Tam giai Siêu Thị Giác để cho Hàn Phong nhìn rõ hoàn cảnh bên kia.
Vừa nhìn chính là muốn mù cả mắt.
Một nam nhân cao to đang đứng giữa phòng, thân thể rắn chắc đen đúa, hai chân dạng rộng hiên ngang, tay phải cầm lấy một chiếc roi da liên tục quất xuống, mà quỳ dưới chân hắn ta có hai cái nữ nhân mặc vào chế phục thỏ và mèo, thân thể non mềm liên tục run rẩy vì đòn roi, cả hai bọn họ đang tranh nhau cắn nuốt cây cà rem duy nhất, điệu bộ vô cùng say mê.
- Con bà nó, thằng cha Triệu Tứ này thật biết hưởng thụ mà!
- Siêu Thính Giác!
"Ưm... Ô... Hoàng thượng, hãy sủng ái thần thiếp đi..."
"Hoàng thượng, hãy chơi cái mông của thần thiếp đi..."
"Hai vị ái phi, mau mau chổng mông lên nào. Ai chổng mông cao hơn, ta sẽ chơi người đó..."
Âm thanh hoan lạc phóng đãng vang lên bên tai để cho Hàn Phong đỏ cả mặt.
Hình như ở phòng hắn cũng có hai vị "phi tần" đang chờ đợi thì phải, ực ực ực, hay là cũng thử một chút nhỉ...
Thôi, trước xem chút lấy kinh nghiệm, coi như chuẩn bị khống chế lực từ trước chứ hả...
Phía trong phòng, Triệu Tứ đã bắt đầu nhét nam căn thô dài vào cái mông của nữ tử mặc chế phục mèo, sau đó liền liên tục nhấp nhả. Nữ tử mặc chế phục mèo hai mắt đều nhanh mờ đi, còn há miệng rên la vô cùng khí thế, thậm chí còn nói cái gì cha ơi, chơi con đi, chơi chết con đi, ngôn từ phóng đãng dâm dật tới tận cùng. Trong khi nữ tử mặc chế phục thỏ càng là trực tiếp vùi mặt vào giữa khu vực đang giao hoan kia, đầu lưỡi vươn ra liếm láp trợ hứng, đem cả nam căn lẫn huyệt hoa đều kích thích, còn thật nuốt xuống toàn bộ dâm thuỷ cùng dương dịch vương vãi.
Hàn Phong bàn tay tự cấu một cái vào đùi non mình, đánh thức bản thân khỏi cái hình ảnh mù mắt này, sau đó hắn lại âm thầm mắng một câu tức giận:
- Khỉ thật...
Không có đạo đức, không có tiết tháo, không có lề lối, không có giáo dục
Thật không thể chấp nhận được!
Mẹ nhà nó nữa, thằng cha Triệu Tứ này thật sự quá biết hưởng phúc rồi!
Chẳng qua...
Hàn Phong nhìn tới cái cảnh hoang dâm vô độ này, ban đầu cảm thấy thật sự là kích thích, sau đó lại có chút buồn rầu.
Vui của Triệu Tứ, của đám nam nhân khác, nhưng buồn của người đứng đầu.
Mức chênh lệch lệch giới tính trong xã hội hậu tận thế đang càng ngày càng lớn hơn, tại trấn Hi Vọng, điều này được thể hiện rất rõ ràng qua số liệu thống kê.
Khởi đầu tận thế số, lượng nam nữ là gần như tương đương. Sau khoảng năm ngày đầu tiên, số lượng nam nhân sẽ lớn hơn một chút, bởi vì khả năng sinh tồn của bọn họ tốt hơn. Sau khoảng 10 ngày, số lượng nam nữ lại tiếp tục cân bằng, nguyên nhân là do nam nhân đứng tại tuyến đầu chiến đấu đã chết đi rất nhiều, trong khi nữ nhân dần tìm được sự ổn định tại khu an toàn. Sau 29 ngày, mức chênh lệch này đã biến thành số lượng nữ nhân vượt trội hơn hẳn năm nhân.
