5h12p ngày thứ 31 hậu dị biến.
Thị trấn Hàm Nghiêm, huyện Long Dương, tỉnh Nam Ô.
Toàn tỉnh Nam Ô nói chung và huyện Long Dương nói riêng đều có rất nhiều đồi núi.
Nếu Đại Xuyên phía tây bên kia nổi tiếng có dãy núi Xuyên Sơn thì huyện Long Dương phía bắc bên này cũng có dãy núi Bích Sơn nổi tiếng không kém, chẳng qua dị biến diễn ra đã lâu, hiện tại thực vật biến dị mọc tràn lan um tùm, đã hơi khó xác định khung cảnh xưa cũ.
Sử Thắng đứng trên một sườn núi đá vôi nhìn xuống thị trấn Hàm Nghiêm bên dưới, tâm thần không khỏi lâm vào một mảnh do dự.
- Thi đàn làm sao lại không có dị động nữa rồi...
Hắn được giao nhiệm vụ phân tán thi đàn vào các thôn xóm và làng mạc xung quanh dãy núi Bích Sơn.
Từ sáng tới giờ công việc đều khá thuận lợi, thi đàn tổng số 14 vạn tại mạn phía nam huyện Long Dương đã bị trải dài ra một diện tích dài hơn 10 cây số, rộng bảy tám cây số, tạo thành hàng chục "thi đàn" nhỏ lẻ tẻ rải rác, mỗi "thi đàn" này có từ vài trăm tới cả nghìn thây ma đủ loại.
Nhờ có rượu nho biến dị, quá trình phân tán và chia cắt này hoàn toàn do nhân loại làm chủ, thủ lĩnh thi đàn mải mê đuổi theo chủ lực nhân loại tới hụt hơi, khi gần bắt kịp, nhân loại lại xả ra khói nho đen, tạo thành khung cảnh mù mịt để cắt đuôi, đám quái vật lại lao vào tranh cướp khói nho đen tới tung trời mù đất.
Chẳng qua sau sáu tiếng đuổi bắt liên tục, hiện tại chủ lực thi đàn đang đứng tại thị trấn Hàm Nghiên này dường như đã "mệt", không chịu chạy theo khiêu khích nữa. Thể Thao Túng lại một lần nữa tiến hành tụ quân lại, nhưng mà tốc độ rất chậm chạp, dòng thây ma bò lổm ngổm hướng về nơi đây có vẻ tương đối thiếu sức sống.
Hiện trạng này là lần đầu tiên xuất hiện trong suốt vài ngày đuổi bắt.
Dường như đứa trẻ dưới kia đã dỗi rồi, không muốn chơi nữa.
Sử Thắng vừa nghĩ tới đây, bên cạnh chợt xuất hiện một cái bóng người mặc áo khoác đen, đầu tóc lấm tấm tuyết phủ, chính là Hàn Phong.
Kể từ khi Thao Túng Hàn Băng bò được lên bậc tứ giai, Hàn Phong cứ rảnh là sản xuất băng đá, hắn đã phân phát cho thuộc hạ rất nhiều các viên băng đá nhỏ, đi đến đâu họ cũng rải băng đá này ra, tạo thành mạng lưới băng đá dày đặc tại khắp nơi mà quân đoàn Hi Vọng xuất hiện.
Hắn vừa rồi dựa theo cảm ứng băng đá của mình mà một đường đuổi về phía bắc, liên tiếp dùng hơn 30 lần Băng Ảnh, thành công chạy được tới bên này, tốc độ di động phải nói là thần tốc.
Lúc này vừa mới hiện ra, hắn hai tay ôm vai run rẩy lắp bắp nói:
- Sử tiểu đội trưởng... Ực... Anh trốn kỹ quá, tôi tìm mãi mới ra...
Sử Thắng thấy Hàn Phong run rẩy vì lạnh, hắn ta cũng không nhịn được đưa tay xoa xoa bắp tay, run rẩy nói:
- Thủ lĩnh, anh cũng thấy gần đây thời tiết dần chuyển lạnh sao...
- Ân... Ân...
"Không, tôi thấy bình thường, là do vừa rồi lạc đường, phải dùng Băng Ảnh nhiều lần nên lạnh đó... Oẹ... Thật sự là buồn nôn..."
