Chương 633: Thao túng Lộ Tư

Lộ Tư ánh mắt ướt át nhìn về phía Hàn Phong, nhỏ giọng nói:

- Hàn... Hàn thủ lĩnh... Anh vẫn còn giữ những hình ảnh kia của tôi sao?

Nghe được cái câu hỏi này, Hàn Phong không khỏi lâm vào trong một trận im lặng.

Hắn hiện tại rất lười dây dưa với nữ nhân trước mặt, hay nói rộng ra, hắn rất lười dây dưa với nữ nhân.

Nữ nhân rất phiền phức, theo số lượng bọn họ ngày càng tăng lên, sự phiền phức cũng sẽ ngày một tăng cao, bởi vì nữ nhân chính là một loại sinh vật với mức độ điên, liều, và nửa ngu nửa khôn tới không có giới hạn nào cả.

Chuyện gì bọn họ cũng nghĩ ra được, và chuyện gì bọn họ cũng dám làm.

Một khi dây vào, vô cùng khó dứt ra.

Ví dụ như nữ nhân trước mặt, nàng ta đang bộc phát ra sự phiền phức của mình rồi đấy. Phiền phức như vậy, xứng đang có một vé đi gặp Âu Dương Tà.

Bất quá, nữ nhân trước mặt lại là vợ của Vương Hoành, anh hùng của trấn Đông Thành.

Nàng ta sống như một biểu tượng tinh thần của thị trấn này, biểu tượng về tình yêu vợ chồng thuỷ chung son sắt, về tâm thế sẵn lòng hi sinh vì người mình yêu, càng kế thừa biểu tượng về lòng dũng cảm, sự kiên cường và tinh thần bất khuất trước tận thế của Vương Hoành.

Muốn quản lý tốt trấn Đông Thành, vậy buộc phải "quan hệ tốt" với nữ nhân này, bởi vì nàng ta đang làm trưởng phòng hành chính khối dân sự, trực tiếp quản lý cuộc sống của gần một nghìn cư dân.

Điều đáng chết nhất là, Hàn Phong chính là người đã đẩy nàng ta lên cái vị trí hiện tại.

Giết nàng ta rất dễ, nhưng cũng rất khó.

Thậm chí là trong một vài hoàn cảnh thì không thể giết được.

Lúc này hắn sau khi hít sâu một hơi thì trầm giọng nói:

- Tôi đã không còn lý do gì để sử dụng tới những hình ảnh đó.

Hắn giữ rất nhiều hình ảnh truỵ lạc của nữ nhân này với hai người Tư Đồ Ngôn, Đinh Sĩ. Tuy nhiên không cần thừa nhận, cũng không cần phủ định, cứ để một cái giới hạn lấp lửng mơ hồ là được.

Lộ Tư nghe vậy, cổ họng khẽ rên lên một thanh âm cực nhỏ. Nàng cắn môi một cái, từ dưới ghế dựa đứng lên, chỉ bước vài bước đã tiến tới bên cạnh nam nhân đang đứng tại cửa, thân thể thành thục nõn nà dựa sát trên người hắn, thở dốc nói:

- Có thể... Có thể cho tôi xem lại một chút không...

"Xem em gái cô à, xem lại những thứ quỷ kia để làm cái gì... Muốn cái gì thì nói mịa luôn cho nhanh đi..."

Hàn Phong trong lòng thầm than một tiếng, hắn biết rắc rối thực sự tới rồi.

Lúc này hắn tuỳ tiện búng tay, một cái "màn hình LCD" từ băng đá đã được triệu hồi ra ngoài, bên trên chính là hình ảnh Lộ Tư với khuôn mặt bàng hoàng hoảng hốt đang ngồi ôm lấy người chồng anh hùng giữa đống đổ nát hoang tàn.

Đây chính là thời khắc mà biểu tượng của trấn Đông Thành được sinh ra.

Nhìn tới hình ảnh này, Lộ Tư trong mắt hiện lên sự hận thù nồng đậm, sau đó liền chuyển thành xót xa, lại chuyển thành thâm tình nhung nhớ, cuối cùng liền biến thành tức giận.

Nàng bàn tay đặt trên lồng ngực Hàn Phong, bấu nhẹ một cái, mềm nhũn nói:

- Hình ảnh về lần đầu tiên chúng ta gặp nhau cơ...

"Cmmm..."

