác đang từ tốn đọc sách, phía dưới sàn nhà còn có một thân ảnh nữa đang liên tục lẩm bẩm không rõ, con mèo cam Harry chính là đang nằm trên đùi thân ảnh này, thoải mái say ngủ.

Đây... Đây là cái hiện trạng gì vậy...

Đám người này là ai...

Nếu không phải vẫn nhìn thấy Hàn Phong đang an ổn nằm ngủ trên giường kia, còn đang thở rất đều đặn, có lẽ nàng đã hét toáng lên rồi.

Đây là lần đầu tiên nàng quay trở lại phòng thủ lĩnh vào lúc nửa đêm, không ngờ lại nhìn được sự tình khủng bố như vậy.

Chẳng lẽ đây chính là năng lực phi phàm của thủ lĩnh sao.

Lúc này sau khi hít sâu mấy hơi bình tĩnh, bảo mẫu của thủ lĩnh mới là bước tới bên cạnh giường, nhỏ giọng gọi khẽ:

- Thủ lĩnh, dậy ăn no rồi hãy ngủ tiếp...

- Thủ lĩnh...

Gọi ba câu không được, Hương Vẫn Tình đành phải vươn tay nâng đầu Hàn Phong lên, gọi khẽ:

- Nặng quá... Nóng nữa...

- Này...

- Ối...

- Ức...

- Không... Không phải ăn cái đó a...