"Kế hoạch đuổi về phía tây tìm kiếm bà xã của mình có vẻ phải gác lại rồi... Oẹ..."
Sau khi hai bên run rẩy xong, báo cáo tình hình và xem xét bản đồ chi tiết phân bố thi đàn xong, Hàn Phong mới là đưa mắt nhìn về phía xa xa, hơi nhíu mày quan sát thành phần chủ lực thi đàn.
Số lượng thây ma level 29 quá đông...
Thi đàn này... Nó đã đạt mốc 10 vạn đầu vào ngày thứ 20 tận thế, sau đó 3 ngày, bọn chúng bắt đầu tấn công bức tường ngăn giới hòng tìm cách xâm nhập Liễu Lâm qua giao giới trấn Vân Minh.
Chẳng qua rất nhanh bọn chúng đã bị nhân loại câu dẫn rời xa khỏi khu vực trấn Vân Minh, trở lại mạn phía nam huyện Long Dương, bồi hồi không dứt ở đó.
Lúc này đây chúng nó lại biểu hiện ra bất thường.
Nghĩ tới đây, hắn lại tự lẩm bẩm tính toán:
- Một thi đàn mạnh tới mức khủng bố ngay từ ngày thứ 20, trải qua 10 ngày tích lực, số lượng đã tăng lên 14 vạn...
- Nếu như có cơ duyên, gặp được thiên tài địa bảo, vậy thì thi đàn này chắc chắn đã phải tấn giai lên thi đàn level 30 rồi...
- Giờ mà chúng nó vẫn đang ngồi bậc level 29...
- Nhưng số lượng quái vật level 29 không khỏi quá nhiều, đặc biệt thi đàn này mạnh về binh lực Thể Sức Mạnh...
- Số lượng Thể Sức Mạnh phải gần 200 đầu, Thể Sức Mạnh trên level 20 càng là 70 đầu, trên level 25 là 33 đầu, có tới 9 đầu level 29...
- Chỉ tính Thể Sức Mạnh, nó còn nhiều gấp đôi thi đàn Minh Thái...
- Chính vì thành phần thi đàn có đông đảo loại hình Power nên chúng nó mới kém cơ động, mới bị nhân loại dắt như dắt chó.
- Mặc dù vậy, đây vẫn là thi đàn level 29 mạnh nhất mà mình từng gặp... Thi đàn tại huyện Đại Xuyên bên kia mà Ngô Soái phải đối đầu vẫn yếu hơn nơi này một bậc, bên kia mạnh về đám Thể Bộc Phá hơn...
- Nhưng sao chúng nó lại gom binh chậm như vậy... Thể Thao Túng mệt mỏi vì phải thao túng số lượng lớn binh lực cấp cao à...
- Không, nó thao túng qua tới giờ có thấy mệt đâu, nó uể oải vì nguyên nhân khác...
Nghĩ tới đây, Hàn Phong quay qua Sử Thắng hỏi:
- Trong ba ngày qua, chúng ta đã dùng bao nhiêu chai rượu nho biến dị rồi?
Sử Thắng nhanh chóng lôi số liệu ra xem xét, sau đó chắc chắn đáp:
- Báo cáo, đã dùng 277 chai rượu nho.
Hàn Phong nghe lời này thì không khỏi cau mày.
Con số này chỉ bằng một phần tư số rượu nho dùng tại chiến trường Minh Thái.
Nhưng dùng trên một thi đàn đã chạm ngưỡng level 29 từ lâu, vậy thì đó lại là chuyện khác...
Lúc này hắn tâm thần động niệm kích hoạt Phản Chuyển.
Trong thoáng chốc, trời đấy xoay vần, cả thế giới biến thành vô hạn mảng màu sáng tối với các tần số chồng chéo đan xen khác nhau.
Phía dưới thung lũng vị trí thi đàn trấn Hàm Nghiên đang ở tại là một mảnh đen kịt đặc quánh năng lượng tụ tập của 7 vạn quái vật, năng lượng tinh thuần của đàn đàn lũ lũ Thể Sức Mạnh ép cho không gian cũng phải mơ hồ vặn vẹo, dường như có dấu hiệu chịu không nổi luồng sóng trọng lực chồng điệp mà bọn chúng đang bị động toả ra ngoài.