Hàn Phong cắn răng một cái, tâm trí nỗ lực suy nghĩ về hình ảnh kia, nó đã được hắn tái hiện trên tấm băng đá to lớn.

Lộ Tư bán khoả thân nửa quỳ nửa ngồi dưới đất, gương mặt vương đầy nước mắt sợ hãi, Hàn Phong đứng đối diện từ trên cao nhìn xuống, tư thế giống như quân vương đang chà đạp một tiện tì, thực tế chính là là một màn ép buộc vô cùng tàn khốc.

Ép nàng ta phản bội chồng.

Nhìn tới hình ảnh mà bản thân rốt cuộc muốn thấy, Lộ Tư hơi thở lập tức biến thành gấp gáp.

Nàng ngửa đầu lên nhìn tới khuôn mặt nam nhân phía trên, thở dốc nói:

- Ôm tôi đi...

Hàn Phong da gà da vịt đã đua nhau nổi lên.

Ả này chắc chắn đã phát điên rồi.

Đây là kiếp nạn của hắn, chính hắn đã biến nàng ta thành ra thế này, hiện tại hắn phải chịu hậu quả.

Bất quá, hắn vẫn là đứng yên như cũ không động.

Giờ làm gì cũng là sai lầm.

Thấy người trước mặt không động, Lộ Tư lại càng phát ra nhiệt hoả lớn hơn, nàng dùng cả hai tay ôm lấy hắn, nhỏ giọng cầu xin:

- Ưm... Tại sao lại không ôm tôi... Là do tôi không đủ đẹp sao...

- ...

- Anh có biết không, kể từ thời điểm anh xuất hiện trước mặt tôi lần đầu tiên, đem tới cho tôi cơ hội giải thoát khỏi Vương Hoành, tôi đã đem lòng yêu anh rồi...

- ...

- Anh không yêu tôi sao? Tất cả mọi người trong căn cứ đều cuồng nhiệt yêu tôi, đều sẵn sàng ôm tôi, sẵn sàng lên giường với tôi, sẵn sàng chết vì tôi. Tại sao anh lại không?

- ...

- Có phải vì anh chê thân thể của tôi không được sạch sẽ hay không... Có phải anh chê tôi vì tôi đã ngủ qua với rất nhiều đàn ông rồi không...

- ...

- Anh yên tâm, hôm nay tôi đã tắm rửa rất sạch sẽ rồi...

- ...

- Kể từ lần cuối cùng chúng ta gặp nhau, tôi đã không cho bất kỳ một nam nhân nào được phép đụng vào tôi... Tôi rất sạch sẽ...

- ...

- Anh không ngửi được hương vị kích tình trên thân thể tôi sao...

- ...

- Anh không tin lời tôi sao?

Theo mỗi câu nói vang lên, Lộ Tư lại có một hành động đính kèm, sau tám câu nói liên tiếp, Hàn Phong đã bị nàng đè sát lên thành tường, áo khoác ngoài đã bị cởi bỏ, thậm chí quần dài cũng đã bị tụt xuống, nam căn thô to bị nàng cầm vào trong tay.

Nhiệt độ khủng bố, kích thước to lớn cùng bề mặt gân guốc dữ tợn của côn thịt khiến cho nàng hai mắt đều nhanh mờ đi.

- Ngô... Thật là kích thích...

Âm thanh reo khẽ tới nhiệt tình hưng phấn của Lộ Tư thật giống như trẻ con được quà vậy, vô cùng dễ thương, càng mang theo vô hạn kích tình, bất quá khi rơi vào trong tai Hàn Phong, đó lại là thanh âm của ma nữ tới từ nơi sâu thẳm tâm thần, vô cùng đáng sợ.

Cái thứ âm thanh dâm dục tới đáng sợ như vậy, hắn đã từng nghe được từ trong miệng của "Tiểu Oánh" tại hộp đêm Thiên Hà, một nữ nhân cũng vô cùng phiền phức.

Điểm chung của hai cái nữ nhân này là bọn họ đều đã phát điên cả rồi, hết thuốc chữa rồi.

Không ai biết bọn họ rốt cuộc đang nghĩ cái gì, lại sẽ hành động thế nào.