Dựa theo báo cáo buổi sáng mà hắn xem xét được, tính tới thời điểm hiện tại, cả căn cứ trấn Hi Vọng, cả trấn Thiết Thạch, cả trấn Hạ Sa, tổng dân số là 1986 người, bỏ qua yếu tố tuổi tác già trẻ thì nam giới là 757 người, nữ giới tới 1229 người, tỉ lệ là 1:1,62
Cứ một trăm nam nhân lại có tới một trăm sáu mươi hai nữ nhân đối ứng.
Đây là một mức chênh lệch vô cùng khủng khiếp, bởi vì tỉ lệ tốt nhất phải là 1:1, nhưng điều khủng khiếp hơn cả là số liệu này dự kiến sẽ còn trôi về chiều hướng chênh lệch hơn nữa khi các chiến dịch chiến đấu liên tục diễn ra.
Và nó chắc chắn sẽ xảy ra, bởi vì nhân loại sẽ không thể ngừng chiến đấu được.
Điều này gây ra sự đau đầu vô cùng lớn cho tất cả mọi thủ lĩnh thế lực. Ngay cả Hàn Phong hiện tại cũng đang rất mệt mỏi để nỗ lực giải quyết vấn đề chênh lệch này, thậm chí hắn vẫn chưa nghĩ ra cách giải quyết ổn thoả.
Lực lượng chiến đấu mỗi lúc một ít, hoàn toàn không thể đáp ứng tình hình tiêu hao trong tận thế được.
Đội ngũ của hắn, dưới phong trào tuyên truyền nữ cường của Liễu Huyên và Châu Lam, tuy rằng cũng có rất nhiều nữ binh, thế nhưng con số này vẫn chỉ là 135 đội viên, nằm ở khoảng 11% nữ giới chấp nhận tham gia chiến đấu.
Trong khi đó lượng "hầu nữ" có trong tay Phương Tường hiện tại là 311 người, thậm chí là 561 người nếu tính cả tới những người chỉ thi thoảng mới làm "hầu nữ" một vài lần, tức là 24% - 46% nữ giới thà chọn làm mèo làm thỏ còn hơn chạy tới tiền tuyến chịu Hồn Áp.
Nhóm nữ giới này sẽ sống rất lâu.
Trong khi đám nam nhân thì chết rất nhanh.
Trước hay sau tận thế, nam nhân đều có tuổi thọ thấp hơn nữ nhân, sau tận thế, điều này càng được phóng đại lên gấp vạn lần.
Nam giới thường dễ bị kích động bởi những lời lẽ cổ động nhiệt huyết, dễ bị dụ dỗ bởi bức tranh xương máu hỗn loạn, thích được trải nghiệm sự phi phàm từ đám sĩ quan ưa tán phét, lại dễ tự ái khi thua kém những nam nhân khác, cay cú khi bị nam nhân khác sỉ nhục. Từ đó bọn họ sẽ xuất hiện tham vọng đạt được thực lực để chứng minh bản thân, để có thể chứng tỏ với nữ nhân, để không thua kém hèn mọn. Bọn họ sẽ dễ dàng nghe theo lời kêu gọi chiến đấu, tiến về tuyến đầu, chết đi trong "vinh quang".
Đây là điều thuộc về phạm trù tâm sinh lý tất nhiên phải có, khoa học đã chứng minh, không phải bịa đặt.
Nồng độ hormon testosteron của nam giới cao cấp mười lần nữ giới, điều này sẽ khiến bọn họ có xu hướng ưa thích việc sử dụng cơ bắp, có xu hướng bạo lực hơn nữ giới, quá trình dậy thì sẽ khiến loại cảm xúc này bùng nổ và kéo dài cho tới cuối đời. Trong khi hormon estrogen nồng đậm của nữ giới lại một bước nữa xoá đi sự nhiệt huyết, còn gia tăng sự yểu điệu yếu mềm. Sự đối nghịch thiên sinh này khiến cho chênh lệch về mong muốn "chết vì chiến đấu" càng thêm lớn hơn.
Ngay cả trước tận thế cũng đã vậy, tất cả đội quân trên thế giới, tỉ lệ nam nhân đều chiếm đại đa số, và cũng là người trực tiếp đứng ở tuyến đầu, nữ nhân hầu như chỉ công tác tại mảng hậu cần, quân nhu.