Phản Chuyển chấm dứt, khuôn mặt Hàn Phong càng trở nên cau lại.
Hắn nghi ngờ thi đàn này đang trong quá trình tiến hoá.
Mặc dù vừa rồi hắn không nhìn ra điều gì đặc biệt, thế nhưng dựa trên những suy đoán cá nhân, thi đàn này có rất nhiều dấu hiệu chỉ dẫn tới kết luận này.
Số lượng thây ma tiến hoá quá cao... Thi đàn Minh Thái kia, thời điểm Thể Thao Túng muốn thăng cấp, nó cũng là luyện cấp cho thuộc hạ trước. Luyện từ trung tầng tới thượng tầng, luyện sao cho binh lực chủ lực đều là tinh anh, chất lượng thiên về chiều sâu hơn, có vẻ đó là một trong những điều kiện để tấn thăng bậc thi đàn.
Thây ma cấp thấp bị buông bỏ... Quyền chỉ huy thây ma cấp thấp cũng trở nên lỏng lẻo... Chỉ giữ thây ma tinh anh bên cạnh... có vẻ Thể Thao Túng cũng bị giới hạn quyền hành nhất định, hay chính xác hơn là thực lực tâm trí của nó không đủ bao quát số lượng lớn thây ma trong quá trình tiến hóa nữa, tập trung đông chỉ tổ gây phiền hà, do đó chúng nó chọn buông bỏ...
Cuối cùng là tiếp xúc thiên tài địa bảo... Thi đàn mạnh như vậy lại tiếp xúc được thiên tài địa bảo, dù ít, nhưng vẫn là hành vi ném viên sỏi vào mặt hồ phẳng lặng, sẽ gây ra biến động khôn lường.
Hàn Phong nghĩ tới đây, chợt cảm thấy chột dạ.
Hình như nhân loại mới là bên bị thây ma dắt mũi trong suốt mấy ngày vừa qua...
Thực ra Thể Thao Túng ở Long Dương rất khôn... Nó giả ngu, giả vờ bị dắt để đớp rượu nho, song song với đó là rải trận địa thây ma bình thường để sẵn sàng tụ quân lại một lần nữa với thời gian nhanh nhất à.
Gãy thật chứ...
Lúc này hắn quay qua Sử Thắng bên cạnh nói:
- Tôi nghi ngờ thây ma chỉ huy ở đây đang tiến hành luyện quân để lên cấp.
- Anh báo với đội viên dưới trướng từ nay đừng sử dụng rượu nho biến dị nữa, kẻo đó chính là nguyên liệu cho thi đàn đột phá level 30 đó.
Sử Thắng nghe vậy, không khỏi cả kinh.
Thi đàn này mà đột phá level 30, vậy thì nó còn khủng bố hơn cả thi đàn Minh Thái. Ở đây có 9 thây ma Thể Sức Mạnh level 29, chúng nó mà nâng bậc lên thành Power-3, vậy thì nhân loại khó đỡ rồi.
Một con Power-3 level 31 bị nhốt dưới đáy hồ thôi đã đủ khiến nhân loại sợ tới run rẩy dồi, nếu là 9 con...
Phó đoàn trưởng binh đoàn Hi Vọng ngẫm nghĩ hồi lâu rồi chậm rãi nói:
- Thủ lĩnh, tôi cho là chúng ta phải gấp rút ngăn chặn quá trình này.
Hàn Phong nghe vậy, gật đầu hỏi:
- Ngăn chặn thế nào?
Sử Thắng chỉ bên dưới đáp:
- Trước hết, chắc chắn chúng ta phải pháo kích để quấy rầy quá trình tiến hoá này.
- Tuy nhiên, nếu chúng ta pháo kích ồ ạt, gây ra uy hiếp lớn, vậy thì Thể Thao Túng ở đây sẽ ngay lập tức bỏ chạy về hướng bắc, nơi đang có 8 vạn thây ma bình thường rải sẵn. Đây đều là các nhân sự cũ của thi đàn, thủ lĩnh thi đàn sẽ có thể gom quân được rất nhanh, khi đó chúng ta sẽ bị đẩy vào thế lao đầu vào hang cọp.