Lộ Tư cũng không có bởi vì biểu hiện bất hợp tác của Hàn Phong mà chán chường, nàng trượt từ trên ngực hắn quỳ bò xuống đất, đối diện với cự côn to như chiếc chày giã gạo kia, cảm nhận hơi nóng khủng bố cùng hương vị nam nhân mạnh mẽ lan toả, còn nhìn tới một chút chất lỏng màu trắng ngà dính trên quy đầu, nàng khuôn mặt thoáng chốc liền biến thành đỏ bừng.

Tình cảnh hiện tại vô cùng quen thuộc, nó không khác nào hình ảnh đang hiển hiện bên trên màn hình LCD băng giá bên kia, chỉ khác là trong hình thì nam nhân ở vào thế chủ động, quần áo cũng vẫn còn tươm tất, còn bên ngoài đời thật thì nữ nhân là người chủ động, nam nhân cũng đã bị lột gần hết quần áo.

Vai trò cùng vị thế đã thay đổi rồi.

Lộ Tư bàn tay vẫn như cũ nắm chặt cự côn không rời, đầu ngón tay thong thả vuốt trụ mấy cái, hương vị dương dịch càng thêm một bước nữa nồng đậm phả thẳng vào mặt, để cho nàng hạ thân biến thành vô hạn ẩm ướt, lúc này nàng ngước mắt lên nhìn tới Hàn Phong đang đứng phía trên, mềm nhũn hỏi:

- Vật này dài bao nhiêu vậy?

Lần đầu tiên được tận mắt nhìn thấy vật này, tự tay chạm vào vật này, ngửi được hương vị của vật này, nàng lập tức đã cảm thấy mê mẩn nó rồi. Hiện tại nàng chính là muốn lập tức được thứ này chà đạp tra tấn, được thứ này thao tới điên cuồng, được thứ này đâm ngập vào cơ thể mình, hành hạ cơ thể mình tới chết đi sống lại.

Hàn Phong khuôn mặt có chút mất tự nhiên.

Hiện tại nó đang dài 19, tức là hắn đã gặp đúng người rồi.

Đây là nó còn chưa phải chịu kích thích mạnh mẽ đó, nếu chịu kích thích mạnh mẽ, nó có thể còn dài hơn. Trước đây mới chỉ có Tường Vi mới khiến nó có thể dài hơn mà thôi.

"Chết tiệt thật, nữ nhân này quá mức phù hợp với gu của mình, mình chính là ưa thích dạng thiếu phụ xinh đẹp thành thục còn tràn đầy dâm đãng như vậy..."

Mặc dù đang rất hứng tình, thế nhưng Hàn Phong vẫn không động đậy, càng không trả lời.

Lộ Tư cắn môi giận hờn một cái, lông mày liếc xéo nam nhân kia, phong tình vạn chủng.

Nếu nói phụ nữ Hạ Sa có kiều đồn rất lớn, vậy thì Lộ Tư đại diện cho phụ nữ Đại Xuyên, đuôi lông mày rất xinh đẹp, giống như tinh linh liễu thụ trong rừng vậy. Vị goá phụ này còn đẹp hơn cả tinh linh, bởi vì khuôn măt của nàng ta ngoài xinh đẹp thì còn vương vấn một loại sắc thái thành thục phong tình, nồng nàn đằm thắm như thùng rượu nho được ủ thật kỹ, cực kỳ có sức hấp dẫn.

Lại phối hợp với thân thể xôi thịt nõn nà tràn đầy những dấu vết ửng hồng đang nhẹ nhàng run rẩy ở kia, đây chính là độc dược ma tuý, bất kỳ nam nhân nào cũng không thể chống cự được.

Bắt gặp được cái ánh mắt này, chủ tịch hội đồng nhân dân trấn Hi Vọng lập tức thi triển Phá Tâm Linh, đồng thời cắn răng chửi ầm lên trong lòng.

"Con mẹ nó, muốn đjt nữ nhân này quá... Ưm..."

"Chết tiệt, nàng ta ngậm vào rồi... Hực... Kỹ thuật chết tiệt gì đây..."

Trong lúc thủ lĩnh trấn Hi Vọng đang mải áp chế dục vọng, Lộ Tư bên kia đã không thèm áp chế nữa, miệng nhỏ há lớn đem nam căn của Hàn Phong hoàn toàn ngậm vào.

Vừa lên liền đã sâu tới tận gốc.

Đầu lưỡi nhu nhuyễn mềm ướt kia còn vươn ra nhiệt tình liếm láp, muốn đem hai khoả ngọc dương đều muốn nuốt vào một lượt.

- Chụt chụt...

- Ót ót ót...