Tình trạng thường nhân cũng vậy, đám báo đời báo đốm tụ tập đua xe đánh lộn trước tận thế, hầu hết đều là mấy thằng ranh con choai choai, nữ cũng có, nhưng ít hơn rất nhiều. Hai cái bang Hắc Hùng Thiên Lang kia, thành phận cộm cán đều là nam nhân.
Sau tận thế, đám nam nhân càng có xu hướng lao lên tìm chết hơn, thậm chí mấy thằng càng báo đời thì càng liều lĩnh. Đám nam nhân xuất thân thôn Xuân Lê chính là đám người dũng mãnh đi tìm chết nhất, đều là nhóm góp nhiều công lao trên chiến trường nhất, và hi sinh nhiều nhất, trong khi đó mạt thế nguy hiểm càng thêm giữ chân nữ giới tại hậu tuyến.
Hoàn cảnh 1 nam 2 nữ như Triệu Tứ bên kia là không hề bất thường, hiện tại không cần tới một đội trưởng chiến đấu mới có thể bê tha như vậy, ngay cả một tiểu binh bình thường có chút tài chính nho nhỏ là cũng có khả năng đó.
Tổng số lượng nam đội viên tại trấn Hi Vọng là 371 người, cả chính quy, cả dự bị, chiếm tỉ lệ 49% tổng số nam giới, gần như ai còn khoẻ mạnh và lành lặn đều sẽ tham gia quân đội, không thì cũng tham gia công việc như chịu đòn, lái xe, chế tạo công sự, hậu cần. Nhưng so với nhóm nữ giới chọn làm hầu nữ thì vẫn thấp hơn, mà so với tổng số nữ lại càng là chênh lệch 1:4.
Nghĩ tới đây Hàn Phong lại không khỏi thở dài.
- Làm cách nào để lôi được nữ nhân ra chiến trường đây... Ôi, sau trải nghiệm ở chiến dịch Minh Thái hôm qua, tuyển quân sau này có lẽ sẽ còn khó khăn hơn nữa...
- Lại nói, mình vẫn luôn thắc mắc tại sao xung quanh bản thân lại tập trung nhiều nữ nhân như vậy, oanh oanh yến yến, đôi lúc còn có chút phiền hà, chẳng lẽ do Thể Khí Vận của mình là kiểu hình hấp dẫn nữ giới, do mình quá giỏi, quá tài năng, quá đẹp trai sao... Thế nhưng mà đéo phải ạ, do nữ giới quá nhiều, mở mắt ra là gặp.
- Ôi... Nếu không phải có mạt thế phủ xuống, mình vẫn cứ là thành thật ngồi một góc mà nhìn đáy quần lót của Liễu Huyên đi, nào có tư cách một lúc có vài em vây quanh như hiện tại...
Để diễn giải cảm giác tuyệt vọng của Hàn Phong lúc này, đó chính là một từ bất lực tới mức muốn làm càn.
Hôm qua có 17 người trốn từ trận địa Tam Giang qua đội ngũ trấn Hi Vọng, đây đều là các đối tượng có tiền án tiền sự cả, thậm chí đang chấp hành án tù, bọn họ trốn qua đây với mục đích chính là trốn truy nã, trốn tội, nguy cơ vô cùng lớn đối với sự ổn định của thành trấn. Thế nhưng hắn trong nhất thời lại chưa thể quyết định được nên giữ họ lại hay nên giao cho Tam Giang xử lý.
Bởi vì đám người này khi xin tị nạn đã cam kết sẽ chiến đấu cho tiểu đoàn Hi Vọng, chỉ cần bọn họ được cung cấp bảo hộ đầy đủ trước đòn trừng phạt của Tam Giang, bọn họ sẽ đồng ý ra sức, kể cả là ra sức chiến đấu với quân đội chính phủ cũng dám làm, trong số này thậm chí có cả phi phàm giả tương đối nhiều kinh nghiệm.
Đem suy nghĩ này ném qua một bên, Hàn Phong lại lấy tài liệu ra đọc một lượt.
Chẳng qua bao lâu, cao tầng quân đội lần lượt xuất hiện trong phòng họp trung tâm.