- Vì vậy chúng ta chỉ pháo kích rả rích bằng đạn pháo diệt quỷ, mục đích nhằm quấy nhiễm tâm thần Thể Thao Túng ở mức độ vừa phải, khiến cho nó vừa bị dọa dẫm sợ sệt, vừa bị phân tâm trong quá trình tiến hoá, nhưng cũng lại không nỡ cắt đứt quá trình này để bỏ chạy.
- Song song với đó, chúng ta cho quân đột kích về phía bắc trấn Hàm Nghiêm, sắp xếp sẵn trận địa mai phục bằng bom xăng, cũng bịt luôn hai hướng đông tây lại, ngăn đám quái vật này có thể đột phá cạnh sườn để chạy thoát.
- Sau khi đã chuẩn bị xong trận địa, chúng ta mới bắt đầu dồn tổng lực pháo kích theo đường vòng cung để xua đuổi bọn nó vào trận địa dựng sẵn, lúc đó thì tỷ lệ thắng trận mai phục của chúng ta sẽ cao hơn.
- Huyện Long Dương này rất nhiều cây cối, một khi chúng ta dùng chiến thuật hoả công sẽ có hiệu quả hơn nhiều so với hiệu quả nhận được ở trận chiến tại Minh Thái.
Hàn Phong nghe tới đây, lông mày cau lại hồi lâu, rồi lại hơi giãn ra, hắn bồi thêm vài câu:
- Được, làm theo dự định của anh đi.
- Còn nữa, chúng ta pháo kích dọa dẫm trẻ con như vậy cũng phải cho nó kẹo chứ, anh cứ dùng rượu nho biến dị theo tỷ lệ vừa phải, khi nào thi đàn có dấu hiệu muốn bỏ chạy thì đem vật kia ra dụ nó, giữ nó ở đây bằng được.
- Tôi sẽ cử đội dự bị tới tiến hành tiêu diệt và chia tách lũ thây ma bình thường tại hậu tuyến của bọn chúng. Khoảng cách giữa chủ lực thi đàn và lính dự bị tại hậu tuyến là quá xa, đám thây ma ở hậu tuyến chắc chắn đang trong tình trạng "hoang dã", hiện tại bọn chúng mới là mục tiêu mà chúng ta có thể dẫn dắt chứ không phải thi đàn tiến hóa trước mặt này.
Sử Thắng nghe vậy, cười tươi nói:
- Thủ lĩnh, anh lo nghĩ thật sự là chu toàn.
Hàn Phong liếc mắt, đáp lại:
- Chứ không phải đó cũng là suy nghĩ của anh à. Sử phó đoàn trưởng, anh khéo lắm.
Vị Sử phó đoàn trưởng này, năng lực chuyên môn có thể không bằng Lý Võ Lạc, bởi vì ngay cả mấy cỗ xe tăng mới thu được kia gã còn không biết lái, tuy nhiên người này lại linh hoạt cùng khôn khéo hơn họ Lý kia rất nhiều, làm việc cùng người như vậy, Hàn Phong cảm giác rất yên tâm.
Đúng, là yên tâm đó, họ Sử sống kiểu khôn ngoan như vậy, khi ngồi trong binh đoàn Hi Vọng sẽ vững chắc hơn nhiều, không cần hắn phải ra mặt điều hoà quyền lực, tên này tự biết bản thân phải làm gì.
Đỡ phải mệt não ngồi nghe hắn ta khóc lóc.
Phải mà họ Lý ngồi ở cái ghế này, với tính cách thẳng thắn của thằng kia, e là sớm muộn cũng không chịu được mà biến thành đánh nhau to.
Dù sao tố chất đám người cao tầng trấn Hi Vọng cũng không quá tốt, cần người khéo một chút tới đối đầu thì mới ổn được.
Sử Thắng nghe lãnh đạo "khen" vậy, chỉ cười không đáp, không phản bác.
Nói về chiến thuật đánh trận, Hàn Phong đúng thật là phải gọi hắn bằng cụ, vừa rồi đúng là hắn đã dẫn dắt lãnh đạo về mạch tư duy của mình.
Hắn đã biết thi đàn sẽ bỏ chạy khi bị quấy rối, sao không biết phải tìm cách giữ chân nó chứ.