Nàng từ đầu tới cuối đều không có áp chế, vừa rồi câu giờ như vậy, chỉ là muốn đùa giỡn nam nhân kia một chút mà thôi. Lúc này nàng đã hết muốn đùa, đôi môi đỏ mọng hoàn toàn bao khoả lấy nam căn thô to, kỹ thuật đỉnh cao nhiệt thành xuất ra, đem dương vật Hàn Phong phun ra nuốt vào liên tục, bú tới nó ngày một trướng lớn.

Cảm nhận kích thước nam căn của người kia đang từng chút một dũng mãnh lớn lên, quy đầu to lớn khủng bố kia đang liên tục chọc vào cổ họng, giống như đang muốn tra tấn, muốn lấp đầy toàn bộ thân thể từ trên xuống dưới, nàng lại càng nỗ lực mút liếm lấy nó, nỗ lực kích thích nó, không muốn để bất kỳ phần nào dư thừa ra ngoài.

- Hừm hừm...

- Hừ hừ...

Lộ Tư đem nam căn bú tới so với kích thước ban đầu càng thêm to lớn, càng thêm gân guốc, càng thêm dài thòng lõng, để cho nó đâm sâu tới tận cuống họng hàng trăm lần, khiến cho ngay cả bản thân nàng cũng sắp muốn ngạt thở tới nơi, tới mức trong miệng đã mơ hồ cảm nhận được hương vị dương dịch nồng đậm xâm nhập tâm thần, nàng lúc này mới chịu buông ra.

- Chụt chụt chụt... Pặc!

Vừa mới buông nam căn khỏi miệng, một chút dương dịch nho nhỏ đã từ miệng quy đầu tuôn chảy ra ngoài, thứ chất lỏng trắng nhợt cùng nhớp nháp từ trên cao nhỏ xuống, vấy lên khuôn mặt xinh đẹp thành thục, dâm diễm mê người.

Lộ Tư le đầu lưỡi liếm một vòng trên quy đầu, lại ngậm nó vào trong miệng, chùn chụt mút lấy như mút kẹo, đem toàn bộ dương dịch kia đều toàn bộ nuốt xuống.

Lúc này nàng mới chịu buông ra, đầu gối quỳ bò tại dưới nền đất, thân thể thành thục ôm lấy một bên đùi nam nhân, liên tục dùng nhũ hoa cọ cọ lấy lòng, còn trực tiếp để cho nam căn ướt đẫm dịch thuỷ kia gác lên chính giữa mặt mình, lại ngước lên nhìn Hàn Phong phía trên, lả lơi nói:

- Hàn Phong, cái kia của anh là thứ ngon nhất mà tôi từng được ăn...

Hàn Phong nghe tới lời này, đột nhiên bất động thanh sắc hỏi ngược lại:

- Không phải cô nói đã lâu rồi không đụng tới đàn ông sao? Cô lừa tôi sao?

Lộ Tư nghe được Hàn Phong trả lời, khuôn mặt đầu tiên là ngẩn ra, sau đó hoảng hốt đáp lại:

- Không, tôi thật sự là từ thời điểm đó không có đụng tới đàn ông nữa a...

Hàn Phong âm điệu đều đều tiếp tục hỏi:

- Không phải em họ tôi nói nó đã chơi cô rồi sao?

Lộ Tư khuôn mặt ướt át vì nước bọt, khoé miệng còn vương vấn chút tinh dịch, hai mắt mở lớn hốt hoảng lắc đầu:

- Không... Không có... Lúc đó là do tôi không nhịn được... Mới chỉ cọ tại bên ngoài, chưa có tiến vào...

Hàn Phong ở giữa chen lời vào:

- Thật không?

Lộ Tư bàn tay vẫn nắm chặt nam căn, thân thể nõn nà hoàn toàn phơi bày, lúc này nuốt một ngụm nước bọt khẳng định đáp lại:

- Là thật, anh không tin tôi sao?

- Chứng minh đi!

Một câu chứng minh đi của Hàn Phong xuất ra, Lộ Tư liền không chút do dự há miệng ngậm lấy nam căn thô to vào miệng, đầu lưỡi vươn ra liếm dọc theo chiều dài cự long gân guốc.

Nàng có thể cảm nhận nó lại càng lớn hơn nữa, quy đầu còn lén lút phun ra thêm một chút dương dịch, đem miệng nàng ngập tràn ẩm ướt.