Bọn họ sau khi thấy Hàn Phong sớm đã ngồi đó từ lâu thì đều âm thầm dâng lên một chút cảm giác sợ hãi. Thủ lĩnh tại sao luôn luôn chăm chỉ như vậy chứ, hầu hết thời gian đều thấy đang làm việc, không thấy hắn ta nghỉ ngơi một chút nào, điều này khiến cho tất cả đều có một loại cảm giác áp lực nhàn nhạt.
Áp lực phải cố gắng tương đương, không được phép tuỳ tiện thả lỏng.
Đặc biệt là Triệu Tứ sắc mặt hốt hoảng áo quần xộc xệch chạy tới cuối cùng kia, hắn ta chậm hẳn ba phút so với lịch hẹn, lúc này sắc tâm trạng đã hoàn toàn hỏng bét.
Hôm qua thủ lĩnh đã chỉ trích kịch liệt Hồ Du ngay tại trên tuyến đầu, còn là mắng mỏ hắn ta vì thái độ làm việc buông lỏng, thiếu sát sao, thiếu nỗ lực, điều này tất nhiên gây ra một sự e dè lớn lao, hiện tại không có bất kỳ ai dám thể hiện ra sự buông lỏng nữa, tất cả đều phải căng mình ra mà thể hiện, ít nhất là trông coi được chút.
Nếu để cho bọn họ biết thủ lĩnh chạy tới phòng họp này ngồi chờ từ trước thực ra là để trốn việc, không biết sẽ có cảm tưởng gì.
Hàn Phong nhìn xuống dưới một vòng, chậm rãi nói:
- Xin lỗi vì đã quấy rầy ngày nghỉ phép của mọi người, chúng ta bắt đầu đi.
- Ân, chúng ta trước hết chia tài nguyên đã.
Sau hiệu lệnh của Hàn Phong, nhân viên phòng hậu cần bắt đầu phân phát tài liệu tổng hợp và thống kê tới cho từng vị đội trưởng bên dưới.
Phòng hậu cần và phòng vật tư kết hợp với nhau làm việc xuyên đêm chính là muốn phục vụ cho nhóm cao tầng này.
Trong số tài liệu được phân phát xuống đã ghi chép rất đầy đủ thông tin thống kê, có là chiến công chung của tiểu đội khi áp đặt lên thực địa, có là chiến công riêng của từng cá nhân đội viên, có là tổng số tài nguyên đã thu thập được, có là số tài nguyên đặc thù mà tiểu đội đánh rớt, được ưu tiên chọn, có lại là tài nguyên do đòn hợp công gây ra, càng có tỉ lệ xếp hạng chiến công từ thấp tới cao.
Thi đàn 15 vạn hơn, số thây ma mà trấn Hi Vọng tự tay giết được là khoảng 20.000 đầu, tức mỗi vị phi phàm giả thịt được khoảng 60 thây ma, mỗi tiểu đội thịt được khoảng 1000. Nhìn thì không quá nhiều, tuy nhiên, chiến công vẫn như cũ rất cao, mỗi cá nhân đội viên đều nhận được từ 300 - 500 cống hiến tuỳ đóng góp, đây là mức gấp 25 cho tới 40 lần cống hiến cho việc đào rau dại.
Một đội viên chiến đấu trung bình sẽ giàu gấp 30 lần người thường.
Tất nhiên, không phải toàn bộ số tiền này sẽ được dùng trên việc ăn chơi hưởng lạc, bởi đội viên phi phàm giả còn phải hoán đổi sách kỹ năng.
Một đống lớn sách kỹ năng phi phàm từ nhất giai cho tới tam giai được đội viên phòng hậu cần mang tới.
Các tiểu đội trưởng bắt đầu dựa theo bảng khảo sát nguyện vọng mà tranh cướp số sách này cho đội ngũ của mình, tình trạng vô cùng kịch liệt.
Hơn 1.300 bản kỹ năng nhất giai là thứ được tranh cướp kịch liệt nhất, trong số này có hơn 400 sách thu được từ chiến trường thôn Minh Thái, hơn 800 sách từ chiến trường hồ Hương Khê, tổng quan lại thì thành phần bên trong vô cùng đa dạng phong phú.