Hắn đã biết phải cách ly chủ lực thi đàn với lính dự bị, sao có thể không nghĩ ra việc cách ly lính dự bị với chủ lực chứ.
Làm gì cũng phải làm song song cả hai mặt vấn đề, thậm chí nhiều mặt vấn đề, đây là quy tắc chung của chiến thuật tác chiến tổng hợp.
Về phần tại sao không nói hết chiến thuật ra mà lại mớm lời cho lãnh đạo sao, để bản thân trông giống cấp dưới hơn chứ còn làm gì.
Người khôn ăn nói nửa lời mà thôi, nửa lời còn lại, lo mà đứng nghe chỉ đạo, đừng có khôn hết cả phần lãnh đạo.
Khôn quá, sống không lâu đâu.
Ngay tại chỗ, Hàn Phong và Sử Thắng trải bản đồ ra, vừa nhìn tình hình địa hình trên giấy, vừa quan sát tình hình thây ma trên thực địa, vừa test thử vài quả pháo kích hòng đo phản ứng thi đàn, sau đó bắt đầu tiến hành bàn bạc kế hoạch chi tiết.
Từ nhân lực vật lực bỏ vào bao nhiêu, hành động từng bước từng bước thế nào, phương án phụ B, C là gì, nếu có biến cố thì xử lý ra sao, thời gian từng giai đoạn ra sao, số người cho từng mũi hành động, lính dự bị cần bao nhiêu, dự kiến tiêu hao bao nhiêu, có thể thiệt hại thế nào về nhân lực... Tất cả đều được bàn bạc qua, kế hoạch Hàm Nghiên đã dần dần thành hình.
Sau đó Hàn Phong rút bút ra ký phiếu vật tư trắng giao cho Sử Thắng, hắn quyết định giao toàn quyền lo liệu việc này cho thuộc hạ, bản thân sẽ đứng sau nghe điều lệnh.
Gần 6 giờ, trời đã sẩm tối, việc này mới được định ra hoàn tất.
Hàn Phong lúc này mới móc một lon sữa ngọc biến dị ra uống rồi nói:
- Được rồi, buổi tối bên ngoài rất nguy hiểm, cũng rất lạnh lẽo, Sử phó đoàn trưởng, anh cho toàn quân rút đi.
Sử Thắng đứng nghiêm người giơ tay chào hô to:
- Tuân lệnh!
5 phút sau, đoàn xe dài dằng dặc của binh đoàn Hi Vọng bắt đầu rút lui khỏi huyện Long Dương.
Hàn Phong đứng tại chỗ búng tay, một băng nô đã được triệu hồi ra.
Nó được ném cho một quyển sách chiến thuật quân sự, sau đó liền ngồi ngay tại rìa núi đá, một bên cầm bản kế hoạch tác chiến vừa được lập ra, một bên cầm sách, lẳng lặng đọc cùng đối chiếu.
Hàn Phong giơ tay về phía bầu trời khẽ nắm, thân ảnh đã biến mất tại chỗ.
Tới khi xuất hiện trở lại, hắn đã đứng trên không trung chủ lực thi đàn 2 cây số.
Lúc này hắn rút Mộ Táng Tập Thể level 4 từ trong ngực ra, bốc đất cát vàng rực ném xuống dưới, vừa rải vừa lẩm bẩm:
- Mình vẫn chưa đủ giỏi...
- Phải giỏi hơn nữa, phải giỏi nhanh hơn nữa...
------
20h tối, Hàn thủ lĩnh mới bò từ Long Dương về trấn Hi Vọng.
Nếu là vào khoảng thời gian này ở bốn ngày trước, vậy thì trấn Hi Vọng sẽ tối như hũ nút, chỉ có khu trung tâm và khu quân sự hoá phía nam là sáng đèn. Chẳng qua sau khi có khu thương mại tự do, khu tây bắc này lại biến thành nơi sáng nhất, sáng hơn cả toàn nhà thủ lĩnh đang ở tại.
Trên cơ bản thì buổi tối là thời điểm tất cả cư dân đều tập trung đông, cũng đủ chính là thời điểm buôn bán thuận lợi nhất, không xả tiền mua điện lúc này để hút khách thì còn xả ra vào lúc nào nữa.