Chẳng qua, còn chưa để nàng tiếp tục thể hiện ra giá trị chứng minh của mình, Hàn Phong phía trên đã đột ngột giơ tay nhấn xuống dưới, trong một phần triệu giây, hắn liên tiếp thi triển ra vô số kỹ năng.

- Ấn Áp Đặt level 4 - Nơi này cấm dâng lên suy nghĩ sử dụng phi phàm!

- Nhất kích tất sát bộc phá lực - Phá Tâm Linh.

- Vòng Tay Luyến Tiếc level 4 - hoàn trả Nhẫn Áp Đặt!

- Ấn Áp Đặt level 4 - Nơi này cấm dâng lên suy nghĩ phản kháng!

- Ấn Áp Đặt level 4 - Nơi này cấm làm trái mệnh lệnh của người khác!

- Nhẫn Hoài Niệm level 4 - Trả lại trạng thái!

- Nhất kích tất sát bộc phá lực - Chúng Ta Là Bạn!

- Nhẫn Mô Phỏng level 4 - Thao Túng Tâm Lý!

"Lộ Tư, tôi Hàn Phong, hay cũng chính là Vương Hoành, chồng của cô đây, hãy nghe theo lệnh của tôi, hãy nghe theo lệnh của tôi..."

Màn sáng rực rỡ của phi phàm với lực khống chế đỉnh cao thoáng chốc ngập tràn trong căn phòng nhỏ, hàng loạt thủ ấn chớp nhoáng xuất rồi biến mất, hàng chục thanh âm giống như những ấn ký vô hình vô sắc từ thân thể Hàn Phong bay ra ngoài, tiến nhập vào tâm trí Lộ Dao, để cho nàng ta ngay lập tức bị định thân tại chỗ.

Chỉ trong một phần triệu giây, sáu kỹ năng liên tiếp đã được hắn thi triển ra ngoài. Trong đó có hai kỹ năng tự thân với toàn lực bộc phá lực, ba kỹ năng của trang bị level 4 Nhẫn Áp Đặt, một kỹ năng Thao Túng Tâm Lý bản bộc phá lực 450% của tiến hoá giả Tường Vi, tất cả đều được dùng để đối phó với người đang quỳ tại dưới háng hắn.

Duy nhất một người này.

Ngay cả Thể Tốc Độ Fast-3 level 31 Minh Thái cũng không có được nhiều ưu ái như vậy từ Hàn Phong.

Lộ Tư giờ phút này đã triệt để ngây ngốc, nàng trong miệng vẫn như cũ ngậm lấy sát gốc nam căn thô dài của nam nhân cạnh bên, khuôn mặt thẫn thờ ngửa đầu lên nhìn hắn, hoàn toàn không có bất kỳ phản ứng nào.

Hàn Phong nắm tóc Lộ Tư, đem nam căn ướt át kéo ra ngoài, thản nhiên hỏi:

- Lộ Tư, có nhớ anh không?

Lộ Tư giống như bị gọi giật mình từ trong mộng mị, lúc này nàng ta mơ hồ nhìn Hàn Phong nửa giây, chợt cắn môi nói:

- Ông... Ông xã... Anh sống lại rồi sao... Hức... Hức...

Hàn Phong không rảnh mà diễn trò sướt mướt với nữ nhân này, hắn lúc này thản nhiên nói:

- Nói cho anh biết làm sao để sử dụng được Nhân Sâm?

Lộ Tư nghe tới cái từ Nhân Sâm này, khuôn mặt thoáng chốc đã xuất hiện biểu cảm thù hận, thế nhưng đi kèm với đó còn là biểu cảm sợ hãi, khủng hoảng, đê mê, khao khát, dâm tiện, và cam chịu, đủ mọi loại cảm xúc, vô cùng hỗn tạp.

Không ai có thể biết được nảng ta đang nghĩ gì, là yêu thích việc được làm "Nhân Sâm", hay chán ghét khi phải làm "Nhân Sâm", chỉ biết nàng ta không dám cãi lời "chồng" của mình, vội vã đáp lại:

- Ông... Ông xã... Không phải anh nói, muốn ăn được Nhân Sâm của huyện Đại Xuyên, vậy phải có tình yêu chân thành với nó hay sao...

Hàn Phong nghe vậy thì nhướng mày.

Tình yêu chân thành?