Trên cơ bản, kỹ năng nhất giai được dùng nhiều nhất, bởi vì nó khá rẻ mạt, chỉ 100-200 cống hiến một bản, hiệu quả thu về cũng tốt, nhất giai Hoả Đao là đủ làm thịt 90% thây ma có trong thi đàn rồi, bởi vậy ai cũng không ngại học một vài loại để làm phong phú thêm kho kỹ năng, tiến tới đa dạng chiến thuật. Trong khi đó những ai đã có kỹ năng công kích trụ cột rồi thì sẽ không chút do dự hoán đổi kỹ năng mặt khác ở bậc nhất giai để học tập. Ví dụ như kỹ năng "Vận Sức nhất giai" rất được ưa chuộng, kỹ năng này tạm thời đánh đổi 6 điểm sức mạnh thành 6 điểm thể lực, nhóm xạ kích giả vô cùng thích dùng, hoặc kỹ năng "Hồi Phục Cấp Tốc nhất giai", đánh đổi 6 điểm phục hồi lấy 6 điểm thể lực hoặc trí lực, cũng rất được nhóm phi phàm giả ưa dùng, hoặc kỹ năng Nhảy Vọt nhất giai, cho phép nhảy liên tiếp vài bước xa xa, chỉ cần căn chuẩn là sẽ cực kỳ linh hoạt trên chiến địa.
Ở thời điểm hiện tại, sách kỹ năng đã không còn rơi ra nhiều như thời điểm đầu tận thế nữa, thây ma dưới level 8 chắc chắn sẽ chỉ rơi ra kỹ năng nhất giai mà thôi, thây ma level 9 cũng hên xui mới rơi ra kỹ năng nhị giai, hiếm hoi lắm thì đội viên chiến đấu bình thường mới thấy được kỹ năng nhị giai cho chính mình đánh rớt, bởi vậy học kỹ năng nhất giai là lựa chọn gần như duy nhất rồi.
Các kỹ năng nhị giai cũng được chào đón rất nồng nhiệt. Nhất giai dành cho những người thích chiến đấu bền bỉ, có thể chiến đấu 1, 2 tiếng cũng không cạn tiềm năng, nhị giai lại dành cho nhóm có tham vọng lớn, có sự cầu tiến, muốn tạo ra hiệu quả lớn, chấp nhận tích tiền mua một lần. Giá của kỹ năng nhị giai là từ 200 - 500 cống hiến.
Hàn Phong cướp về rất nhiều Quang Giáp nhị giai, ước chừng phải có tới hơn 50 bản, đây là nhóm kỹ năng được tranh cướp nhiều nhất.
Không chỉ có thủ hộ giả cần loại kỹ năng phòng hộ toàn diện này mà kể cả cận chiến giả cũng đặc biệt muốn sở hữu nó, chiến trường Minh Thái đã càng thêm một bước nữa làm nổi bật lên tầm quan trọng của tầng phòng hộ Quang Giáp, bởi vì trong lúc nguy cấp nhất, việc chỉ tốn 1 thể lực 2 trí lực để có thể tự bảo vệ mình là vô cùng đáng tiền.
Các kỹ năng phòng hộ tự thân khác như Thân Thể Sắt Thép nhị giai, Hoá Thạch nhị giáp, Đồng Bì nhị giai, Toàn Lực Chống Chịu nhị giai, Thế Thủ nhị giai cũng được bán với giả rẻ, những kỹ năng này sẽ giúp phi phàm giả chống đỡ được những nhát cào từ thây ma khi nguy cấp, càng sẽ chống chịu được luôn cả sự ngứa ngáy tới từ phương xa rót tới.
Từng bản kỹ năng được các đội trưởng cướp về cho đội ngũ của mình.
May mắn cho bọn họ, trước đó Hàn Phong đã ra tay trộm long tráo phụng, hoán đổi rất nhiều kỹ năng có giá trị cao về cho trấn Hi Vọng, bằng không thì một màn này sẽ là một màn đấu tố xích mích tương đối cao trào.
Đổi xong sách kỹ năng cho đội viên, tới phiên hơn 30 thẻ tiến giai, những thứ này tiếp tục được tranh cướp kịch liệt.
Thẻ tiếng giai là hi vọng duy nhất để thăng giai kỹ năng hiện có, các tiểu đội trưởng có nhiều người vẫn dùng kỹ năng nhị giai là kỹ năng chiến đấu chủ lực, lúc này đều hoặc tự cướp đoạt cho mình, hoặc tranh cướp cho thân tín, cãi nhau tới om củ tỏi.