Và nó mang lại hiệu quả thật. Tại khu thương mại tự do, 13 cửa hàng đã bắt đầu kinh doanh, số người được thu hút tới phải gần 400 người.
Lần đầu tiên trấn Hi Vọng có "Night Life".
Bên cạnh khu thương mại tự do là khu sinh hoạt chung, nơi đó cũng đang tổ chức cái vũ hội gì đó, trên sân khấu vẫn là nữ idol Hà Cơ ngực to mông tròn, bên dưới vẫn là hàng trăm người tranh nhau vây quanh ủng hộ.
Khu đông bắc, khu vực của hai bang Thiên Làn và Hắc Hùng, chưa bao giờ không khí lại thảm đạm hoang vu như vậy, mấy cái đèn đỏ leo lắt, có lẽ chỉ có những tên dâm khách muốn trải nghiệm cảm giác kích thích khác lạ mới mò tới vui chơi, còn không có lẽ đều đổ về phố chính bên kia cả rồi.
Ảm đạm thì thôi luôn nhé.
Cũng không biết bao giờ thì bọn này sẽ đáp trả lại.
Hàn Phong cả người dính đầy bụi bặm căng mắt nhìn về phía nữ idol Hà Cơ đang quẩy cực sung trên sân khấu, nhìn tới đáy quần lót của nàng ta, tâm thần ra sức ngăn cản bản thân dùng Siêu Thị Giác đi dò xét.
"Ực... Nuột thật chứ đùa... Ô nhiễm quá, ô nhiễm..."
Sau khi trốn một góc nhìn trộm mấy người bên kia biểu diễn một thôi một hồi, Hàn Phong mới xem như thoả mãn, lúc này nhanh chóng búng tay một cái sử dụng Băng Ảnh trở về phòng mình.
Vừa về tới phòng, hắn đã giơ chân sút một phát vào mông con mèo cam đang nằm dưới đất rồi hô lên:
- Hương Vẫn Tình, cô gọi Xuân Hoa Xuân Thu tới, tôi muốn cùng các nàng bàn chút công việc.
- Méooooooo...
"Nhân loại hạ đẳng, đồ hèn mọn này, ngươi dám sút ta hả. Méooooooo..."
Hàn Phong mặc xác con mèo đang chửi bới cùng cắn xé dưới chân, hắn uể oải cởi ra y phục chiến đấu rồi nhanh chóng chui vào phòng tắm ngâm ấm.
Con mèo ngu kia đặc biệt sợ nước, nó không bao giờ dám đuổi theo hắn vào khu vực này.
Một lúc sau, trong phòng tắm đã ngập tràn hơi nước, Hàn thủ lĩnh ngả lưng dựa vào thành bồn mà nhắm mắt rên rỉ tràn đầy sự hưởng thụ.
Chẳng qua rất nhanh cửa phòng tắm lại một lần nữa lạch cạch mở ra, không phải con mèo Harry mà là Xuân Hoa Xuân Thu hồi hộp bước vào.
Chưa để cho Hàn thủ lĩnh kịp phản ứng, Xuân Hoa đã nhảy luôn vào bồn tắm, chồm người tới ôm rồi ỏn ẻn kêu lên:
- Chủ nhân, người cho gọi nô tì ạ.
- Người ta còn tưởng ngươi quên luôn hai nô tì rồi chứ.
Hàn Phong vội vã mở bừng mắt ra, sau khi nhìn tới cái thân thể nõn nà ướt át trước mặt, hắn không khỏi nuốt một ngụm khô nóng.
"Con bà nó, tôi gọi các cô tới là để lật thẻ vật phẩm a, có phải gọi tới để tắm tiên đâu..."
"Mau ra ngoài trước đi..."
Hắn vừa nghĩ tới đây, Xuân Thu đã tiến về phía sau rồi nhẹ nhàng đặt bàn tay mềm nhũn lên vai hắn, thong thả bóp.
- Chủ nhân, để nô tì massage cho người...
Hàn thủ lĩnh hạ thân dần cứng lên, hai mắt cũng có chút ửng đỏ.
"Ô nhiễm quá..."
"Nhưng mà... Thế này cũng rất ổn nhỉ..."
"Hừ hừ... Lại là một chiêu này..."
"Phải tăng lương cho Xuân Hoa..."