Ơ thế là hắn vẫn đéo ăn được củ nhân sâm này à, hắn đâu có yêu nữ nhân này?

Lúc này hắn lại chậm chạp hỏi lại:

- Tình yêu đó cụ thể thế nào?

Lộ Tư cắn môi một cái, nhỏ giọng đáp:

- Là... Là khiến em yêu anh chân thành...

"Hoá ra công thức nấu sâm đúng cách chính là để cái nữ nhân này yêu ai đó một cách chân thành rồi nàng ta tự động dâng hiến ra à."

"Thảo nào mà cái tên biến thái họ Vương kia lại làm đủ mọi trò để thể hiện tình yêu với vợ, bao gồm cả liều chết đi bảo vệ... Hắn ta thiếu chút đã thành công rồi, nếu không phải do thời khắc cuối cùng kia mình kích hoạt chấn vỡ bình rượu nho biến dị trong bụng hắn ta, đem năng lực của hắn ta phong ấn, vậy thì e là hắn ta sẽ thành công phá cục, một bước lên tiên."

"Thật sự là đủ kín đáo và khó khăn mà... Nhưng nghĩ kỹ thì cũng đúng thôi, có lẽ chỉ có điều kiện khó khăn như vậy thì mới ngăn không để Nhân Sâm bị người khác lỡ mồm ăn mất, bằng không cứ để vợ mình tùy tiện dạng háng cho người khác thao như vậy, không có một lớp bảo hiểm, sao có thể an tâm được chứ..."

"May quá, vẫn còn cơ hội đớp..."

Đạt được câu trả lời những ý, Hàn Phong bây giờ mới coi như thỏa mãn một chút.

Lộ Tư trúng phải hàng loạt kỹ năng khống chế cực nặng ở khoảng cách gần, nàng ta xem như đã bị dính sát thương chuẩn, toàn bộ Thể Tâm Trí và Thể Linh Hồn đều phơi bày ra cho hắn chà đạp, đòn Thao Túng Tâm Lý cuối cùng kia cũng vì thế mà đạt tới mức độ khống chế cực kỳ mạnh mẽ, với thể chất người thường, có lẽ nó sẽ để lại ám thị cả đời cho vị "biểu tượng tinh thần" của trấn Đông Thành này.

Dưới tác dụng của hàng loạt kỹ năng khống chế và áp đặt như vậy, nữ nhân này chắc chắn đã nói thật.

Mặc dù hắn không biết cách cụ thể để chiếm lấy tình cảm của nữ nhân này, tạm thời cũng không có ý định ăn cái củ Nhân Sâm này, thế nhưng giải khai được thắc mắc bấy lâu trong lòng, hắn cũng xem như gỡ được viên sỏi trong giày ra.

Lúc này hắn tuỳ tiên buông tóc Lộ Tư ra, bàn tay triệu hồi một chiếc khăn nhỏ từ nhẫn trữ vật rồi lau qua dương vật dính nhớp, sau đó đem chiếc khăn ướt này ném lên thân thể nõn nà của người bên dưới, lạnh nhạt nói:

- Mặc đồ vào đi.

- A... A, vâng...

Sau khi cả hai người đã mặc đồ tươm tất trở lại, Hàn Phong lúc này mới thản nhiên hỏi:

- Vô Dạng còn bao nhiêu thời gian duy trì?

Lộ Tư nghe được lời này, cũng không giấu diếm hay ngập ngừng mà nhanh chóng thành thật đáp lại:

- 359 ngày, 13 giờ, 7 phút, 22 giây.

Hàn Phong nghe vậy, khoé miệng khẽ nhếch lên.

Không phải mong muốn ăn được Nhân Sâm hay mong muốn thao túng được cư dân tại trấn Đông Thành, hiệu ứng Vô Dạng mới chính là nguyên nhân chủ yếu khiến hắn quyết định đầu tư tất cả những gì tốt đẹp mà bản thân đang sở hữu để ra tay đối phó với nữ nhân này.

Bởi vì nàng ta sở hữu hiệu ứng Vô Dạng tới gần một năm trời!

"Bình Thuốc Biến Dị level 4.

Màu sắc: không màu.

Hiệu ứng: Vô Dạng.

Tác dụng chính: khiến thân thể và vật chất của đối tượng sử dụng có thể xuyên thấu tất cả mọi loại trạng thái tồn tại.