Cao trào qua đi, non nửa tài nguyên vô chủ lại được nhân viên phòng hậu cần thu lại.
Không phải do không có ai thèm chúng nó mà trên cơ bản là nhu cầu đã được thoả mãn, hoặc do hết điểm cống hiến rồi, bọn họ phải chờ cơ hội sau này.
Tiếp sau đó là kỹ năng tam giai, bậc kỹ năng chỉ đội trưởng mới có thể đủ tiền mua được, giá của nó là từ 1000 cống hiến trở lên, thậm chí là 2000 cống hiến mới sờ được vào.
Hơn 30 bản kỹ năng tam giai được đưa tới, trong đó chỉ có 20 bản là kỹ năng "học được", số còn lại là kỹ năng tăng cường thuộc tính. Hàn Phong phải trực tiếp dốc tiền túi ra đáp ứng nhu cầu hoán đổi chiến công cho vài người.
May mắn, bọn này cũng chỉ đổi được một bản là cùng, vài đứa phải vay tiền tứ tung, thậm chí trực tiếp nợ lại.
Chu Vấn nhận về tam giai Ảnh Tĩnh mà mặt mày vô cùng hớn hở, kỹ năng này cho phép cậu ta tạo một hình ảnh 3D của bản thân, giống hệt với người thật, sẽ có thể chịu một kích cho người thật. Có kỹ năng này phối hợp với tứ giai Ám Kỳ Sát, cậu ta sẽ không bắt buộc phải dựng bộc phá lực lên nữa.
Kha Thành rốt cuộc nhận về được tam giai Hoả Đao cho Kha Mã.
Sử Thắng do dự một chút, cuối cùng nhận về tam giai Xuyên Thần, một kỹ năng công kích Thể Tâm Trí tương đối lợi hại.
Châu Lam chọn tam giai Huyết Khí Cao Trào, một kỹ năng đem về hiệu quả tương tự với bộc phá lực, nó cung cấp 30% tăng cường toàn bộ thuộc tính trong 10 giây.
Lưu Cầu đỏ mắt vay nợ bốn phía, cướp về tam giai Thao Túng Thực Vật. Hắn ta học tập trực tiếp cách phối hợp này từ một vị phó đoàn trưởng Tam Giang, kỹ năng này khi phối hợp với kĩ năng Gieo Hạt sẽ khiến thực vật triệu hồi được gia tăng cực kỳ nhiều sức mạnh.
Tần Nam nhận tam giai Niệm Lực Thao Túng, hắn ta cũng chờ kỹ năng này từ lâu rồi, có nó phối hợp, việc thao túng mạt sắt sẽ trở nên thông thuận hơn rất rất nhiều.
...
Sau khi chia xong sách kỹ năng, kế đó lại chia tới thẻ vật phẩm. Thẻ vật phẩm ngẫu nhiên tổng cộng có 79 tấm, mỗi tiểu đội trưởng nhận được từ 1 tới 2 tấm, đại đội trưởng nhận 3 tấm.
Thẻ vật phẩm chỉ định level 3 trực tiếp quy hết về "công quỹ".
Tiếp tục chia tới tinh thạch exp, tổng số có 32.000 exp, mỗi tiểu đội trưởng nhận được từ 500 - 800 exp, đại đội trưởng nhận hơn nghìn.
Bọn họ cũng chẳng được nuốt hết số này mà phải chia ngược lại cho đội viên trong tiểu đội của mình nữa.
Tinh thạch tiềm năng có tổng số 54 điểm, chỉ có đại đội trưởng, phó đoàn trưởng và đoàn trưởng được nhận.
Về phần kỹ năng tứ giai và thẻ vật phẩm level 4, tất cả mọi người chỉ biết là có 2 bản, 2 món, không biết cụ thể nó là kỹ năng gì, lại là món đồ gì.
Còn có tinh thạch ma dược, chẳng ai ở đây dùng được, bọn họ cũng không hề quan tâm tới thứ kia, tất cả quy về cho cao tầng.
Về phần vũ khí khí tài thu được từ tiểu đoàn tăng thiết giáp 103 Minh Thái, ngoài Sử Thắng ra, không ai nắm rõ cụ thể đã thu được bao nhiêu vũ khí, chỉ biết là rất nhiều, tài nguyên sẽ được phân phối sau tới từng tiểu đội.
Chia chác đã xong, Hàn Phong nhìn một vòng xuống dưới, chậm chạp nói:
- Chúng ta sẽ xem lại một lượt tình hình chiến đấu.
Đội viên đội hậu cần nhanh chóng tiến lên bật màn hình máy chiếu, hình ảnh cuộc chiến bắt đầu được phát đi phát lại.
Các tiểu đội tự đứng lên nhận xét về tình hình của mình, sau đó liền là chia sẻ kinh nghiệm, cùng với xin ý kiến từ người khác.
Rất nhiều vấn đề phối hợp lệch nhịp đã được chỉ ra, trong đó việc bố trí đội hình tiến lui không đồng điệu là phổ biến nhất, cùng với nhóm tác chiến 1-4 vẫn còn chưa liên kết thông thuận được với nhau, những điều này xuất hiện ở hầu hết các tiểu đội.
Sau khi trình chiếu đủ ba lượt, các vấn đề đã được nêu ra gần như hoàn tất, Hàn Phong mới nhìn một vòng xuống bên dưới rồi chậm chạp nói:
- Chỉ một trận chiến ngày hôm qua, 22 đội viên đã chết trận.
- Tôi không muốn tham gia quá sâu vào công tác huấn luyện trong nội bộ tiểu đội của mọi người, bởi vì mỗi người đều đã được phân quyền đầy đủ, đã được đào tạo từ cao tầng, sẽ tự có kinh nghiệm và phương pháp phù hợp nhất của mình.
- Tôi chỉ muốn nói rằng, sinh mạng của đội viên dưới trướng phụ thuộc rất nhiều vào sự chỉ huy của mọi người. Rất nhiều đội viên đã chết trận, nhưng chưa có tiểu đội trưởng nào chết trận cả.
- Điều tôi muốn thấy không phải là các vị mạnh mẽ thế nào, điều tôi muốn thấy là các vị bảo vệ được bao nhiêu người. Và tôi chắc chắn sẽ ưu tiên chọn lựa những người biết lo nghĩ cho đồng đội hơn là chỉ chăm chú xây dựng thực lực cá nhân.
Lời của Hàn Phong để cho một vài người âm thầm nắm chặt tay, trong khi vài người lại âm thầm hổ thẹn cúi đầu.
- Thủ lĩnh, tôi xin hứa sẽ nỗ lực hơn nữa.
- Thủ lĩnh, tôi sẽ gia tăng thời gian huấn luyện.
- Thủ lĩnh, tôi sẽ đôn đốc mọi người tập luyện cẩn thận hơn.
Từng lời hứa hẹn liên tiếp được đưa ra, Hồ Du ngồi bên trái trực tiếp cao giọng cam kết:
- Thủ lĩnh, tôi đảm bảo tiếp theo sẽ không có bất kỳ sai sót nào nữa, nếu không thực hiện được, tôi sẽ sẵn sàng từ chức.
Lời của Hồ Du lập tức để cho tất cả mọi người trong phòng đều im bặt.
Người ta thường sẽ đưa ra hứa hẹn rất dễ dàng, cũng có thể sẽ nỗ lực đi thực hiện, thế nhưng dám đặt cược toàn bộ tương lai thăng tiến của bản thân vào lời hứa hẹn thì không phải ai cũng làm được.
Rất nhiều người giời giờ phút này đều nhìn Hồ Du bằng ánh mắt khác. Vị Hồ đội trưởng này bị thủ lĩnh trực tiếp chỉ trích trên chiến trường, thế nhưng hắn ta chẳng những không hề nhụt chí mà còn càng thêm một bước nữa dâng cao tinh thần, đây là tâm thế mà không phải bất kỳ đội trưởng nào cũng có thể sở hữu.
Hàn Phong nhìn lại Hồ Du, gật đầu thản nhiên nói:
- Tốt, Hồ đội trưởng, tôi sẽ giao một phần ba số đội viên dự bị cho anh trực tiếp quản lý!