Tác dụng phụ: không thể sử dụng và học tập tất cả các loại năng lực khác, không thể sử dụng tất cả các loại trang bị khác, không thể hấp thu bất kỳ loại tài nguyên nào khác.

Thời gian kéo dài: 359 ngày, 13 giờ, 7 phút."

Bình thuốc biến dị level 4 là trang bị đặc thù của Hàn Phong, nó có 51 màu với 49 loại trạng thái kỳ dị, và 2 loại trạng thái rất khủng bố là không màu và màu đen kịt, Vô Dạng chính là hiệu ứng của nước thuốc không màu.

Hàn Phong chính là sử dụng hiệu ứng Vô Dạng trên người Lộ Tư mới có thể cài bom vào thân thể Vương Hoành.

Chẳng qua cái hắn không ngờ tới chính là nữ nhân này lại nhận được tận một năm trời hiệu ứng duy trì!

Theo dữ liệu về tất cả các lần thử hiệu ứng trước đây do Âu Dương Tà cung cấp, Vô Dạng chỉ tồn tại khoảng vài giây mà thôi, không đủ "đáng sợ", nhưng Vô Dạng trên thân thể Lộ Tư chính là cực độ đáng sợ.

Đáng sợ tới mức nào ư?

Sở hữu Vô Dạng, nàng ta tuy rằng đã bị triệt tiêu toàn bộ con đường thăng tiến phi phàm phía trước, thế nhưng nàng ta cũng nhận được hiệu ứng phi phàm mạnh nhất mà hắn từng biết tới, đó là xuyên thấu tất cả mọi điều, bao gồm cả vật chất hữu hình, kỹ năng hệ thống, đòn khống chế, hay bất kỳ "thứ gì" khác.

Nàng ta là bất tử, bất bại, trong một năm!

Chỉ cần kích hoạt Vô Dạng, vậy thì nàng ta là không thể tác động tới bằng bất kỳ cách gì. Đây là điều khủng bố tới thế nào chứ.

Tất nhiên hiệu quả cao đồng nghĩa đánh đổi lớn, nàng ta sẽ bị tất cả yếu tố phi phàm khác bài xích trong một năm trời, sau một năm nữa, không biết mọi người đã cường hóa tiến hóa tới đâu rồi, trong khi nàng ta vẫn chỉ là một người bình thường không hơn không kém.

Không cả sử dụng được trang bị hệ thống để tự vệ.

Nếu để cho Hàn Phong lựa chọn, thật lòng là hắn không biết lựa chọn thế nào. Hắn là người thích hiệu quả kia, nhưng ghét tác dụng phụ, vì thế hắn đã đầu tư những thứ mạnh mẽ nhất của mình để có thể không chế một người sở hữu Vô Dạng.

Đây là con bài tẩy cực kỳ đáng giá để tiêu hao Thao Túng Tâm Lý.

Lúc này hắn bước vài bước tới trước Tinh Thạch An Toàn.

Vật này qua vài ngày nghỉ lấy hơi thì đã đã sạc xong năng lượng của mình, hiện tại nó đã biến thành "vô hình", không ai có thể nhìn thấy nữa, tất nhiên chỉ là vô hình trước người khác, không phải trước mặt chủ sở hữu.

Hàn Phong giờ tay chạm tới viên Tinh Thạch An Toàn này rồi nhẽ nhổ lên, nó đã được di động khỏi vị trí ban đầu.

Sau đó hắn tuỳ tiện thu nó vào Nhẫn Trữ Vật.

Vòng phòng hộ với bán kính rộng hơn 2 cây số xung quanh căn cứ trấn Đông Thành khoảnh khắc này đã biến mất. Trong đêm nay, chắc chắn thây ma sẽ bị tạm mất phương hướng.

Hắn lúc này mới xem như thở ta, may mắn, may mắn, Tinh Thạch An Toàn này rốt cuộc đã chính thức thuộc quyền sở hữu của hắn rồi.

Lúc này hắn mới quay qua Lộ Tư đứng bên cạnh, thản nhiên nói:

- Tình hình căn cứ mấy ngày gần đây có điều gì đặc biệt không?

Lộ Tư ánh mắt ướt át nhìn qua Hàn Phong, chợt tiến lên ôm lấy cánh tay hắn, mềm giọng nói:

- Ông xã, có rất nhiều người có ý đồ với em... Bọn họ rình mò trong phòng riêng, trong nhà tắm, trong các con hẻm tối, họ ở khắp mọi nơi, em rất sợ...

Hàn Phong khoé miệng xuất hiện một trận co giật.

- Không phải cô có Vô Dạng hộ thân sao? Nếu cô không chủ động muốn, vậy làm gì được cô?

- Em rất sợ a... Sau này em phải làm gì đây, là thuận theo bọn họ sao...

"Sợ cmm..."

Lúc này hắn hất tay Lộ Tư ra, thản nhiên nói:

- Quản lý tốt trấn Đông Thành thì mới được ông xã yêu thương, biết chưa?

Lộ Tư ánh mắt hơi sáng lên, vội gật đầu nói:

- Đã... Đã biết...

- Ông xã, có thể hay không chúng ta làm một...

- Ô...?

Nàng còn chưa có nói xong, thân ảnh người đang đứng ở kia đã hoàn toàn biến mất.

Hàn Phong hiện ra trên nóc một toà nhà ba tầng, thân thể khẽ run nhẹ, lẩm bẩm:

- Lực hấp dẫn thật sự là khủng bố. May mà cái nữ nhân kia không sử dụng được phi phàm nữa, bằng không thì chỉ cần nàng ta tìm ra cách sử dụng "Nhân Sâm", vậy thì không ai có thể chống đỡ lại.

- Tiểu Vi Vi, không ngờ em sớm đọc ra được kế hoạch của anh, đoán trước cả đêm nay anh sẽ bị người ta đè...

- Nhưng mà, cảm ơn em, một lần nữa Thao Túng Tâm Lý lại cứu anh một bàn thua rồi.

- Anh vẫn không bị đè nhé!

Sử dụng Thao Túng Tâm Lý, nếu không thể thấu rõ từ bên trong, vậy thì cần phải thấu hiểu từ bên ngoài. Nếu không thể thấu rõ, cũng không thể thấu hiểu, vậy thì chỉ có ra tay vào lúc đối phương yếu lòng nhất, mất cảnh giác nhất, tâm thần buông lỏng nhất, thân thể hoàn toàn bị trấn áp, vậy mới có thể thành công.

Nếu vừa rồi Lộ Tư kịp phản kháng bất kỳ một khoảnh khắc nào, thi triển Vô Dạng trước khi hắn thi triển kỹ năng, vậy thì tất cả tài nguyên đã đầu tư xem như hoàn toàn đổ sông đổ bể, hắn sẽ không thể khống chế được nàng ta.

Chẳng qua, tất cả đều là khả năng trong hàng triệu khả năng, hiện giờ thì tốt rồi, trong tay hắn đã có một con bài cực mạnh, tương lai sẽ có vô cùng tận diệu dụng, hắn đã có một tỷ kế hoạch dành cho Lộ Tư.

Lúc này Hàn Phong đưa mắt nhìn về phía tây phương hướng Tường Vi rời đi, nhẹ giọng lẩm bẩm:

- Chờ anh nhé!

Hắn nói xong, bàn tay khẽ nhấn, đã chính thức trở về phòng ngủ của mình.

Chẳng qua ngay vừa xuất hiện, Hàn Phong lại một lần nữa phải thi triển Phá Tâm Linh.

trong bóng tối mờ mịt, Mộc Diễm Lâm đang nằm ngủ ngon lành tại chính giữa giường lớn, trên người chỉ mặc lấy một bộ đồ ngủ bằng lụa xám mỏng dính, gần như muốn nhìn xuyên thấu, thân thể thanh xuân tràn đầy sức sống của nàng ta cứ như vậy tuỳ tiện phơi bày.

Chỉ cần căng con mắt chó ra mà nhìn, vậy có thể nhìn thấy từng đường nét ướt át ửng hồng vô cùng kích tình kia, đồi núi tại huyện Đại Xuyên, chắc chắn không thể sánh bằng.

Chẳng qua vải lụa có mỏng vẫn là vải, vẫn có tác dụng che chắn nhất đi hj, giống như ngọn núi Xuyên Sơn bị mây che phủ vậy, nửa kín nửa hở, khiến cho người đứng dưới chân núi chỉ muốn há mồm thổi phù một cái, đuổi hết mây mù, nhìn cho rõ ràng.

- Ực...

- Siêu... Siêu Thị Giác...

"Bà xã, gượm đã, cứu anh thêm một lần nữa đi..."

------

Hiệu ứng Vô Dạng lần đầu xuất hiện tại chương 522, 523.